Quan Thần

Chương 471: Người tặng quà bí mật




Hôm nay cô bé mặc áo ba lỗ, dài đến mông, lộ ra cặp đùi trắng như tuyết, ngược lại càng làm nổi bật cái mông rất tròn, cặp đùi thẳng tắp. Mặt sau áo lót cô mặc có ký hiệu BMW, ba chữ cái tiếng Anh nổi tiếng, nằm trong vòng tròn có nền trời xanh mây trắng. mặc trên đường cong lả lướt trên người cô bé, có một ý vị khác

- Ở đâu lấy ra cái áo này thế?

Hạ Tưởng cảm thấy tò mò.

- Em cũng quên rồi, hình như lần trước tới cửa hàng BMW, bọn họ muốn tặng cho em một vật gì đó. Ừ, đúng rồi, chính là nó. Em cảm thấy nó làm áo ngủ rất tốt, nên mặc lên thôi

Cô bé đối với quần áo mặc trên người cũng không chú ý, nhìn thấy áo ba lỗ là tơ tằm, cảm thấy ném bỏ khá là đáng tiếc, tuy rằng bộ dáng bình thường, nay xem như áo ngủ mặc ở nhà cũng được

- Biết ba chữ trong vòng đó có ý tứ gì không?

Hạ Tưởng chớp mắt. Nảy ra ý hay, liền trêu đùa cô.

- Ai mà không biết, còn muốn kiểm tra em hả?

Cô bé đắc ý nói:

- Đó là tên gọi của công ty cổ phần nhà máy cơ giới Bavaria, viết tắt từ tiếng Đức là: Bayerische Motoren Werke, dịch lại là B M W

Cô còn cố ý kéo dài âm điệu

- Sai, sai hoàn toàn

Hạ Tưởng giơ tay ôm lấy vòng eo cô bé, cảm giác được da thịt cô ngày càng trắng mịn. Có một số phụ nữ sau khi kết hôn, làn da sẽ càng ngày càng tốt, dáng người cũng sẽ càng thêm duyên dáng. Bên ngoài còn đẫy đà hơn, càng nhiều gợi cảm và săn chắc hơn. Nhưng cũng có một số phụ nữ sau khi kết hôn, làn da bị chảy xệ, không còn săn chắc và đàn hồi như xưa, thậm chí còn có thể béo phì đến nỗi khiến người chán ghét

Cho nên nói đàn ông kết hôn cũng là một canh bạc. May mắn thì sẽ cưới một người phụ nữ càng ngày càng có hương vị. Không may thì, khi cưới là người đẹp thon thả, một năm sau sẽ biến thành một người đàn bà luống tuổi có chồng, khổ không nói nên lời, hối tiếc không kịp. Thậm chí có người, sau khi sinh con, vô cùng lôi thôi, từng là người con gái đẹp người đẹp nết nay đã biến đâu mất, thay vào đó là một phụ nữ có chồng lôi thôi lếch thếch miệng đầy lời thô tục.

May mắn thay cô bé thuộc loại người đầu, sau khi bị Hạ Tưởng chinh phục, càng toát ra thêm phong tình hương vị của phụ nữ. Cùng lúc đó, vẻ thẹn thùng và tính tình đáng yêu vẫn như cũ

- Sai chỗ nào? Anh lại muốn gạt người hay lại muốn trêu ghẹo?

Cô bé thấy hai tay Hạ Tưởng táy máy, liền muốn thoát khỏi tay hắn

- Đừng phá, nhột lắm

- Anh cảm thấy cái dấu sau lưng nên ở phía trước, vậy mới đẹp

Hạ Tưởng nghĩ ra

- Em sẽ không nghĩ đến, Microsoft và BMW là đối thủ của nhau

- Là cái gì?

- Microsoft sắp tới sẽ đưa ra phần mềm tin tức trực tuyến tức thời, có chức năng tương tự

Hạ Tưởng chợt nhớ ra vào thời này chưa được đề ra, phải tới thời sau mới xuất hiện liền vội giải thích một câu.

May mắn thay cô bé không truy hỏi thêm chỉ là tò mò:

- Vì sao phải vậy?

