Editor: Quỳnh Nguyễn
Giang Nguyệt Đình nhìn vẻ mặt Mậu Hinh, chỉ cảm thấy hơi chói mắt. Ai cũng không ngờ được, sau mấy năm Mậu Hinh trở về, dẫn theo đứa bé, vậy mà vẫn ở bên cạnh Minh Ý.
Lúc này, Minh Chí Côn xuất hiện ở cửa, phía sau ông là vợ chồng Minh Văn Hiên Tống Mạn Vân, Minh Nhất Kỳ cũng theo phía sau.
Trên mũi Minh Nhất Kỳ còn dán băng gạc, nhưng mà cũng không che giấu được suất khí của anh ta. Cái gọi là tai họa chính là như vậy, cho dù mặt anh đã tàn khuyết, vẫn có thể hấp dẫn ánh mắt người phụ nữ.
Mậu Hinh từng nghĩ tới, Minh Nhất Kỳ như thế sao lại có người phụ nữ thích, mà hoa đào bên người Minh Ý đã ít lại càng ít. Chính là Minh Nhất Kỳ có một đôi mắt đào hoa, còn có anh đối xử với tất cả người phụ nữ dường như đều ôn nhu săn sóc như thế, sao người phụ nữ có thể chống lại nhu tình của anh.
Ngược lại Minh Ý, tự hạn chế do xuất thân quân nhân, trên người mang theo khí thế không giận mà uy, cộng thêm anh tự ràng buộc rất nghiêm, cho dù người phụ nữ có tâm muốn, vẫn không dám đến gần.
Giang Nguyệt Đình cũng thấy bọn họ, lập tức bước đến.
Mậu Hinh thấy Minh Ý đang nhìn về phía mình, để Tây Tử chăm sóc Tiểu Sâm, đi qua cùng đón khách với Minh Ý.
"Ông nội, ba mẹ.". Minh Ý nắm tay cô đứng trước mặt người, tư thái này đã phân rõ ràng, anh lấy thân phận vị hôn thê chính thức dẫn Mậu Hinh đến trường hợp công khai như vậy để khiến cô nổi bật, xinh đẹp kinh người.
Minh Nhất Hạ cũng tới, cô thần kỳ không trợn mắt nhìn Mậu Hinh, còn lộ vẻ tươi cười ôm tay Tống Mạn Vân.
"Ông nội Minh, chú Minh, dì Tống.". Mậu Hinh cũng chào hỏi.
" Hôm nay Hinh Hinh rất xinh đẹp.". Minh Văn Hiên nhìn Mậu Hinh mắt sáng lên, vẻ mặt lộ ra như một trưởng bối hiền lành.
"Cảm ơn chú Minh, dì Tống vẫn minh diễm động lòng người như cũ.". Trường hợp cần nói ai lại không nói, cô cười khen ngợi.
"Đi vào trước đi!". Minh Chí Côn chỉ nhìn Mậu Hinh một cái, cũng không nói nhiều.
Trong lòng Mậu Hinh bồn chồn, cô cho rằng người Minh gia không thể đồng ý cô gả cho Minh Ý nhanh như vậy mới đúng. Nhưng thái độ hiện tại dường như đều đã ngầm thừa nhận vậy.
Minh Ý làm thế nào? Mậu Hinh cũng tò mò. Đặc biệt là Minh Nhất Hạ, những người khác Minh gia đều dễ khống chế, nhưng người phụ nữ như Minh Nhất Hạ không có lý trí gì đáng nói, cô nói phát cuồng là có thể phát cuồng ngay.
Sao cô có thể chấp nhận mình làm chị dâu của cô!
Mọi người Minh gia xuất hiện ở tiệc rượu, mà Mậu Hinh lại đứng bên cạnh Minh Ý, hai người như một đôi trời đất tạo nên, nhìn cực kì cảnh đẹp ý vui.
"Trước đó Hoàn Vũ tuyên bố Minh tổng cưới Mậu kiểm sát trưởng Mậu Hinh, tôi còn có vài phần không tin, nhìn như bây giờ, là sự thật rồi.".
"Tôi đã biết là sự thật lâu rồi, Mậu kiểm sát trưởng là con nuôi Minh gia cậu không biết sao? Năm đó không biết vì sao rời đi, hiện tại trở về gả về Minh gia cũng cực kỳ bình thường.".
"Trong ký ức của tôi trước kia Mậu Hinh còn ra vào một đôi với Minh nhị thiếu a!".
"Được rồi, đây là việc nhà Minh gia, không phải chúng ta có thể thảo luận.".
Tân khách đều lén nghị luận, Mậu Hinh mơ hồ có thể nghe thấy, nhưng cô coi như không nghe thấy gì.
Minh Chí Côn cố ý nói chuyện với Cổ Bá, nói chuyện về hạng mục lần này.
Minh Ý nắm tay Mậu Hinh đi chào hỏi khách khứa, thuận tiện ăn một chút gì đó.
Ngay từ đầu Cổ Bá còn duy trì tươi cười trò chuyện, chỉ chốc lát sau giữa trán lộ ra khuôn mặt u sầu, nói chuyện cũng hơi trốn tránh.