Tống Triêu Độ lại đổi một vẻ mặt nghiêm túc:
- Động tác phải nhanh chút, nếu không có thể sẽ có lực cản lớn hơn nữa. Cậu không phải vẫn luôn muốn biết ai sẽ tiếp nhận Thôi Hướng sao? Hiện tại có tin tức truyền ra có khả năng là Mai Thái Bình
Mai Thái Bình tiếp nhận chức vụ Phó bí thư cũng không có gì bất ngờ, đối với Hạ Tưởng mà nói cũng không phải là tin tức quá xấu, nhưng thấy Tống Triêu Độ vẻ mặt nghiêm túc, hắn liền biết, sự tình hỏng ngay chỗ ứng cử viên tiếp nhận chức vụ Trưởng ban Tổ chức cán bộ
- Ai là cán bộ đảm nhiệm Trưởng ban Tổ chức tiếp theo?
Hạ Tưởng nói một câu liền hỏi ngay điểm mấu chốt
- Sau khi bộ máy Tỉnh ủy điều chỉnh, sự cân bằng quyền lực sẽ phát sinh biến hóa rõ rệt.
Tống Triêu Độ không trực tiếp trả lời vấn đề của Hạ Tưởng, mà là chậm rãi nói chuyện, nói về thế cục tỉnh Yến sau này
- Thế cục Tỉnh Yến sẽ càng phức tạp, thế lực khắp nơi sẽ càng phân tán, cũng là trung ương có ý muốn cân bằng thế cục tỉnh Yến, phòng ngừa việc làm trọng đại của một nhà độc đại, cũng có liên quan đến vòng kinh tế Bắc Kinh sắp đưa lên chương trình
Có lẽ là nguyên do sắp tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh, theo Hạ Tưởng thấy, Tống Triêu Độ so với trước kia ít nói, cũng đã thoải mái hơn, hơn nữa còn chủ động hướng hắn tiết lộ ra một số vấn đề, là một biến hóa đáng mừng.
- Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, có khả năng sẽ do Mã Tiêu tiếp nhận chức vụ.
Hạ Tưởng quả thật giật mình kinh hãi, Mã Tiêu là Trưởng ban Tuyên giáo, là dòng chính Phó gia. Y ở ban Tuyên giáo còn đỡ, một khi quản lý Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, quyền lực tăng nhiều, nhất là ở dưới tình hình Mã Tiêu đối với hắn rất có thành kiến, với hắn mà nói quả thật là tin tức vô cùng tồi tệ
Tạm biệt Tống Triêu Độ, Hạ Tưởng chỉ kịp về nhà nhìn thoáng qua, ngồi được hai tiếng đồng hồ, thì lại trở về thành phố Lang. Hiện tại thế cục thành phố Lang đang ở kỳ biến chuyển mấu chốt, không thể có chút qua loa, trước khi tất cả được xác định, thành quả thắng lợi nắm chắc trong tay cũng rất có khả năng chớp mắt thành thất bại, cho nên, ngàn vạn lần không thể sơ suất làm hỏng việc lớn
Hiện tại thái độ Tỉnh ủy không rõ, trung ương đã có người ra tay tạo áp lực, tình thế so với trong tưởng tượng của hắn còn ác liệt hơn.
Tuy nhiên đối với thế cục Tỉnh ủy về sau, Hạ Tưởng cũng không lo lắng giống suy nghĩ của Tống Triêu Độ. Hạ Tưởng có lòng tin ứng phó được cục diện Mã Tiêu tiếp nhận chức vụ Trưởng ban Tổ chức cán bộ sau này, hiện tại Phó gia tại tỉnh Yến đang duy tàn, Mã Tiêu một người một cây chẳng chống vững được nhà, huống chi lại là Mai Thái Bình tiếp nhận chức vụ Phó bí thư, Mã Tiêu muốn làm gì thì làm, chắc chắn không được một cửa của Mai Thái Bình đây.
Bởi vì y không có sự tự tin và thủ đoạn chính trị như của Mai Thái Bình.
Thế cục ở tỉnh tạm thời không đề cập tới, thế cục thành phố Lang lại vô cùng tinh tế.
Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh đã bị viện kiểm sát thành phố chính thức bắt giữ, đang tiến vào giai đoạn chuẩn bị khởi tố, đây chỉ là trình tự mặt ngoài, người chủ sau màn do hai người âm thầm khai ra chủ mới là chỗ quan trọng của vụ án. Hai người muốn phải tuyên án thì rất dễ, nhưng sống chết hai người không quan trọng, mà vụ án trọng đại do bọn họ dẫn phát, mới là tiêu điểm mọi người hướng ánh mắt vào
Lúc trước do Hạ Tưởng dẫn phát một cuộc hành động bắt giữ với thanh thế to lớn, hiện tại trên cơ bản đã không còn trở thành tiêu điểm được mọi người nghị luận, hiện tại ánh mắt mọi người đều dừng trên phương diện rốt cuộc xử trí Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh như thế nào, bởi vì, khởi tố và phán quyết đối với hai người, biểu tượng thắng lợi cuối cùng mà Hạ Tưởng có thể lấy được hay không
Nếu Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh rất nhanh liền tiến vào giai đoạn công tố, cũng bị kết án, sau đó không có câu dưới, liền biểu thị hành động oanh oanh liệt liệt của Hạ Tưởng, đầu voi đuôi chuột, chẳng khác gì người khác đánh hắn một quyền, hắn chỉ trả lại một cước, không trả thêm một đao.
Nếu Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh luôn nằm trong giai đoạn thẩm vấn, dẫn mà không phát bị khống chế, liền chứng minh trận đọ sức sau lưng vẫn đang tiếp tục.
Thành ủy thành phố Lang, gần như tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Hạ Tưởng, chính là xem Hạ Tưởng còn tiếp tục thi triển thủ đoạn gì nữa.
Hạ Tưởng lại khiến mọi người thất vọng, hắn toàn bộ tinh thần chỉ chú tâm vào công việc chức trách, cùng bất động sản Thiên An và bất động sản Giang Sơn thị sát dự án khu Đại Học, cùng Dương Uy thị sát khoảng đất du lịch nông nghiệp, dưới sự đốc thúc của hắn, hai khoản đầu tư nhanh chóng được chứng thực, rất nhanh khoản kinh phí đầu tiên đã giao đúng kỳ hạn
Sau đó không lâu, Hạ Tưởng lại làm ra một hành động trọng đại, tuyệt bút vung lên, từ trong tài chính chuyên môn của cục công an thành phố lấy ra kinh phí làm việc 2 triệu tệ, dùng để cải thiện điều kiện làm việc của cục công an thành phố, nhưng người sáng mắt đều thấy, chuyên khoản quả nhiên chiếm được chuyên dụng, đều rơi xuống trên đầu những cảnh sát lập công trong hành động trọng đại lần trước, hễ là thân tín Lộ Hồng Chiêm, gần như không có được một chút lợi ích thực tế nào.
Ai gần ai xa, vừa nhìn thấy ngay.
Lộ Hồng Chiêm cũng chỉ có thể hờn dỗi vu vơ, quyền lực nắm giữ trong tay Hạ Tưởng, hiện tại cục công an thành phố lại có thêm một Phó cục trưởng Lịch Phi, càng làm cho y có giác bó tay bó chân.
Nhưng mà, đang lúc tất cả mọi người đang mong chờ kết cục của Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh, thì giữa Hạ Tưởng và Nga Ni Trần, lại xảy ra xung đột mới, nguyên nhân gây ra là bởi vì Trần Đại Đầu.
Trần Đại Đầu ở hiện trường Mặt Sẹo nhảy lầu bị bắt, bị thương nặng nằm viện, sau một thời gian, thương thế tốt lên, liền bị chuyển giao tới trại tạm giam. Nếu là thời điểm Long Khổng đảm nhiệm Phó cục trưởng, Trần Đại Đầu khẳng định có thể đã được hưởng ưu đãi, nhưng hiện là Lịch Phi nắm vai trò chủ đạo trong công tác trại tạm giam, ngày tháng Trần Đại Đầu ở trại tạm giam, không dễ chịu chút nào
Nga Ni Trần cho rằng y đưa Dư Kiến Thăng cho Hạ Tưởng, Hạ Tưởng nên nhận ân tình của y, liền gọi điện thoại hướng Hạ Tưởng xin tha, để Hạ Tưởng giơ cao đánh khẽ, thả Trần Đại Đầu. Hạ Tưởng lại không đồng ý, nói là vụ án trước khi chưa kết án không thể thả người, hết thảy dựa theo trình tự mà đi.
