Cùng thời điểm Thủ tướng giận dữ, thì ở Viện Quốc vụ Mỹ đưa ra kháng nghị với Bộ Ngoại giao Trung Quốc, tỏ vẻ kịch liệt bất mãn trước sự việc doanh nghiệp Trung Quốc đem "sữa bột độc" đến Mỹ tiêu thụ, yêu cầu chính phủ Trung Quốc đưa ra lời giải thích thỏa đáng.
Thủ tướng giận càng thêm giận, sau khi tổ chức họp hội nghị, lập tức thông báo Tỉnh ủy tỉnh Yến, yêu cầu tra xét triệt để làm rõ sự kiện "sữa bột độc", đưa ra lời giải thích với Viện Quốc vụ. Nếu như sự việc là thật, nghiêm trị đương sự, tuyệt đối không được nhân nhượng, tuyệt đối không được nương tay.
Lúc nhận được thông báo của Viện Quốc vụ, Diệp Thạch Sinh đang ngồi nói chuyện với Thôi Hướng, đích thân nhận điện thoại của Dịch Hướng Sư, bỗng chốc đánh cho y trở tay không kịp. Tập đoàn Tứ Ngưu chọc một lỗ thủng lớn ư? Sao y lại chẳng hay biết gì cả.
Phút chốc Thôi Hướng không kịp phản ứng lại, còn rất giật mình hỏi một câu:
- Tập đoàn Tứ Ngưu sao cơ? Lại xảy ra chuyện gì rồi?
Diệp Thạch Sinh giận dữ:
- Tập đoàn Tứ Ngưu cho thêm chất phụ gia công nghiệp vào sữa bột, xuất khẩu sang Mỹ, sau khi bị thương gia nước ngoài phát hiện gây chấn động Mỹ, dẫn tới sự kiện ngoại giao, bên Mỹ đang đòi kháng nghị với Bộ Ngoại giao, kinh động đến Thủ tướng rồi.
Thôi Hướng vốn đang ngồi xem văn kiện, bỗng chốc đứng dậy, văn kiện rơi đầy xuống đất, mặt y hoảng hốt:
- Sao lại thế được?
- Tập đoàn Tứ Ngưu quá là không ra thể thống gì, bưng bít sự việc. Tỉnh ủy không hay biết một tí nào quá là bị động rồi.
Diệp Thạch Sinh đập bàn.
- Phía Thành ủy có phải là biết chuyện mà không báo lên không?
Lần đầu tiên Thôi Hướng thấy bộ dạng Diệp Thạch Sinh giận dữ như vậy, bỗng nhiên bừng tỉnh nhớ ra báo cáo Phó Tiên Phong đưa y, trong lòng khẽ động, không dám giấu diếm nữa:
- Bí thư Diệp, quả thực Thành ủy cũng đã trình báo cáo lên Tỉnh ủy, đang trong tay tôi…
- Cái gì?
Diệp Thạch Sinh nhìn thẳng vào hai mắt Thôi Hướng:
- Rốt cuộc chuyện là thế nào? Các ông liên hết nhau, muốn giấu Bí thư Tỉnh ủy tôi đến tận khi nào?
Thôi Hướng biết chuyện lớn rồi, kinh động đến Bộ Ngoại giao thì không nói, đến cả Thủ tướng đã đích thân hỏi đến. Chính trị trong nước, từ trước đến nay chuyện ngoại giao không chuyện gì là nhỏ, chỉ một chút chuyện dính líu đến người nước ngoài là sẽ bị nâng tầm quan trọng lên hàng trăm lần. Cho dù đánh nhau, nếu như có người nước ngoài bị đánh hoặc đánh người, cũng có thể lập tức nâng lên thành sự kiện ngoại giao.
Càng huống hồ nghe nói Thủ tướng yêu cầu Tỉnh ủy trực tiếp báo cáo với ông ấy về tiến triển của sự việc, nghĩa là nói, Thủ tướng không phải là phê chuẩn hoặc ra chỉ thị bình thường, mà là chú ý mật thiết.
