Cho dù Phó Tiên Phong chịu dùng hết tâm sức mà đưa Bạch Chiến Mặc lên vị trí đó, y có thể hứa cho ủy viên thường vụ khác ưu đãi gì? Ủy viên thường vụ đang ngồi cũng không phải là kẻ ngốc làm chính trị, không có đủ lợi ích và lợi thế, ai tự nguyện mạo hiểm đắc tội nhân vật số một, không, là liên hợp nhân vật số một và nhân vật số hai
Đắc tội bí thư và Thị trưởng, thì công tác về sau sao mở rộng phát triển được nữa? Trần Phong tin rằng mọi người có thể phân rõ nặng nhẹ, hơn nữa ông không cho rằng Phó Tiên Phong chỉ vì một vị trí Bí thư Quận ủy mà đặt cược hết vào đó đổi lại sự ủng hộ của mọi người, bởi vì làm vậy hại nhiều hơn lợi
Chính trị vốn là sự trao đổi quyền lợi, phải chú trọng sự cân bằng, cũng phải chú trọng sự cân đối, càng phải tính toán chi li được mất và suy tính phân chia ích lợi, nếu chi nhiều hơn thu, không ai sẽ dùng tình cảm để gây tổn hại ích lợi. Cho nên dù là chính trị trong nước hay là chính trị quốc tế, nào giờ đều là phát ngôn kiểu bốn bề sóng yên biển lặng, bố cục không chút hoang mang lo lắng, rất ít hoặc là có thể nói là chưa từng có tranh chấp gì
Tính khí không ổn, xảy ra tranh chấp, tất có tổn hại
Trần Phong đúng là dựa vào những căn cứ trên đưa ra phán đoán, ông mới kết luận Phó Tiên Phong cho dù sẽ có hành động sau hậu đài, nhưng chỉ là động tác nhỏ, không thể tạo ra hành động gì to tát. Một vị trí Bí thư Quận ủy quận Hạ Mã, trong mắt Phó gia không là gì cả, không đáng ra tay
Trần Phong liền không vội vàng không hấp tấp nói:
- Đồng chí Hạ Tưởng là do tôi cưỡng chế điều động từ huyện Bá về thành phố Yến, mỗi một bước trưởng thành của cậu ta, tôi đều nhìn thấy trong mắt, bước chân rất vững vàng, tác phong rất vững chắc, bất kể là tổ cải tạo thôn nội đô, hay là ở tổ lãnh đạo điều chỉnh kết cấu sản nghiệp tỉnh, đều tạo ra thành tích rõ như ban ngày, cũng đã được lãnh đạo hai cấp tỉnh và thành phố công nhận. Hơn nữa thành thật mà nói, quận Hạ Mã có thể được thành lập thuận lợi, có thể có quy mô và đầu tư như ngày hôm nay, không thể thiếu phần công lao của đồng chí Hạ Tưởng. Thậm chí có thể nói không chút khoa trương, nếu không có đồng chí Hạ Tưởng trong giai đoạn đầu đã làm phần lớn công tác, quận Hạ Mã trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể có khả năng có tốc độ xây dựng như hiện nay… Cho nên tôi cho rằng, đồng chí Hạ Tưởng là ứng cử viên Bí thư Quận ủy thích hợp nhất
Nếu là trước đây, Trần Phong với thái độ rõ ràng như thế cho thấy lập trường, âm thanh người phản đối sẽ yếu đi rất nhiều, người đứng giữa cũng sẽ lập tức phụ họa ùa theo, nhưng hôm nay lời ông vừa dứt, hội trường vẫn là một bầu không khí tĩnh lặng
Một sự vắng lặng đến kỳ lạ!
Ngoại trừ mấy ủy viên thường vụ vừa rồi tỏ thái độ ủng hộ, ủy viên thường vụ khác đều cúi đầu, không phản đối, cũng không ủng hộ, đúng là chuyện lạ hiếm thấy. Cho dù bỏ phiếu trắng thì cũng nên nói chuyện mới được chứ, Trần Phong trong lòng không khỏi nhom nhem lửa giận, uy nghiêm đảo mắt qua mọi người một cái, không vui nói:
- Tất cả mọi người không nói lời nào là sao đây? Nếu không lên tiếng, tôi coi như mọi người đã đồng ý danh sách đề cử của ban Tổ chức cán bộ, coi như chính thức thông qua bổ nhiệm đồng chí Hạ Tưởng và Chu Lập Ba!
