Quan Thần

Chương 714: Suy nghĩ kỹ rồi hẵng làm




Giả là thật mà thật là giả. Trong hoàn cảnh thực giả lẫn lộn, càng dễ dàng xuất hiện phán đoán sai lầm. Nguyên Minh Lượng muốn rút vốn cũng không phải là chuyện chỉ một câu là xong, hiện tại trước mắt gã có hai con đường để đi, thứ nhất là cương quyết không giảm giá, hoặc nói đúng hơn là chuyển thành tiến hành tiếp thị khuyến mại để thúc đẩy việc tiêu thụ, chờ Tập đoàn Đạt Tài dần dần tăng giá lên. Thứ hai là trực tiếp chấp nhận thách thức ngay mặt, hăng hái phản kích, phái người đến tiếp xúc với Tập đoàn Đạt Tài hoặc Công ty Bất động sản Văn Thái đề xuất thu mua làm mồi nhử. Cho dù là chọn cách nào, Hạ Tưởng cũng đã trù tính bước tiếp theo cho Nguyên Minh Lượng xong xuôi rồi.

Tuy nhiên theo Hạ Tưởng đoán, bước tiếp theo của Nguyên Minh Lượng chắc chắn là sẽ tiến hành thúc đẩy hoạt động tiếp thị khuyến mãi với biên độ nhỏ, đồng thời sẽ tiếp xúc với Triệu Khang, có khả năng sẽ đề xuất thu mua với Triệu Khang. Bởi vì nếu mình có thể khiến Triệu Khang xuất hiện như một kẻ gây rối, vậy Nguyên Minh Lượng cũng có thể thấy được Triệu Khang ở Công ty Bất động sản Văn Thái thích hợp làm đạn sương mù nhất.

Hoặc là nói cách khác, là vật hi sinh.

Nhưng vấn đề là, Triệu Khang xuất thân từ người làm kinh doanh ở lĩnh vực khác, muốn biến anh ta thành vật hy sinh cũng không phải dễ. Anh ta có thể nhờ tài ăn nói mà không cần trả thuế, đỡ được một khoản vốn, liền chứng minh anh ta là người có bản lĩnh, có thủ đoạn.

Triệu Khang… nên nói chuyện với Triệu Khang.

Cơn buồn ngủ của Hạ Tưởng toàn bộ bay hết, nói với Lý Thấm:

- Công ty Bất động sản Nam Tân và Công ty Bất động sản Quảng Hạ, khi nào thì chuẩn bị khởi công?

- Ban đầu định là tuần sau, nếu lãnh đạo có sắp xếp khác thì sẽ nghe theo chỉ thị của lãnh đạo.

Từ khi Lý Thấm và Tề Á Nam yêu nhau, thì gần đây rất ít khi phản bác lại lời nói của Hạ Tưởng, trên cơ bản đều là nói gì nghe nấy.

Hạ Tưởng hơi trầm ngâm một chút:

- Tuần sau thì tuần sau, cứ theo kế hoạch của mọi người mà làm, quan trọng nhất là giá cả bắt đầu phiên giao dịch, phải tham khảo giá cả của Sơn Thủy Tương Liên Thành, nhiều lắm là ngang hàng, không thể vượt quá.

Lý Thấm mỉm cười:

- Xin lãnh đạo yên tâm, trong lòng tôi và Á Nam đều biết. So sánh với Sơn Thủy Tương Liên Thành thì hai khu đô thị Đông Mỹ và Tây Lệ đều có ưu thế là cạnh sông Hạ Mã, các hạ tầng cơ sở lân cận đều đầy đủ cả, lại có các trường học trọng điểm trong khu vực, là đoạn đường hoàng kim. Nhưng cũng có chỗ chưa bằng Sơn Thủy Tương Liên Thành, đó chính là họ có cảnh sắc non nước tuyệt đẹp, thêm vào đó danh tiếng của Công ty Bất động sản Nam Tân và Công ty Bất động sản Quảng Hạ không lớn bằng Tập đoàn Đạt Tài…

Lý Thấm nói vô cùng hợp lý, Hạ Tưởng tỏ vẻ tán thành:

- Cụ thể định giá cả như thế nào, cô và Á Nam cứ thương lượng với nhau, tôi sẽ không can thiệp.

Nói chuyện với Lý Thấm xong, Hạ Tưởng lại gọi điện thoại cho Tôn Hiện Vĩ:

- Hiện Vĩ, thấy giá cả bắt đầu phiên giao dịch của Sơn Thủy Tương Liên Thành, có cảm tưởng gì không?

- Có ý nghĩ là Chủ tịch Thành rất có phong độ, nếu tôi lên bục diễn thuyết, có thể tự nhiên phóng khoáng như Chủ tịch Thành thì không biết có thể khiến bao nhiêu cô gái mê mệt đây, nói không chừng có không ít người ở đó chủ động nhào vào ôm lấy.

Tôn Hiện Vĩ ha hả cười không ngừng.