Hai tay Hạ Tưởng liền từ phía mò đến phía trước, nhẹ nhàng dừng trên ngực cô nửa thước. Hắn duỗi các ngón tay ra, cười cười

- Tuần... Ý tứ là chớ có sờ tôi, ý tứ chính là sờ em tới chết

Vừa dứt lời, tay hắn cùng lúc rơi xuống

Cô bé kinh hãi hô một tiếng, đẩy Hạ Tưởng ra:

- Biết là anh không có ý nghĩ tốt, chớ có sờ em, sờ soạng cũng uổng công, em hôm nay đến kỳ

Tay của Hạ Tưởng liền dừng giữa không trung, bất đắc dĩ mà dạo qua một vòng, lại dừng trên đầu của mình:

- Được, uổng công suy nghĩ nửa buổi, tối nay lại ra riêng

Cốc, cốc, cốc tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên.

Hai người đều là sửng sốt. Từ sau khi Tào Vĩnh Quốc tới thành phố Bảo, trong nhà ban ngày cũng có rất ít khách tới thăm, buổi tối lại càng không có, là ai ta?

Cô bé thoáng nhìn qua ăn mặc trên người mình, vội vàng chạy vào phòng ngủ thay quần áo, nói với Hạ Tưởng:

- Đi mở cửa, có thể là bạn bè trước đây của cha

Hạ Tưởng mở cửa ra, gặp một phụ nữ xa lạ đứng ở cửa

Không thể không nói, người phụ nữ này quả thật rất đẹp. Trên mặc áo ngắn bó sát người, trước ngực thì lộ hàng, dưới mặc váy ngắn màu đen. Dưới ngọn đèn hoàng hôn chiếu rọi, váy đen càng làm nổi bật đôi chân trắng, hiện ra càng gây sốc cho người nhìn thấy. Thân trên áo ngắn quá cỡ, lộ ra phần da thịt ở thắt lưng

Da thịt ở thắt lưng trắng mịn, nhục dục kinh người

Trong tay cô nhô ra một cái túi không lớn mấy, đứng ở cửa, cười duyên dáng với Hạ Tưởng, nói:

- Trưởng phòng Hạ chào ngài, tôi tên Chu Hồng, trước kia được bác Tào và cô Vương chiếu cố, hôm nay tới, đặc biệt để tỏ một chút lòng biết ơn

Hạ Tưởng cũng không biết Chu Hồng, vừa nghe là bạn cha vợ, miệng lại gọi bác và cô, tưởng người quen, liền né người mời cô tiến vào

Chu Hồng vào lúc đi ngang người Hạ Tưởng, không cẩn thận trợt chân, toàn bộ thân thể liền nghiên ngã dựa trên người Hạ Tưởng. Quá trùng hợp hai dãy núi trước ngực đè vào phía trên cánh tay Hạ Tưởng, đẫy đà mềm mại. Co dãn hợp lòng người, Hạ Tưởng ngay lập tức đánh giá được 8 điểm

Tuy nhiên cũng khiến Hạ Tưởng lập tức tâm sinh cảnh giác. Nhìn kỹ Chu Hồng, thấy mặt mày cô đầy gợi tình, ánh mắt mông lung. Hơn nữa vừa rồi lúc trợt chân, nhìn như vô ý, nhưng lại bị nghi ngờ là cố ý. Hạ Tưởng là người thế nào? Không đề cập tới hắn là người hai thế giới thông minh vượt trội, chỉ là kiếp này hắn đã trải qua bao nhiêu người phụ nữ, có người nào mà không thông minh gian xảo hơn người, chỉ một lần gặp mặt, hắn liền nổi lên lòng nghi ngờ đối với Chu Hồng

Hạ Tưởng không phải là kiểu người không đứng vững trước sự cám dỗ của phụ nữ, trái lại, phụ nữ cố ý tiếp cận, tất có ý đồ bất lương.

Vừa hay Tào Thù Lê thay quần áo xong từ trong nhà đi ra, đón tiếp:

- Chu Hồng chào cô, mời ngồi. Tôi rót nước cho cô

Chu Hồng vội khách khí nói:

- Không cần phiền toái, tôi ngồi chút là đi ngay. Bí thư Tào hiện không ở thành phố Yến, tôi đến quấy rầy cũng không tiện. Tuy nhiên nghĩ đến trước kia Bí thư Tào đã từng chiếu cố, trong lòng cứ cảm thấy áy náy, nên dù thế nào, cũng phải lễ độ một chút mới đúng

