Editor: Quỳnh Nguyễn
"Ông nội, Hạng mục này khởi động nhanh như vậy, cũng ít nhiều do ông không phải sao?". Minh Ý vẫn muốn để Minh Chí Côn lên đài.
"Về sau Hoàn Vũ là thiên hạ của các cháu, mau đi đi, tất cả mọi người chờ.". Minh Chí Côn thúc giục Minh Ý.
Minh Ý thấy Minh Chí Côn kiên trì không lên đài, lúc này anh mới lên đài.
Mậu Hinh đứng cùng với Minh Chí Côn bọn họ, chẳng biết lúc nào Minh Nhất Kỳ ngồi vào bên cạnh cô: "Anh cả thật sự cực kỳ để tâm em, anh không nghĩ tới anh ta vì thuận lợi kết hôn với em vậy mà làm nhiều chuyện như vậy.".
Mậu Hinh rất muốn làm bộ không nghe thấy Minh Nhất Kỳ nói gì, giọng anh trong tai cô quá chói tai rồi.
"Hinh Hinh...". Minh Nhất Kỳ thấp giọng kêu tên cô.
Mậu Hinh quay đầu nhìn Minh Nhất Kỳ, ánh mắt ánh mắt lấp lánh tỏa sáng, đang nhìn mình chăm chú.
"Anh của anh nói chuyện ở phía trước, anh có thể biểu đạt tôn trọng một chút không?". Mậu Hinh nhàn nhạt nói.
"Xem ra em cũng động lòng phải không? Hinh Hinh.". Minh Nhất Kỳ hỏi.
Mậu Hinh quyết định nghe anh ta nói nữa, cô quay đầu, Minh Ý đọc diễn văn ở phía trước, miêu tả viễn cảnh kỹ thuật làm sạch, giọng anh luôn luôn có độ ấm, nghe cực kỳ êm tai.
"Hinh Hinh, chú Nhất thật sự đẹp trai nha!". Tiểu Sâm nhìn Minh Ý, vẻ mặt sùng bái.
Nghe con trai nói, ngược lại Mậu Hinh chấp nhận. Minh Nhất rất tuấn tú, đẹp trai của anh không chỉ là mặt tuấn tú, còn có khí độ từ trong mà ra, cực kỳ rung động.
"Hinh Hinh, mẹ cảm thấy thế nào?". Tiểu Sâm nhất định bắt Mậu Hinh cho mình một đáp án.
"Ừm, rất tuấn tú. ". Mậu Hinh trả lời.
Tiệc rượu lần này là có vẻ thành công, còn không ít truyền thông, Minh Ý luôn luôn không thích tiếp nhận phỏng vấn, hôm nay cực kỳ sảng khoái tiếp nhận nhiều nhà truyền thông phỏng vấn.
Mười giờ mới kết thúc tiệc rượu, gần kết thúc Cổ Bá đến tìm Minh Ý.
"Minh tổng, sở dĩ lần này tôi về nước tiếp nhận hợp tác, nguyên nhân lớn nhất là bởi vì con trưởng của tôi. Tôi thua thiệt con trưởng quá nhiều, muốn trở về để ở bên cạnh nó nhiều hơn. Hơn nữa tôi tin tưởng con tôi nhất định vô tội, hi vọng cậu có thể giải thích chuyện này với Mậu kiểm.". Cổ Bá nói.
"Giáo sư Cổ, nếu anh nhà vô tội, tôi tin tưởng pháp luật nhất định sẽ trả thanh danh cho anh, ngài yên tâm, tôi nhất định giải thích chuyện này với vị hôn thê.". Minh Ý nói.
"Ừm, chúng tôi đợi tin tức của cậu.". Cổ Bá đành phải nói như vậy.
Minh Ý và Mậu Hinh cùng Tiểu Sâm trở về, Mậu Hinh dỗ con trai ngủ nói: "Hôm nay tiệc rượu cực kỳ thành công, nhưng có phải hạng mục quá lớn hay không, có thể nguy hiểm hay không?".
Minh Ý nghe cô hỏi vậy hỏi, nói: "Anh có thể hiểu là em đang quan tâm anh không?".
"..." Hinh Hinh không nói gì, cô đương nhiên quan tâm anh, nhưng cô không muốn nói trắng ra cho anh!
Minh Ý biết cô sẽ không thật sự trả lời như anh muốn nghe, nói: "Hạng mục này có nguy hiểm, nhưng nguy hiểm càng cao, ích lợi mới càng cao không phải sao? Đừng lo lắng, trong lòng anh đã tính trước.".
Mậu Hinh mới không muốn quản chuyện công việc của anh, nhưng chỉ bằng nhân phẩm Cổ Bá, cô cảm thấy người này rất không đáng tin.
Trở về nhà, sắp xếp xong cho Tiểu Sâm, Mậu Hinh và anh tán gẫu trong phòng khách: "Em có chút tò mò, anh làm gì để Nhất Hạ, ba mẹ anh thậm chí ông nội anh cũng không tiếp tục dị nghị chuyện chúng ta kết hôn.".