Editor: Quỳnh Nguyễn
"Cô gả cho con, chúng con sẽ ra ngoài ở, sẽ không ở Minh gia.". Minh Ý trả lời, "Về phần con kết hôn với cô, con đã quyết định tốt, sẽ không thay đổi.".
"Vậy con trở về nói với chúng ta làm gì? Minh Ý, mẹ xem con căn bản là không có ông nội, ba mẹ và Minh gia. Nếu trong lòng con có Minh gia, Minh gia sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy.". Tống Mạn Vân nói.
"A Nhất, chuyện này cháu suy xét lại cho kỹ.". Minh Chí Côn nói.
"Cháu đã sắp xếp công ty tổ chức hôn lễ chuẩn bị hôn lễ, chờ xác định thời gian sẽ tổ chức cưới.". Minh Ý thái độ kiên kiên quyết nói.
"A Nhất, con phát triển tình cảm với Mậu Hinh từ bao giờ?" Minh Văn Hiên hỏi, "Không phải Hinh Hinh nói cái gì khiến con hiểu lầm chứ?".
"Ba, ba cảm thấy con sẽ hiểu lầm cái gì?". Minh Ý hỏi lại.
" Năm đó có phải các con có xảy ra cái gì hay không?". Minh Văn Hiên hỏi, ông nhớ rõ năm đó Mậu Hinh ở nhà Minh Ý một đoạn thời gian.
"Những thứ này đều đã không quan trọng, quan trọng là...Con muốn kết hôn với Mậu Hinh.". Minh Ý chú ý vào ông nội, "Ông nội, trước đây cháu từng đề cập với ông.".
"Ông cũng không đồng ý.". Minh lão gia tử nói.
"Không sai, chúng ta đều không đồng ý, để Mậu Hinh tiến vào cửa Minh gia, mẹ tuyệt không đồng ý.". Tống Mạn Vân nói.
"Vậy không có cách nào, con dãn cô tiến vào nhà con.". Minh Ý trả lời.
"A Nhất, giám định DNA con cho ông nội nhìn ba đã thấy, ba có thể khẳng định Tiểu Sâm không phải con của con.". Minh Văn Hiên nói, "Ba không biết con muốn giả tạo giám định DNA này, nếu Mậu Hinh dẫn đường sai cho con, ba hi vọng con không nên tin lời nói của một bên.".
"Anh, con Mậu Hinh là con em.". Minh Nhất Kỳ nói, "Anh cưới Mậu Hinh, là muốn để cho con em gọi anh là bác cả sao?".
"A Kỳ, không được nói lung tung.". Tống Mạn Vân tóm con trai.
"Mẹ, đây không phải chuyện tất cả mọi người biết sao?". Minh Nhất Kỳ nói, "Con ngay cả lần đầu tiên trải qua với cô đều nhớ rất rõ, anh, anh cần em nói cho anh nghe không?".
Minh Ý nhìn em trai, mũi anh ta lệch, máu ngừng chảy, nhưng trên mặt vẫn còn rất nhiều vết máu. Nhìn chật vật, nhưng Minh Ý rất muốn khiến anh chật vật hơn.
"Được rồi!". Minh Chí Côn cắt ngang cháu trai nói, "Chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn.".
"Chuyện này cháu đã quyết định, cháu sẽ kết hôn với Mậu Hinh.". Minh Ý mặt không chút thay đổi nói.
"Anh, anh sẽ không cảm thấy hứng thú với gì đó em từng chạm qua đi? Bao gồm người phụ nữ em chơi đùa, lén sinh đứa nhỏ cho em, phải không?". Minh Nhất Kỳ cười nói.
Minh Ý tiến lên vài bước, một nắm nhấc cổ áo Minh Nhất Kỳ: "A Kỳ, đừng nhắc đến Mậu Hinh, em căn bản không xứng nhắc tới cô, bất kỳ một người Minh gia nợ cô, đều không trả nổi.".
"Ha ha ha!". Minh Nhất Kỳ không sợ chút nào, ngược lại cười rộ lên, "Em cực kỳ thích ý, nhưng anh có biết năm đó cô thích em nhiều thế nào không? Viết thư tình cho em, tự động hiến thân. Lúc không tới mười tám tuổi, trên mặt cỏ vườn hoa nhà chúng ta, cô cởi váy...".
Minh Ý không đợi anh nói xong, một quyền đánh xuống.