Thôi Hướng và Phó Tiên Phong quan hệ rất khá, nhưng dù có khá hơn thì khi có chuyện liên quan khiến lợi ích của bản thân bị ảnh hưởng nghiêm trọng thì y lập tức kiên định lập trường:
- Bí thư Diệp, chủ yếu là tôi không ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc. Khi đồng chí Phó Tiên Phong nộp báo cáo lên, tôi còn chưa kịp xem cẩn thận, chưa trả lời y thì y đã phê chỉ thị chuyện của Tập đoàn Tứ Ngưu. Thành phố Yến luôn cho rằng mình là thành phố cấp phó tỉnh, có quyền tự chủ rất lớn, cũng không phải một, hai ngày nữa rồi. Hơn nữa Tập đoàn Tứ Ngưu là doanh nghiệp đầu rồng của tỉnh Yến, nhưng lại không báo cáo lên Tỉnh ủy, trực tiếp xin chỉ thị của Thành ủy, trách nhiệm là bọn họ phải chịu.
- Tập đoàn Tứ Ngưu vẫn luôn là doanh nghiệp đầu rồng của thành phố Yến, từ lúc nào là doanh nghiệp đầu rồng của tỉnh Yến rồi?
Diệp Thạch Sinh không hiểu, bất mãn hỏi một câu.
-….?
Thôi Hướng bỗng chốc không hiểu ý của Diệp Thạch Sinh, năm năm trước Tập đoàn Tứ Ngưu vì là doanh nghiệp tiêu thụ đứng thứ nhất toàn quốc, liền được tỉnh trực tiếp tiếp quản, trở thành doanh nghiệp tỉnh quản lý của tỉnh Yến, liền được liệt vào danh sách doanh nghiệp trọng điểm của tỉnh Yến nhưng không công bố ra ngoài, cho nên bên ngoài không biết rõ rốt cuộc Tập đoàn Tứ Ngưu là được quận mà trụ sở doanh nghiệp đóng tại đó quản lý, hay là thuộc chính quyền thành phố hoặc tỉnh quản lý. Sao đột nhiên Bí thư Diệp lại nói không phải là doanh nghiệp tỉnh quản, là có dụng ý gì đây?
Nhưng dù sao Thôi Hướng cũng là Phó bí thư Tỉnh ủy, chỉ sửng sốt một lúc rồi lập tức hiểu được chỗ cao minh của Diệp Thạch Sinh. Chuyện của Tập đoàn Tứ Ngưu không che đậy nổi nữa, hậu quả có thể là cực kỳ nghiêm trọng, lúc này đá trái cầu qua cho thành phố hiển nhiên là cách làm xóa sạch mối liên quan với tỉnh, cũng chính là, bất kể xảy ra vấn đề lớn như trời thì sự việc cũng chỉ dừng lại đến thành phố là hết, không thể liên lụy đến tỉnh được.
Trong lòng Thôi Hướng kinh ngạc, lẽ nào chuyện nghiêm trọng như vậy? Nghiêm trọng đến nỗi Bí thư Tỉnh ủy cũng muốn giữ mình tránh xa?
Thôi Hướng không ý thức được hậu quả nghiêm trọng của sự việc, cũng không thể nói y không có mắt nhìn, chỉ có thể nói sự hiểu biết về Thủ tướng của y còn kém xa Diệp Thạch Sinh. Lần trước, qua sự kiện đập chứa nước Nam Sơn, Diệp Thạch Sinh đã biết rõ sau khi báo cáo xử phạt Phó Tiên Phong gửi lên Bắc Kinh, lại xảy ra thêm sự đánh giá kinh động hồn phách thế nào đó, nhà họ Phó liên tục ra mặt biện hộ, chỉ muốn cảnh cáo xử phạt cho xong chuyện, nhưng Thủ tướng kiên quyết muốn ghi vào lỗi chính trị lớn, thậm chí ông cụ Phó đích thân ra mặt khẩn cầu nhưng Thủ tướng lại không chịu thoái nhượng. Nghe nói cuối cùng ông cụ Phó giận đùng đùng nói mấy câu độc ngay trước mặt Thủ tướng, cuối cùng là phẩy tay áo bỏ đi.
Nhưng ngay cả như vậy Thủ tướng vẫn là cuối cùng đập bàn, chống lại áp lực từ các phía, vẫn quyết định xử phạt ghi vào lỗi chính trị của Phó Tiên Phong.