Hạ Tưởng cười mắng:

- Lúc nào anh cũng không đứng đắn vậy sao? Cũng không phải chưa thấy các cô gái trẻ bao giờ, mà vẫn còn nghĩ mấy chuyện nam nữ này, có phải còn nghĩ ngợi xa vời gì nữa không? Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

- Có…

Tôn Hiện Vĩ cố tình nói một cách oan ức

- Lý tưởng của tôi là may mắn được sở hữu tất cả các cô diễn viên hạng ba ở Nhật một lần, sau đó chụp ảnh nude đưa lên mạng, làm vẻ vang cho đất nước.

"…" Hạ Tưởng biết đúng là hết chỗ nói rồi

- Được rồi, đừng nói chuyện tào lao nữa, khu đô thị cạnh đường cao tốc của anh, khi nào mới khởi công, đã sắp xếp xong thời gian chưa?

Tôn Hiện Vĩ liền lập tức trở nên nghiêm túc:

- Tôi quyết định làm người khởi công cuối cùng, đã xác định xong giá cả rồi, sau khi trên thị trường xuất hiện xu hướng, tôi lại ra tay, xem xét thời thế rồi mới định giá, có thể kết thúc công việc thật tốt vì lãnh đạo.

Lời nói này còn giống lời nói của con người, Hạ Tưởng liền cười ha hả:

- Được, vậy tuần sau khởi công là được. Như vậy đi, ngày mai tôi có hẹn gặp với Triệu Khang, chính là Chủ tịch Công ty Bất động sản Văn Thái đó, anh cũng đi cùng đi, vừa vặn có thể ở bên cạnh lấy thêm chút thông tin.

Trong lòng Tôn Hiện Vĩ liền hiểu rõ ràng, biết Hạ Tưởng muốn anh ta đóng vai là nhân vật chỉ điểm cho Triệu Khang, liền đồng ý:

- Được, không thành vấn đề, tôi làm việc thì ngài cứ yên tâm. Tuy nhiên, tôi có một yêu cầu nho nhỏ, xin lãnh đạo đồng ý với tôi.

- Lại là chuyện gì đây?

Hạ Tưởng vừa nghe giọng điệu của Tôn Hiện Vĩ là biết anh ta không có ý gì hay ho rồi.

Quả nhiên Tôn Hiện Vĩ cười ha hả:

- Dẫn theo một cô gái đi, cho không khí sôi nổi một chút. Anh cũng biết đó, chính là Giai Giai, cô du học sinh người Nhật Bản đó.

- Anh sớm muộn gì cũng chết trên bụng phụ nữ thôi.

Hạ Tưởng tức giận vừa cười vừa mắng một câu.

Ngày hôm sau, Hạ Tưởng theo địa điểm đã hẹn trước với Triệu Khang, chạy tới khách sạn Lão Thổ Thái. Lão Thổ Thái ở vùng phụ cận của khu đô thị Văn Thái, Triệu Khang sắp xếp gặp mặt ở Lão Thổ Thái không phải chỉ vì muốn cùng Hạ Tưởng nhấm nháp chút đồ ăn mang phong cách hương vị dân dã, mà đồng thời là muốn Hạ Tưởng gần gũi, yêu thích khu đô thị Văn Thái của anh ta hơn một chút.

Hạ Tưởng không tham dự nghi lễ khởi công của Văn Thái, trong lòng Triệu Khang trước sau vẫn mang một nỗi niềm tiếc nuối không nhỏ. Tuy nhiên khi thấy Hạ Tưởng chủ động hẹn gặp anh ta hôm nay, thì trong lòng cũng rất cao hứng, đầy chờ mong. Anh ta cũng biết rõ, Hạ Tưởng không dễ dàng mà chủ động hẹn gặp người khác, hắn chủ động ra mặt, khẳng định là có chuyện quan trọng.

Khu đô thị Văn Thái này thực ra cũng không được coi là một đoạn đường hoàng kim, xung quanh còn hơi hoang vắng một chút, đất đai tương đối màu mỡ, trước kia đều là đồng ruộng, bởi vậy khi tới mùa xuân hoa nở thì xung quanh bao phủ một màu xanh lục, cũng làm người ta có cảm giác cảnh đẹp khiến lòng người vui vẻ.

Tuy nhiên trong viễn cảnh quy hoạch tương lai, đất ở thôn Thành Tây sẽ được xây dựng thành những khu nhà ở lớn kiểu mới, hình thành khái niệm khu đô thị thông minh của quận Hạ Mã, ví dụ như là phát triển các thiết bị dùng năng lượng mặt trời, phát điện bằng năng lượng mặt trời, nước nóng năng lượng mặt trời, sử dụng nguồn năng lượng sạch, lại dùng hệ thống quản lý tiêu chuẩn hóa bằng máy vi tính để quản lý các công trình của khu đô thị. Hệ thống theo dõi thang máy, hệ thống bảo vệ canh gác, hệ thống camera theo dõi, hệ thống quản lý bãi đỗ xe, hệ thống đèn đường được điều khiển tự động, các thiết bị điện tử sử dụng trí tuệ và năng lực của con người. Sau đó lại xin phê duyệt một mảnh đất xung quanh thôn Thành Tây, tiến hành thiết kế mô phỏng vườn cây để làm xanh hóa, có thể đoán được đó là hưởng thụ một cuộc sống tiện nghi thông minh giữa một môi trường thiên nhiên. Đối với người thành thị lúc nào cũng bận rộn, mệt mỏi mà nói thì quả thật là tâm hồn được thả vào vườn nhà.

