Editor: Quỳnh Nguyễn
Diệp Diệu Tư nhìn Mậu Hinh, sau đó bắt đầu hỏi người làm chứng: "Bác sĩ Từ, theo ghi lại phòng khám của anh, có phải người chết Viên Ninh Ninh nhiều lần xem bệnh ở chỗ anh hay không?".
Bác sĩ Từ: "Đúng.".
Diệp Diệu Tư: "Xin miêu tả cụ thể bệnh tình người chết.".
Bác sĩ Từ: "Người chết có chứng u buồn nghiêm trọng, bởi vì cô bị bệnh thời gian dài, nghề nghiệp và tình cảm dẫn đến tinh thần cô căng thẳng, đa nghi, thần kinh suy nhược, tính cách luống cuống. Tôi từng tiến hành công tác tư tưởng nhiều lần với cô, cũng nói với cô, bệnh tim của cô phải chữa bệnh mới khôi phục được, mà không phải dùng thuốc trợ tim, như vậy chỉ khiến tình hình thân thể cô trở nên càng thêm nguy kịch. Chỉ là trải qua quá nhiều lần trị liệu, cũng không thông suốt, thời kỳ sau người chết thậm chí có khuynh hướng tự sát.".
Diệp Diệu Tư: "Chánh án, hội thẩm, đây là một phần bệnh án của Viên Ninh Ninh ba tháng trước, bởi vì sự nghiệp cô không quá như ý, đồng thời tình cảm lưu luyến cô và Minh Nhất Kỳ không thể công khai, dẫn đến cô từng dùng thuốc ngủ tự sát, về sau được cứu sống lại.".
"Trước khi cô tự sát từng viết một phong thư cho vợ Minh thiếu gia Minh Nhất Kỳ, nội dung là như vậy: Nhất Kỳ, em biết anh không bỏ được vị hôn thê, nhưng em nói cho anh biết, em yêu anh còn sâu sắc hơn cô ấy. Anh từng nói, ngôn ngữ là đồ vô dụng nhất trên đời này, hiện tại em nguyện ý dùng sinh mệnh của em nói cho anh, em đối với anh một đời một kiếp đến đây không đổi. Mong cái chết của em có thể khiến anh nhớ rõ em cả đời. Phong thư này đã mời chuyên gia bút ký xem xét, là tự tay Viên Ninh Ninh viết.". Diệp Diệu Tư nói xong, đem thư cho thư kí, truyền lại cho quan toà và kiểm sát trưởng đọc.
Mậu Hinh nghe đến đó, có một loại dự cảm đặc biệt không tốt, khả năng vụ án Viên Ninh Ninh căn bản không như ngay từ đầu mình nghĩ như vậy.
Cô không khỏi nhìn Giang Nguyệt Đình, phát hiện Giang Nguyệt Đình cũng đang nhìn mình, trong đôi mắt kia dường như lóe ra ánh sáng khác thường. Thư Viên Ninh Ninh tự sát vừa được thêm vào mục chứng cớ, Diệp Diệu Tư quả nhiên cực kỳ giảo hoạt, muốn giết cô trở tay không kịp.
Diệp Diệu Tư: "Chánh án, tôi muốn truyền người làm chứng tiếp theo, mẹ của người chết Viên Ninh Ninh, Cao Mai ra tòa làm chứng.".
Chánh án nhìn Mậu Hinh, theo trình tự pháp luật mà nói, kiểm sát trưởng có thể bày tỏ phản đối, bởi vì đây là nhân chứng đột nhiên muốn thêm. Anh ngừng vài giây, xem Mậu Hinh ngồi vẫn không nhúc nhích như là ngầm đồng ý, liền bày tỏ sự chấp thuận.
Diệp Diệu Tư: "Phu nhân Cao Mai, bà có biết tình cảm giữa con gái Viên Ninh Ninh và Minh Nhất Kỳ không?".
Cao Mai: "Biết một ít.".
Diệp Diệu Tư: "Vậy bà có biết chuyện con gái đại náo tiệc đính hôn Minh Nhất Kỳ, sau cùng còn bị đưa đến bệnh viện kiểm tra có thật sự mang thai không?".
Cao Mai nghe đến đó, hốc mắt đỏ lên: "Biết, tôi có đọc được tin tức. Tối hôm đó nó trở về, tôi nghe thấy nó cãi nhau ầm ĩ với người ta trong điện thoại, về sau ném điện thoại. Tôi vào gian phòng, nó khóc nói vì sao Minh nhị thiếu không chịu chọn nó, nhất định phải đính hôn với Giang Nguyệt Đình, vì sao ngay cả đứa nhỏ cũng không thể? Nó khóc lóc, bệnh tim phát, chúng tôi lập tức đưa nó đến bệnh viện.".
Diệp Diệu Tư: "Về sau phát sinh chuyện gì?".
Cao Mai: "Nó được cứu, tôi vẫn an ủi nó, hi vọng nó sống, bỏ đứa nhỏ. Ai biết nó đột nhiên yên tĩnh, nói nó sẽ không bỏ đứa nhỏ, nó còn nói nó muốn người phụ nữ kia phải trả giá thật lớn, nó còn nói muốn Nhất Kỳ vĩnh viễn nhớ kỹ nó. Lúc ấy tôi cực kỳ sợ hãi, sợ nó lại sẽ làm chuyện điên rồ, cho nên ở bên cạnh nó suốt đêm.".