Quan Thần

Chương 288: Một mặt chân thật của Hạ Tưởng




Hạ Tưởng sửng sốt.

- Quần áo anh dính đầy nước hoa. Em đã sớm đoán được.

Trên mặt Tiếu Giai không nhìn ra được là đang ghen hay đang tức giận, tuy nhiên vẫn có một chút cảm giác mất mát.

- Anh cảm thấy về sau em có thể mở một công ty bất động sản ở Bắc Kinh. Trước tiên cứ làm trung gian, kiếm lấy số vốn ban đầu, sau đó tìm kiếm cơ hội kinh doanh khác. Ví dụ như cửa hàng cho thuê, ví dụ như mua bán nhà đất. Phải nói là trong vòng mười năm vẫn rất có thị trường.

Hạ Tưởng không nói tới chuyện trai gái mà nói sang chuyện làm ăn vì sợ quên mất. Tiếu Giai là người thông minh, cũng có chút ý tưởng, nhưng hắn có ưu thế biết trước tương lai thì không ai có thể so sánh nổi.

- Vâng, em sẽ nhớ kỹ. Em sẽ nghiên cứu cẩn thận một chút. Chờ sau khi bán xong mấy căn, em lại làm thêm vài lượt nữa cho quen rồi mới tính làm lớn hơn.

Tuy rằng trong lòng rất tò mò nhưng Hạ Tưởng không nói, Tiếu Giai cũng không hỏi người con gái kia là ai.

Hạ Tưởng lại chủ động nói ra:

- Cô ấy tên là Liên Nhược Hạm. Hôm nay anh tới là để đưa cô ấy ra sân bay, bởi vì cô ấy phải xuất ngoại, khả năng sẽ không thể quay trở lại trong thời gian ngắn.

Cũng không biết vì sao, hắn có cảm giác kích động muốn kể ra. Ở trước mặt Liên Nhược Hạm có thể nói tới Tào Thù Lê. Ở trước mặt Tào Thù Lê có thể nói tới Liên Nhược Hạm, nhưng đều phải cẩn thận duy trì một sự cân bằng.

Nhưng ở trước mặt Tiếu Giai, Hạ Tưởng muốn coi cô là người duy nhất có thể chia sẻ bí mật của mình.

Tiếu Giai nghe thấy Hạ Tưởng nói ra tên một người con gái khác, hơn nữa vẻ mặt hắn rất hạnh phúc, khó tránh khỏi có cảm giác ghen. Bất cứ phụ nữ hay đàn ông đều giống nhau, đều có tâm lý muốn độc chiếm. Nhưng phụ nữ chính là phụ nữ, có tấm lòng bao dung, dễ dàng tha thứ hơn nhiều so với đàn ông. Khi đã yêu thì phụ nữ có thể hy sinh hết thảy, cho nên cô vẫn cố gắng giữ vẻ mặt bình thản. Cô cũng biết rằng, Hạ Tưởng đồng ý nói ra bí mật cho mình biết chính là hắn tin tưởng cô một trăm phần trăm.

- Cũng không sợ nói cho em biết, Tiếu Giai ạ. Đàn ông đều là động vật hoa tâm, anh cũng không ngoại lệ. Trừ em ra, anh còn có hai người con gái khác, hơn nữa anh cũng rất yêu các cô ấy. Anh chỉ có thể làm một điều là cố gắng đối xử thật tốt với ba người bọn em, không để bất cứ ai trong ba bọn em cảm thấy anh không tốt. Tuy rằng nói thật, anh đúng là rất không tốt, nhưng anh muốn cố gắng làm một việc, khi ở với bất cứ ai trong ba bọn em, anh đều cho bọn em cảm giác rằng em là duy nhất của anh. Anh có thể đáp ứng với em một điều này mà thôi.

Hôm nay tâm tình Hạ Tưởng không tốt lắm. Liên Nhược Hạm rời đi đã mang đến đả kích không nhỏ, khiến hắn không chỉ là cảm giác ly biệt mà còn có cảm giác vô lực.