Sự kiện Tập đoàn Tứ Ngưu lần này lại do Thủ tướng đứng đầu làm chủ, Diệp Thạch Sinh mà còn không hiểu Thủ tướng đang quyết tâm muốn tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, một lần nữa kìm hãm thế lực gia tộc thì trí tuệ chính trị của y quá là nông cạn rồi. Giữa Thủ tướng và nhà họ Phó, Diệp Thạch Sinh vẫn là không chút do dự bày tỏ lòng trung thành với Thủ tướng.
Vừa đúng lúc Thôi Hướng nhắc đến chuyện của Tập đoàn Tứ Ngưu có qua tay của Phó Tiên Phong, Diệp Thạch Sinh liền quyết định thật nhanh, lập tức xóa sạch mối liên quan giữa Tỉnh ủy và Tập đoàn Tứ Ngưu, để Tập đoàn Tứ Ngưu quay trở lại là của thành phố Yến. Ban đầu Tập đoàn Tứ Ngưu vốn là doanh nghiệp cấp quận, sau này do hiệu quả và lợi ích tốt thì được thành phố tiếp quản. Lại sau đó sau khi trở thành một trong mười doanh nghiệp hùng mạnh toàn quốc, thì lại được tỉnh tiếp nhận. Bây giờ thì tốt rồi, vừa có tin tức truyền ra thì lập tức bị tỉnh đá một cái trả lại cho thành phố.
Chuyện trên chính trường thật đúng là mỗi lúc mỗi khác.
- Vâng, Tập đoàn Tứ Ngưu luôn là doanh nghiệp đầu rồng của thành phố Yến, mấy năm gần đây tỉnh có chiếu cố không ít tới bọn họ, khiến cho nhiều người nhầm rằng Tập đoàn Tứ Ngưu đã trở thành doanh nghiệp đầu rồng của tỉnh Yến. Tôi lập tức cho văn phòng Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh ra thông báo nội bộ, thống nhất một cách nói, không cho phép lưu truyền nhầm lẫn Tập đoàn Tứ Ngưu là doanh nghiệp đầu rồng của tỉnh Yến.
Thời khắc then chốt, Thôi Hướng vẫn còn mấy phần năng lực, Diệp Thạch Sinh hơi gật đầu, tỏ vẻ khẳng định trước việc Thôi Hướng kịp thời lĩnh hội ẩn ý của mình:
- Đúng, chính là phải nghiêm chỉnh mà nghe, còn nữa, anh thông báo cho Duệ Hằng, Bằng Phi, và Triều Độ, đúng, còn có Tăng Chu lập tức mở cuộc họp hội ý, nghiên cứu vấn đề của Tập đoàn Tứ Ngưu.
Thôi Hướng lập tức bắt tay vào làm, ra đến bên ngoài lại cảm thấy bây giờ phân rõ ranh giới với Phó Tiên Phong thì có chút không phải rồi, liền lấy điện thoại gọi cho Phó Tiên Phong thông báo tin tức.
Thực ra không cần Thôi Hướng tiết lộ tin tức, Phó Tiên Phong đã biết được nội tình ngay phút đầu tiên, thế lực nhà họ Phó ở Bắc Kinh lớn mạnh, hơn nữa còn có Phó Bá Cử là Phó thủ tướng nữa, vì vậy chuyện trong Viện Quốc vụ là không giấu nổi nhà họ Phó.
Đang lúc Phó Tiên Phong ở trong phòng nôn nóng bất an nghĩ cách ứng phó thì điện thoại của Thôi Hướng gọi đến, như dội luôn gáo nước lạnh lên đầu y. Diệp Thạch Sinh làm quá tuyệt tình rồi, kịp thời đá Tập đoàn Tứ Ngưu một cước trả về cho thành phố, rõ ràng là có ý đồ để thành phố gánh chịu toàn bộ trách nhiệm.
Được, cái tên Diệp Thạch Sinh này.
Sau khi Phó Tiên Phong chỉ trích Diệp Thạch Sinh xong, lại không quên oán thầm Hạ Tưởng vài câu, y lại mãnh liệt hoài nghi sự kiện thương gia nước ngoài là hoạt động trong tối của Hạ Tưởng. Chính là muốn lấy được chứng cứ của Tập đoàn Tứ Ngưu, lại dùng mạng sữa bột châm ngòi dư luận, vẽ cùng lúc hai nét bút chính là muốn đánh y một cú không còn sức để đánh trả lại.
