Lúc Hạ Tưởng mới nhậm chức ở tỉnh Tây, giữa hắn và Lôi Trị Học từng có một thời gian hợp tác thân thiết.
Hồi đầu, Hạ Tưởng mới đến tỉnh Tây, Lôi Trị Học không rõ ràng lắm quan niệm chấp chính của Hạ Tưởng. Xuất phát từ sự tôn trọng đối với Chủ tịch tỉnh trẻ tuổi nhất cả nước, lại thêm cả thế lực kinh người phía sau Hạ Tưởng, y áp dụng sách lược lấy lui làm tiến.
Sau đó, sau khi hiểu được sơ bộ quan niệm chấp chính của Hạ Tưởng, Lôi Trị Học xuất phát từ nhu cầu chính trị của bản thân, vốn định kiềm chế Hạ Tưởng, không cho Hạ Tưởng tiếp tục đẩy mạnh chuyển hình kinh tế năng lượng ở tỉnh Tây. Đối với y mà nói, chuyển hình kinh tế năng lượng thành công hay không, cũng không quan trọng, con đường thăng quan tiến chức của y đã được điều động nội bộ, không cần ở tỉnh Tây lấy phiêu lưu chính trị đổi lấy chiến tích. Nhưng bị Hạ Tưởng thành công mà trở tay kiềm chế, lợi dụng nguy cơ nhập cục khiến y lâm vào khốn cảnh bôn ba mệt mỏi, cộng với việc đạt được thỏa hiệp với Hạ Tưởng, y lại quên việc kìm hãm Hạ Tưởng, chuyển sang cách làm ngoài chặt trong lỏng, cái y muốn chính là để đổi lấy việc Trần Phong chủ động từ bỏ việc nhập cục theo lời khuyên nhủ của Hạ Tưởng.
Giảm bớt một đối thủ cạnh tranh, thì tương đương với giảm bớt một nửa áp lực.
Nhưng qua hơn một tháng, tin tức Trần Phong từ bỏ việc nhập cục vẫn chưa đến, ngược lại bởi vì xung đột giữa điện lực tỉnh Tây và lưới điện quốc gia, mà khiến sức ép lên thân y tăng lên gấp bội. Không thể không khiến y thu hồi ánh mắt từ Bắc Kinh, quay lại ở tỉnh Tây, thực hiện ảnh hưởng tất yếu với Hạ Tưởng trong việc tổ chức lại điện lực tỉnh Tây.
Việc tổ chức lại điện lực tỉnh Tây, mặt ngoài là sự vụ trong nội bộ tỉnh Tây, nhưng lúc lưới điện quốc gia đề xuất thôn tính là lúc lại đột nhiên tung ra đề án, chính là có ý rõ ràng nhằm vào việc thôn tính của lưới điện quốc gia. Phía Bắc Kinh có người rất bất mãn với điều này, thông qua kênh đặc biệt truyền tin tức tới tai y là, hy vọng y có thể cản trở mấy động tác nhỏ của Hạ Tưởng, kiên quyết đem chuyện tổ chức lại điện lực tỉnh Tây bóp chết ngay trong nôi.
Lôi Trị Học lại một nữa phải đứng trước sự lựa chọn quan trọng.
Ai bảo cấp bậc Bí thư Tỉnh ủy chính là đại quan biên cương chân chính? Sai, Bí thư Tỉnh ủy vẫn chỉ là quan lớn địa phương, vận mệnh còn nắm ở trong tay Trung ương. Thăng cấp, thì sẽ là người lãnh đạo quốc gia, giậm chân tại chỗ, thì sau đó sẽ lùi về tuyến hai.
Chênh lệch cách biệt một trời một vực khiến tất cả mọi người đều không thể thản nhiên đối mặt, huống chi Lôi Trị Học còn phải đối mặt với áp lực to lớn là Cổ Thu Thật đã cưỡi ngựa cuốn bụi mà đi. Nếu khoảng cách giữa y và Cổ Thu Thật càng ngày càng xa, chờ lúc Cổ Thu Thật nhảy vọt lên vị trí Ủy viên thường vụ y mới nhập cục, thì y có khả năng sẽ bị xóa bỏ thân phận lực lượng dự bị.
Thời gian không đợi ai, nguy cơ Lôi Trị Học, bức thiết hơn so với Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng cũng biết rõ giữa hắn và Lôi Trị Học hiện đang tiến hành một hồi đọ sức, vô cùng quan trọng, liên quan đến sự thành bại kế hoạch của hắn. Lôi Trị Học thân là Bí thư Tỉnh ủy, là người lãnh đạo danh chính ngôn thuận, nếu thật sự kiên định áp chế việc tổ chức lại điện lực tỉnh Tây, quả thật hoàn toàn có thể khiến nỗ lực của hắn phó mặc cho nước chảy.
Cho dù Lôi Trị Học hiện tại không áp chế mạnh mẽ, lúc biểu quyết ở Hội nghị thường vụ, cũng có thể bị y một lời bác bỏ, như thế cũng chẳng khác nào kiếm củi ba năm đốt một giờ.
Lôi Trị Học chính là trạm kiểm soát Hạ Tưởng không thể vòng qua được, phải mặt đối mặt chính diện.