Trần Phong một câu này cũng rất mạnh mẽ, lập tức gây nên một trận xôn xao
Phó Tiên Phong rốt cục đã mở miệng nói chuyện, một lời của y thốt ra, khiến tất cả mọi người đều chấn động, bao gồm cả Trần Phong.
- Ngay từ đầu tôi vốn nghĩ đồng chí Hạ Tưởng chưa có bằng nghiên cứu sinh, hơn nữa trình độ chuyên môn của cậu ta chưa đủ, lo cậu ta khó mà phục chúng, mới 28 tuổi đã làm người đứng đầu, tuy rằng bản thân cậu ta có năng lực, có kinh nghiệm chính trị, nhưng dù sao thì sự từng trải quá ít. Vừa mới nghe được lời phát biểu của mấy vị ủy viên thường vụ, mới biết được đồng chí Hạ Tưởng đã lấy được bằng nghiên cứu sinh, cộng thêm kinh nghiệm công tác gần đây của cậu ta ở bộ Thương mại, trên kinh nghiệm trình độ chuyên môn đã không có vấn đề, tôi vốn nên có thái độ ủng hộ. Tuy nhiên vì lúc đầu tôi đã đề cử đồng chí Bạch Chiến Mặc làm ứng cử viên Bí thư Quận ủy, nay lại đi ủng hộ đồng chí Hạ Tưởng, thì hơi tự mâu thuẫn, bởi vậy thái độ của tôi là… bỏ phiếu trắng
Bỏ phiếu trắng? Không ngờ là Phó Tiên Phong bỏ phiếu trắng? Tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngạc nhiên mà nhìn Phó Tiên Phong trấn tĩnh tự nhiên, đều không hiểu rốt cuộc vì cái gì khiến cho y đưa ra quyết định trái với thông lệ
Y hao tâm tổn sức đề cử Bạch Chiến Mặc, dùng thái độ vô cùng cương quyết để đổi lấy cơ hội đệ trình lên hội nghị thường vụ thảo luận, tất cả mọi người đều cho rằng Phó Tiên Phong nhất định sẽ kiên quyết phản đối việc bổ nhiệm Hạ Tưởng, không nghĩ tới, không ngờ y tự nguyện bỏ đi một phiếu quý giá nhất của chính y, bỏ phiếu trắng… Vốn sự im lặng đến kỳ lạ vừa rồi đã đủ làm cho người ta miên man bất định, không ngờ Phó Tiên Phong lại đột nhiên bỏ phiếu trắng khiến người khác kinh ngạc khó mà tin được, hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế này, chuyện giật gân cứ liên tiếp kéo đến!
Trần Phong trên mặt luôn luôn trấn tĩnh cũng hiện ra một chút kinh ngạc, Phó Tiên Phong bỏ phiếu trắng rốt cuộc thì xuất phát từ mục đích gì? Là đòn gió, hay là cố làm ra vẻ huyền bí? Phó Tiên Phong một khi bỏ phiếu trắng, còn lại bảy người không tỏ thái độ, trong bảy người, Trần Phong nắm chắc thái độ tán thành, ít nhất là ba người, nói cách khác, tuyệt đối có thể thông qua hơn một nửa, hơn nữa vì Phó Tiên Phong bỏ phiếu trắng, đồng minh kiên định của y sẽ sụp đổ, chẳng lẽ y thấy tình thế không ổn, chủ động bỏ cuộc, không muốn đấu tranh nữa?