Y thật sự không còn sức đánh trả lại? Chưa chắc.
Mặc dù trong lòng không chịu nhận thua, nhưng Phó Tiên Phong còn rõ được một điều, e là lần này y đúng là tai vạ khó tránh rồi, nói không chừng đúng là sẽ chìm xuống như hòn đá tại thành phố Yến, bị dòng sông Hạ Mã cũng không rộng lớn làm cho lật thuyền.
Đang lúc Tỉnh ủy và Thành ủy đều triệu tập cuộc họp Hội nghị khẩn cấp nghiên cứu và điều tra vấn đề của Tập đoàn Tứ Ngưu, thì Tổng cục Kiểm định chất lượng quốc gia nhận được một mẫu sản phẩm sữa bột của Tập đoàn Tứ Ngưu. Sản phẩm mẫu cũng không biết là người giấu mặt nào gửi tới, bên trong có ghi chi tiết nguyên liệu có trong sữa bột Tứ Ngưu, cùng với phương pháp kiểm tra đo lường hàm lượng Melamine Ammonia.
Tổng cục Kiểm định chất lượng đã nghe qua sự kiện sữa bột có vấn đề của Tập đoàn Tứ Ngưu, đang lo lắng tìm cách để kiểm tra hàm lượng Melamine Ammonia trong sữa bột thì lại có người đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, kịp thời đưa ra phương pháp kiểm nghiệm, niềm vui bất ngờ. Có phương pháp kiểm nghiệm khoa học thì có thể để nhân viên kiểm nghiệm chất lượng tỉnh làm xét nghiệm, kiểm định trước một lượng công việc lớn, tiết kiệm được không ít thời gian.
Tốc độ kiểm tra đo lường của Tổng cục Kiểm định chất lượng nhanh chưa từng có, kiểm tra ra trong sữa bột quả thực là có chứa Melamine Ammonia, lập tức báo lên Vụ Quốc viện. Thủ tướng nhận được báo cáo xong liền ra chỉ thị, theo đó Viện Quốc vụ khởi động cơ chế hưởng ứng sự cố an toàn thực phẩm trọng đại quốc gia cấp I, thành lập tổ lãnh đạo xử trí khẩn cấp, do Bộ Vệ sinh dẫn đầu, Tổng cục Kiểm định chất lượng quốc gia, Tổng cục Công thương, Bộ Nông nghiệp, Bộ Công an, Cục giám thị dược phẩm thực phẩm.v.v. các bộ ngành cùng toàn thể nhân dân chính phủ tỉnh Yến tham gia, cùng nhau làm tốt công tác xử trí sự cố an toàn quan trọng trong phương pháp điều chế sữa bột trẻ em Tứ Ngưu.
Sau khi tỉnh Yến nhận được thông báo của tổ lãnh đạo xử trí khẩn cấp, cũng thành lập tổ lãnh đạo tương ứng do Phạm Duệ Hằng làm Tổ trưởng, Tống Triều Độ làm Phó tổ trưởng, phụ trách công việc tương ứng phối hợp toàn diện với tổ lãnh đạo xử trí khẩn cấp.
Sau khi Tỉnh ủy mất nửa ngày mở cuộc họp Hội nghị khẩn cấp, yêu cầu Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Yến làm tốt tất cả công tác ứng phó khẩn cấp, ngăn chặn tình trạng sự việc bị khơi rộng thêm, yêu cầu Tập đoàn Tứ Ngưu lập tức dừng sản xuất, chỉnh đốn, thu hồi toàn bộ sữa bột trẻ em đang lưu hành trên thị trường, đình chỉ tiêu thụ, và tiến hành thẩm tra nghiêm ngặt các khâu gia công sữa bột, nguyên liệu sữa, nguyên liệu sản phẩm, thức ăn gia súc cho bò sữa.v.v. nghiêm khắc xử lý theo pháp luật các nhân viên, phần tử phi pháp có liên quan.
Đồng thời, bởi vì có tranh cãi với thương gia nước ngoài, ảnh hưởng đến hình ảnh đối ngoại của quốc gia, cần phải nghiêm túc truy cứu trách nhiệm người lãnh đạo chủ chốt của Tập đoàn Tứ Ngưu.
