Editor: Quỳnh Nguyễn
Ngày cưới càng ngày càng tới gần, Mậu Hinh phát hiện mình cũng khẩn trương, áo cưới trang sức đặt làm cũng đã đưa tới, Minh Ý sắp xếp chụp ảnh áo cưới.
Minh Ý đặt phòng, tân khách lui tới gần hai trăm người. Mậu Hinh phát ít thiệp mời ở Viện kiểm sát, mấy quan toà quen biết đều đã gửi thiệp mời.
Cuối Tháng 9, Vương Thiết Thanh trình tất cả tư liệu vụ án Cổ Dương, bao gồm ngày mưu sát Cổ Dương từng lái xe đi biệt thự xảy ra án mạng.
"Mậu kiểm, cô xem đã đầy đủ chứng cứ phê bắt chưa?". Vương Thiết Thanh cố ý tìm cô hỏi.
"Để tôi xem lại, một khi khởi tố vụ án này, nhất định phải thành công.". Mậu Hinh hơi nhíu mi, Vương Thiết Thanh không bổ sung nhiều chứng cứ, muốn khởi tố thành công kỳ thật rất khó.
"Được.". Vương Thiết Thanh nói, "Chúng tôi sẽ tiếp tục điều tra chứng cứ."
Mậu Hinh suy nghĩ, lấy ra một tờ thiệp mời đưa tới: "Ngày 2 tháng 10 tôi kết hôn, nếu Vương đội trưởng rảnh, hoan nghênh anh tới dự."
Vương Thiết Thanh sớm biết cô sắp kết hôn, nhận được thiệp mời vẫn thấy có chút thiếu tự nhiên.
"Tôi và chồng thống nhất không nhận tiền mừng, chỉ cần mọi người tham dự chung vui.". Mậu Hinh nói.
"Chúc mừng cô, Mậu kiểm.". Vương Thiết Thanh vẫn chúc phúc.
Gần đây Minh Ý bố trí nhà cửa, anh định làm tân phòng ở hoa viên Tân Giang, không phải Minh Ý không có căn nhà khác, nhưng Mậu Hinh cảm thấy trước đó anh đã quá xa xỉ, nhà cửa ở thoải mái là được, cô không muốn di chuyển đến nơi khác.
Ngày hôn lễ, sáu giờ sáng Mậu Hinh dậy, bắt đầu trang điểm.
Minh Ý mang theo Tiểu Sâm tới, cùng nhau trang điểm.
"Anh không bận sao?". Mậu Hinh hỏi anh.
" Hôn lễ chúng ta, sao lại bắt anh đi làm?". Minh Ý nói.
Kết quả anh vẫn nắm tay cô, Minh Ý ít dùng mỹ phẩm, làn da anh rất đẹp, cùng lắm chỉ sửa chút lông mày, thoa chút phấn. Anh ngay cả phấn lót cũng không dùng, cho nên liền cùng Mậu Hinh trang điểm.
Chuyên gia trang điểm lúc trang điểm cho Mậu Hinh nói: "Minh phu nhân, lần đầu tiên tôi thấy chú rể trang điểm cùng cô dâu, có thể thấy Minh tiên sinh thực yêu thương cô."
Tiểu Sâm ở bên cạnh, lập tức nói: "Đúng, đúng, chú Nhất thích Hinh Hinh nhất."
Mậu Hinh nghe lời này đỏ mặt. Quay đầu nhìn anh, thấy anh ngồi yên, gương mặt chứa ý cười. Anh đã mặc xong quần áo, vẫn ở lại chờ cô.
Lát nữa bọn họ muốn tới cục dân chính lấy giấy đăng ký kết hôn, Minh Ý đã hẹn trước. Sẽ có một nghi thức lấy giấy đăng ký nho nhỏ, sau đó mới qua khách sạn bắt đầu tiệc cưới.
Trang điểm xong, bọn họ tới cục dân chính. Họ đến có vẻ sớm, thuận lợi tới nơi, Trình giấy đăng ký, sau khi chụp ảnh xong, bọn họ tiến hành nghi thức tuyên thệ. Mậu Hinh chưa nghĩ kết hôn cần tuyên thệ ở trước mặt nhiều người như vậy, thật sự cần sao?
Minh Ý nói, nghi thức tuyên thệ này có thể không tham gia, nhưng bọn họ vẫn là muốn tham gia một lần.
Khi tuyên thệ, họ đồng thanh: Từ hôm nay trở đi, chúng tôi tự nguyện kết làm vợ chồng, cùng gánh vác trách nhiệm và nghĩa vụ hôn nhân. Cho dù thuận lợi hay khó khăn, giàu sang hay nghèo khó, cho dù khỏe mạnh hay ốm đau, là thanh xuân hay già yếu, chúng tôi đều cùng đi, bầu bạn trọn đời.
Đọc lên những lời này, trong lòng Mậu Hinh hơi khác thường, vốn không có cảm giác gì, giờ phút này cô thật sự cảm nhận được thần thánh, cảm giác mình thật sự cùng một người đàn ông gắn kết trọn đời.
Lúc Mậu Hinh bước ra, trong lòng có chút mơ hồ, không thể tin được mình đã kết hôn.
Tiểu Sâm tò mò lấy giấy chứng nhận kết hôn của bọn họ, hỏi một câu cực kỳ khờ dại: "Rất nhiều bạn nhỏ mang họ ba ba, vậy về sau con mang họ chú Nhất sao?"
Minh Ý nghe được bé nói ba ba, thân thể chấn động, toàn thân sợ run một phen. Anh có chút kích động, đã nói: "Cháu mang họ Hinh Hinh cũng được."
"A...,cháu có thể gọi chú là ba ba không?". Tiểu Sâm lại hỏi.