Trần Phong vừa dứt lời. Tôn Ái Dũng vẻ mặt hổ thẹn nói:
- Tôi phát biểu sau cùng, cũng là muốn nghe thêm ý kiến của mọi người, cũng để chính mình có thể đưa ra một phán đoán tốt hơn chính xác hơn. Rất cảm ơn sự nhắc nhở của bí thư Trần, trải qua quá trình thận trọng suy xét, kết luận của tôi là, vẫn là đồng chí Bạch Chiến Mặc thích hợp đảm nhiệm chức vụ Bí thư Quận ủy hơn. Về phần đồng chí Hạ Tưởng, có thể sắp xếp một chức vụ quan trọng khác, chẳng hạn như Chủ tịch quận, tôi cho rằng đồng chí Chu Lập Ba con người không đủ điềm đạm, đảm nhiệm Chủ tịch quận không thích hợp cho lắm
Trần Phong khoảnh khắc đó liền bị choáng váng, trong nháy mắt vậy mà cảm thấy trong lòng nổi lên một nổi chua xót khôn xiết
Không ngờ... thua rồi? Sao lại thế? Đường đường ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy, sao lại thất bại thê thảm đến vậy, ngay cả hội nghị thường vụ Thành ủy cũng không khống chế được, hơn nữa còn thua trong tay một người nhà mà ông cho là có quan hệ mật thiết
Tại sao lại xuất hiện cục diện khó khống chế đến vậy? Hội nghị thường vụ sao lại nằm ngoài ý muốn không kiểm soát được? Chỉ là bổ nhiệm một Bí thư quận ủy quận Hạ Mã, không ngờ lại khiến cho hơn một nửa ủy viên thường vụ liên hợp lại, phản đối đề cử của bí thư và Thị trưởng, truyền ra ngoài ai dám tin?
Đúng vậy, ai sẽ tin sự tình đã được bí thư và Thị trưởng gật đầu, sẽ bị hội nghị thường vụ bác bỏ! Dưới thể chế chính trị hiện tại, gần như là chuyện không có khả năng xảy ra.
Nhưng chuyện không có khả năng đã thật sự xảy ra, bởi vì Vương Duyên Long cũng đưa ra ý kiến phản đối:
- Ừ. Sau khi hệ thống lại mà xem xét, tôi cũng cảm thấy đồng chí Hạ Tưởng đảm nhiệm chức bí thư thì hơi miễn cưỡng một chút, có lẽ đúng như đồng chí Ái Dũng đã nói, vị trí Chủ tịch quận sẽ thích hợp với đồng chí Hạ Tưởng hơn
Đối với đề nghị của hai người, Trần Phong đã không còn cảm giác gì, ông chỉ cảm thấy máu như đang chảy ngược lên, có một cảm giác không trọng lực. Đã bao nhiêu năm, ông chưa từng có kích động và phẫn nộ, hôm nay trên hội nghị thường vụ bị người khác hung hăng mà đùa giỡn một phen, đến tận lúc này ông vẫn không biết được nhân vật ở phía sau là ai? Mặc kệ có phải là Phó Tiên Phong hay không, hoặc là liên can không thoát được với Phó gia, nhưng lúc này ông đã gặp phải một lần thảm bại lớn nhất trong đời
Không chỉ Trần Phong sắc mặt cực tệ, vẻ mặt Hồ Tăng Chu cũng rất phẫn nộ, bình thường ông ta trước sau vẫn là một bộ dáng ôn hòa bình tĩnh, hôm nay là lần đầu tiên thất thố trước mặt mọi người, thậm chí còn đập cả bàn
Hồ Tăng Chu đập bàn đứng dậy, nổi giận đùng đùng nói: Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
- Các đồng chí, không cần biết các ông xuất phát từ lý do gì phản đối đồng chí Hạ Tưởng, phản đối đề cử liên hợp của bí thư Trần và của tôi, tôi xin trịnh trọng nói rõ với mọi người một điều, một điều cực kỳ quan trọng, nguyên nhân việc Tập đoàn Đạt Tài hứa hẹn đầu tư mười tỷ nhưng vẫn trì trệ chưa giao nộp đúng hẹn là gì? Là bởi vì đầu tư của Tập đoàn Đạt Tài có liên quan tới việc đồng chí Hạ Tưởng có được đảm nhiệm Bí thư Quận ủy hay không! Tôi đã nói hết, mọi người hãy tự cân nhắc mức độ nghiêm trọng của nó!