Khi nói chuyện, cô đưa cái túi trong tay ra phía trước

- Cũng không phải là đồ quý giá gì. Chỉ là chút tâm ý nhỏ mọn, đem tặng một số rượu và thuốc lá ít có trên thị trường, ngàn vạn lần xin đừng từ chối, nếu không tôi sẽ không có mặt làm người

Hạ Tưởng nhìn thoáng qua, thấy thuốc bên trong là hộp thuốc trắng, mặt trên không có nhãn hiệu, rượu cũng không có thương hiệu, cảm giác thấy kỳ quái, thì nói:

- Cha tôi không ở đây, cô muốn cảm tạ ông, tâm ý đó chúng tôi xin nhận, quà thì chúng tôi không dám nhận. Tôi không hút thuốc lá cũng không uống rượu, giữ cũng vô dụng

Chu Hồng lại kiên quyết để lại:

- Trưởng phòng Hạ nói như vậy chẳng khác nào đánh vào mặt tôi. Thuốc do đích thân tôi cuốn, không có mùi vị khác. Rượu cũng là tôi tự mình pha chế ủ rượu, tuyệt đối không có trên thị trường. Không dám nói tốt bao nhiêu, người tuyệt đối là độc nhất vô nhị. Có câu là có tiền khó mua hàng không bán, thuốc và rượu tôi tự làm chỉ để tặng người quen, chưa bao giờ bán ra ngoài

Hạ Tưởng còn muốn nói thêm nữa, Chu Hồng lại đứng dậy, nói:

- Không quấy rầy các anh chị nghỉ ngơi. Tôi đi trước đây

Động tác cô rất nhanh, đứng dậy là đi ngay. Tào Thù Lê vội vàng mang túi xách tay trả lại cho cô ta, nhưng Chu Hồng quay người liền đi thẳng ra của. Hết cách, Hạ Tưởng cầm lấy túi xách tay đuổi theo xuống lầu, thấy Chu Hồng ở phía trước đi rất nhanh, vòng eo vặn vẹo uốn éo, lắc lư hai bên, giống như cành liễu trước gió, mắt thấy đã đi tới ngoài cửa tiểu khu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

Hạ Tưởng đến ngoài cửa, phát hiện Chu Hồng đứng trong bóng tối ở dưới tàng cây, vẻ mặt cười nhẹ nhìn hắn

Hạ Tưởng đi vài bước về phía trước, giơ tay đưa túi xách tay về phía trước nói:

- Rất xin lỗi, không thể nhận quà của cô

Chu Hồng giơ tay cản lại, cố ý trong lúc vô tình, tay cô liền nắm lấy tay Hạ Tưởng, dịu dàng nói:

- Tổng cộng chỉ có vài tệ, Trưởng phòng Hạ lại đuổi theo trả lại cho tôi? Nếu anh không lấy, trực tiếp bỏ thùng rác là được rồi. Dù sao một phụ nữ như tôi ở thành phố Yến, những người coi trọng tôi là đối với tôi có ý đồ khác, đánh vào chủ ý của cơ thể tôi. Xem thường tôi là cho rằng tôi tự bán mình mới có ngày hôm nay, cũng đánh vào chủ ý của cơ thể tôi mà ra. Nếu Trưởng phòng Hạ chê quà tôi tặng quá ít, cũng đánh vào chủ ý của tôi, vậy tôi đã nhìn lầm người

Hạ Tưởng đành phải rút tôi về, nói:

- Cô đã nói như vậy, tôi đành nhận lấy vậy

Chu Hồng lại cười, trong bóng đêm lộ ra một hàm răng chỉnh chu, nói:

- Cảm ơn Trưởng phòng Hạ cất nhắc. Theo tôi thấy, người chịu nhận quà của tôi mới là người tốt, người không chịu nhận quà của tôi, đều là muốn gây khó dễ cho tôi, sau đó thừa cơ đề ra những đòi hỏi không nên có

Hạ Tưởng nghe ra cô cứ muốn dẫn dụ về phương diện, trong lòng vừa động, cố ý nói:

- Nói thật, cô quả thật khá xinh đẹp, rất dễ làm cho người ta có ý nghĩ không nên có

Chu Hồng vẻ mặt lập tức thẹn thùng, cúi xuống nói:

- Trưởng phòng Hạ cũng không nên trêu đùa tôi, tôi có chỗ nào đẹp đâu? Cũng đã là mẹ người ta rồi, tôi năm nay cũng đã tuổi xế chiều rồi

Đừng nói, vẻ thẹn thùng của Chu Hồng thật đúng là đặc sắc. Vừa có bộ dạng thướt tha của thục nữ, lại có sự ngượng ngùng của cô gái mới lớn.