Tại tỉnh Yến, tiếng đồn lan nhanh, tiếp nối thiên tai lần trước, một trận lũ lụt do người gây nên lại không hẹn ngày mà đến.
Phó Tiên Phong sợ hãi không chịu nổi, chuyện lần này xảy đến ồ ạt, khiến y không còn sức trở tay, hơn nữa một loạt công tác điều tra tìm chứng cứ gần như là đẩy y ra ngoài, làm cho y có một cảm giác bị vứt bỏ. Trong lòng cũng hiểu, so với lần trước bị người lên án, thì lần này y quả là trở thành mục tiêu bị mọi người chỉ trích rồi.
Đầu tiên là Dương Quốc Anh bị tổ điều tra kiểm soát nghiêm ngặt, sau đó tổ điều tra lại thẩm vấn Đàm Quảng Hồng. Đàm Quảng Hồng cũng không ngờ sự việc lại xảy ra đến nỗi lớn như vậy, vì để giữ mình trong sạch, y liền khai toàn bộ đầu đuôi gốc ngọn của sự việc, và lấy lý do sau khi Tiếu Lão Tuyền chết, bản thân mình bị cách chức ở nhà, nên chuyện mười tấn sữa bột xuất khẩu về sau hoàn toàn không biết một chút gì.
Dương Quốc Anh thấy đại thế đã mất, biết là Phó Tiên Phong cũng không bảo vệ được cô ta nữa, bởi vì tổ điều tra do người từ Bắc Kinh tới làm chủ, người của tỉnh Yến làm phụ, thể hiện rõ Trung ương có thái độ không tin tưởng tỉnh Yến, hoặc nói là Tỉnh ủy đã làm tốt công tác chuẩn bị và quyết tâm đẩy trách nhiệm cho thành phố, cô ta có vòng hào quang là doanh nghiệp ngôi sao đi nữa cũng không bảo vệ được mình, cô không còn đường để đi nữa rồi.
Dương Quốc Anh cũng liền khai thật chi tiết sự việc, bởi vì cô biết có khả năng sẽ phải đối mặt với án phạt tử hình, vì để trốn tội chết liền đẩy hết trách nhiệm sang Phó Tiên Phong, nói là Thị trưởng Phó đích thân phê chỉ thị, và còn chủ động giao nộp văn kiện mà Phó Tiên Phong đích thân phê chuẩn.
Cấp điều tra sau khi điều tra rõ sự thật, lập tức báo cáo lên Viện Quốc vụ. Thủ tướng phê chỉ thị quan trọng, yêu cầu nghiêm trị theo pháp luật người phụ trách liên quan. Sau đó Tỉnh Yến liền triển khai một loạt điều tra tìm chứng cứ, Bộ Công an lập tức vào cuộc, bắt đầu từ những người có tham gia trong sự kiện sữa bột có vấn đề, cùng với tiến hành thẩm vấn và niêm phong nhà máy sản xuất Melamine Ammonia.
Một màn hoạt động chỉnh đốn thanh thế lớn, kéo mở tấm màn che.
Rất nhiều người phát hiện ra chỗ giàu dư vị, Hồ Tăng Chu là Bí thư Thành ủy, nhiều lần xuất hiện tại các sự kiện quan trọng, đại diện Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố xin lỗi người tiêu dùng, hứa hẹn với thương gia nước ngoài sau này tuyệt đối sẽ không để vấn đề giống như vậy xảy ra, và người hiểu chuyện cũng biết rõ, Hồ Tăng Chu cũng làm bản kiểm điểm trước Tỉnh ủy. Nhưng người đứng đầu một thành phố Phó Tiên Phong, sau khi sự kiện Tứ Ngưu bùng phát chưa bao giờ lộ mặt một lần, cũng không phát biểu qua một lời, khiến cho người có lòng đoán ra một khả năng mà một sự thật sắp xảy ra, tiền đồ của Thị trưởng Phó đáng lo ngại.
Người khác chỉ là phỏng đoán tiền đồ của Phó Tiên Phong rất đáng lo ngại, tự bản thân Phó Tiên Phong lại hiểu rất rõ, y không chỉ là tiền đồ đáng lo ngại, mà là một tương lai ảm đạm.