Hồ Tăng Chu lời vừa dứt, hội trường lập tức sôi nổi bàn luận, ngay đến Phó Tiên Phong cũng biến sắc, bán tín bán nghi mà nhìn Hồ Tăng Chu một cái
Tuy nhiên bàn luận qua đi, thì lại không ai chủ động lên tiếng thu hồi ý kiến trước đây. Tôn Ái Dũng, Hồi Vĩnh Nghĩa, Trần Ngọc Long ngơ ngác nhìn nhau, vẻ mặt khó xử, mấy người nhìn nhau hết nửa ngày, vẫn là lắc lắc đầu, rồi thì cúi đầu không nói
Cơn thịnh nộ của Trần Phong rốt cục đã không thể ức chế mà bạo phát, ông vỗ bàn đứng dậy:
- Về vấn đề bổ nhiệm hai vị đồng chí Hạ Tưởng và Bạch Chiến Mặc, trước tiên gác lại không thảo luận nữa, đợi thời cơ chín mùi, thì sẽ thảo luận lại trên hội nghị thường vụ! Tan họp!
Phó Tiên Phong kinh ngạc đứng bật dậy, trợn to mắt nhìn Trần Phong. Trần Phong không sợ hãi đối mặt với y, chất vấn:
-Thế nào, đồng chí Tiên Phong có lời muốn nói sao?
Phó Tiên Phong tuyệt đối không bao giờ nghĩ tới vào thời điểm sau cùng không ngờ Trần Phong lại dùng một phiếu quyền bác bỏ
Trần Phong ở mặt ngoài mạnh mẽ, cứng rắn là thật, trong chính trị ông là người khôn khéo, làm việc tuy là có lúc khoa trương, nhưng tuyệt không trái thông lệ, có thể nói mọi nơi đều biểu hiện ra một mặt hơn người. Phó Tiên Phong thì nhận định cho rằng Trần Phong chỉ có tự nhận thất bại, không dám tùy tiện sử dụng một phiếu quyền bác bỏ, bởi vì một phiếu quyền bác bỏ tuy là quyền lực lớn nhất của bí thư, nhưng thường thường quyền lực lớn nhất chỉ có tác dụng tượng trưng, là đòn sát thủ, chỉ có tác dụng đe dọa. Giống với vũ khí hạt nhân của siêu cường quốc, uy lực lớn nhất nằm ở bệ phóng, mà không phải là bom nguyên tử thật sự bắn ra khắp nơi
Trần Phong không ngờ dưới cơn giận dữ, sử dụng một phiếu quyền bác bỏ, khiến cho Phó Tiên Phong vừa sợ hãi vừa tức giận. Sợ chính là Trần Phong cũng có lúc thất thố, giận chính là cục diện tốt đẹp đã bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, sau một phiếu quyền bác bỏ, tương đương hội nghị thường vụ hôm nay không được hình thành nghị quyết, không thông qua đối với việc bổ nhiệm Bạch Chiến Mặc
Phó Tiên Phong cũng nổi giận đùng đùng nói:
- Bí thư Trần, không nên đem quyền uy cá nhân của ngài ra áp đảo trên hội nghị thường vụ! Phải tôn trọng quyết định của tập thể hội nghị thường vụ!