Một khi đã như vậy, thì cần gì phải cưỡng chế đề bạt Bạch Chiến Mặc thảo luận trên hội nghị thường vụ, chẳng khác nào làm điều thừa? Trần Phong lần đầu tiên cảm thấy không thể nhìn thấu Phó Tiên Phong rốt cuộc đang có suy tính gì
Sau khi Phó Tiên Phong nói xong, thì mỉm cười gật đầu, không nói thêm lời nào nữa
Đàm Long tiếp ngay sau đó cười ha hả, nói:
- Bí thư Phó thật có đức độ, biết tiến biết lùi, công chính liêm minh, đáng cho chúng ta học tập. Tôi chỉ nói hai câu…Tôi cho rằng đồng chí Hạ Tưởng tiếp tục ở lại tổ lãnh đạo thì hiệu quả mới càng được phát huy nhiều hơn, dù sao tổ lãnh đạo vẫn do anh ta chủ đạo công tác, vai trò của anh ta không thể thay thế. Đồng chí Hạ Tưởng chủ trì toàn diện công tác ngành sản xuất so ra thì thích hợp hơn, còn chủ trì toàn diện công tác đảng chính, tôi cho rằng hơi có chút miễn cưỡng. Đồng chí Bạch Chiến Mặc kinh nghiệm công tác phong phú, vừa có cơ sở kinh nghiệm giao tiếp, lại có sự từng trải công tác ở thủ đô các bộ và uỷ ban trung ương, năng lực cá nhân xem ra cũng toàn diện hơn, tôi tán thành đồng chí Bạch Chiến Mặc đảm nhiệm Bí thư Quận ủy
Tiêu điểm tranh luận đều tập trung vào vị trí Bí thư Quận ủy, đồng chí Chu Lập Ba đáng thương, căn bản là không có ai bình luận cho mấy câu, hoàn toàn chỉ là để trang trí
Phát biểu của Đàm Long dường như là khúc dạo đầu, theo sau những ủy viên vẫn luôn cúi đầu không nói, đều xáo trộn nối tiếp nhau bắt đầu phát biểu. Cũng là lời nói mới rồi của Trần Phong bắt đầu phát huy tác dụng, nếu bọn họ còn không mở miệng, thì tương đương với việc ngầm đồng ý bổ nhiệm của Hạ Tưởng
Không ai muốn ở thế bị động ngầm đồng ý, mặc dù bọn họ rất khó xử, không muốn đắc tội Trần Phong và Hồ Tăng Chu, nhưng lại không thể không biểu lộ cho thấy lập trường của bọn họ.
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Tô Công Thần mới nhậm chức vốn là Phó chù nhiệm văn phòng Ủy ban Kỷ luật thành phố ở thủ đô, sau khi Tần Thác Phu được điều đến Ủy ban Kỷ luật Trung ương, y mới được đưa về thành phố Yến đảm nhiệm ủy viên thường vụ, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật. Sau khi nhậm chức, không giống với sự suy nghĩ của mọi người, dao to búa lớn chỉnh đốn công tác Ủy ban Kỷ luật thành phố, mà là tiếp diễn tác phong công tác không chút hoang mang lo lắng của Tần Thác Phu, thậm chí so với Tần Thác Phu còn có phần mềm mỏng hơn, việc nhỏ thì cho qua, việc lớn thì dựa vào Trần Phong, trở thành người hiền lành được Thành ủy công nhận
Đương nhiên trong lòng mọi người đều biết, chưa chắc người có biểu hiện ngoài mặt hiền lành, thì sẽ không hạ độc thủ, có đôi khi con hổ biết cười sẽ dễ gây sát thương chết người hơn là con hổ mặt lạnh
Tuy nhiên vì Tô Công Thần sau khi tới thành phố Yến, những việc lớn từ trước đến nay vẫn duy trì nhất trí cùng Trần Phong. Hôm nay trên hội nghị thường vụ, Lý Đinh Sơn cũng một mực nhận định Tô Công Thần khẳng định sẽ vì thái độ của Trần Phong mà ủng hộ việc bổ nhiệm của Hạ Tưởng