Hạ Tưởng đứng ở cửa của Lão Thổ Thái, ánh mắt nhìn thoáng qua thấy nụ cười yếu ớt của Triệu Khang, đầu đang quay về công trường thi công của khu đô thị Văn Thái ở phía sau hắn, vô số cần cẩu tháp đột ngột mọc lên từ mặt đất, vô số xe tải ra vào vận chuyển cát đá, thỉnh thoảng còn có tiếng máy móc ầm vang truyền đến. Cảnh tượng khí thế ngất trời, vui sướng lẫn vinh quang, hắn có hơi chút cảm thán, sắp xuất hiện cao trào của làn sóng xây dựng mới, mùa xuân của quận Hạ Mã cũng sắp tới rồi.

Mùa xuân đến, cũng là lúc bắt đầu đấu đao luyện súng và giao chiến thực sự với Nguyên Minh Lượng, nói không chừng đến mùa hè là có thể phân rõ thắng bại rồi.

Trận quyết chiến giữa hắn và Nguyên Minh Lượng là một phần trong cuộc chiến giữa hắn và Phó Tiên Phong. Hạ Tưởng cũng biết rõ, có lẽ đánh bại Nguyên Minh Lượng cũng không làm tổn thất gì cho nền tảng chính trị của Phó Tiên Phong. Trên thực tế, hắn cũng không trông cậy vào chuyện chỉ với thực lực của bản thân mà đánh ngã Phó Tiên Phong vào bụi rậm được, là chuyện không thực tế, cũng không có khả năng. Ngăn chặn Nguyên Minh Lượng là để bảo vệ thành tựu xây dựng kinh tế quận Hạ Mã, là vì bảo vệ cho thị trường bất động sản thành phố Yến phát triển vững vàng. Từ nỗi lòng mà nói cũng là vì chiến tích của bản thân hắn ở quận Hạ Mã, không đến mức để cho Nguyên Minh Lượng cuốn sạch, lấy giỏ trúc múc nước mà biến thành công dã tràng, nói không chừng còn có thể làm hỏng cả tiền đồ.

Cuộc chiến ngăn chặn vốn lưu động cũng là cuộc chiến bảo vệ tiền đồ, là xuất phát từ lợi ích của người dân và cuộc chiến tự vệ của người có quyền lợi, đồng thời cũng là lần đầu tiên chính diện giao đấu giữa các thế lực gia tộc!

Mà vấn đề sữa bột Tứ Ngưu có lẽ chính là lần thứ hai giao đấu chính diện giữa hắn và Phó Tiên Phong, cũng có thể là lần cuối cùng!

Bởi vì chuyện của Công ty Thương mại Trường Cơ không đả động gì được đến nền tảng của Phó Tiên Phong, cho dù Nguyên Minh Lượng thất bại, Phó Tiên Phong cũng chỉ bị tổn thất về lợi ích kinh tế ngắn hạn, về mặt chính trị không bị tổn thất phân nào.

Nhưng nếu sau khi sự kiện sữa bột Tứ Ngưu bùng nổ, đụng chạm đến toàn bộ lợi ích nòng cốt của gia tộc, chẳng những Phó gia bị tổn thất lợi ích kinh tế lâu dài, mà còn có thể bị ảnh hưởng nhiều về mặt chính trị.

Bởi vì các lãnh đạo cao cấp ở trung ương biết rõ Phó gia là đại cổ đông của ngành sản xuất sữa, một khi sự kiện chất phụ gia bùng phát, tất sẽ khiến cho những người phản đối các thế lực gia tộc càng cảnh giác hơn, đồng thời một số nhân vật lãnh đạo cấp cao càng củng cố quyết tâm làm suy yếu thế lực của các gia tộc hơn. Bởi vì sự kiện sẽ làm lộ ra một bản chất, đó là lợi ích của các thế lực gia tộc đi ngược lại ích lợi của quần chúng nhân dân, nếu các thế lực gia tộc không bị bóp chết thì lợi ích của nhân dân sẽ không được đảm bảo.

Có thể tưởng tượng được, nếu sự kiện Tập đoàn Tứ Ngưu bùng nổ, hắn sẽ đắc tội không chỉ với Phó gia, đồng thời cũng sẽ khiến ba nhà Ngô, Mai, Khâu bất mãn với hắn và sinh ra tâm lý đề phòng. Ba nhà này cũng giống như Phó gia, khẳng định là đều lũng đoạn ở một ngành sản xuất nào đó, cũng có nhúng tay vào thị trường các ngành công nghiệp lợi nhuận kếch sù. Cho dù là lũng đoạn các ngành sản xuất hay là các ngành công nghiệp lợi nhuận kếch sù thì cũng đều có nội tình.