Ông cụ Phó đích thân ra mặt cũng không thể bảo vệ y.
Ở thủ đô trên cuộc họp Hội nghị xử trí y ra sao, dù cho người nhà họ Phó ra sức bảo vệ y, dù cho quan hệ của nhà họ Phó ở Cục chính trị cũng có quyền phát biểu rất mạnh, nhưng lời khai của Dương Quốc Anh cùng với bút tích phê chuẩn của y đã trở thành cây rơm rạ cuối cùng ép đổ y. Thời khắc cuối cùng ông cụ Phó thấy xong rồi thôi, không tranh luận nhiều nữa, bởi vì nhà họ Phó và ngành sản xuất sữa có quan hệ trong đó là bí mật của bí mật, trong lòng nhiều người tự biết. Có tranh cãi nữa thì sẽ gây ra phản ứng dây chuyền, e là không chỉ một Tập đoàn Tứ Ngưu phải chịu ảnh hưởng, chọc giận quần chúng, gây ra đợt kiểm tra trên ngành sản xuất sữa toàn quốc, thì kinh tế nhà họ Phó sẽ bị tổn thất nặng.
Hơn nữa, Tổng Bí thư có nói một câu đầy thâm ý, khiến cho ông cụ Phó nghe xong không lộ mặt nữa, mà là cực kỳ biết điều ngậm miệng lại.
Nguyên lời của Tổng Bí thư:
- Cho Phó Tiên Phong yên ổn trong hai, ba năm, sẽ có lợi cho sự trưởng thành sau này của y… Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Hàm ý yên ổn trong hai, ba năm không cần nói cũng biết, còn ai dám nói thêm gì nữa? Tổng Bí thư đã lên tiếng rồi!
Đầu tháng mười một, tổ điều tra liên hợp mở cuộc họp báo ở tỉnh Yến, thông báo quá trình điều tra và quyết định xử lý sữa bột Tứ Ngưu.
Thông báo vạch rõ, Tập đoàn Tứ Ngưu vì để tăng cao hàm lượng protein trong sữa bột, sử dụng thủ đoạn phi pháp, trong quá trình sản xuất sữa bột cho thêm vào nguyên liệu công nghiệp Melamine Ammonia, đã tiêu thụ trên thị trường mười mấy tấn, xuất khẩu ra nước ngoài mười tấn, gây nên ảnh hưởng tồi tệ trong lòng người tiêu dùng, tính chất cực kỳ nghiêm trọng, ảnh hưởng quốc tế cực kỳ không tốt. Tập đoàn Tứ Ngưu dù biết rõ chất Melamine Ammonia gây nguy hại thế nào đến trẻ em nhưng vẫn tiếp tục sản xuất sữa bột có vấn đề, Tập đoàn Tứ Ngưu sẽ phải gánh chịu toàn bộ trách nhiệm.
Đồng thời cuộc họp báo còn chỉ ra Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Yến cũng phải chịu một phần trách nhiệm lãnh đạo trong sự kiện sữa bột Tứ Ngưu.
Cụ thể phải chịu trách nhiệm lớn thế nào, ai chịu trách nhiệm chính thì trên cuộc họp báo không nói rõ, nhưng những người có khứu giác chính trị nhạy bén có thể từ quá trình sự việc và bản tin phát hiện ra manh mối bên trong. Càng có người biết bản thân Phó Tiên Phong hiện đang mang trên mình hình phạt lỗi chính trị một lần, từ đầu chí cuối y đều không lộ diện, khỏi cần nói y lại là nhân vật ôm tội duy nhất không còn ai có thể lựa chọn hơn.
Phó Tiên Phong không phải là chịu oan ức, mà là y có tội thì đáng bị trừng phạt.
Vài ngày sau, Bộ Công an lại tiếp tục lùng bắt một số nhân viên quản lý trang trại chăn nuôi và tầng cấp bậc trung của Tập đoàn Tứ Ngưu, các loại dấu hiệu cho thấy, Tứ Ngưu có thể sản sinh ra uy lực chính trị lớn thế nào, thời khắc cuối cùng cũng sắp đến.