Trần Phong gay gắt đối đầu:
- Đồng chí Tiên Phong không nên hành động theo cảm tính, hội nghị thường vụ hôm nay đã mở không được thành công, bởi vì rất nhiều người chưa được rõ đồng chí Hạ Tưởng được làm Bí thư Quận ủy hay không có ảnh hưởng cực lớn đến phát triển sau này của quận Hạ Mã, quyết định đầu tư của Tập đoàn Đạt Tài móc nối với việc Hạ Tưởng được đảm nhiệm bí thư hay không, khiến cho chúng ta phải thận trọng suy xét, đương nhiên, nếu có đồng chí nào khác có thể thuyết phục Tập đoàn Đạt Tài, hoặc là tìm được đầu tư mười tỷ từ nơi khác, nghị quyết hôm nay coi như thông qua... Tôi cũng là suy xét cho đại cục, suy nghĩ cho triển vọng quận Hạ Mã, sao lại có thể nói tôi không tôn trọng quyết định của tập thể? Tôi thân là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy, chẳng những chịu trách nhiệm đối với hàng triệu nhân dân thành phố Yến, càng chịu trách nhiệm đối với Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, hơn nữa Bí thư Diệp cũng rất là quan tâm vấn đề ứng cử viên của quận Hạ Mã, ông ta cũng tán thành cho đồng chí Hạ Tưởng chủ trì toàn diện công tác quận Hạ Mã, nếu hội nghị thường vụ hôm nay thông qua bổ nhiệm đồng chí Bạch Chiến Mặc, vì vậy mà vứt bỏ mười tỷ đầu tư của Tập đoàn Đạt Tài, ai gánh nổi trách nhiệm này? Nếu như Bí thư Diệp đối với công tác chúng ta không hài lòng, ai sẽ chủ động đứng ra nhận trách nhiệm?
Trần Phong một mạch nói ra một loạt vấn đề, gần như đã ép cho Phó Tiên Phong không còn thở nổi. Lần đầu tiên mặt giáp mặt đối đầu với Trần Phong, cũng là lần đầu tiên hiểu biết đến một mặt mạnh mẽ và độc đoán của Trần Phong, không ngờ y nhất thời nghẹn lời, nói không được lời nào
Cũng phải, lý do của Trần Phong hết sức đầy đủ, không ai biết được Tập đoàn Đạt Tài sẽ đem đầu tư móc nối với tiền đồ của Hạ Tưởng, việc này quá bất ngờ. Tuy nhiên có bất ngờ thì cũng không thành vấn đề, sau khi Phó Tiên Phong tỉnh táo lại, ngược lại vì kích động vừa rồi của chính mình mà cảm thấy buồn cười. Kệ mười tỷ tài chính, kệ quan tâm của Diệp Thạch Sinh, dù sao cũng không phải y muốn ra mặt trừng trị Hạ Tưởng, toàn bộ sự tình cùng với y không hề có một chút quan hệ nào, cho dù có hoài nghi y, lại không có chứng cứ xác thực, tùy tiện cho người ta đoán mò cũng hay
Đồng thời Phó Tiên Phong đắc ý nhất chính là, lý do mà Trần Phong vừa rồi đã nói, trong mắt người muốn trừng trị Hạ Tưởng, căn bản không đáng nhắc tới. Theo y thấy, dù với bất cứ lý do nào cũng không thể ngăn cản quyết tâm muốn lật đổ Hạ Tưởng của y
Phó Tiên Phong liền đè nén bất mãn và cơn tức trong lòng, lùi một bước, nói:
- Bí thư Trần nói đúng, là tôi hành động theo cảm tính. Tôi ủng hộ quyết định của bí thư Trần
Trong lòng lại nghĩ, sự tình còn xa mới đi tới kết thúc. Trần Phong, tôi xem ông còn có thể gắng gượng tới khi nào, sẽ có lúc ông chịu thua. Đợi ông thấy được sức mạnh thật sự của gia tộc, ông sẽ hiểu, cơ sở nguồn gốc xuất thân của cán bộ, so với thế lực gia tộc, tự nhiên tồn tại tình thế bất lợi
Gác lại thì gác lại, chỉ cần Hạ Tưởng không được như ý nguyện lên làm Bí thư Quận ủy chính là thắng lợi lớn nhất, về phần bước tiếp theo nếu mở lại hội nghị thường vụ thảo luận, e là đến lúc đó sự tình đã không còn trong phạm vi khả năng khống chế của Trần Phong
Trần Phong hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý tới Phó Tiên Phong, vứt bỏ vị trí chủ nhà, giũ tay áo bỏ đi.
