Editor: Quỳnh Nguyễn
"Con lên lầu chơi đi.". Minh Ý nói.
"Vâng.". Tiểu Sâm vừa nghe Minh Ý nói xong, ngoan ngoãn chạy lên lầu.
Chờ Tiểu Sâm đi, Minh Ý nói: "Ngày hôm qua chuyện Tiểu Bạch cắn người ầm ĩ rất lớn, thậm chí có truyền thông ẩn vào tới, Minh gia tất phải có thái độ, đây chính là thái độ tốt nhất.".
"Đại thiếu, tôi có một người bạn mở cửa hàng sủng vật, nếu không như vậy đi, đưa Tiểu Bạch đến chỗ bạn tôi chăm sóc. Anh nhất định có thể chăm sóc tốt Tiểu Bạch, mãi đến khi Tiểu Bạch khôi phục. Chợ mua bán chó phải chăm sóc quá nhiều chó, tôi nghe nói còn có thể tiến hành hủy diệt chó bệnh truyền nhiễm, như vậy quá tàn nhẫn.". Giang Nguyệt Đình nói.
"Phương pháp này của Nguyệt Đình cũng không phải không thể.". Minh Nhất Kỳ nói.
Ánh mắt Minh Ý nhìn Giang Nguyệt Đình: "Nguyệt Đình, tôi cũng nghe nói cô có một người bạn mở cửa hàng sủng vật, sủng vật bên trong cửa hàng ngoan ngoãn, bởi vì thuốc trị liệu chó luống cuống này là một loại thuốc trong đó.".
"Đại thiếu, anh có ý gì?". Giang Nguyệt Đình hỏi.
"Tiểu Bạch bị người tiêm vào quá nhiều thuốc an thần, loại thuốc này chỉ cần tiêm vào quá lượng sẽ khiến cho chó nóng nảy. Nhất Hạ, anh hỏi em, là ai dẫn Tiểu Bạch đến cho em.". Minh Ý lập tức hỏi.
Minh Nhất Hạ bị anh cả hỏi cũng u mê một lúc: "Là chị Nguyệt Đình, em muốn tham gia hôn lễ của anh, cô nói có thể dẫn theo Tiểu Bạch, ít nhất em có thể chơi với Tiểu Bạch. Cô cũng đã lâu không gặp Tiểu Bạch, cực kỳ nhớ.".
"Tôi có nói bảo Nhất Hạ dẫn theo Tiểu Bạch, nhưng tôi cũng thật không ngờ nó sẽ công kích Trâu phu nhân.". Giang Nguyệt Đình nói.
Minh Ý nhợt nhạt cười, anh nhanh chóng rời khỏi nhà ăn, đi phòng khách cầm một túi nhỏ, bên trong túi trong suốt chứa một ống tiêm.
"Ôsng tiêm này có chút ít DNA Tiểu Bạch, mặt khác còn có vân tay Giang Nguyệt Đình. Ống tiêm này là tìm được trong túi rác khách sạn, Nguyệt Đình, cô còn có gì để nói?". Minh Ý hỏi lại.
Sắc mặt Giang Nguyệt Đình trở nên trắng, cô hoàn toàn không ngờ sự tình lại có biến chuyển như vậy.
"Chị Nguyệt Đình, sao chị phải làm như vậy?". Minh Nhất Hạ rất không hiểu nhìn Giang Nguyệt Đình, "Không phải chị cũng cực kỳ thích Tiểu Bạch sao? Vì sao chị muốn thương tổn nó?".
"Nguyệt Đình, em hơi quá đáng!". Minh Nhất Kỳ căm tức Giang Nguyệt Đình, "Sao em có thể làm chuyện như vậy.".
"Tôi nghĩ cô làm chuyện này, đại khái mục đích cũng giống Minh nhị thiếu đột ngột xông vào phòng nghỉ cô dâu.". Mậu Hinh lạnh giọng nói.
Giang Nguyệt Đình không nói lời nào, từ lâu cô đã biết Minh Ý là một người vô cùng lợi hại, cô không nghĩ tới như vậy cũng có thể để Minh Ý tìm được chứng cứ.
"Chẳng lẽ chị nói muốn một mình chăm sóc Tiểu Bạch, chính là vì muốn tiêm thuốc cho nó nổi điên. Chị thật quá đáng, quá tàn nhẫn!". Minh Nhất Hạ khóc hét lớn một tiếng.
"Năm đó Đại Bạch chết, là vì một loại độc chó độc tính rất mạnh trộn vào đồ ăn của chó. Độc chó như vậy người bình thường rất khó mua được, nhưng mà nếu biết ông chủ cửa hàng sủng vật, đối với người cực kỳ hiểu biết sủng vật, chuẩn bị thuốc như vậy không khó. Càng đừng nói, nếu người này còn học y, khá quen thuộc với trung y Tây y mà nói, cũng là chuyện dễ dàng.". Minh Ý nói.