Nói cho cùng, sự kiện chất phụ gia của sữa bột Tứ Ngưu cũng chỉ là một góc nhỏ của tảng băng ngầm trong phần lớn các ngành sản xuất!

Hạ Tưởng dù có tấm lòng vì nước vì dân, lại có nhiệt huyết, cũng sẽ không thể suy nghĩ nóng nảy mà liều mạng chống lại, đi làm chuyện anh hùng gì đó, làm người mở đường. Khẳng định là hắn phải suy nghĩ cặn kẽ, sau khi mưu tính kỹ càng mới thổi bùng sự kiện sữa bột Tứ Ngưu lên được. Cho dù là vì hạnh phúc của vô số gia đình cũng được, là vì không muốn cho Phó gia chiếm được món lợi kếch sù hay là vì muốn đả kích Phó Tiên Phong cũng được, tóm lại khi thời cơ chín muồi, tất nhiên hắn sẽ âm thầm châm mồi lửa, để xem có thể làm bùng nổ để lộ ra một mảng trời nắng đẹp hay không.

Thời cơ có lẽ là năm nay, có lẽ là sang năm, dù sao không phải trong tương lai quá xa. Nếu sự việc của Công ty Thương mại Trường Cơ không gây tổn thất gì tới nền tảng của Phó Tiên Phong, thì sau khi sự kiện Tứ Ngưu ra sân khấu, có thể dẫn dắt một loạt phản ứng dây chuyền hay không?

Trong trí nhớ, ở kiếp trước, khi sự kiện Tứ Ngưu bùng phát thì lập tức Chủ tịch thành phố bị mất chức, ngay cả Bí thư Thành ủy cũng bị miễn chức, chấn động cả một thời. Tuy rằng lịch sử đã có khác biệt, nhưng nếu sự kiện Tứ Ngưu này bùng nổ đúng lúc, Phó Tiên Phong là người đứng mũi chịu sào sẽ bị mất chức, ngay cả Hồ Tăng Chu cũng có khả năng bị liên lụy.

Thật đúng là một vấn đề nan giải, Hạ Tưởng hơi nhíu mày.

Vẻ mặt của Hạ Tưởng lọt vào trong mắt Triệu Khang, khiến Triệu Khang hiểu lầm ý của Hạ Tưởng, nghĩ rằng Hạ Tưởng chán ghét vì khách sạn Lão Thổ Thái quá đơn sơ, vội cười đón:

- Bí thư Hạ tới đây, tuy rằng đồ ăn ở đây không được hào nhoáng, nhưng mùi vị là chính cống, chủ yếu là đồ ăn hàng ngày chính gốc, tôi nghĩ rằng ngày thường ngài cũng hay ăn sơn hào hải vị rồi nên thay đổi khẩu vị một chút cũng không tồi, nếu ngài cảm thấy không được, hay chúng ta đổi chỗ khác đi?

Hạ Tưởng khoát tay nói:

- Không cần, nơi này rất tốt, bạn bè tụ tập không cần phải phù phiếm như vậy.

Hắn đưa tay chỉ vào Tôn Hiện Vĩ đứng đằng sau,

- Lại đây, Chủ tịch Triệu, giới thiệu với anh, đây là Tôn Hiện Vĩ, Chủ tịch Công ty Bất động sản Thiên An.

Tôn Hiện Vĩ cười hỉ hả bắt tay với Triệu Khang:

- Chủ tịch Triệu, lần đầu gặp mặt, xin chiếu cố nhiều hơn.

Sau đó lại cười ha hả chỉ vào cô gái đi cùng nói

- Du học sinh Nhật Bản, thế nào, có coi là giành vinh quang cho đất nước không?

Triệu Khang là người có đầu óc trong sáng, cười ha hả, nhỏ giọng nói một câu:

- Đã nghe đại danh của Chủ tịch Tôn từ lâu, hôm nay mới được gặp, mới biết Chủ tịch Tôn cũng là người cùng phe. Có cơ hội Chủ tịch Tôn cũng giới thiệu cho tôi mấy cô du học sinh Nhật Bản, tôi cũng muốn làm vẻ vang cho đất nước.

- Đâu có, đâu có, bình thường thôi, giới thiệu Giai Giai với anh, tùy anh chọn thôi. Tuy nhiên đừng trách tôi không nhắc nhở anh, gái Nhật đẹp không nhiều, chân vừa ngắn lại vừa thô, tuy nhiên cũng có thể có hai thứ hảo hạng, cái cao nên cao, cái cần nước có nước…

Hai người cùng cười gian manh, nhìn Hạ Tưởng đang lắc đầu, thật đúng là chí lớn gặp nhau, Tôn Hiện Vĩ vẫn than thở là khó tìm được bạn tri âm, bây giờ thì tốt rồi, rốt cục có thể thấy được bạn tri âm, tri kỷ rồi.