Tô Công Thần khoảng 43 tuổi, đỉnh đầu hơi hói, mặt không chút sắc, trên mặt luôn luôn là vẻ mặt cười như không cười, làm cho người ta không nhìn thấu được suy nghĩ thật sự của y. Y lơ đãng nhìn Trần Phong một cái, ánh mắt lại dừng một lát ở trên mặt Hồ Tăng Chu, dường như bên trong ánh mắt hiện lên một tâm trạng phức tạp, theo sau đó mới thản nhiên nói:
- Nói về trình độ chuyên môn và kinh nghiệm công tác, đồng chí Hạ Tưởng chiếm ưu thế. Nói về sự điềm đạm và thu phục lòng người, thì đồng chí Bạch Chiến Mặc rõ ràng chiếm ưu thế, thật là khó mà chọn lựa…
Ông ta nhẹ nhàng lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ nói:
- Nhưng Bí thư Quận ủy chỉ có một, lại phải lựa chọn tối ưu nhất trong hai đồng chí Hạ Tưởng và Bạch Chiến Mặc, căn cứ vào nguyên tắc công bình công chính, tôi vẫn là có khuynh hướng thiên về đồng chí có tuổi lớn một chút đảm nhiệm người đứng đầu
Cái gì? Trong lòng Trần Phong rốt cục hiện lên một vẻ kinh hoảng, hầu như là từ khi ông ta đảm nhiệm Bí thư Thành ủy tới nay, hôm nay là lần đầu tiên từ đáy lòng dâng trào lên sự bất an mãnh liệt
Tô Công Thần ủng hộ Bạch Chiến Mặc đối với ông mà nói là điều bất ngờ lớn nhất, bởi vì Tô Công Thần trước kia thì mọi chuyện điều theo sát bước chân của ông, chuyện nhỏ cũng vậy, chuyện lớn lại càng không ngoại lệ. Ông vừa mới kiên định biểu lộ lập trường, lại dưới tình hình Phó Tiên Phong bỏ phiếu trắng, không ngờ Tô Công Thần lại tỏ thái độ ủng hộ Bạch Chiến Mặc, đã không thể dùng giật mình để hình dung tâm tình của Trần Phong, ông thậm chí bị sốc không thể nói rõ
Rốt cuộc là sự cố xảy ra từ đâu? Trần Phong trong khoảng thời gian ngắn lại có cảm giác không thể tìm ra phương hướng.
Lý Đinh Sơn thì lại càng phẫn nộ không thể giải thích, để cho đồng chí lớn tuổi một chút đảm nhiệm người đứng đầu? Đây là lý do gì đây! Nhưng lời nói từ trong miệng ủy viên thường vụ, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật nói ra, chính là kết luận, chính là một phiếu mang tính quan trọng
Hơn nữa còn là phiếu chống nhằm vào Hạ Tưởng!
Hồ Tăng Chu ánh mắt lóe sáng, rõ ràng cảm nhận được sự khác thường trong hội nghị thường vụ hôm nay, chẳng những mấy ủy viên thường vụ biểu hiện là lạ, không khí cũng là vô cùng kỳ quái, ông ta trong mấy chục năm chính trị, lần đầu tiên nhìn thấy tình huống hơn phân nửa ủy viên thường vụ đồng thời cùng biểu hiện lạ thường.
Tâm tình Hồ Tăng Chu khó giải cũng trầm trọng hẳn
Ánh mắt Phương Tiến Giang không ngừng đảo qua lại trên người Phó Tiên Phong, Đàm Long, ý đồ phát hiện ra một cái gì đó, đáng tiếc chính là, biểu hiện của hai người đều vô cùng bình thường. Đặc biệt là Phó Tiên Phong, bình lặng như nước, dường như hết thảy đối với y đều không có chút quan hệ
Cũng phải, Phó Tiên Phong sớm đã bỏ phiếu trắng, y thậm chí cũng không kiên quyết phản đối việc bổ nhiệm của Hạ Tưởng, cũng không thao thao bất tuyệt mà chỉ trích thiếu sót Hạ Tưởng, ủy viên thường vụ khác phản đối, thì có liên can gì đến y?
Phó Tiên Phong đã đứng ngoài không đếm xỉa đến.
Sau khi Tô Công Thần nói xong, thì nhìn Trần Phong một cách sâu sắc, rồi lại cúi đầu, giống như là phạm phải lỗi lầm gì lớn, càng không thể ngẩng đầu lên nhìn mọi người một cái
Trần Phong thấy lại im lặng, lại chủ động nói:
- Mời các đồng chí tiếp tục phát biểu ý kiến...