Sự bộc phát hôm nay của Trần Phong, cũng không hoàn toàn là do ông không thể đè nén cơn giận, mà là ông đang diễn một cảnh có thật có giả, mượn việc không thể khống chế được hội nghị thường vụ hôm nay, để che dấu một chút bất mãn và bất an trong lòng
Đồng thời cũng là vì rung cây dọa khỉ, cảnh cáo các ủy viên thường vụ không nên có ý đồ khiêu chiến quyền uy của bí thư, ông không phải Bí thư Thành ủy bình thường, ông vẫn là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, là lãnh đạo tỉnh!
Tuy nhiên trong lòng Trần Phong quả thật cũng có cảm giác hoảng loạn, bởi vì cho dù là ai, khi ông đột nhiên bị đối mặt với khiêu chiến quyền uy, mà ông thậm chí còn không biết đối thủ là ai, trong lòng luôn là bất lực và khủng hoảng. Trần Phong nhiều năm kinh doanh ở thành phố Yến, luôn xem thành phố Yến là địa bàn của chính mình, uy tín và quyền uy của ông không thể nghi ngờ, nhưng đột nhiên, vì vấn đề bổ nhiệm của Hạ Tưởng không ngờ hơn phân nửa ủy viên thường vụ không thèm để ý ám chỉ của ông, ngang nhiên phản đối đề cử Hạ Tưởng, quả thực chính là một sự xúc phạm vô cùng nhục nhã đối với ông
Ông và Hồ Tăng Chu liên kết đều không có quyền uy, đã không có sức ảnh hưởng khiến các ủy viên thường vụ tín phục, không thể không nói đã khiến cho ông toàn thân lạnh ngắt. Cuối cùng nhân tố mấu chốt thúc đẩy ông mạo hiểm bất chấp hậu quả chính trị sử dụng một phiếu quyền bác bỏ chính là, dưới trạng thái Phó Tiên Phong khoanh tay đứng nhìn, thế mà hơn phân nửa ủy viên thường vụ vẫn có thể cùng một giọng điệu nói chuyện, nếu chẳng may có Phó Tiên Phong dẫn đầu, trên thực tế chẳng khác nào nói là Phó Tiên Phong trở thành người đứng đầu thành phố Yến, ông đường đường là Bí thư Thành ủy đích thực cũng bị người khống chế sao?
Thật là đáng sợ, cũng thật đáng thương, Trần Phong không khỏi cười lạnh trong lòng, lập tức đưa ra quyết định dù bằng bất cứ giá nào cũng phải bóp chết chồi non trong trạng thái mới chớm nở. Bí thư khác có lẽ sẽ lo lắng hậu quả chính trị không dám tùy tiện sử dụng một phiếu bác bỏ, ông cũng lo lắng sẽ có hậu quả không tốt, nhưng ông vẫn là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, có đủ quyền phát biểu trong Tỉnh ủy, cho nên ngẫu nhiên sử dụng một phiếu bác bỏ cũng không có gì.
Cần chính là hiệu quả của quyền uy nhân vật số một không để cho bị xâm phạm
Trần Phong không chỉ là vì bổ nhiệm Hạ Tưởng không thông qua mà căm tức nên mới hành động như thế, Hạ Tưởng bị người phủ nhận là một mặt, chính yếu chính là, việc bổ nhiệm Hạ Tưởng liên quan đến quyền uy của ông. Việc liên quan đến sĩ diện của ông và tôn nghiêm của ông! Cũng là vì chứng tỏ với Hồ Tăng Chu, vào thời khắc mấu chốt Trần Phong ông vẫn có thể đảm đương, rất đáng tin cậy.
