Editor: Quỳnh Nguyễn
Chờ Minh Chí Côn trở về, Minh Ý lập tức khởi hành đi bệnh viện.
Xe của anh vừa chạy xa cao ốc Hoàn Vũ, nhìn thấy một chiếc Bentley dừng bên ngoài cao ốc.
"Lão gia, cần đi theo không?". Lái xe Nhạc An đeo kính râm, hỏi Minh Chí Côn sắc mặt thâm trầm ngồi phía sau.
"Không cần.". Ông mới vừa gọi điện thoại xác nhận, Mậu Hinh ngất xỉu ở toà án, Diệp Diệu Tư đưa đến bệnh viện, Minh Nhất Kỳ cũng đi theo. Không cần nghĩ cũng biết A Nhất muốn đi đâu?
"Lão gia, bây giờ chúng ta đi đâu?". Nhạc An hỏi.
"Về nhà, điện thoại cho A Kỳ, bảo nó về nhà, tôi có lời hỏi nó.". Minh Chí Côn trả lời.
Minh Ý chạy đến bệnh viện, Quý Thần Hi chờ anh ở bãi đỗ xe: "Hinh Hinh sốt cao đã hạ, bây giờ còn hơi sốt nhẹ, cô bị lạnh.".
"Cô không có việc gì là được.". Minh Ý nhìn đồng hồ, lúc này đã ba giờ chiều, một giờ sau Tiểu Sâm sẽ tan học.
"Bản giám định DNA...?". Mấy ngày trước Minh Ý bảo anh làm một bản báo cáo giám định DNA, mà nội dung báo cáo chứng thật Tiểu Sâm là đứa nhỏ của anh.
Anh không biết vì sao Minh Ý phải làm như vậy? Làm một phần báo cáo giám định DNA giả tổn hại đến y đức của anh, nhưng từ khi làm việc cho Minh gia, anh đã vô số lần phản bội nguyên tắc.
"Tôi có dụng ý của tôi.". Minh Ý không muốn nói nhiều, Quý Thần Hi nhắc tới giám định DNA, anh lại cảm thấy phản ứng của ông nội rất kỳ quái. Khi anh nói Tiểu Sâm là đứa nhỏ của anh, ngay từ đầu ông nội đặc biệt chấn kinh. Đến khi đưa ra giám định DNA, ông ngược lại quá mức trấn định, thật sự rất kỳ quái.
"Ông nội cậu không phải một người dễ gạt.". Quý Thần Hi quá rõ ràng lão gia tử, lão nhân này thông minh lanh lợi, một tay sáng lập tập đoàn Hoàn Vũ, ông có thể đi tới hôm nay làm sao có thể bị một cái giám định DNA lừa gạt.
"Tôi chỉ cần để bản giám định này giúp tôi và Hinh Hinh kết hôn là được.". Anh nói như vậy, đi về phía phòng bệnh Mậu Hinh.
"A Nhất, cậu biết rõ con đường này có thể rất tệ, cậu vẫn muốn đi sao?". Quý Thần Hi hỏi.
"Tôi đã đi từ lâu rồi, Thần Hi.". Minh Ý nói.
Lúc này Mậu Hinh vẫn chưa tỉnh, mơ mơ màng màng ngủ, còn nói mê rất nhiều.
Tiểu Nam ở bên cạnh chăm sóc cũng bị dọa, Mậu kiểm ngủ vậy mà còn khóc, nước mắt đầy mặt, miệng liên tục nói xong đừng, đừng, giống như bị xâm hại cực kỳ đáng sợ. Về sau lại gọi hai chữ Minh Nhất, từ đầu đến cuối tất cả đều là Minh Nhất.
Cô nghĩ, Minh Nhất là ai? Chẳng lẽ là Minh nhị thiếu Minh Nhất Kỳ không hoà thuận kia? Nhưng mà mỗi lần Mậu kiểm gặp Minh Nhất Kỳ, đều không hoà nhã. Chẳng lẽ vì yêu quá sâu thành hận? Cô thật sự hỗn loạn, hơn nữa nghĩ đến Mậu kiểm còn phụ trách vụ án vị hôn thê Minh Nhất Kỳ, cảm thấy vị thủ trưởng mà mình bội phục thậm chí là sùng bái này quá phức tạp nha!
Đúng lúc này, Minh Ý đẩy cửa phòng bệnh ra.
Tiểu Nam ngây người, cô đương nhiên biết Minh Ý. Ai ở Tân Thị lại không biết Minh đại thiếu, tổng giám đốc Hoàn Vũ.
"Cô là trợ lý Hinh Hinh?". Minh Ý trái lại cực kỳ khách sáo hỏi.
"Đúng, chào Minh tiên sinh, tôi là trợ lý Mậu kiểm, tôi là Cố Tiểu Nam.". Tiểu Nam vội vàng tự giới thiệu.
"Tôi nghe nói Hinh Hinh bị bệnh, nên đến thăm cô.". Minh Ý nói.
Tiểu Nam đương nhiên cũng nghe nói trước kia Mậu kiểm là con nuôi Minh gia, Minh Ý biết cô cũng cực kỳ bình thường.
"Mậu kiểm hạ sốt rồi.". Tiểu Nam đang chuẩn bị nói chuyện, sau đó liền nghe thấy Mậu Hinh lại thì thầm bắt đầu nói mê.
"Minh Nhất, anh mau trở lại...". Tiếng Mậu Hinh yếu ớt, khóc nức nở, nghe khiến người cảm thấy thật đau lòng.