Giai Giai là một cô gái gầy, nhỏ người, đứng phía sau Tôn Hiện Vĩ, khom người chào Hạ Tưởng, sau đó chỉ đứng ngoan ngoãn ở một bên nghe nói chuyện, không nói một lời nào. Phụ nữ Nhật cũng có một ưu điểm, trước mặt người khác thì khá nghe lời, nghe nói ở trên giường cũng khá nghe lời, có lẽ Tôn Hiện Vĩ thích Giai Giai cũng chính là ở điểm này, bởi vì nếu xét về sắc đẹp thì Giai Giai quả thật không hơn gì người bản địa.

Khi vào bên trong Lão Thổ Thái, Hạ Tưởng mới phát hiện phong cách trang trí khác biệt, tất cả đều là kiểu nhà mộc cổ, trên tường còn cố ý dán báo chí cũ, ghế ngồi cũng là dạng ghế băng, ghế bành mang phong cách cổ, tạo thành một sắc thái xưa cũ, ảm đạm.

Khiến cho Hạ Tưởng không khỏi có chút nhớ chuyện ngày xưa.

Sau khi tới phòng ăn, ngồi xuống, gọi món, gọi mấy món như là gà tre hấp cách thủy, trứng gà, rau cỏ, mấy món ăn thường ngày, sau đó mọi người bắt đầu nói chuyện.

Hạ Tưởng không nói nhiều lắm, Tôn Hiện Vĩ liền hiểu ý mà nói nhiều lên, nói chuyện huyên thuyên trên trời dưới đất với Triệu Khang không ngừng nghỉ, từ chuyện phong thổ các nơi đến chuyện khác biệt giữa mỹ nữ các vùng, sau đó mở rộng lên tầm khác biệt giữa mỹ nữ các quốc gia, cuối cùng Tôn Hiện Vĩ than thở mà nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt nhìn xa xôi, lấy một giọng điệu vô cùng nặng nề mà nói:

- Đáng tiếc, tôi sinh ra không gặp thời, không sinh ra trong thời đại giao lưu giữa các hành tinh, không được chính mắt nhìn người ngoài hành tinh, không được trải qua thời khắc vĩ đại khi nền văn minh nhân loại kết giao với nền văn minh ngoài hành tinh, thật đúng là ôm hận cả đời.

Nghe tiếng than thở tang thương của Tôn Hiện Vĩ, nhìn vẻ mặt phẫn nộ đau buồn của anh ta, khiến người ta nghĩ rằng anh ta thực sự đau lòng vì không được ở thời kỳ vĩ đại, không ngờ, ngay lập tức anh ta lại đổi sang một vẻ mặt dâm đãng, cười ha hả:

- Anh Triệu, anh ngẫm mà xem, nếu chúng ta đều sống ở thời đại hàng không vũ trụ, chúng ta kiếm đủ tiền rồi, liền lái phi thuyền vũ trụ đi du lịch, mở mang kiến thức về mỹ nữ ngoài hành tinh. Có lẽ chúng ta khó mà tưởng tượng được mấy mỹ nữ ngoài hành tinh đẹp đến mức nào, có thực là đẹp như thiên nga hay không…

Giai Giai phì cười:

- Anh Tôn có trí tưởng tượng thật phong phú, nhưng người ngoài hành tinh không nhất định là sẽ đẹp đâu, nói không chừng, bọn họ có vẻ ngoài xấu xí như khỉ vậy.

- Nào, nói ít thôi, không được dập tắt giấc mộng của người khác.

Tôn Hiện Vĩ ngửa cổ uống một chén rượu, lại tự giễu mà mỉm cười nói:

- Nếu con người mất đi sự mơ mộng thì thế giới sẽ như thế nào? Phải có mơ mộng thì con người mới đang thực sự còn sống, phải không? Đương nhiên, vũ trụ rất vĩ đại, chúng ta lại nhỏ bé, mỹ nữ ngoài hành tinh cũng quá xa xôi, hay là thu hồi tầm mắt lại, nhìn xem mai này quận Hạ Mã có những chuyện lớn tốt đẹp gì.

Triệu Khang biết nói chuyện tào lao thế là đủ rồi, tình cảm cũng được xích gần lại, nếu nói chuyện chính sự thì liền nhắc tới chuyện hôm qua hai khu chung cư của Công ty Bất động sản Văn Thái và Tập đoàn Đạt Tài bắt đầu phiên giao dịch:

- Tôi là lính mới trong ngành bất động sản, vừa mới bước chân vào, có rất nhiều chỗ không hiểu, nếu làm việc có chỗ nào không tốt, thì Chủ tịch Tôn cứ phê bình, khẳng định tôi sẽ tiếp thu vô điều kiện.