Nếu không phải Hạ Tưởng có nghiên cứu qua nhiều phụ nữ, có năng lực nhìn ra sơ hở trong diễn xuất của cô, nói không chừng đã có thể bị cô mê hoặc. Hắn thậm chí còn đoán Chu Hồng nói không chừng là người của học viện diễn xuất

- Phụ nữ như như một cành hoa, đang là độ tuổi, hoa tươi đua nở, đâu có già? Đừng nói lung tung

Hạ Tưởng cũng thật lòng trêu đùa cô

Chu Hồng bên trong nụ cười có một vẻ đắc ý chợt lóe qua lại bị Hạ Tưởng nhạy bén trong mắt nắm bắt được

Cô mỉm cười, lại diễn kịch nói:

- Trưởng phòng Hạ trong nhà đã có một người vợ xinh đẹp như hoa, không nên lòng tham không đáy, đàn ông có thể ngẫu nhiên trăng hoa, nhưng không thể lúc nào cũng trăng hoa

Hạ Tưởng cười ha hả:

- Xem ra cô rất hiểu đàn ông

- Đúng vậy, tôi hiểu rất rõ đối với đàn ông. Nếu nói ra hết, sẽ làm anh hết hồn. Nếu anh muốn nghe, có thời gian gọi điện thoại cho tôi là được

Nói xong, cô cũng không cần biết Hạ Tưởng có đồng ý hay không, giơ tay kéo tay của Hạ Tưởng qua, rồi viết số điện thoại lên lòng bàn tay hắn

Bàn tay Chu Hồng nhỏ bé mềm mại bên trong sự lạnh lẽo, trắng mịn, có một chút gì đó cảm giác khang khác mát lạnh, khiến Hạ Tưởng không khỏi nhìn cô thêm vài lần, nghĩ thầm rằng thường khí huyết không thông thì tay chân sẽ lạnh buốt. Hiện tại là mùa hè, khoảng cách với cô ta lại gần vậy, cũng không cảm thấy được hơi nóng trên người cô, đúng là chuyện lạ, nhưng thấy cô ăn mặt mát mẻ có điểm giống với Vệ Tân

Tuy nhiên Chu Hồng xinh đẹp đúng là xinh đẹp, nhưng bên trong cử chỉ của cô luôn có một loại hương vị phong trần, không hợp sở thích của Hạ Tưởng

Sau khi viết xong, Chu Hồng thản nhiên cười, vẫy tay với Hạ Tưởng, xoay người đi mất, đi được hơn vài mét lại dừng lại, quay đầu lại cười:

- Tôi chờ điện thoại của anh. Trưởng phòng Hạ, nói chuyện với anh, khiến cho người ta có cảm giác rất thoải mái

Hạ Tưởng mang túi xách tay về nhà, cũng không chùi đi số điện thoại trên tay, vừa vào cửa, đã bị cô bé bắt tại trận. Cô nắm lấy tay Hạ Tưởng, tức giận nói:

- Anh thật quá đáng. Chỉ tốn công xuống lầu một chút, cả số điện thoại cũng được lưu lại? Chu Hồng bộ dạng đúng là khá xinh đẹp, anh thật là biết thưởng thức, gặp một người yêu một người!

Hạ Tưởng cũng biết cô bé là cố ý chọc giận hắn liền bất đắc dĩ thở dài một hơi, lắc đầu nói:

- Chẳng lẽ nói, vẻ đẹp trai và sức hấp dẫn của anh cũng là một cái tội?

- Ha ha, đừng chảnh thế.

Cô bé không kìm nổi cười ha hả, cầm một cái khăn lông ướt muốn lau đi chữ số trong tay dùm cho Hạ Tưởng

- Lau nhanh, bẩn quá. Chu Hồng em cũng không quen biết, nhưng mà trước kia cha từng giúp đỡ qua không ít người. Luôn luôn có người dùng đủ mọi loại danh nghĩa đến để tặng quà. Nhưng nếu trước kia Chu Hồng đã có tới, cô ta bộ dạng xinh đẹp như vậy, em nhất định có thể nhớ ra

Hạ Tưởng liền vội vàng rụt tay về:

- Không thể lau, để anh ghi lại dãy số đã

Cô bé nổi giận:

- Hạ Tưởng, anh quá kiêu ngạo, có phải trong lòng thực sự có ý tưởng gì hay không?