Cho dù hắn cố gắng hơn nữa thì vẫn chỉ là thế đơn lực bạc. Đối diện với gia tộc khổng lồ thì hắn chỉ nhỏ bé như một hạt cát. Nếu như hắn không có ưu thế tái sinh, lại dệt được mạng lưới quan hệ phức tạp rắc rối, chỉnh hợp các phương diện thế lực vào một chỗ, có rất nhiều người nói chuyện thay hắn, vậy thì trong sự kiện lần này, chỉ một cuộc điện thoại của Ngô gia đã có thể hủy diệt tiền đồ cả đời hắn.

Càng cảm thán, Hạ Tưởng lại càng có quyết tâm và động lực lớn hơn nữa để cố gắng tiến về phía trước, đồng thời xây dựng mạng lưới quan hệ của mình cũng như đế quốc kinh doanh của mình, để sau này cho dù trời đất có biến đổi thì ít nhất cũng có thể tự bảo vệ được mình, không đến mức chỉ một cơn sóng đã bị đánh cho không có cơ hội trở mình.

Khi đối mặt với Tiếu Giai, hắn lại nhớ tới chuyện cũ ở công ty, kích phát hoài niệm trong lòng ra, tự nhiên muốn nói rất nhiều với Tiếu Giai.

Hạ Tưởng kể lại đơn giản sự tình giữa hắn và Liên Nhược Hạm, chỉ lựa chọn một ít trọng điểm, bỏ qua đại bộ phận chi tiết. Đương nhiên, hắn cũng kể ra thân thế của Liên Nhược Hạm và lực cản đến từ gia tộc.

Tiếu Giai nghe xong thật lâu không nói gì.

Đối với cô mà nói, cô vẫn biết trừ mình ra, khẳng định rằng Hạ Tưởng có người con gái khác, nhiều ít thì không biết mà thôi. Cô vốn không có tâm tư tranh thủ tình cảm của hắn. Nếu lúc trước cô có ý lấy thân báo đáp ân tình của Hạ Tưởng, vậy thì sau này khi Hạ Tưởng đã đi vào con đường làm quan, quan lộ ngày càng rộng mở, năng lực càng lúc càng lớn, ý tưởng muốn gắn chung với hắn cả đời cũng tan thành mây khói. Cô chỉ còn nghĩ sẽ một mực đi theo sát hắn, toàn tâm toàn ý kiếm tiền mà thôi.

Trong tính cách của Tiếu Giai có một mặt rất ngoan cường, cũng có một mặt biết chấp nhận khi đối mặt với vận mệnh bất hạnh. Hạ Tưởng đã giúp đỡ cô rất nhiều. Có thể nói, ngoại trừ việc cô lấy trộm con dấu của công ty, gần như tất cả mọi chuyện đều không rời khỏi sự trợ giúp của Hạ Tưởng. Cũng bởi vì có Hạ Tưởng thì cô mới có ngày hôm nay. Trong lòng cô biết rất rõ, nếu Hạ Tưởng không giữ bí mật cho cô, nếu không có Hạ Tưởng cho cô vay tài chính ban đầu, nếu Hạ Tưởng không tiếp tục giao tiền của hắn cho cô làm ăn kinh doanh, cô đã không có thành tựu ngày hôm nay. Có khi giờ này cô đã bị cuộc sống gian khổ đè ép không ngóc đầu lên nổi, trở thành đồ chơi của những gã đàn ông có tiền.

Phụ nữ có thể gặp được một người đàn ông có tình có nghĩa trong đời là không hề dễ dàng. Ngoại trừ việc có nhiều người con gái giống như những người đàn ông khác thì gần như Hạ Tưởng không hề có những khuyết điểm thường có của cánh đàn ông. Hắn không giả tạo, không tham lam, hắn hoàn toàn tin tưởng cô, gần như tất cả tiền nong đều giao cho cô quản lý. Sự tin tưởng như vậy khiến cô cảm động, càng khiến cô cố gắng thêm gấp bội, muốn kiếm càng nhiều tiền để báo đáp hắn.

Đương nhiên, Tiếu Giai là phụ nữ, cũng muốn có một chỗ dựa lâu dài trong đời. Hạ Tưởng là lựa chọn tốt nhất, nhưng hắn chỉ có thể cho cô tiền tài và sự yêu thương mà không thể cho cô hôn nhân. Cô cũng không quá miễn cưỡng, chỉ thở dài, cũng muốn tranh đấu một phen nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận lại, con người ta không thể quá tham lam, nếu không một ngày nào đó sẽ mất đi toàn bộ những gì đang có.