Nga Ni Trần giận dữ, lại tìm Lộ Hồng Chiêm, muốn Lộ Hồng Chiêm làm chút việc. Lộ Hồng Chiêm liền tự mình ra mặt, yêu cầu chiếu cố thích hợp nhất định cho Trần Đại Đầu, kết quả lúc ấy sở trường đã đáp ứng xong, đợi gã vừa đi, lại trở về như cũ, khiến cho Lộ Hồng Chiêm giận không thể át, tuyên bố phải loại bỏ sở trường. Sở trường liền hô hào oan uổng, nói là người cấp dưới làm việc bất lực, y quả thật đã có dặn dò xuống dưới
Lộ Hồng Chiêm cuối cùng vẫn là không khiến sở trường mất chức, dù sao sự tình có chút không thể lên mặt bàn, dễ dàng lọt vào miệng người đời. Y biết rõ, cho dù y có thể nắm trong tay một phần lực lượng bậc trung của cục công an thành phố, nhưng nhân viên làm việc cụ thể cấp thấp đều bị Anh Thành và Lịch Phi từ từ thu nạp, y thân là cục trưởng, cũng không thể từng người một đi lôi kéo cảnh sát cấp cơ sở
Nga Ni Trần cho rằng Hạ Tưởng quá bạc tình, một chút mặt mũi cũng không nể tình, liền dưới cơn giận dữ, tự mình ra mặt mời Hạ Tưởng giáp mặt đàm phán, Hạ Tưởng cũng không cự tuyệt, vui vẻ dự tiệc.
Địa điểm gặp mặt vẫn là ở gian phòng số 1 chữ thiên của Kinh Tiên Cư
Hạ Tưởng không mang theo thư ký, lại dẫn theo Dương Uy, bởi vì Dương Uy lo lắng an toàn của Hạ Tưởng, lại muốn bản thân có chút hiểu biết về con người Nga Ni Trần, liền đề xuất muốn cùng Hạ Tưởng tới đó, Hạ Tưởng cũng không cự tuyệt ý tốt của Dương Uy, hiện tại Tiêu Ngũ bị thương nặng chưa tỉnh, Tôn Hiện Vĩ và Lý Hồng Giang lại không tiện ra mặt - bọn họ nếu ra mặt, đánh mặt thì sẽ đánh tới rất trực tiếp, vẫn là hàm súc một chút thì tốt hơn.
Dương Uy đề xuất đưa Hồng Y Y đến dự tiệc, Hạ Tưởng suy ngẫm, cảm thấy có thể tiện cho việc làm nổi bật bầu không khí, nên cũng đồng ý, cho nên khi Hạ Tưởng, Dương Uy và Hồng Y Y ba người đi vào gian phòng Kinh Tiên Cư, khiến cho Nga Ni Trần không nghênh đón bên ngoài vừa thấy được, sắc mặt liền tái đi
Khiêu khích, trắng trợn khiêu khích
Y mời Hạ Tưởng dự tiệc, thương lượng vấn đề Trần Đại Đầu, Hạ Tưởng chẳng những mang người ngoài đến, hơn nữa còn có một phụ nữ đi theo, rõ ràng là cách làm không coi y ra gì, khiến cho y rất là không vui
Hạ Tưởng thấy rõ Nga Ni Trần không vui, cũng không để ý. Nga Ni Trần chỉ phái Lão Tặc ở bên ngoài tiếp hắn, cũng là sĩ diện. Đã có chuyện nhờ vả hắn còn muốn sĩ diện, hôm nay cho Dương Uy đi theo còn dẫn theo Hồng Y Y, thật đúng là đi đúng một nước cờ.