Hạ Tưởng dùng chiếc đũa nhẹ nhàng gõ lên chén rượu:

- Bất kỳ người nào làm nhiều cũng thành quen tay thôi, có đôi khi khác ngành nghề giống như núi non cách trở, có đôi khi lại giống như chỉ cách một tầng giấy. Chủ tịch Triệu, trước khi Hiện Vĩ nói, tôi cũng muốn nói, việc xác định vị trí của Công ty Bất động sản Văn Thái không đủ rõ ràng.

Triệu Khang lập tức tỏ thái độ chăm chú lắng nghe:

- Mời Bí thư Hạ chỉ ra chỗ sai, tôi sửa, nhất định sẽ sửa.

Thái độ của Triệu Khang là nửa thật nửa giả, giả chính là anh ta có thói quen gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, gặp thần nói tiếng của thần, người, quỷ hay thần cũng đều đã gặp, đã nói nhiều nên thành thói quen tự nhiên, muốn nói thật cũng khó. Đúng là Công ty Bất động sản Văn Thái vừa bắt đầu phiên giao dịch liền gặp phải một nguy cơ lớn, tuy rằng lượng tiêu thụ cũng sẽ có, theo chiều hướng đi xuống nhưng miễn cưỡng cũng có thể duy trì, tuy nhiên nếu so sánh với Sơn Thủy Tương Liên Thành một ngày lượng tiêu thụ đến năm trăm căn hộ ở thị trường bất động sản phát triển bộc phát của quận Hạ Mã thì Công ty Bất động sản Văn Thái chính là thất bại nặng nề.

Trong lòng Triệu Khang nóng như lửa đốt, lại không muốn tự mình tát mình, vừa mới tuyên bố giá cả xong lại giảm giá, bởi vậy, hôm nay anh ta có cơ hội gặp mặt Hạ Tưởng liền ôm một kỳ vọng lớn, bởi vì anh ta biết trong lĩnh vực kinh doanh Hạ Tưởng có tài năng hơn người. Thành phố Yến có rất nhiều khu đô thị và khu vãn cảnh thành công đều có bóng dáng của Hạ Tưởng trong đó.

Hạ Tưởng không trực tiếp đưa ra ý kiến với Triệu Khang mà quay đầu hỏi Tôn Hiện Vĩ:

- Hiện Vĩ, Công ty Bất động sản Thiên An các anh bắt đầu phiên giao dịch, định giá sơ sơ thế nào?

Giá cả bắt đầu phiên giao dịch là chuyện cơ mật trong kinh doanh, theo lý thuyết thì Hạ Tưởng không nên có câu hỏi vừa rồi, tuy nhiên nếu Hạ Tưởng đã hỏi, thì Tôn Hiện Vĩ liền biết Hạ Tưởng có dụng ý, liền cúi đầu nghĩ ngợi nói:

- Chắc chắn là sẽ không cao hơn giá cả của Sơn Thủy Tương Liên Thành, lực kêu gọi của Tập đoàn Đạt Tài quá lớn, so sánh với Sơn Thủy Tương Liên Thành thì khu chung cư mới Thiên An không có ưu thế gì lớn, nếu định giá quá cao, khẳng định là sẽ không có thị trường…

Lời nói của Tôn Hiện Vĩ vô hình chung lại làm tăng lên một áp lực tâm lý không nhỏ tới Triệu Khang.

Trán Triệu Khang liền lấm tấm mồ hôi, hiện giờ thời tiết còn rất lạnh, hệ thống lò sưởi trong phòng cũng không nóng đến mức làm đổ mồ hôi, có thể thấy được anh ta quả thật là có chút hoảng hồn.

Không hoảng sao được, trước có Tập đoàn Đạt Tài, sau có Công ty Bất động sản Thiên An, triển vọng của Công ty Bất động sản Văn Thái của anh ta không ổn rồi, làm thế nào mới tốt đây?

Triệu Khang liền quay sang nhìn Hạ Tưởng với một ánh mắt xin giúp đỡ:

- Bí thư Hạ, lãnh đạo, ngài nhất định đã nghĩ ra được biện pháp để giúp tôi, nói cho tôi biết phải sửa đổi thế nào mới có thể xác định được vị trí ở trị trường.

- Biến nó thành khu đô thị thông minh.

Hạ Tưởng bắt được cơ hội chín muồi, liền tung ra ý nghĩ của hắn, muốn khởi đầu từ khu đô thị Văn Thái của Triệu Khang, dần dần mở rộng xây dựng các khu đô thị thông minh ở quận Hạ Mã, đồng thời, hắn cũng muốn có một kẽ hở để Công ty Bất động sản Văn Thái tạo được một con đường sống, không đến nỗi nhanh chóng bị con nước lớn bao phủ. Đương nhiên, cũng là muốn đánh trước một bước vào tâm lý phòng vệ của Triệu Khang, vào trước là chủ, tránh cho sắp tới Triệu Khang lại bị Nguyên Minh Lượng lợi dụng.

Mắt Triệu Khang sáng lên:

- Xin lãnh đạo giải thích kỹ càng hơn một chút cho tôi, tôi không hiểu lắm.

