Editor: Quỳnh Nguyễn
"Hôm nay Minh nhị thiếu là muốn hạ dược với cháu.". Mậu Hinh đơn giản nói, "Thực ra cháu không rõ, hôm nay là ngày cháu và anh cả anh kết hôn, anh muốn ồn ào ra loại chuyện này. Ông nội, cháu cảm thấy chuyện này đặc biệt nghiêm trọng, có phải Minh nhị thiếu có gì không vừa lòng với cháu và A Nhất hay không, nếu thật sự không vừa lòng có thể nói ra, cần gì sử dụng những thứ thủ đoạn này.".
"Hinh Hinh, cháu mới gả đến Minh gia tới, thu lại mũi nhọn một chút, về sau người một nhà cùng ở chung thật tốt.". Minh Chí Côn hiển nhiên không vui, căn bản là Mậu Hinh dã man không hiểu chuyện.
Mậu Hinh thật sự chỉ muốn cười ha hả, cô nói: "Nếu thật sự muốn về sau người một nhà ở chung thật tốt, phiền Minh nhị thiếu không đừng làm những chuyện tương tự, nếu không cháu nhất thời kích thích lại làm ra chuyện thương tổn hòa khí. Người một nhà ở chung tốt, không phải một phương từng bước ép sát, một người khác khoan thai nhường nhịn là được.".
Minh Chí Côn phát hiện cô bé Mậu Hinh này nói chuyện thật sự khiến người bị chẹn họng, tức đến tay ông run cầm cập.
"Ông nội, nếu nơi này không có việc gì, chúng cháu đi về trước, khách sạn còn có không ít khách khứa, chúng ta không nên biến mất quá lâu.". Minh Ý thừa dịp trước khi Minh Chí Côn bốc hỏa, nói.
Minh Chí Côn nhìn cháu trai trưởng, vốn đã không thể khống chế anh, hiện tại cưới Mậu Hinh, cô bé kia chính là một cây gai, chỉ sợ về sau càng khó khống chế.
Từ bệnh viện ra, Minh Ý lái xe, Mậu Hinh ngồi ở ghế lái phụ. Trong lòng Mậu Hinh vẫn tức giận, thái độ Tống Mạn Vân với Minh Ý căn bản không giống đối xử với con trai ruột.
Cô nhớ rõ trước kia mặc dù Tống Mạn Vân không thân với Minh Ý nhưng ít ra sẽ không nói lời độc ác, người một nhà có thể duy trì mặt ngoài bình tĩnh. Nhưng mà hiện tại, mẹ con tựa như kẻ thù.
Ngẫm lại vừa rồi Tống Mạn Vân nói những lời này và thái độ đối với Minh Ý, thật sự làm người giận.
"Bà cho rằng anh không phải con trai ruột bà.". Minh Ý giải đáp hoang mang của Mậu Hinh, "Trước đó vài ngày thím anh xúi giục, cho rằng Minh Ý chân chính đưa đến Phó gia đã chết, anh là đứa nhỏ Phó gia.".
Mậu Hinh nghe lời này chấn kinh nói không nên lời, điều này sao có thể? Trong ký ức của cô, trước đây Minh Ý và Minh Nhất Kỳ vô cùng giống nhau, chỉ là càng ngày càng lớn, vì cuộc sống trải qua và tính cách khác biệt, mới khác nhau.
"Thực ra anh từng nghĩ tới, nếu anh không phải đứa nhỏ Minh gia có lẽ sẽ đơn giản hơn nhiều.". Minh Ý cảm thán.
"Dựa vào tính cách ông nội anh, ông sẽ không để huyết mạch Minh gia xảy ra hỗn loạn!". Mậu Hinh nói.
"Không sai, ông nội của anh sẽ không để huyết mạch Minh gia phát sinh hỗn loạn, nhưng mà ông vẫn ngầm đồng ý ba mẹ anh gây ra chuyện như vậy.". Đây là chỗ khiến trái tim anh băng giá, anh thật muốn biết trong lòng ông nội nghĩ gì.
"..." Mậu Hinh cũng cực kỳ khó chịu, rõ ràng kết hôn hẳn là một ngày vui vẻ, kết quả một việc lại một việc phiền lòng, nội tâm phải rất cường đại mới có thể chịu được!