Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 175-2: Anh hi vọng em cũng vậy




Editor: Quỳnh Nguyễn

"Cô xem tôi có dám hay không, từ nhỏ đến lớn cô đã từng thấy chuyện Mậu Hinh không dám làm sao?". Mậu Hinh hỏi lại.

Đúng vậy! Cô hiểu rất rõ người phụ nữ Mậu Hinh này, trong cơ thể cô ta có một linh hồn kỳ quái, giống như chuyện gì cô cũng có thể làm được, thường xuyên có thể khiến người giật mình.

"Đi thôi, Minh tam tiểu thư.". Tạ Tạ nói với Minh Nhất Hạ.

Minh Nhất Hạ hung hăng liếc Mậu Hinh một cái, lúc này mới không tình nguyện rời khỏi với Tạ Tạ.

Mậu Hinh chào hỏi tân khách còn lại, kết quả bảo vệ cản lại phóng viên, còn chụp không ít ảnh chụp, bao gồm cả ảnh Tiểu Bạch cắn người.

"Đem ảnh chụp giữ lại để người đi thôi!". Mậu Hinh biểu tình lãnh đạm nói.

Phóng viên kia còn đang kêu gào, Mậu Hinh nhìn người một cái nói: "Xử lý kỹ giấy chứng nhận phóng viên của anh ta, chút nữa giao cho Minh tiên sinh, để Minh tiên sinh tới xử lý là được.".

Phóng viên kia sửng sốt, vẻ mặt Mậu Hinh quá băng lãnh, đôi mắt dày đặc lãnh ý khiến anh giật mình tại chỗ.

"Phóng viên tiên sinh, hiện tại tốt nhất anh ngoan ngoãn rời đi, nếu để Minh tiên sinh xử lý sẽ không còn là chuyện của anh nữa, khả năng ông chủ anh cũng bị liên lụy, anh chắc chắn không?". Mậu Hinh đề nghị, "Hôn lễ hôm nay tôi và tiên sinh chỉ mời mấy nhà truyền thông đến, các anh khẳng định không phải hàng ngũ nhận được lời mời.".

Phóng viên kia rốt cục dừng lại, xử lý xong tất cả ảnh chụp và bản lưu bên trong, rồi bị tiễn bước đi.

Cô trở lại hội trường, nhìn thấy Diệp Diệu Tư đứng ở chỗ không xa.

"Hôm nay cô thật sự bề bộn nhiều việc?". Diệp Diệu Tư đại khái cũng biết chuyện đã xảy ra, cười nói.

"Hôn lễ không phải luôn như vậy sao?". Mậu Hinh nói.

"Hôn lễ người bình thường có lẽ không phải như thế, hôn lễ hẳn là nơi được chúc phúc, nhưng hiện tại nhìn hình như không phải.". Diệp Diệu Tư nói.

"Luật sư Diệp, hôm nay anh giúp tôi tôi cực kỳ cảm kích, nhưng nói chuyện với anh không hợp, tôi sẽ trở mặt.". Mậu Hinh nói.

Diệp Diệu Tư xua tay: "Tôi thật sự chỉ là quan tâm cô, gả cho Minh Ý, thật sự cực kỳ không dễ dàng với cô.".

"Quyết định gả cho một người đàn ông là chuyện của tôi, nếu tôi quyết định gả cho anh, sẽ cùng anh đối mặt toàn bộ mưa gió.". Mậu Hinh nói.

"Cô cảm thấy được thì tốt rồi.". Diệp Diệu Tư cười cười, "Quên nói với cô, hôm nay cô thật sự rất đẹp.".

"Cảm ơn.". Điện thoại di động Mậu Hinh vang lên, nói với Diệp Diệu Tư xin lỗi không tiếp được.

Là Minh Ý gọi điện thoại tới, Mậu Hinh nhanh chóng tiếp máy.

"Em để Tạ Tạ dẫn Minh Nhất Hạ đến bệnh viện xin lỗi với Trâu phu nhân, hiện tại đang tới.". Mậu Hinh nói.

"Tốt.". Giọng Minh Ý hơi mỏi mệt.

"Anh muốn về trước không?". Mậu Hinh nghe giọng anh, không khỏi đau lòng.

"Ừm, lát nữa anh trở về, tiệc tối vẫn phải tiếp tục.". Minh Ý nói.

"Hiện tại Tiểu Bạch thế nào?". Mậu Hinh hỏi.

"Nói sau đi!". Minh Ý không muốn nói cái này, "Lát nữa anh nói.".

Kết thúc điện thoại, Mậu Hinh lên lầu xem con trai, thấy con trai đã thức dậy, cực kỳ bình yên ngồi trên ghế sofa chơi rubic.

"Có đói bụng không?". Mậu Hinh hỏi con trai.

"Không đói bụng.". Tiểu Sâm tiếp tục chơi rubic, "Hinh Hinh, mẹ đi làm việc đi, không cần phải xen vào chuyện của con rồi.".

"..." Mậu Hinh thật sự còn có rất nhiều chuyện bận rộn, hôn con trai một cái rồi đi xuống.

Chờ cô xuống lầu, chỉ chốc lát sau Minh Ý tới.

"Thế nào?". Mậu Hinh hỏi.

"Không sao rồi.". Minh Ý nói, "Tiêm uốn ván, khâu mấy mũi. Minh Nhất Hạ xin lỗi Trâu phu nhân, chuyện này trước tiên như vậy đã.".

"Để lại Tiểu Bạch a...!". Mậu Hinh vội vàng hỏi.