Hạ Tưởng giới thiệu Dương Uy và Nga Ni Trần quen biết nhau, Nga Ni Trần cũng nghe nói qua biệt danh của Dương Uy, miễn cưỡng cười:
- Hóa ra là tứ đại hoa thiếu gia, hâm mộ đã lâu, hâm mộ đã lâu
- Nào dám nào dám
Dương Uy một bên làm bộ khách khí, một bên ở trên mông Hồng Y Y dùng sức vỗ mạnh một cái
- Chỉ là hư danh, chỉ là hư danh, đã khiến Chủ tịch Trần chê cười.
Hồng Y Y vô cùng phối hợp mà yêu kiều cười một tiếng:
- Đáng ghét, tối hôm qua sờ soạng một đêm, còn chưa sờ đủ sao?
Hoa Nhài Vàng, Bạc cũng ở đây, lập tức mặt đỏ tới mang tai, xoay đầu đi
Nga Ni Trần sắc mặt từ tái biến thành tím, lại không tiện trực tiếp mở miệng nói gì, đành phải phụ họa cười:
- Chủ tịch Dương đến thành phố Lang đầu tư du lịch nông nghiệp, ánh mắt vượt mức quy định, chúc cho Chủ tịch Dương thành công
Dương Uy liền theo lời Nga Ni Trần nói tiếp:
- Ánh mắt của Phó thị trưởng Hạ không sai được, do anh ta nhìn xa trông rộng mà dẫn dắt tôi đi tới, thành công rồi, là công lao anh ta. Thất bại, là tôi kinh doanh không tốt.
Khi nói chuyện, ánh mắt y có ý trong vô ý mà quan sát Hoa Nhài Vàng, Bạc vài lần
- Đã lâu được nghe Chủ tịch Trần có hai đứa con gái như hoa như ngọc, hôm nay xem như mở rộng tầm mắt, đúng là người đẹp quốc sắc thiên hương tìm khắp Bắc Kinh cũng không ra như thế
Hàn huyên vài câu qua đi, Nga Ni Trần cố ý không muốn đi vào chính đề, Hạ Tưởng biết rằng y kiêng dè Dương Uy, liền nói:
- Dương Uy không phải người ngoài
Dương Uy thật đúng là không xem mình như người ngoài:
- Không sợ Chủ tịch Trần biết, Thường Quốc Khánh là do chính tôi lôi được gốc gác của gã ở Bắc Kinh
Hạ Tưởng cũng không ngờ Dương Uy sẽ chủ động nói ra việc này, hắn cho rằng vẫn là che dấu thì thích hợp hơn, để tránh Nga Ni Trần âm thầm trả thù Dương Uy, không ngờ Dương Uy chủ động mở miệng nói ra, cũng là hướng hắn tỏ lòng nương tựa kiên định, một tầng hàm nghĩa khác là, không sợ Nga Ni Trần trả thù.
Quả nhiên, lời vừa ra khỏi miệng, Nga Ni Trần liền sắc mặt đại biến, cười lạnh một tiếng:
- Chủ tịch Dương, thủ đoạn hay, bản lĩnh tốt, Trần mỗ ghi nhớ ở trong lòng Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Hạ Tưởng thấy so chiêu đã xong, thấy thời cơ đã chin mùi, trực tiếp tiến vào chính đề:
- Chủ tịch Trần, có chuyện nói thẳng, hôm nay gặp mặt, vừa không vì ăn cơm, cũng không vì thưởng thức Hoa Nhài Vàng, Bạc, vẫn là có một nói một thì tốt hơn
Hoa Nhài Vàng hừ một tiếng:
- Phó thị trưởng Hạ, đừng tưởng rằng anh vừa đẹp trai vừa nam tính, kỳ thật chị em chúng tôi đều không thích anh, còn rất hận anh
Lời Hoa Nhài Vàng nói, dễ hiểu mà ngây thơ, liền lập tức chọc cho Hồng Y Y khanh khách cười không ngừng, Hồng Y Y ánh mắt cay độc, liếc mắt nhìn Hoa Nhài Vàng, Bạc thuần khiết chưa trải sự đời một cái, nói:
- Em, lời của em là nói ngược rồi, một người con gái nếu như yêu một người đàn ông, bình thường là bắt đầu từ hận anh ta trước. Cẩn thận một chút, em càng hận anh ta, về sau sẽ càng thích anh ta, thích tới vào trong xương tủy, khiến em như bị ngàn bộ vuốt đâm vào tim. Hơn nữa chị nói cho em biết, Phó thị trưởng Hạ là người đàn ông tốt thiên hạ hiếm có, em ngươi một khi thích anh ta, cả đời đều không bỏ xuống được, khiến cô em đau khổ suốt đời
Hoa Nhài Vàng xấu hổ:
- Ai là em cô, nói bậy bạ ai sẽ thích hắn, ăn nói lung tung
Thái độ thẹn thùng của cô, càng xinh đẹp hơn bình thường, làm cho người ta chỉ cảm thấy mùi hương lan tràn khắp phòng
Nga Ni Trần trong lòng điên tiết, Hạ Tưởng đúng là tay cừ, ở đâu tìm được một người phụ nữ cực phẩm đến quấy rối, cố ý châm ngòi thổi gió có phải không?
