Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 158-2: Con hi vọng mặc kệ con làm gì mẹ đều ủng hộ




Editor: Quỳnh Nguyễn

Vương Thiết Thanh nghe người ngoài, trong lòng vẫn khổ sở, anh trả lời: "Không phải kết án, chỉ có thể tạm thời làm chậm tiến độ điều tra.".

Mậu Hinh cũng hiểu được, cục cảnh sát cũng nhận áp lực rất lớn, hàng năm đều có nhiều vụ án như vậy, không có khả năng vẫn tiếp tục điều tra.

"Nếu nói như vậy, chắc là không cần phải phái người tới bảo hộ tôi nữa chứ?". Mậu Hinh hỏi.

Vương Thiết Thanh: "Chúng tôi tạm thời sẽ gọi người bảo vệ cô về.".

Mậu Hinh cực kỳ bận công tác, Minh Ý cũng bề bộn nhiều việc.

Tây Tử và Tiểu Sâm ở chung cực kỳ vui vẻ, cho nên anh cũng để Tiểu Sâm cho Tây Tử chăm sóc.

Mà anh còn có một đống người và chuyện giải quyết, người thứ nhất anh phải gặp đó là mẹ mình Tống Mạn Vân.

Tống Mạn Vân chạy đến văn phòng của anh tìm anh, chủ yếu nói chuyện hôn sự anh và Mậu Hinh.

"Mẹ nghe nói con đã bảo bộ phận giao tiếp công ty chuẩn bị thông báo bản thảo, tuyên bố chuyện con muốn kết hôn.". Tống Mạn Vân chạy tới hỏi.

Minh Ý nhìn mẹ, hổn hển giống như anh làm chuyện tội không thể tha.

"Có chuyện này.". Anh trả lời.

Tống Mạn Vân tức, nghĩ đến Mậu Hinh sắp gả tới Minh gia, bà muốn phát điên.

"A Nhất, vì sao con nhất định phải cưới Mậu Hinh? Có phải cô nói gì với con không?". Tống Mạn Vân hùng hổ hỏi.

Minh Ý trái lại ung dung, mắt trầm xuống: "Mẹ, mẹ cho rằng Hinh Hinh có thể nói gì với con?".

Tống Mạn Vân ghét nhất nhìn thấy biểu tình này của con trai, mặc kệ con trai nhỏ suy nghĩ gì bà đều có thể đoán được, nhưng mà mỗi lần đối mặt con trưởng, bà không đoán được anh suy nghĩ gì.

"Tóm lại mẹ không đồng ý con cưới Mậu Hinh.". Tống Mạn Vân bày ra tư thái cha mẹ, giọng điệu cũng cực kỳ cường ngạnh.

Thái độ mẹ trong dự kiến của Minh Ý, anh không bất ngờ chút nào.

Anh nói: "Đương nhiên mẹ có thể không đồng ý, có chuyện con muốn thương lượng với mẹ.".

Tống Mạn Vân cười lạnh: "Con còn có chuyện cần thương lượng với mẹ à?".

Minh Ý nói: "Đương nhiên có chuyện muốn thương lượng với mẹ, khoảng thời gian trước con kiểm tra sổ sách tài vụ. Kiến trúc Hoàn Vũ vài năm nay mới bắt đầu đầu tư trọng điểm, con phát hiện một chuyện thú vị, đó chính là kiến trúc Hoàn Vũ một năm nay từng tiến hành mua sắm lượng lớn với một công ty vật liệu xây dựng Thâm Cảng có tiếng tăm. Giá cả mua sắm cao hơn giá thị trường, mà chất lượng lại bị kiểm tra đo lường không đạt tiêu chuẩn. Con tra xét vật liệu xây dựng Thâm Cảng, vật liệu xây dựng Thâm Cảng là công ty con của công ty hữu hạn Quốc Kim, mà Quốc Kim là công ty con tập đoàn Tống thị. Mẹ, có phải mẹ nên giải thích với con một chút hay không?".

Sắc mặt Tống Mạn Vân đột nhiên thoạt đỏ thoạt trắng, bà hung hăng trừng con trai, thực ra chuyện này cũng không phải bí mật, mọi người công ty biết, nhưng đều mắt nhắm mắt mở.

"Một năm nay kiến trúc Hoàn Vũ, doanh thu vẫn là số âm, năm nay nếu không có khởi sắc con tính sẽ ngừng lại, đến lúc đó đành phải triệt để thanh tra kiến trúc Hoàn Vũ. Mẹ có biết, một khi thanh tra tòa án nhất định sẽ tham gia, sẽ phát sinh chuyện gì con cũng không dám bảo đảm.". Minh Ý tiếp tục nói.

Tống Mạn Vân tức đến toàn thân phát run: "A Nhất, con có biết con đang nói gì không?".

Khóe miệng Minh Ý chứa nụ cười thản nhiên: " Con đương nhiên biết con đang nói gì, con đang thương lượng với mẹ một chuyện rất quan trọng.".

Tống Mạn Vân cảm thấy được con trai này cực kỳ đáng sợ, bảy tấc của bà nháy mắt bị bắt bí, không còn chút khí thế như vừa rồi.