Bởi vì Trần Phong lúc ấy thấy được kỳ vọng từ trong mắt Hồ Tăng Chu, hiểu rõ Hồ Tăng Chu cũng vô cùng tức giận đối với việc không thể khống chế trên hội nghị thường vụ, mạnh mẽ mong muốn ông đưa ra một phiếu bác bỏ
Trần Phong trở lại văn phòng, bày ra một bộ dáng dư âm cơn giận còn sót lại chưa tiêu nói với thư ký Hàn Lập:
- Ai tới cũng không gặp, tôi nghỉ ngơi một chút.
Hàn Lập tiếp nhận chức vụ thư ký sau Tự Giang Thiên, vóc dáng y không cao, tính cách bảo thủ, ưu điểm lớn nhất chính là làm việc theo luật, Trần Phong đối với y chưa thể nói là quý mến, nhưng cũng không thể nói là chán ghét, cũng không đạt tới trình độ tín nhiệm như đối với Giang Thiên. Nhưng nhất thời cũng tìm không được ứng cử viên thích hợp, nên vẫn chưa thay người
Hàn Lập làm nhân viên ghi chép, hôm nay tham gia toàn bộ quá trình thảo luận trong hội nghị thường vụ, cũng biết tâm tình hiện tại của Trần Phong cực kỳ tồi tệ, vội đồng ý còn thay Trần Phong đóng lại cửa phòng, bản thân chờ đợi ở gian ngoài, vừa mới ngồi xuống, thì thấy Hồ Tăng Chu đẩy cửa tiến vào, vẻ mặt điềm đạm bình thường của thị trưởng Hồ cũng là vẻ mặt đầy tức giận, chỉ khẽ gật đầu với y, hỏi:
- Bí thư Trần có đây không?
- Có…
Hàn Lập vốn định nói bí thư Trần đang nghỉ ngơi, không ngờ Hồ Tăng Chu căn bản không cho y có cơ hội để nói, trực tiếp xông vào trong phòng
Hàn Lập lắc đầu, nếu là người khác y còn dám ngăn cản, thị trưởng Hồ thì đành chịu, y không có gan mà cản lại, cũng biết rõ thị trưởng Hồ hôm nay không được thoải mái, ngăn cản ông ta chính là tự mình chuốc lấy khổ mà thôi
Hồ Tăng Chu cũng không gõ cửa, trực tiếp đi vào trong văn phòng của Trần Phong, thấy Trần Phong tựa lưng vào ghế, vẻ mặt trầm tư…
Nói thật, lửa giận hôm nay của Hồ Tăng Chu cũng không hơn kém bao nhiêu so với Trần Phong, ông ta chỉ là chưa bộc phát ra, bởi vì trước một phiếu bác bỏ của Trần Phong, ông không tiện nói thêm gì nữa ngay tại chỗ, nếu không thì ông sẽ có biểu hiện nhắm mắt theo đuôi với Trần Phong
Trường hợp hôm nay, cũng là Hồ Tăng Chu theo chính trị tới nay, lần đầu tiên nhìn thấy!
Hội nghị thường vụ không thể khống chế cũng có, nhưng trong từng trải của Hồ Tăng Chu, chỉ nghe nói qua chưa từng trải qua. Không ngờ hôm nay lần đầu tiên nhìn thấy một cảnh tượng khác thường như thế, không chỉ có mọi người phản đối ý của bí thư, không thèm nể cả mặt mũi Thị trưởng của ông, chẳng khác nào là hơn phân nửa ủy viên thường vụ liên kết phản đối quyết định của bí thư và của Thị trưởng, nhưng mức chịu đựng cũng có giới hạn. Ông tự cho rằng từ lúc đảm nhiệm Thị trưởng thành phố Yến tới nay, phong cách chấp chính ôn hòa, hành xử khoan dung, không nắm hết quyền hành, cũng không lộng quyền, bọn họ dám dèm pha, xem ông Thị trưởng này dễ bắt nạt phải không?