Nhưng y là chủ, thì càng cần phải có phong độ, đành phải ho khan một tiếng:
- Phó thị trưởng Hạ, anh tôi và Mặt Sẹo không có qua lại gì, anh ấy chỉ bị cái thích uống rượu, cùng Mặt Sẹo là bạn rượu, chuyện của mặt sẹo, anh ấy không hế biết đến, đầu óc lại có chút ngu ngơ, ngài nói, cần gì phải làm khó làm dễ với người ngốc như anh ấy chứ? Ngài có giận gì, thì cứ giận tôi thôi.
Hạ Tưởng ha hả cười:
- Tôi là có giận, nhưng cơn giận đối với Chủ tịch Trần đã nguôi ngoai rồi, còn cơn tức bây giờ, là nhằm vào người khác.
Nga Ni Trần liền hiểu là chuyện gì:
- Ý của Phó thị trưởng Hạ chỉ Ma Dương Thiên?
Hạ Tưởng gật đầu:
- Chủ tịch Trần là người thông minh, tôi cũng không nói nhiều, nếu Trần Đại Đầu có thể cung cấp một số chứng cớ của Ma Dương Thiên, liền có biểu hiện lập công chuộc tội, khoan hồng cũng dễ dàng hơn
Nga Ni Trần sau một lúc lâu không nói, ánh mắt nhìn chằm chằm lên trần nhà hết nửa ngày, rơi vào trầm tư.
Hoa Nhài Vàng, Bạc dưới tình huống bình thường đều sẽ ăn mặc quần áo giống nhau như đúc, ngoại trừ màu sắc áo khoác ngoài, quần áo bên trong từ kiểu dáng đến màu sắc đều giống hệt nhau. Các cô ở trong phòng thì cởi áo khoác ra, nếu không phải biết trước là ai với ai, khẳng định sẽ nhận lầm người
Hồng Y Y cũng không biết làm cách nào mà phân được rất rõ, chỉ chốc lát sau liền cùng Hoa Nhài Vàng, Bạc nói to nói nhỏ, cùng nói chuyện riêng tư của phụ nữ, còn thỉnh thoảng cười ra tiếng nữa chứ, khiến cho Hạ Tưởng âm thầm khen Hồng Y Y cũng có chỗ hơn người, ít nhất lực hấp dẫn không tầm thường, không ngờ có thể khiến Hoa Nhài Bạc luôn luôn tỏ vẻ kiêu ngạo cũng phải tò mò, cùng Hồng Y Y không ngừng nói to nói nhỏ.
Hạ Tưởng cũng không để ý tới vẻ trầm tư của Nga Ni Trần, hắn biết Nga Ni Trần cần thời gian để tiêu hóa đề nghị của hắn, liền cùng Dương Uy vừa ăn vừa nói chuyện, không hề tự coi mình là người ngoài
Nga Ni Trần rốt cục mở miệng:
- Phó thị trưởng Hạ, tôi cũng nói một câu thật lòng, sự tình lần này, tôi rất có ý kiến với Ma Dương Thiên, ông ta làm việc có thiếu suy xét, cũng không hề suy xét đến hậu quả, trước đó tôi cũng không hay biết gì. Nhưng yêu cầu của ngài quá miễn cưỡng, tôi và Ma Dương Thiên dù sao còn là quan hệ hợp tác, chuyện ném đá xuống giếng thế này, tôi làm không được
- Chủ tịch Trần...