Hạ Tưởng không vội cũng không giận:

- Cho dù thực sự có ý tưởng gì thì em cũng đâu biết được phải không?

Hắn vừa tìm giấy và bút chép lại dãy số vừa giơ ra một bàn tay ôm lấy cô bé

- Em nói em là người cực thông minh, sao lại ghen tuông thế này? Anh là đàn ông dễ bị phụ nữ mê hoặc vậy sao? Thêm nữa Chu Hồng có xinh đẹp, thì so với em vẫn kém xa, anh đâu đến nỗi thế

Cô bé kỳ thật cũng chỉ là cố ý đùa Hạ Tưởng một chút, tuy nhiên vẫn nói:

- Đàn ông các anh đều giống nhau. Đều là lòng tham không đáy, trong nhà cưới một người, bên ngoài lại nuôi thêm một, trong lòng còn vướng bận một, gọi gì là hoa hồng đỏ hoa hồng trắng, nghe nói còn có hoa hồng tím, cũng không lo ngại gai hoa hồng đâm vào tay

Hạ Tưởng không khỏi giật mình kinh hãi, không được, cô bé hiện tại càng ngày hiểu biết càng nhiều, phải đúng lúc khiến cho nhiều tâm tư suy nghĩ của cô đơn giản lại mới được, vội nói:

- Lý tưởng của anh là, tặng người hoa hồng, người có hương riêng. Cho nên trong tay anh chỉ có một đóa hoa hồng, hoa hồng khác, thì nên để người khác đi hái thì tốt hơn

Dưới tình thế cấp bách, Hạ Tưởng thổ lộ hiển nhiên bỏ sót Liên Nhược Hạm. Cô bé nghe xong, nhăn mặt với hắn, lại trêu chọc hắn nói:

- Nói còn hay hơn hát, em còn không biết anh sao? Tuy nhiên thấy dụng tâm dụ dỗ em của anh, chứng minh trong lòng anh quả thật còn có em, nên tạm thời tha cho anh một lần. Tuy nhiên em nói trước, một người đàn ông có hai đóa hoa hồng như vậy là đủ rồi, còn thêm nữa hãy cẩn thận gai đâm làm bị thương tay anh cũng làm tổn thương trái tim của em

Hạ Tưởng hổ thẹn cô bé thỉnh thoảng lại nói móc hắn vài câu, mặc dù không nói rõ, nhưng trong lòng đều hiểu rõ. Chính là cho hắn một cấp độ, khiến hắn biết mà đừng quá đà quá mất mặt. Hạ Tưởng không khỏi có chút cảm động, rửa sạch tay, lại ôm chặt. Cô bé vẫn là bị Hạ Tưởng đả động, trên mặt lóe lên ánh sáng khác thường, cô lấy lại tinh thần, hỏi

- Chu Hồng rốt cuộc có ý đồ gì?

Hạ Tưởng khoát tay chặn lại:

- Không cần quản cô ta, cô ta là phụ nữ, anh là đàn ông, phụ nữ muốn gì đó trên cơ thể người đàn ông. Mặc kệ là suy tính từ mặt nào, mức độ khó khăn cực lớn

Lời còn chưa dứt, trên cánh tay đã bị người nhéo một cái, hắn không khỏi hét lên một tiếng

- Nỡ lòng nào mạnh tay vậy, đau thật

Cô bé mở to hai mắt ra nhìn:

- Em thay người khác dạy anh, anh có phục hay không?

Hạ Tưởng lập tức không còn gì để nói. Cô bé đưa ra Liên Nhược Hạm, ngay lập tức dồn hắn vào góc tường. Không phải là hắn sợ gì Liên Nhược Hạm, mà là hai người phụ nữ đối với hắn dịu dàng như nước, không hề có câu oán hận mà chấp nhận sự tồn tại của đối phương, là chỗ khiến hắn mềm lòng nhất

Hạ Tưởng nghiêm chỉnh lại, phân tích ý đồ của Chu Hồng:

- Cô ta khẳng định là có ý đồ khác, mặc kệ là muốn dụ dỗ anh, hay là muốn hối lộ anh, cô ta cũng sẽ không đạt được mục đích

Khi nói chuyện, hắn bỗng nhiên nhớ tới điều gì, vội vàng lấy túi xách tay của Chu Hồng giở ra xem, không phát hiện có gì dị thường, thấy lạ nói:

