Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 176-1: Tâm cơ bại hoại, nhất định phải đề phòng




Editor: Quỳnh Nguyễn

Minh Ý không để ý đến điện thoại của Minh Chí Côn, tối hôm nay anh chỉ muốn hưởng thụ đêm tân hôn của anh và Mậu Hinh.

Đám bạn anh cũng cực kỳ suy nghĩ vì bọn họ, gần mười giờ từng người giải tán đi nghỉ ngơi, để bọn họ có thể nghỉ ngơi sớm một chút.

Mậu Hinh uống say chuếnh choáng, tiễn bước mấy khách nhân trở về phòng rồi nằm trên ghế sofa. Nhìn con trai đã ngủ khò khò, cô thậm chí định không tắm mà trực tiếp đi ngủ.

Minh Ý bảo cô đi tắm, cô xua tay bảo anh đi trước, Minh Ý đành phải đi tắm trước.

Anh vừa vào phòng tắm, điện thoại đã vang lên. Cô lấy di động đến, tên là ông nội. Lão nhân Minh Chí Côn kia? Đã trễ thế này, hôm nay là đêm tân hôn bọn họ, vậy mà ông còn gọi điện thoại tới.

Cô nhận điện thoại: "A Nhất, hiện tại Tiểu Hạ ở nhà nầm ĩ nói cháu nhốt Tiểu Bạch của cô, hiện tại cháu và Mậu Hinh trở về, có nghe không. Trong nhà bố trí phòng tân hôn cho cháu, buổi tối cháu ngủ ở nhà.".

"Ông nội, hôm nay là đêm tân hôn cháu và A Nhất, chúng cháu đã đặt phòng ở khách sạn, chuyện gì cũng đợi ngày mai nói sau!". Mậu Hinh trực tiếp mở miệng nói.

"Mậu Hinh?". Minh Chí Côn cực kỳ bất ngờ, "Sao cháu lại nhận điện thoại A Nhất.".

"Anh đang tắm.". Mậu Hinh chậm rãi ngồi xuống, "Ông nội, hôm nay chó Minh Nhất Hạ cắn khách bị thương, cháu khuyên cô sau này không cần ầm ĩ nữa. Cô là nhân vật công chúng, còn ầm ĩ nữa không có chút ích lợi gì với cô.".

"Hinh Hinh, cháu đến Minh gia, Nhất Hạ chính là người nhà của cháu. Sao cháu có thể tùy tùy tiện tiện dùng giọng điệu uy hiếp nói như vậy.". Minh Chí Côn nói.

"Nếu là người một nhà, biết rõ rành rành hôm nay cháu và A Nhất kết hôn, có thể cho chúng cháu một đêm tân hôn thanh tịnh hay không a!". Mậu Hinh hỏi lại.

Minh Chí Côn không phản bác được.

"Ông nội, thời gian không còn sớm, ông cũng đi ngủ sớm một chút đi, cháu và A Nhất cũng cần phải nghỉ ngơi rồi.". Mậu Hinh lập tức nói.

Minh Chí Côn tức đến cắn chặt răng.

"Ông nội, chúc ngủ ngon.". Mậu Hinh nói xong, cúp điện thoại.

Tiếp xong cuộc điện thoại này, Mậu Hinh cũng tỉnh rượu, cô đứng lên, vỗ vỗ đầu mình, vừa lúc Minh Ý từ phòng tắm ra. Tóc ẩm ướt, còn nhỏ nước. Anh mặc áo sơmi màu xám quần đùi, cầm khăn mặt trên tay.

Mậu Hinh nhìn anh như vậy đột nhiên căng thẳng, ý thức được buổi tối này có ý nghĩa gì với bọn họ? Cổ họng đột nhiên khô, cô rất muốn uống nước.

"Em đi tắm đi!". Minh Ý nói.

"A...!". Mậu Hinh có mang quần áo đến đây, cô lấy áo ngủ và quần áo rồi lập tức vào phòng tắm, đến ngưỡng cửa phòng tắm cô lại dừng lại, "Đúng rồi, ông nội anh gọi điện thoại tới đây nói Minh Nhất Hạ ầm ĩ ở nhà, bảo anh về nhà.".

"Không cần phải để ý những thứ này, không cần thiết phải về.". Minh Ý nghe vậy, nhíu nhíu đầu mày.

"Em cũng nói như vậy, còn cúp điện thoại, có lẽ ông sẽ tức giận.". Mậu Hinh nói.

"Ngày mai trở về rồi nói!". Minh Ý nói.

Mậu Hinh nghe anh nói như vậy thở phào một hơi, sau đó vào phòng tắm đi.

Lúc tắm trong lòng Mậu Hinh vẫn bồn chồn, nghĩ lát nữa làm sao bây giờ? Anh sẽ tự giác đi, tạm thời cô còn chưa nghĩ tới muốn thật sự trở thành vợ chồng chân chính với anh nha!

Hôm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện, cô và anh đạt được lập trường nhất trí trước nay chưa có, có cảm giác kề vai chiến đấu. Cô có thể cảm nhận được, tâm cô và anh ở gần nhau nhất từ trước đến nay.

Nhưng cho dù như vậy, hai người cũng chưa cần tiến thêm một bước quá nhanh nha, cô còn chưa chuẩn bị tâm lý.

Cô tắm nửa giờ, lại kì kèo mè nheo trong phòng tắm hơn mười phút để sấy tóc mới ra. Vừa ra, thấy anh đứng cạnh cửa sổ gọi điện thoại, vậy mà không thấy Tiểu Sâm trên giường cưới bọn họ đâu nữa.

"Tiểu Sâm đâu?". Mậu Hinh dùng hình dáng của miệng hỏi anh.

Anh chỉ chỉ phòng nhỏ bên cạnh, Mậu Hinh đi vào quả nhiên thấy Tiểu Sâm ôm con gấu đen của bé ngủ trong phòng nhỏ. Người đàn ông này là có ý gì? Vậy mà ôm Tiểu Sâm đến chỗ này.