Hạ Tưởng biết rằng Nga Ni Trần kỳ thật lòng tin đã dao động, hắn tiếp tục nói xoáy vào:
- Tôi cũng nói một câu thật lòng, Ma Dương Thiên sớm muộn gì cũng rơi đài, cùng ông ta phân rõ ranh giới sớm một ngày, thì càng có thể giảm tổn thất đến mức thấp nhất. Ông cùng ông ta cũng không phải đồng minh ích lợi chia đôi, cần gì phải cố ra mặt cho ông ta? Không cần nói, chỉ riêng tổn thất cực lớn gặp phải trước kia, Phó thị trưởng Ma từng có biểu hiện gì với ông không? Hiện tại lại là anh ruột của ông, bên nào nặng bên nào nhẹ, Chủ tịch Trần phải suy nghĩ cho kỹ đi
Nga Ni Trần ánh mắt chớp động, dù chưa mở miệng, Hạ Tưởng cũng rõ, lời nói vừa rồi đã đánh trúng điểm yếu của y.
Hiện tại Ma Dương Thiên tuy rằng vẫn chưa biểu hiện rõ ra đại thế đã mất, nhưng cho tới bây giờ Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh vẫn còn bị tạm giữ ở thành phố Lang, Tỉnh ủy cũng không thúc giục mau chóng kết án, càng không đưa ra quan điểm chủ yếu, thì đủ chứng minh trên vấn đề liên quan đến Ma Dương Thiên, rồi trung ương vẫn chưa hoàn toàn đạt thành nhận thức chung, thậm chí có thể nói, tiếng nói ủng hộ xử Ma Dương Thiên theo pháp luật đang là chiếm ưu thế
Nếu không cũng sẽ không xuất hiện tình cảnh đây dưa không quyết thế này, liền chứng minh thanh âm phản đối vẫn là yếu thế hơn, chưa đạt đến mức độ đấu tranh chính trị, hẳn là vẫn đang dừng lại ở giai đoạn của ân tình và mặt mũi, tức là nói, chuyện Ma Dương Thiên, cuối cùng vẫn có khả năng khơi dậy một cơn gió lốc.
Nga Ni Trần không phải người trong quan trường, nhưng đối với sự tình trong quan trường cũng là khá am hiểu, nếu không y cũng sẽ không có thành tựu hôm nay.
Từng giây từng phút trôi qua, tâm tư Nga Ni Trần cũng càng ngày càng nặng nề, Hạ Tưởng đúng là tận dụng mọi thứ, một Trần Đại Đầu cũng bị hắn lấy làm điều kiện trao đổi, đổi, thì hơi uất ức. Không đổi, càng uất ức. Anh trai Trưởng ban Tổ chức cán bộ ngầm ở Thành phố Lang ở trại tạm giam bị ngược đãi, thể diện y cũng mất sạch - mặc dù dưới một loạt đả kích trước đây của Hạ Tưởng, y cũng đã không còn mặt mũi rồi, nhưng nhiều lắm cũng chỉ là vẽ mặt bình thường. Đến anh trai còn không cứu nổi, thì hoàn toàn chẳng khác gì bị thoát y vẽ mặt ở thành phố Lang
Quá là mất mặt
Nga Ni Trần ước chừng suy xét gần mười phút, mới hạ được quyết tâm:
- Nếu có người đánh chủ ý vào Tiểu Mạt Tiểu Lỵ, tôi hy vọng Phó thị trưởng Hạ có thể giơ tay giúp một lần. Còn nữa, bang Bắc Kinh và bang Thiên Tân gần đây động tác không ít, cục công an nếu có thể ra mặt ràng buộc một chút, thành phố Lang mới có một hoàn cảnh bình yên.