- Đều là rượu và thuốc lá không đáng giá, phỏng chừng cũng không đến vài tệ, nếu coi là hối lộ, thật là mắc cười

Cô bé lại cảnh giác nói:

- Cũng không nên coi thường rượu và thuốc lá không có thương hiệu, nói không chừng bên trong có ngụ ý

Trong nháy mắt, Hạ Tưởng nhớ tới cú điện thoại của Trịnh Quan Quần, cũng lập tức cảnh tỉnh lại, lật lại túi xách tay, cũng không phát hiện có chỗ gì kỳ quái

Rốt cuộc cũng là cô bé thông minh, cô đem nguyên hộp thuốc lá xé ra, lấy ra một gói thuốc lá, lại mở ra. Từ bên trong rút ra một điếu thuốc lá, tay cô lật đảo vài lần, bề ngoài nhìn không ra thuốc lá có gì khác thường nên từ từ mở ra, trải dài thành một tấm giấy hình chữ nhật cũng không phải là loại giấy bình thường, mà là một tờ một trăm tệ

Hạ Tưởng kinh ngạc mà căng to mắt ra

Tặng quà mà tặng tài tình như thế có ý đồ như thế, cũng là việc chưa bao giờ được nghe thấy, hắn liền ôm lấy cô bé:

- Có một bà xã thông minh, quả là may mắn

Cô bé "Hừ" một tiếng, không để ý tới lời nịnh bợ của Hạ Tưởng, lại đem rượu ra xem xét kỹ càng, sau đó đem chai rượu giao cho Hạ Tưởng, nói khí thế:

- Công việc nặng nhọc nên do anh làm, mở cái chai ra đi

Hạ Tưởng liền vội vàng mở cái chai ra, nhìn nhìn vào bên trong, lại ngửi ngửi, không phát hiện có gì dị thường, quả thật là rượu. Cô bé cầm lấy chai rượu từ trong tay hắn, trở cái chai lại, giơ tay lấy từ trong chai, liền từ bên trong lấy ra một đồng tiền xu vàng óng ánh, có lớn có nhỏ, thả vào tay Hạ Tưởng

- Thật đúng là tiền vàng!

Hạ Tưởng ngạc nhiên nói, đem tiền vàng trở qua trở lại nhìn mấy lần, khen

- Không thể tưởng được, không thể nghĩ tới, đúng thật là có người tặng quà thông minh đến vậy. Nào phải là tặng quà, căn bản là cho người ta giải câu đố. Anh còn muốn hỏi em, sao em biết được bên trong có cơ quan?

Cô bé đắc ý liền ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn lên:

- Hừ, em là ai chứ, em là bà xã thông minh tuyệt đỉnh, kiến thức sâu rộng của anh mà. Cha tuy rằng không phải là tham quan, nhưng hàng năm cũng thu nhận không ít quà cáp, cũng không có cách, có qua có lại, nếu còn không nhận chính là không biết điều. Người tặng quà đều biết rằng cha không nhận tiền, nên đều tìm đủ mọi cách mọi kiểu để tặng tiền. Có kiểu nhét tiền trong bụng cá, có khi tặng ví tiền, thì bên trong ví lại đặt thẻ ngân hàng, v.v…, không thủ đoạn nào không dùng. Tuy nhiên dùng tiền cuốn thành thuốc lá, nhét tiền xu bằng vàng trong chai, thì là lần đầu em nhìn thấy

Hạ Tưởng lúc này lại nhớ tới lời nhắc nhở của Trịnh Quan Quần, không khỏi rùng mình, lợi hại, quả nhiên lợi hại. Một khi không cẩn thận thì thật đúng là thiếu chút nữa trúng kế. Nếu không phải cưới được một người vợ từ nhỏ trưởng thành trong gia đình quan viên, gặp qua đủ kiểu loại người tặng lễ vật, cho dù hắn được Trịnh Quan Quần nhắc nhở có người muốn trừng trị hắn, hôm nay e rằng cũng sẽ không nghĩ đến bên trong rượu và thuốc lá có phục kích. Nếu bị người có dụng tâm khác lợi dụng việc này làm lớn chuyện, cho dù không vì vậy mà bị cắt đi chức quan, nhưng khẳng định sẽ có ảnh hưởng tồi tệ, thậm chí có thể ảnh hưởng đến công tác của tổ lãnh đạo