Mấy ngày qua, Tỉnh ủy và Thành ủy không ngừng hội nghị, Phó Tiên Phong tuy cũng tham gia nhưng cơ bản là không phát biểu một lời, trở thành một nhân vật tham dự ngồi nghe, cảm xúc của y trầm xuống, thần sắc ngưng đọng, lúc đi, bước chân nặng nề dường như bước không nổi. Y cũng không ngờ nổi, một chuyện xuất khẩu sữa bột bình thường, đầu tiên là diễn biến thành sự kiện ngoại giao, sau đó nâng lên thành sự kiện chính trị, đến hôm nay, đã hoàn toàn trở thành chèn ép chính trị, là điểm thiết nhập cực tốt để Thủ tướng tuyên chiến với thế lực gia tộc.
Ban đầu y phải rất cực khổ mới tranh được ngôi báu Thị trưởng thành phố Yến, vốn còn cho rằng có thể phát triển kế hoạch lớn tại thành phố này, trở thành bước nhảy vọt trong cuộc đời chính trị của y, không ngờ đó lại trở thành trận chiến cuối cùng trong đời chính trị của y, hơn nữa lại là thất bại thảm hại.
Thật sự không còn mặt mũi nào để về Bắc Kinh gặp phụ lão nữa.
Sự thất bại của Thương mại Trường Cơ đã đủ khiến y mất thể diện rồi, nhưng sự mất điểm về kinh tế có thể dùng sự đắc ý về chính trị để bù lại. Ai ngờ, y đảm nhiệm chức Thị trưởng chưa được bao lâu, đến cả mông còn chưa ngồi ấm chỗ thì đến bây giờ cơ bản đã có thể khẳng định rằng, ngôi báu Thị trưởng của y không thể giữ được nữa, chắc chắn phải dâng lên cho người khác rồi.
Vốn có thể tranh thủ được kết quả tốt nhất là điều đi khỏi tỉnh Yến, về Bắc Kinh đảm nhiệm một chức quan nhàn tản trong các Bộ và Ủy ban Trung ương trước đã, bây giờ ông cụ Phó còn đang cố gắng tranh thủ, cũng không biết cuối cùng có được hay không, nhưng bất kể là kết quả gì thì trái tim Phó Tiên Phong đã nguội lạnh rồi.
Thua rồi, thật đúng là thất bại thảm hại.
Nhưng bại vì ai? Là Hạ Tưởng hay là người khác? Hoặc nói là, sự kiện thương gia nước ngoài chỉ là một sự ngẫu nhiên chứ không có ai cố ý hãm hại y? Phó Tiên Phong không đoán được, cũng không đoán thêm nữa, cứ nghĩ đến là đầu đau như búa bổ, đau đớn tột cùng.
Thành phố Yến được định ra trở thành nơi đau lòng của y, vốn cho rằng làm quan ở tỉnh Yến bảo thủ, cho dù lập thành tích khó khăn, nhưng tích ủ lý lịch thì dễ hơn một chút, không ngờ kết quả lại rơi vào kết cục không còn gì.
Phó Tiên Phong căm hận, lẫn đau lòng, tâm trạng ủ rũ tới cực điểm. Lần trước Nguyên Minh Lượng thất bại ở quận Hạ Mã, tuy rằng y cũng khó chịu nhưng không tuyệt vọng, dù gì thì Thương mại Trường Cơ tổn thất tiền có nhiều hơn cũng không có tiền của y ở trong đó. Bây giờ không giống vậy, chuyện đã liên quan đến tiền đồ của chính bản thân y, khiến cho tâm trạng của y đều là những cảm xúc bi quan.
Đứng trước cửa sổ văn phòng, cúi xuống nhìn dòng người đi lại ở thành phố Yến, Phó Tiên Phong không tự chủ được sống mũi cay cay, suýt nữa rơi nước mắt. Mặc dỳ y không yêu thành phố Yến, chỉ muốn mượn nơi đây biến thành bàn nhảy trong cuộc đời chính trị của y, nhưng lại bị đuổi đi một cách vô tình cũng khiến y khó mà chấp nhận được.
Tiếng chuông điện thoại reo lên, Phó Tiên Phong đang hút thuốc, giật mình, không cẩn thận làm mình bị bỏng, y cũng không còn tâm trí gạt bỏ tàn thuốc, vội vàng cầm điện thoại lên, chỉ "a lô" một câu thì sắc mặt xám trắng ngẩn người.