Nga Ni Trần đưa ra điều kiện cũng không quá đáng, Hạ Tưởng đáp ứng
- Chủ tịch Trần, nếu ông hạn chế người của ông một chút, bang Bắc Kinh và bang Thiên Tân, còn có bang Đông Bắc muốn gây sức ép tạo sóng gió ở thành phố Lang, bọn họ cũng sẽ bị đả kích mạnh mẽ
Thấy qua thủ đoạn mạnh mẽ của Hạ Tưởng, Nga Ni Trần tin rằng dưới giọng điệu miêu tả sơ lược của Hạ Tưởng, nếu ra tay, sẽ vang dội mạnh mẽ đến cỡ nào, y liền khẽ gật đầu:
- Trước Tết âm lịch, Phó thị trưởng Hạ sẽ có được thứ mình muốn
Hạ Tưởng cũng gật đầu:
- Bắt đầu từ ngày mai, đồng chí Trần Đại Đầu sẽ nhận được thu xếp thích đáng
Chỉ nói thu xếp, không nói thả ra, hiển nhiên, trước khi nhìn thấy thành ý của Nga Ni Trần, Trần Đại Đầu đừng mong ra được cửa chính của trại tạm giam
Nga Ni Trần ở mặt ngoài mang vẻ mỉm cười, cùng Hạ Tưởng chạm ly, trong lòng cũng là nghiến răng nghiến lợi, cho rằng Hạ Tưởng khinh người quá đáng.
Hết tiệc người tan, Hạ Tưởng và Dương Uy cáo từ mà đi, Nga Ni Trần đích thân đưa đến ngoài cửa, Hoa Nhài Vàng, Bạc cũng theo sát phía sau. Hoa Nhài Bạc còn đỡ, cố ý đi chậm vài bước, dường như không muốn cùng Hạ Tưởng làm bạn, Hoa Nhài Vàng lại tránh ở sau lưng Nga Ni Trần, đôi mắt đẹp vừa đen vừa sáng, âm thầm càng không ngừng quan sát Hạ Tưởng, có tò mò có tìm tòi nghiên cứu, còn có một chút cảm xúc phức tạp khó tả.
Hạ Tưởng vẫy tay chào Nga Ni Trần, lên xe mà đi, hắn không biết ở trong căn phòng trên lầu, Dương Bối đang đứng ngay cửa sổ, lệ rơi đầy mặt.
Dương Bối biết hôm nay Nga Ni Trần mở tiệc chiêu đãi Hạ Tưởng là vì Trần Đại Đầu, cô liền lặng lẽ tới Kinh Tiên Cư, muốn nhìn liếc mắt bộ dáng hiện nay của Hạ Tưởng một cái. Khi cô nhìn thấy Hạ Tưởng so với trước kia càng trưởng thành càng trầm ổn, cũng có nam tính hơn, trong lòng cô lẫn lộn đủ loại cảm giác, nhớ tới Hạ Tưởng ngây ngô năm đó, nhớ tới sự yêu thương trước kia của Hạ Tưởng đối với cô, nhìn thấy thành tựu và phong thái của Hạ Tưởng, không tự chủ được liền không ngừng rơi lệ.
Là hối hận hay là căm hận? Có lẽ đều có, hoặc là chỉ cảm thán cuộc sống bất công. Kỳ thật cuộc sống vẫn rất công bằng, tất cả bất công đều là do một tay mình tạo thành thật sự không thể trách được ai
Trần Đại Đầu bị bắt, Dương Bối không thể nói là vui mừng hay là tiếc hận. Trần Đại Đầu tuy rằng thường xuyên đánh cô mắng cô, nhưng dù sao cũng là người đàn ông của cô. Nhưng gã ta cũng chỉ là người chồng trên danh nghĩa pháp luật của cô mà thôi, giữa cô và gã ta, cũng chỉ có một tờ giấy kết hôn, ngoài nó ra, vừa không có tình cảm, cũng không có sự vui vẻ trong chuyện chăn gối. Chỉ có điều dù thế nào cô cũng là người phụ nữ đã kết hôn, đã già rồi, mà Hạ Tưởng lại đang ở độ tuổi, gái đẹp bên cạnh đầy rẫy, hắn hiện giờ, e là sớm đã quên mất bộ dáng của cô.
Dương Bối quay đầu lại nói với sau lưng:
- Cô nói xem, nếu tôi bây giờ chủ động hiến thân, thì Hạ Tưởng có muốn tôi không?