Phó thị trưởng Hà Giang Hoa thái độ vô cùng kiên quyết nói:
- Nếu các vị ủy viên thường vụ đều khiêm nhượng, tôi xin nói hai câu thả con tép, bắt con tôm. Từ mặt ngoài mà nhìn thì đồng chí Hạ Tưởng đảm nhiệm Bí thư Quận ủy là thích hợp nhất, trên thực tế thì anh ta hơi trẻ tuổi một chút, trong bộ máy đảng và chính trị ở quận Hạ Mã, là một người trẻ nhất. Thậm chí có một số đồng chí lớn hơn anh ta mười mấy tuổi, nếu như để anh ta chủ trì toàn diện công tác, quả thật hơi không nghiêm túc cho lắm. Đồng chí Bạch Chiến Mặc thì điềm đạm ổn định hơn, tuổi tác cũng lớn hơn, điều kiện các mặt cũng rất thích hợp. Có đôi khi chọn lựa cán bộ không nhất định phải tuyển nhân tài ưu tú nhất, điều chính yếu là nhân tài có đủ các mặt cân bằng. Dù sao bí thư là người đứng đầu, phải chủ trì toàn bộ công tác quận Hạ Mã, trải qua suy xét thận trọng, tôi vẫn cảm thấy Bạch Chiến Mặc càng thích hợp đảm nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã hơn là Hạ Tưởng!
Hà Giang Hoa luôn cùng Đàm Long có qua lại khá gần, phát biểu của ông là trong dự liệu. Nhưng thái độ cứng rắn của ông, lại vượt ra ngoài dự kiến của Lý Đinh Sơn, bày ra tư thế dường như quả thật là một lòng vì công việc. Nói vậy là, Hà Giang Hoa hôm nay chính là người tiên phong của Phó Tiên Phong
Hôm nay chẳng những phát sinh nhiều điều bất ngờ, Phó Tiên Phong không còn là người tạo khí thế gây sự bức người, phe trung gian trước thì không muốn lên tiếng, dưới yêu cầu tỏ thái độ của Trần Phong, đều lại là thái độ ủng hộ Bạch Chiến Mặc, khiến cho người ta thật khó hiểu.
Lý Đinh Sơn nhìn Trần Phong một cái, trong lòng chợt lạnh, bởi vì ông thấy được từ bên trong vẻ mặt Trần Phong, sự kinh ngạc chưa bao giờ có
Phát biểu của Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Trần Ngọc Long so ra thì có ý tứ hơn, ông ta cúi đầu, ánh mắt không tiếp xúc với bất cứ kẻ nào, dường như là đang trả bài, gằn từng tiếng nói:
- Phản đối đồng chí Hạ Tưởng đảm nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã, ủng hộ bổ nhiệm đồng chí Bạch Chiến Mặc. Tôi đã nói xong!
Lại thêm một phái trung gian trở thành người chống đối!
Giữa ánh mắt Trần Phong vẻ lo lắng càng nặng hơn, cùng Hồ Tăng Chu nhìn nhau một cái, hai người vi bất khả sát gật gật đầu. Vì bọn họ đều biết, hội nghị thường vụ hôm nay, không còn khống chế được rồi!
Trần Phong bắt đầu từ Chủ tịch huyện, rồi tới Bí thư huyện ủy, Phó thị trưởng, Phó thị trưởng thường trực, rồi tới Phó bí thư, Thị trưởng thành phố Yến, Bí thư Thành ủy, đã trải qua vô số hội nghị thường vụ lớn nhỏ, tuy rằng nói là tình huống bí thư không thể khống chế hội nghị thường vụ cũng có đôi khi xảy ra, nhưng rất là hiếm, trên cơ bản trong cuộc họp là do bí thư toàn quyền quyết định vấn đề, thảo luận trên hội nghị thường vụ, không người nào dám phản đối.
Sau đó theo cải cách thể chế chính trị, tác dụng hội nghị thường vụ càng ngày càng quan trọng hơn, trong cuộc họp hội ý của bí thư thì đề tài thảo luận được hình thành không thể trở thành nghị quyết, cần phải đệ trình lên hội nghị thường vụ thảo luận thông qua, mới được coi là đi xong trình tự. Nhưng mặc dù như thế, cuộc họp hội ý của bí thư vẫn có quyền uy không gì sánh kịp, trên cơ bản thì ý kiến hình thành trên cuộc họp hội ý của bí thư sau khi đưa đến hội nghị thường vụ, cũng có âm thanh phản đối, cho dù là có, cũng chỉ là tỏ vẻ có một chút bất mãn, cuối cùng vẫn là chuyện không thể không bảo lưu ý kiến, trên cơ bản mọi chuyện đều đã được thông qua.