Hồ Tăng Chu đến tìm Trần Phong, cũng là muốn thảo luận một chút về tình huống đột phát hôm nay. Biến cố trên hội nghị thường vụ, nhỏ thì chỉ là một sự kiện ngẫu nhiên, lớn chính là một sự kiện chính trị, không thể qua loa, việc liên quan đến uy tín của ông và Trần Phong tại thành phố Yến, không thể phớt lờ.
Trần Phong thấy Hồ Tăng Chu tiến vào, thì chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái:
- Tăng Chu đến à…
Thì không còn câu sau, lại chìm vào trầm tư
Hồ Tăng Chu cũng không quấy rầy Trần Phong, nhẹ nhàng ngồi xuống, sau đó lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, ngoài cửa sổ, đã là một mảng xanh um tùm tươi tốt, thành phố Yến đã vào giữa tháng 7, đã vào giữa mùa hè, thời tiết càng nóng bức, bóng râm dày hơn, bước chân người đi đường càng vội vàng hơn
Từ văn phòng Trần Phong nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy hơn phân nửa hình dáng thành phố Yến, dõi mắt về hướng bắc, lướt qua tòa cao ốc cao nhất Thiên Hải, bị một đám nhà lầu che lấp ở ngoài, chính là cảnh tượng quận Hạ Mã một mảnh khí thế ngất trời
Khoảng cách theo đường thẳng từ Quận Hạ Mã đến Thành ủy không hơn 10 km, nhưng hiện tại trong cảm nhận của Hồ Tăng Chu, đột nhiên có khoảng cách trăm núi ngàn sông. Bất kỳ Thị trưởng nào đều muốn quy hoạch các hạng mục hành chính ở thành phố của mình, các hạng mục đầu tư, các hạng mục công trình đều phải được nắm giữ trong tay mình, mà bất kỳ một Thị trưởng nào, đều muốn các hạng mục bổ nhiệm nhân sự, cán bộ các bộ phận, xây dựng toàn bộ tư tưởng thành phố, đều được nắm giữ trong tay mình. Chỉ tiếc là, quận Hạ Mã vẫn chỉ là một chuẩn mực, cả bí thư và của Thị trưởng liên kết cũng không thể ngăn cản phản đối của hơn một nữa ủy viên thường vụ.
Hồ Tăng Chu trong lòng không rõ chính là, hơn phân nữa ủy viên thường vụ phản đối rốt cuộc là bản thân Hạ Tưởng, hay là nhằm vào liên kết của ông và Trần Phong?
Trần Phong sau khi trầm mặc một lát, mở miệng nói câu đầu tiên lại giống với suy nghĩ vừa rồi của Hồ Tăng Chu:
- Tăng Chu, anh nói xem sự tình hôm nay, bọn họ là nhằm vào chúng ta, hay là Hạ Tưởng?
Hồ Tăng Chu do dự không biết nên trả lời như thế nào.
