Editor: Quỳnh Nguyễn
Minh Ý là một người hiệu suất làm việc rất cao, nói với Tống Mạn Vân xong, mười giờ buổi sáng ngày tiếp theo, phía Hoàn Vũ tuyên bố một thông báo. Minh Ý kết hôn với kiểm sát trưởng Mậu Hinh nổi danh Tân Thị, ngày cưới còn đang thỏa thuận, không tiến hành công bố.
Tin tức này vừa phát ra, Tân Thị nổ oanh.
Mậu Hinh nhận được không ít chúc phúc ở Luật Chính Tư, thậm chí Dương Tại Xuân chạy đến văn phòng cô hỏi thăm tin tức.
Cô thản nhiên thừa nhận: "Chúng tôi sắp kết hôn.".
Dương Tại Xuân biết cô có con trai, cũng từng gặp con trai cô, càng biết con trai cô có vài phần giống Minh Ý, vì thế bát quái hỏi: "Cho nên con trai cô là con trai của Minh tổng Minh Ý...".
Đây là cấm kỵ của Mậu Hinh, cô thực không muốn trả lời vấn đề này, cho nên chỉ cười cười, từ chối cho ý kiến.
Cùng ngày cô nhận được điện thoại của Minh Chí Côn, yêu cầu gặp mặt với cô.
Mậu Hinh sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt, phải gặp người Minh gia, cho nên vui vẻ đến nơi hẹn.
Nên xế chiều đi toà án làm việc xong, cô đi gặp Minh Chí Côn.
Minh Chí Côn này giỏi thư pháp và trà đạo. Hẹn cô tại một cái thư xá (nơi luyện chữ), khi cô đến nơi ông đang viết chữ.
Hồi nhỏ Mậu Hinh còn ngốc bên cạnh Minh Chí Côn, mài mực cho Minh Chí Côn. Minh Chí Côn thích viết lối chữ liều lĩnh tùy ý. Nghe nói chữ của ông còn rất có danh khí, nhà thư xá Vô Danh này chính là ông đặt tên. Bên ngoài còn có người mua chữ của ông, một bộ chữ cũng đáng trên vạn nguyên.
"Hinh Hinh, cháu đã đến rồi, tới mài mực giúp ông.". Minh Chí Côn nói.
Mậu Hinh còn mặc đồng phục kiểm sát trưởng, cô cũng không ngại làm những thứ này, lập tức mài mực cho Minh Chí Côn. Thực ra cô tính tình trầm tĩnh, lúc mài mực đặc biệt có kiên nhẫn, hấp rất nhẹ, mực cũng mài đặc biệt tốt.
"Cháu đứa nhỏ này vẫn giống trước kia, có kiên nhẫn còn duy trì bình thản, cháu đặc biệt giống mẹ cháu.". Minh Chí Côn viết xong một chữ sau cùng thì đi pha trà.
Mậu Hinh đi theo, ngồi bên cạnh Minh Chí Côn: "Thực ra ấn tượng cháu đối với mẹ rất mơ hồ, ông nội Minh còn nhớ rõ mẹ cháu sao?".
Minh Chí Côn pha trà nói: "Mẹ cháu là đứa nhỏ đặc biệt tốt, tính tình ôn nhu thiện lương, đối với trưởng bối cũng lễ phép, ông và bà nội đều đặc biệt thích nó. Lúc trước, thiếu chút nữa mẹ cháu làm con dâu ông.".
Mậu Hinh cười nhàn nhạt: "Xem ra cháu có vẻ may mắn, nếu mẹ gả đến Minh gia, làm sao có thể có cháu đây?".
Động tác trong tay Minh Chí Côn dừng một lát, nói: "Hinh Hinh, mấy ngày nay A Nhất ầm ĩ muốn kết hôn với cháu, ông muốn biết đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?".
Mậu Hinh trả lời: "Ông nội Minh, một đôi nam nữ trưởng thành muốn kết hôn, chỉ vì yêu nhau. Bằng không thì người cảm thấy còn có khả năng khác sao?".
Minh Chí Côn nghe lời này, từ chối cho ý kiến, ông rót một ly trà cho Mậu Hinh, sau đó rót cho mình một ly, mới chậm rãi nói: "Hinh Hinh, cháu có biết vì sao lần trước ông vốn định nghiệm quan hệ huyết thống Tiểu Sâm và Minh gia, sau cùng xác định vẫn không nghiệm không?".
Trái tim Mậu Hinh căng thẳng, chỉ nói: "Ông nội làm việc sao có thể để người ngoài phỏng đoán được?".
Minh Chí Côn nói: "Bởi vì ông cũng sợ, Minh gia cần con cháu, nhưng tuyệt không cần con cháu không sạch sẽ.".
Mậu Hinh nghe lời này cũng rất không thoải mái: "Ông nội Minh, Tiểu Sâm cho tới bây giờ không có chút quan hệ gì với Minh gia.".
Minh Chí Côn nói: "Chuyện đã xảy ra đêm sinh nhật Nhất Hạ đó, ông ít nhiều biết một chút, thậm chí là về sau xử lý chuyện. Tối hôm đó chuyện con trải qua ông cũng một rõ hai ràng, còn cần ông nhiều lời nữa sao?".