Editor: Quỳnh Nguyễn
Lời Mậu Hinh vừa nói, sắc mặt Cổ Bá thay đổi, sắc mặt Minh Chí Côn cũng không dễ nhìn, ngược lại Minh Ý vẻ mặt tươi cười. "Giáo sư Cổ đừng để ý, Hinh Hinh luôn nói chuyện thẳng như thế, tính nguyên tắc mạnh. Đương nhiên đây cũng là ưu điểm tôi thích cô.".
Cổ Bá thật sự không cười nổi, hiện tại ông hợp tác với Minh Ý, tự nhiên sẽ không trở mặt ngay tại chỗ, nhưng trong lòng cực kỳ không thoải mái.
Minh Chí Côn cũng hiểu được thật mất mặt, mặc kệ thế nào, hiện tại Mậu Hinh ở bên ngoài là người Minh gia, mình thân là trưởng bối mở miệng yêu cầu, vậy mà cô không nể mặt chút nào, thật sự quá phận.
Vài người đang nói chuyện đột nhiên nghe thấy một tiếng loảng xoảng phía trước, bọn họ quay đầu, mô hình kỹ thuật nguồn năng lượng đặt ở trung tâm tiệc rượu nháy mắt tan khung.
"A!".
Lần này anh đầu tư kỹ thuật làm sạch than đá rất lớn, Minh Ý cố ý xây dựng một cái trung tâm kỹ thuật nguồn năng lượng bên Sơn Tây. Mô hình này là Minh Ý bảo người ta cố ý làm dựa theo thiết kế, dùng tài liệu bảo vệ môi trường, tính vững chắc đặc biệt tốt.
"Ai nha!".
Không ít người kinh hô, sắc mặt Cổ Bá thay đổi, nhìn Minh Ý, cùng nhau đi qua.
Tiểu Sâm đứng chỗ kia, vẻ mặt vô tội, những tài liệu mô hình này rơi vỡ trước mặt bé.
"Sao lại thế này?". Minh Ý hỏi.
Nhạc Vi trả lời trước: "Tiểu Sâm nhìn cái mô hình này, không biết động chỗ nào, cho nên mô hình tan khung rồi."
"Mậu Hinh, sao cô không trông con cô?". Tống Mạn Vân tức giận không nhẹ, lúc này rốt cục cũng tìm được chỗ phát tiết, lập tức dạy dỗ, "Mô hình này quan trọng đến mức nào cô không biết sao? Sao có thể để đứa nhỏ quấy rối.".
"Mô hình này dựng mất ba ngày, là mấu chốt để lát nữa chúng ta giới thiệu hạng mục.". Cổ Bá nói xong thở dài một tiếng, cực kì khó xử.
Lần này mọi trách móc tập trung vào Tiểu Sâm.
Mậu Hinh cảm thấy con trai mình không phải một người tính tình gây sự, bé luôn luôn nói đạo lý, chưa bao giờ xằng bậy.
"Tiểu Sâm, sao con lại động vào mô hình này?". Mậu Hinh ngồi xổm người xuống, nhìn thẳng con trai hỏi.
"Hinh Hinh, chú Nhất, con nghe dì này nói mô hình này là mô hình vững chắc nhất thế giới, mặc kệ động vào đâu cũng sẽ không đổ. Con cảm thấy rất kỳ quái, rõ ràng có một chỗ rất kỳ quái, chỉ cần rút một khối sẽ tan khung. Dì không tin, con rút thử xem.". Tiểu Sâm giải thích nói.
Mặt Nhạc Vi lộ xấu hổ, nhìn đôi mắt Minh Ý thâm trầm, nói: "Đích thật là như vậy.".
"Vậy chỉ có thể giải thích trung tâm kỹ thuật nguồn năng lượng chúng ta có vấn đề, giáo sư Cổ, tôi hi vọng để Thiết Kế Sư tiến hành thí nghiệm nhằm vào tính vững chắc.". Minh Ý nói xong ôm lấy Tiểu Sâm, "Vẫn là Tiểu Sâm tuyệt nhất, giúp Hoàn Vũ phát hiện vấn đề mấu chốt quan trọng như vậy, cháu giúp chú Nhất một ơn huệ lớn.".
Tiểu Sâm ôm cổ Minh Ý, hôn một cái trên mặt anh: "Chú Nhất, không cần khách khí như vậy.".
Minh Ý bị bé hôn như vậy, lập tức tâm tình tung bay, vẻ mặt vui vẻ.
Mậu Hinh nhìn một lớn một nhỏ này, trong lòng nóng lên, chẳng trách Tiểu Sâm thích chú Nhất như thế, anh thật vô hạn sủng ái và tín nhiệm Tiểu Sâm.
Sắc mặt Tống Mạn Vân khó coi, Minh Văn Hiên vẻ mặt kiêng kị, ánh mắt Minh Nhất Kỳ nhìn lên mặt cô, cười như không cười.
"Minh tổng, lát nữa chúng ta làm làm sao bây giờ?". Cổ Bá hỏi.
"Cũng đơn giản, chúng ta có chuẩn bị ppt, lát nữa dùng bản điện tử giới thiệu là được, tôi tin tưởng việc này nhất định không làm khó được giáo sư Cổ.". Minh Ý nói.
Trong lòng Cổ Bá không sảng khoái, mục đích chủ yếu của ông là lung lạc Mậu Hinh, khiến cô bảo đảm một chút với vụ án của con mình, ai biết cô từ chối rõ ràng như vậy, tức giận trong ngực ông không thể nuốt xuống được.
Tiệc rượu chính thức bắt đầu, Minh Ý để Minh Chí Côn đọc diễn văn. Minh Chí Côn xua tay: "Hạng mục này cháu chủ đạo, cháu đi nói đi, hôm nay ông tới xem náo nhiệt.".