Thật tầm thường, Hạ Tưởng âm thầm lắc đầu. Nếu không có hắn kéo Triệu Khang, thì Triệu Khang không phải thảm bại thì cũng là bị Nguyên Minh Lượng mua lại sau đó thao túng, ngay cả khái niệm khu đô thị thông minh là thế nào anh ta cũng không biết, quả thật là có khoảng cách không nhỏ với ngành bất động sản.

Hạ Tưởng có ý dẫn dắt Triệu Khang đi theo con đường của hắn, cũng không định thừa nhận nước đục thả câu, giải thích một cách tỉ mỉ cho anh ta hiểu thế nào là khu đô thị thông minh, cùng với triển vọng của thị trường khu đô thị thông minh.

Triệu Khang nghe xong, đầu tiên tỏ ra rất nghiêm nghị, sau đó mặt mới giãn ra, cuối cùng là mỉm cười, liên tục gật đầu:

- Tốt, thật tốt quá, khu đô thị thông minh là lần đầu tiên xuất hiện ở thành phố Yến, cũng là lần đầu của quận Hạ Mã, khẳng định là sẽ có thị trường tiêu thụ. Cảm ơn Bí thư Hạ, cảm ơn rất nhiều, tôi mời ngài một chén.

Hạ Tưởng và Triệu Khang chạm cốc:

- Khu đô thị thông minh không chỉ là thông minh ở mức độ thông tin mà vật liệu xây dựng cũng phải thông minh. Ví dụ như dùng thủy tinh cách nhiệt kiểu mới, vật liệu giữ ấm kiểu mới, sơn bức xạ kiểu mới, vân vân, khi tuyên truyền ra bên ngoài, cũng có thể hấp dẫn không ít ánh mắt.

Triệu Khang làm sao hiểu được điều này, lại mở to hai mắt:

- Đúng là mở mang kiến thức, hóa ra căn hộ cũng còn phải chú ý nhiều chuyện như vậy sao?

Tôn Hiện Vĩ chen vào nói:

- Phải có chủ ý cứng rắn, đã muốn tìm bạn gái cũng phải có chủ ý. Có những cô gái tốt, có những cô chẳng được việc gì, có một số cô còn dâm đãng hơn anh, anh phải nhìn các cô thật tinh, thì mới đảm bảo không lo coi tiền như rác, không bị các cô đùa giỡn với anh, đồng thời lại làm lãng phí tiền của anh.

- Chủ tịch Tôn, chúng ta đang bàn chuyện nhà cửa, không nói đến phụ nữ được không?

Triệu Khang hơi bất mãn, liếc mắt nhìn Tôn Hiện Vĩ.

Tôn Hiện Vĩ dõng dạc:

- Các đạo lý trên thế gian này đều tương thông với nhau, cho dù là tìm bạn gái hay tìm nhà ở đều có một điểm giống nhau, chính là vừa phải thoải mái vừa không lãng phí tiền của, phải nắm chắc được sự cân bằng này mới tốt.

Hạ Tưởng cười ha hả:

- Nói thô nhưng ý nghĩa thì không thô. Triệu Khang, nếu anh muốn tìm hiểu một cách kỹ càng về vật liệu xây dựng kiểu mới thì có thể trực tiếp đến Nhà máy vật liệu xây dựng kiểu mới Tiểu Thì, tìm Xưởng trưởng Nghiêm Tiểu Thì, nhờ cô ấy đề cử giới thiệu cho. Hơn nữa Nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì là nhà xưởng duy nhất sản xuất vật liệu xây dựng kiểu mới ở quận Hạ Mã. Nếu Công ty Bất động sản Văn Thái đứng ra mua vật liệu xây dựng kiểu mới đầu tiên thì hiệu ứng phát ra thị trường sẽ là anh vào trước thì sẽ là chủ, được ưu tiên quyền cung cấp hàng hóa từ Nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì.

Triệu Khang cười híp mắt:

- Cảm ơn, vô cùng cảm ơn Bí thư Hạ về cách diệu kỳ này, thật sự là ý tưởng hay, giá trị ngàn vàng.

Hạ Tưởng hướng Triệu Khang đi tiêu thụ vật liệu xây dựng kiểu mới của Nghiêm Tiểu Thì, đương nhiên cũng có tâm trạng là không muốn nước phù sa chảy ra ruộng của người ngoài. Còn nữa, nếu thực sự Công ty Bất động sản Văn Thái của Triệu Khang có thể làm nên danh tiếng cho khu đô thị thông minh, một khi thành công, các nhà đầu tư khai phá theo sau bắt chước, khẳng định sẽ không ít. Từ đó sẽ cung cấp cho Nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì một số lượng khách hàng cuồn cuộn không ngừng, tránh được sau khi sản xuất ra vật liệu xây dựng kiểu mới, mới tìm hướng mở rộng thị trường, như vậy không nói đến tốn thời gian và công sức, mà còn lãng phí một số tiền quảng cáo lớn.