Cũng không biết đã trải qua bao nhiêu lần tự đấu tranh tư tưởng, rốt cục Tiếu Giai có thể bình tĩnh và hòa nhã tiếp nhận sự thật là cô không phải người con gái duy nhất của Hạ Tưởng, đồng thời cũng cam tâm tình nguyện làm người đứng sau lưng hắn. Cho nên khi Hạ Tưởng kể trực tiếp cho cô về người con gái khác, trong lòng cô dù vẫn có chút khổ sở nhưng vẫn im lặng nhìn thẳng vào thực tế.

Dù rằng người đàn ông này không phải là của một mình mình, nhưng trong số những người phụ nữ của anh ấy, hiển nhiên anh ấy đã đã coi mình là người duy nhất có thể nói hết bí mật. Trong lòng Tiếu Giai cũng hơi cảm động, lại tự so sánh bản thân với Liên Nhược Hạm, Tiếu Giai bỗng nhiên cảm thấy, kỳ thật mình cũng không phải người đáng thương nhất. Tuy rằng Liên Nhược Hạm xuất thân cao quý, cũng rất yêu Hạ Tưởng, nhưng cô ta lại bị rất nhiều thứ trói buộc, ngược lại không thể tùy ý ở cùng một chỗ với Hạ Tưởng giống như mình, không thể không thèm để ý tới xuất thân, không thèm để ý tới thân phận, cũng không thèm để ý tới thế lực của gia tộc.

Hạ Tưởng không đợi Tiếu Giai nói gì, lại nói tiếp:

- Một người con gái khác tên là Tào Thù Lê. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cô ấy sẽ trở thành vợ anh. So sánh với em và Liên Nhược Hạm thì cô ấy nghịch ngợm đáng yêu, nhưng cô ấy sinh ra và lớn lên trong hoàn cảnh luôn thuận buồm xuôi gió, còn xa mới có sự kiên cường và độc lập như bọn em, thậm chí rất nhiều lúc còn khá nhu nhược. Cho nên bọn em cũng đừng tranh với cô ấy, lại càng không nên hận cô ấy mà hẳn là nên nhường nhịn cô ấy. Cô ấy giống như em gái của bọn em vậy, là một người con gái khiến người ta phải thương tiếc.

Tiếu Giai đáp:

- Em sẽ coi cô ấy là em gái. Tuy nhiên khả năng là em sẽ không có cơ hội gặp mặt cô ấy. Nhưng mà Liên Nhược Hạm và Tào Thù Lê đều có quan hệ tốt, anh thì giỏi thật, về sau sẽ xử lý quan hệ giữa hai cô ấy như thế nào? Em đã gặp rất nhiều người xấu nhưng chưa bao giờ gặp ai lừa được cả một cặp bạn thân như vậy bao giờ. Đúng là hại người không sợ đền mạng.

- Trước kia hai cô ấy hay gặp nhau nhưng hiện tại rất ít khi gặp nhau, còn sau này thì...

Hạ Tưởng cười khổ một tiếng. Quả thật Liên Nhược Hạm và Tào Thù Lê càng ngày càng ít gặp nhau. Trong lòng hai người đều biết rõ, đều có chút không muốn gặp mặt đối phương. Hiện tại Liên Nhược Hạm đã bay ra nước ngoài, từ nay về sau trời nam đất bắc, lại càng khó gặp mặt hơn. Nếu thật sự Liên Nhược Hạm sinh con, có lẽ cô lại càng không bế con tới gặp Tào Thù Lê.

- Cô em Tào có phải cũng có xuất thân hay không?

Tiếu Giai nghĩ, với thân phận hiện tại của Hạ Tưởng, nếu có thể xứng đôi với hắn thì khẳng định cũng là nhà phú quý. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hạ Tưởng thấy Tiếu Giai nghe nói Liên Nhược Hạm xuất thân từ đại gia tộc nhưng cũng không có phản ứng gì thì trong lòng cảm thấy yên tâm không ít. Hắn vốn lo lắng Tiếu Giai sẽ có tâm lý tự ti nhưng hiện tại xem ra, cô đã trưởng thành lên rất nhiều. Cũng đúng, hiện tại tầm mắt cô đã rộng mở, cũng có tiền, tự nhiên cũng có suy nghĩ chín chắn hơn.