Editor: Quỳnh Nguyễn
Dựa vào Chiến Dã Ưng thuận miệng dính tới mấy cái thành ngữ, Hinh Hinh liền biết anh không phải học một chút, chỉ sợ là học cực kỳ sâu rồi. Mậu Hinh cảm thấy được, không khí hai người Minh Ý và Chiến Dã Ưng có một chút quái dị.
"Nói như vậy, trong nhà Chiến Dã tiên sinh khẳng định có không ít sách, thuận tiện lát nữa tham quan được không?" Hinh Hinh dễ gọi nói.
"Đương nhiên thuận tiện, phòng sách cha tôi còn giữ gìn cực kỳ tốt, lát nữa tôi mang theo Minh phu nhân đi tham quan." Chiến Dã Ưng nói.
Ba người thỉnh thoảng nói chuyện phiếm, từng món ăn tinh xảo được bưng lên, Hinh Hinh ăn cũng không nhiều.
Cơm nước xong, quả nhiên Chiến Dã Ưng dẫn Mậu Hinh nhìn sách. Vừa vào phòng sách nhà Chiến Dã, để cho Hinh Hinh trợn mắt líu lưỡi. Nơi này tương đương với một cái kho sách báo nhỏ, rất nhiều bản đơn lẻ nền học vấn quốc gia trong nước đều có thể tìm đến ở trong này.
Chiến Dã Ưng rất hào phóng, còn tặng Hinh Hinh hai quyển sách.
Mười giờ buổi tối, bọn họ trở lại khách sạn, Hinh Hinh liền nói với anh: "Chiến Dã tiên sinh này nếu anh không nói cho em biết thân phận của anh, em thật sự sẽ cho rằng chính là học giả."
" Từ nhỏ anh cũng đào tạo rất tốt, mười hai tuổi liền đi Mĩ quốc đọc sách, từng đi học tại Harvard University, về sau lại chuyển trường đến Da Lỗ. Nếu không phải cha chết ngoài ý muốn, có lẽ anh cũng sẽ không trở lại Nhật Bản ngồi trên vị trí này." Minh Ý nói.
"Anh và Minh Nhất Kỳ cũng thật giống." Hinh Hinh nói, "Nhưng mà nhìn kỹ, vẫn lại là không giống nhau như vậy."
"Là anh chủ động tìm anh ấy hỗ trợ à?" Mậu Hinh hỏi.
"Không phải." Minh Ý lắc đầu, "Anh vốn không nghĩ muốn tìm anh ta hỗ trợ, hiện tại xem ra là anh muốn tìm anh giúp."
"Anh có thể giúp anh ta cái gì?" Hinh Hinh nghe được anh như vậy nói, lập tức khẩn trương nhìn anh. Người ta cái thân phận gì, anh có thể giúp đỡ cái gì a!
"Ai biết được, nhưng mà tìm đồ trở về không phải sao?" Minh Ý ôm nhẹ cô nói, "Ngày mai chúng ta khởi hành đi Osaka, buổi tối đi ngủ sớm một chút."
Hinh Hinh tắm xong, buổi tối đã có chút ngủ không được, cô gối lên trong lòng Minh Ý không thể đi vào giấc ngủ.
Cô nghĩ, quá khứ Minh Ý thực ra nên là rất đơn giản, vì sao sẽ cùng Chiến Dã Ưng biết như vậy? Trong trí nhớ Minh Ý giống anh cả, không nói nhiều lắm, không thích cười, thực ra ngoài lạnh trong nóng. Hiện tại sau khi kết hôn, Minh Ý lại để cho cô cảm nhận được xa lạ, anh tựa hồ cũng có bí mật a!
"Ngủ không được sao?" Minh Ý là người nhạy cảm, người trong lòng không ngủ anh làm sao có thể không biết được.
" Vì sao anh sẽ quen Chiến Dã Ưng?" Mậu Hinh hỏi.
"Anh quen cha anh ta - Chiến Dã Hùng, cha anh ta từng là đối tượng một lần nhiệm vụ chúng ta bắt, chỉ là về sau chết ngoài ý muốn. Về sau dưới ngoài ý muốn, anh kết bạn Chiến Dã Ưng." Minh Ý không thể nói quá kỹ càng, chỉ có thể nói đơn giản như vậy.
"Vậy chẳng phải là anh cùng anh ta từng có chuyện?" Hinh Hinh vội hỏi.
"Chiến Dã Ưng là một người cực kỳ thông minh, nếu anh cho rằng cha chết có liên quan tới anh, vậy ngày đầu tiên chúng ta bước vào Nhật Bản đã bị người của anh ta mời đi tới." Tay Minh Ý rơi vào lưng trấn an cô, "Đừng lo lắng, Hinh Hinh, chúng ta cực kỳ an toàn."
"Uh`m..." Cô cũng không sợ hãi, cô chỉ là lo lắng mà thôi.
Ngày kế, bọn họ khởi hành đi Osaka, Minh Ý chỉ nghĩ muốn khiêm tốn, cho nên ngồi tuyến chính qua đi, đặt một cái khách sạn cũng không phải đặc biệt sa hoa.
Ai biết bọn họ vừa đến khách sạn, anh liền nhận được điện thoại Chiến Dã Ưng.
Chiến Dã Ưng cũng tại Osaka, hôm nay là sinh nhật anh ta 28 tuổi, hôm nay sẽ làm một cái sinh nhật nhỏ, mời bọn họ tham gia.
Hinh Hinh và Minh Ý có chút ngoài ý muốn, Hinh Hinh còn nói Minh Ý chỉ lớn so với Chiến Dã Ưng mười ngày a!
"Chẳng lẽ em cho rằng anh lớn hơn anh ta nhiều?" Minh Ý nhíu mày xem cô.
"Em không phải ý này." Chiến Dã Ưng là lộ vẻ tuổi trẻ một chút, khí chất anh quý nhã lại để một đầu tóc dài. Hơn nữa trên khí chất Minh Ý càng trầm ổn một chút, cho nên sẽ cho người ảo giác anh lớn hơn một chút."Anh càng ổn trọng thôi, em thích người đàn ông ổn trọng."