Mượn tay Triệu Khang để tuyên truyền cho Nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì, cũng là một công đôi việc, ít nhất có thể mang đến một khoản lợi nhuận kinh doanh lớn cho Nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì, giảm bớt áp lực tài chính.

Triệu Khang cũng biết đôi chút về Nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì, biết có cổ phần của Cổ Ngọc ở trong đó, bởi vậy anh ta cũng không đa nghi mà cho rằng Hạ Tưởng cố ý muốn hướng anh ta vào việc đẩy mạnh tiêu thụ. Sản nghiệp của Cổ Ngọc, Hạ Tưởng không thúc đẩy tiêu thụ thì anh ta cũng phải ủng hộ.

- Tôi sẽ nhanh chóng mời công ty thiết kế quảng cáo, điều chỉnh lại phương án thiết kế. Tiến hành thực hiện khu đô thị thông minh.

Triệu Khang được Hạ Tưởng bày cho diệu kế, vui không kìm được, vội lấy điện thoại ra gọi cho cấp dưới.

Hạ Tưởng giơ tay ngăn anh ta lại:

- Không vội, chỉ phất ra cờ hiệu sẽ làm ra một khu nhà ở thông minh thì chưa chắc có thể khắc phục được khó khăn, còn cần có hoạt động xúc tiến tiêu thụ tương ứng. Nghe quảng cáo của anh ba hoa chích chòe nhưng giá thì lại cao ngất ngưởng, người tiêu dùng sẽ không động tâm, sẽ không đến tận nơi xem căn hộ. Không xem căn hộ thì sẽ không thể đánh động được bọn họ, vậy sẽ không thể tiến hành thủ tục mua bán.

Hiện tại Triệu Khang hoàn toàn bị Hạ Tưởng nắm giữ nhịp điệu, lập tức vẻ mặt lại nhăn nhó:

- Bí thư Hạ cứu tôi, rốt cuộc phải làm như thế nào, ngài nể mặt thủ trưởng nói một hơi cho tôi biết luôn được không? Ngài chút chút lại làm tôi hết hồn như vậy, tôi chịu không nổi mất.

- Đâu phải là đang có ba đại mỹ nữ đang chờ anh trên giường, làm sao mà chịu không nổi?

Tôn Hiện Vĩ lại trêu chọc một câu, giơ tay ôm lấy Giai Giai, thừa cơ sờ soạng vuốt ve mặt Giai Giai một hồi, mỉm cười:

- Lãnh đạo nói đúng, không thể chỉ nhìn vào quảng cáo mà thấy được hiệu quả. Đừng nhìn Giai Giai gầy thế này, nhưng gầy có cái hay của gầy, bên trong có cảm nhận riêng, người ngoài không biết được.

Triệu Khang đúng là không biết nói gì với kiểu lấy phụ nữ ra để so sánh mọi việc của Tôn Hiện Vĩ, đành vỗ vai anh ta nói:

- Người anh em, phụ nữ đúng là có những điểm hay, nhưng cơ thể là của chính mình, mà cơ thể là số một. Tôi có quen một người, mỗi ngày lại lưu luyến với một bóng hồng, kết quả là không đến 40 tuổi mà chưa già đã yếu, cơ thể đã suy sụp, giờ phải uống thuốc để sống qua ngày. Anh ngẫm lại xem, mấy vị hoàng đế thời cổ đại có ai sống lâu được đâu, chỉ còn là một đống xương khô.

Tôn Hiện Vĩ không nghe lời khuyên bảo, lại thuận tay sờ soạng ngực Giai Giai:

- Người nào ăn cơm người ấy no, người đấy thoải mái, được, các anh cứ tiếp tục nói chuyện chính, tôi tiếp tục hạnh phúc.

Vốn Tôn Hiện Vĩ đến đây chỉ thêm phiền, anh ta là vai hề phụ, vai chính là Hạ Tưởng, anh ta hiểu rõ sự thật đó trong lòng.

Triệu Khang bất đắc dĩ lắc đầu, quay đầu nhìn Hạ Tưởng cười:

- Lãnh đạo xin cứ ra chỉ thị, tôi xin thụ giáo.

- Giá cả của anh định ra đã cao rồi, không có khả năng lại giảm giá, giảm giá chính là tự tát vào mặt mình, lại còn mất chữ tín.

Theo Hạ Tưởng tính toán, đối mặt với áp lực từ Thành Đạt Tài, khẳng định Nguyên Minh Lượng sẽ có sách lược đối phó tương ứng, trong đó có khả năng áp dụng thủ đoạn để xúc tiến tiêu thụ, xúc tiến tiêu thụ bằng cách ám muội, ví dụ như là người mua có thêm chỗ để xe, tặng thêm ô tô, thêm đồ trang trí, đồ dùng trong nhà, những thứ đó thực ra chính là giảm giá, không phải trực tiếp giảm giá nhưng là cách tốt nhất để giữ thể diện.