Huống hồ chi một khi sự tình mà cả bí thư và Thị trưởng đều gật đầu, các ủy viên thường vụ khác trừ phi bên trong có lợi ích cá nhân quan trọng, nếu không thì có là ai cũng sẽ không công khai mà làm trái lại nhân vật số một số hai, muốn đắc tội với nhân vật số một số hai, về sau sao có thể phát triển tiền đồ, còn muốn được bí thư và của Thị trưởng ủng hộ trong công tác hay không? Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Tuy nhiên tình huống hôm nay quả thật đã vượt xa ngoài dự kiến của Trần Phong, ủy viên thường vụ đang ngồi đây đều là lão quan trường, có thể đảm nhiệm ủy viên thường vụ của phó tỉnh cấp thành phố, đều không phải là người bình thường, đều tự có đường lối riêng, cũng đều có lai lịch. Hôm nay bọn họ không hẹn mà gặp cùng giơ cao ngọn cờ phản đối Hạ Tưởng, có bóng dáng Phó Tiên Phong ở bên trong hay không Trần Phong không dám khẳng định, nhưng ông có thể khẳng định một điểm là, bọn họ khẳng định là đã được một người nào đó chỉ bày, mà người này, cực có quyền thế!
Dường như là để nghiệm chứng suy nghĩ của Trần Phong, ngay sau đó Trưởng ban Tuyên giáo Hồi Vĩnh Nghĩa cũng với âm điệu nhất quán nói:
- Đồng chí Hạ Tưởng thì trình độ chuyên môn hơi yếu một tí, đảm nhiệm chức bí thư chỉ sợ khó thu phục lòng người, quận Hạ Mã là một cửa sổ trọng yếu của tỉnh Yến và thành phố Yến, nếu như các tỉnh thành anh em khác biết được bí thư quận Hạ Mã là một người thanh niên chưa đầy 30 tuổi, e là sẽ dẫn tới những suy đoán không hay. Suy xét từ góc độ toàn cục, theo ý kiến cá nhân tôi, đồng chí Hạ Tưởng chi bằng ở lại tổ lãnh đạo rèn luyện thêm hai năm, sau 30 tuổi mới suy xét tới chức vụ chủ trì toàn diện công tác vậy thì thỏa đáng hơn
Lại là một phái trung gian lên tiếng phản đối nằm ngoài dự đoán của mọi người, đã 5 phiếu phản đối!
Tình thế vô cùng bất ổn
Còn hai người chưa tỏ thái độ là tư lệnh quân sự quân phân khu Vương Duyên Long và Bí thư Quận ủy quận Thị Bắc Tôn Ái Dũng, Trần Phong biết rất rõ trong hai người bọn họ, Tôn Ái Dũng cùng ông có quan hệ khá tốt, Vương Duyên Long thì qua lại khá gần với Đàm Long, cho dù Tôn Ái Dũng có thái độ ủng hộ, nếu Vương Duyên Long bỏ phiếu chống, thì hình thành thế cục 6 đối 6, bởi vì Phó Tiên Phong bỏ phiếu trắng, chẳng lẽ cuối cùng sẽ hình thành cục diện bế tắc?
Cho dù là 6 đối 6, Trần Phong là người đứng đầu, cũng có thể cưỡng chế thông qua bổ nhiệm, nhưng lại dễ để lại tiếng xấu về sau
Trần Phong cho dù có muốn bảo vệ Hạ Tưởng, cũng sẽ không tuỳ bất chấp các rủi ro chính trị dùng uy quyền một người để áp đảo trên toàn bộ hội nghị thường vụ, việc này nếu truyền ra ngoài, rất dễ trở thành vết nhơ trên chính trị
Nhưng thân là bí thư, không thể chịu đựng nhất chính là chính mình không thể kiểm soát hội nghị thường vụ, Trần Phong mơ hồ lửa giận nổi lên, lại không tìm được chỗ phát tiết. Phó Tiên Phong người ta sớm đã đứng ngoài cuộc, cuối cùng vẫn là trách tội Phó Tiên Phong liên kết đồng minh, cùng ủy viên thường vụ khác khiêu chiến chức vụ bí thư của ông —— Nếu thật muốn khiêu chiến, nếu lúc đầu tiên Phó Tiên Phong bỏ phiếu chống, thì hiện tại trên cơ bản đã được xác định.