Nhằm vào Hạ Tưởng, e là không đến mức độ đó, Hạ Tưởng vẫn chưa có sức ảnh hưởng lớn như vậy, cũng không ăn nhập gì với bọn họ, không đáng cho hơn phân nữa ủy viên thường vụ liên kết đối phó. Nhằm vào ông và Trần Phong, dường như cũng không cần thiết, bởi vì ông và Trần Phong cũng không phải là nhân vật số một số hai đâu đâu cũng liên kết chèn ép người khác. Trần Phong mặc dù mạnh mẽ, cứng rắn, trong mọi hoàn cảnh đều rất biết suy xét thay cho tâm trạng của người khác. Trong ấn tượng của ông, Trần Phong không có lúc nào cưỡng chế lấy quyền uy bí thư áp bức người khác
Mà chính ông luôn nổi danh là ôn hòa điềm đạm, rất hiếm khi gây khó dễ ép buộc người khác
Sao đột nhiên tạo thành cục diện hôm nay? Hồ Tăng Chu còn lo lắng sự tình sẽ rất nhanh truyền tới Tỉnh ủy, nói không chừng lập tức sẽ có điện thoại chất vấn gọi tới
Ông ngẩn người, chần chừ nói:
- Hôm nay sự việc đột nhiên xảy ra, trước mắt mà nói tôi vẫn không nhìn thấu thế cục, không rõ vì sao lại đột nhiên xuất hiện tình huống này. Nếu nói nhằm vào cá nhân Hạ Tưởng, không có khả năng, nhằm vào chúng ta, cũng không thể nào. Nếu nói là Phó Tiên Phong ở sau lưng gây rối, cũng không có khả năng, cho dù ông ta mời người cao nhất của Phó gia ra mặt, cũng phải xem coi có phù hợp với ích lợi chính trị lâu dài hay không, chỉ cần Phó Tiên Phong còn muốn tiếp tục phát triển tại thành phố Yến, ông ta không thể làm ra chuyện không có trí tuệ chính trị này…
- Anh nói đúng, Tăng Chu, đây cũng là chỗ khó hiểu của tôi, ban đầu tôi cũng hoài nghi Phó Tiên Phong là người ra tay phía sau, tỉnh táo lại mà suy nghĩ, lại không có khả năng đó. Phó Tiên Phong muốn lâu dài ở thành phố Yến, ông ta sẽ không thể cũng không có khả năng mạo hiểm, hơn nữa, một Bí thư Quận ủy quận Hạ Mã, còn không đáng huy động nhân lực gây náo loạn, chuyện này, khẳng định còn có nguyên nhân khác không ai biết, thật sự là kỳ quái
Hai người lại thảo luận nửa ngày, vẫn là không bắt được trọng điểm, cuối cùng quyết định vì giữ gìn quyền uy của bí thư và của Thị trưởng, áp dụng biện pháp tiêu diệt từng bộ phận, bọn họ chia nhau ra tìm ủy viên thường vụ phản đối để nói chuyện, chế tác, tìm vấn đề, tranh thủ khiến mọi người thay đổi chủ ý, ở trong hội nghị thường vụ tiếp theo nhất loạt thông qua.
Mặc kệ như thế nào, bổ nhiệm Hạ Tưởng được thông qua hay không, không chỉ liên quan đến tiền đồ một người Hạ Tưởng, còn có can hệ lớn đến uy danh và uy tín của nhân vật số một số hai
Hồ Tăng Chu rời khỏi văn phòng Trần Phong, sau khi trở về vừa mới ngồi xuống, khi đang cân nhắc xem tìm ai nói chuyện trước, điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên.
Là điện thoại nối thẳng tới đường dây riêng ở thủ đô, sự kiện không trọng đại điện tín riêng sẽ không vang… Tim Hồ Tăng Chu đột nhiên đập rộn lên, vội vàng cầm lấy điện thoại, còn đứng hẳn dậy, cung kính nói:
- Xin chào Thủ trưởng…
- Tăng Chu, có một việc anh cần phải chú ý một chút, có thể liên quan tới quyền lợi bản thân của anh, không thể sơ suất!
Thanh âm Thủ trưởng ngắn nhưng mạnh mẽ, giống với con người ông, bình thường không nói nhiều, nhưng thường thường trong một từ
Hồ Tăng Chu tim đập liên hồi, dù ông đã là Thị trưởng thành phố Yến, cán bộ cấp phó tỉnh cao cao tại thượng, nhưng khi đối mặt với nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh, vẫn khó tránh khỏi khẩn trương. Năm đó cũng là bởi vì một câu nói của thủ trưởng, mới khiến ông từ vị trí Bí thư Thành ủy Chương Trình, một bước tiến vào đảm nhiệm Thị trưởng thành phố Yến, vượt qua mấu chốt từ Giám đốc sở lên phó tỉnh
Hồ Tăng Chu rất kính trọng đối với thủ trưởng, liền như núi cao ngưỡng chỉ (ngước nhìn núi cao), ông nghe ra ý thận trọng bên trong giọng điệu thủ trưởng, lập tức cẩn thận nói:
- Thủ trưởng xin cứ nói, tôi nhất định làm theo