Trần Phong có cảm giác thất vọng lực bất tòng tâm, nội tâm vô cùng uất nghẹn lửa giận
Chỉ có điều thân là nhân vật số một, phải duy trì sự kiềm chế và trấn tĩnh, nên ông vẫn như cũ bất động thanh sắc nhìn qua Vương Duyên Long và Tôn Ái Dũng một cái, nói:
- Đồng chí Duyên long và Ái Dũng cũng nên lên tiếng phát biểu ý kiến... Trước mắt xem ra, thảo luận của mọi người đã đến chỗ sôi nổi, đều cũng biểu lộ ra thái độ của mình, đồng chí Duyên Long và đồng chí Ái Dũng sau khi nghe qua đông đảo các đồng chí phát biểu, nhất định có thể cho ra kết luận sau khi trải qua suy nghĩ cặn kẽ…
Lời nói của Trần Phong đã ám chỉ rất rõ ý tứ hàm súc, trong mắt Phó Tiên Phong rốt cục hiện lên một vẻ bất mãn
Cục diện hôm nay, so với trong tưởng tượng của Phó Tiên Phong còn tốt đẹp hơn thuận lợi hơn nhiều. Ngay từ đầu y nhảy ra khỏi vòng tranh luận, không đếm xỉa đến, chính là muốn thanh minh cho mình, để Trần Phong ngậm bồ hòn mà không dám kêu, y thì bàng quan đứng bên lề thật là tốt, dù sao Trần Phong trong nhất thời cũng sẽ không tìm ra vấn đề rốt cuộc là ở chỗ nào. Đợi đến sau khi Trần Phong hiểu được, sự tình đã thành kết cục được định, y đã thuận lợi đưa Bạch Chiến Mặc lên được vị trí đó, Hạ Tưởng bị đá ra ngoài, thành quả thắng lợi của quận Hạ Mã bị y dùng kế mượn đao giết người mà hái lượm về, Trần Phong có chán nản có không cam lòng, cũng không thể làm nên chuyện gì.
Hôm nay hiệu quả muốn đạt được chính là, vừa báo được thù lần trước Hạ Tưởng lợi dụng cơ hội Trịnh Quan Quần đến ban Tuyên giáo tỉnh ủy, thừa cơ an bài Chung Nghĩa Bình tới huyện An, lại mượn cơ hội này để đả kích trầm trọng vào uy tín của Trần Phong. Đối với một bí thư không thể kiểm soát hội nghị thường vụ mà nói, chính là một bí thư đầy thất bại, huống chi Trần Phong luôn luôn mạnh mẽ, cứng rắn, đã làm quan nhiều năm ở thành phố Yến, lại là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, dưới đủ loại ưu thế có lợi, ông vẫn bị thua cuộc trong hội nghị thường vụ, đối với ông là một đả kích vào uy quyền của nhân vật số một, có thể thấy rõ được
Phó Tiên Phong đang trong tư thế Lã Vọng buông cần, tâm trạng vô cùng thoải mái chỉ khoanh tay đứng nhìn. Khiến y không thể nghĩ tới chính là, vào thời điểm quan trọng, Trần Phong lại chịu buông xuống dáng vẻ bí thư, đối với hai người Vương Duyên Long và Tôn Ái Dũng nhúng nhường đánh vào cảm tình, với ý đồ khiến hai người ủng hộ lập trường của ông, khiến Phó Tiên Phong vô cùng bất mãn
Bất mãn thì bất mãn, Phó Tiên Phong nếu đã lựa chọn đứng ngoài cuộc sống chết mặc bay, thì đã quyết định không được nói lời nào. Chủ yếu là y có lòng tin tin tưởng rằng, hội nghị thường vụ hôm nay, Hạ Tưởng phải chịu thua, Trần Phong phải thất bại!