- Bí thư Lôi, Trần Phong thực sự đã hướng Thủ tướng bày tỏ thái độ rõ ràng, y chủ động từ bỏ việc nhập cục, muốn cho nhiều cán bộ ưu tú có năng lực lên được những cương vị quan trọng.
Hạ Tưởng nhẹ nhàng mà tung ra một câu, lại giống như một tảng đá lớn rơi vào trong lòng Lôi Trị Học, khuấy động lên cơn sóng gió động trời.
Đối thủ cạnh tranh mạnh nhất Trần Phong chủ động nhượng bộ, như vậy phải chăng có thể chứng tỏ hiện tại đã hoàn toàn thuận lợi, mọi trở ngại của việc y nhập cục đã được dọn sạch?
Lôi Trị Học suýt nữa muốn hớn hở ra mặt, cũng may là, đã cố gắng áp chế được nỗi vui mừng khôn xiết trong lòng, không thất thố trước mặt Hạ Tưởng, mà chỉ thản nhiên hỏi han,
- Bí thư Trần có đức độ, là tấm gương cho thế hệ của tôi.
Đối với việc Trần Phong vì sao chủ động từ bỏ cuộc chiến nhập cục, y trong lòng cũng nói không rõ lắm. Rốt cuộc Trần Phong là căn cứ vào xuất phát điểm gì, nhưng y tin tưởng vào tính cách của Hạ Tưởng, lời nói của Hạ Tưởng, trăm phần trăm là thật.
Hạ Tưởng chú ý thấy sự vui mừng chợt lóe trong mắt Lôi Trị Học, khẽ mỉm cười, bên trong ý cười, có nội dung đầy thâm ý:
- Theo tin tức đáng tin cậy, Bí thư Trần có khả năng phải chuyển đi.
-...
Lôi Trị Học bất chợt sợ ngây người.
Lôi Trị Học đi rồi, Hạ Tưởng mới thở phào một cái, thân là Chủ tịch tỉnh, nhân vật số hai, muốn khai triển công tác mọi mặt dưới quyền uy của Bí thư Tỉnh ủy, quả thật một việc khó vô cùng. Chủ tịch tỉnh chịu trách nhiệm về kinh tế dưới bóng của Bí thư Tỉnh ủy, Bí thư Tỉnh ủy trên danh nghĩa không can thiệp vào các sự vụ hành chính. Trên thực tế, quyền uy của Bí thư Tỉnh ủy lại có ở khắp mọi nơi, chế độ chính trị trong nước, chính là do con người làm ra để thiết lập chướng ngại vật, do con người làm ra để tạo phiền toái.
Trận chiến với Lôi Trị Học, chỉ cho phép thắng chứ không được bại, bại, thì đánh mất quyền chủ động bên trong Tỉnh ủy, như vậy tất cả mọi cố gắng nỗ lực trước đây của hắn, cũng đều có thể bị Lôi Trị Học một tay phủ định!
Tin tưởng là sau khi Lôi Trị Học nghe được tin tức của hắn, sẽ khiếp sợ đến tột đỉnh, Hạ Tưởng trầm tư một lát, gọi điện thoại cho Cổ Thu Thật.
- Bí thư Cổ, có tiện nghe tôi báo cáo công tác không?
Giọng điệu Hạ Tưởng xin chỉ thị rất kính cẩn.
- Không tiện cũng phải tiện, ai bảo cậu là Hạ Tưởng?
Cổ Thu Thật gần đây tâm tình không tồi, lúc nói chuyện cũng là giọng điệu thoải mái tự nhiên,
- Là vì sự việc điện lực tỉnh Tây? Không phải tôi nói cậu, tôi cứ cảm thấy bước đi của cậu hơi quá lớn.
- Bước chân không lớn không được, Lĩnh Nam lập tức sẽ trở thành tỉnh thí điểm cải cách chính trị, trước khi Bí thư Trần trở thành nhân vật quan trọng, tôi phải cung cấp một ít kinh nghiệm lấy cung thực tế có ý nghĩa thăm dò cho Lĩnh Nam tham khảo...
Hạ Tưởng cười ha hả,
- Không phá thì không xây được, thế cục tỉnh Tây, đã tới giới hạn rồi.
Cổ Thu Thật im lặng trong chốc lát:
- Tôi không đồng ý việc cậu lấy ngành sản xuất điện lực để thực hiện việc mở màn, nhưng tôi hiểu dự tính ban đầu của cậu. Hơn nữa cách thức cậu khiến nhà họ Quý tham gia rất cao minh, hiện tại tranh luận ở Bắc Kinh về điện lực tỉnh Tây cũng không ít, lão Quý luôn trấn thủ ở Bắc Kinh, thể hiện tinh thần chuẩn bị chiến đấu lâu dài. Hạ Tưởng, động tĩnh của cậu cũng ầm ĩ không nhỏ, đã nghĩ kỹ sẽ kết thúc như thế nào chưa?
- Nghĩ kỹ rồi.
Hạ Tưởng rất trực tiếp mà trả lời,
- Điện lực tỉnh Tây cũng là một bộ phận của công nghiệp năng lượng tỉnh Tây, nếu tổ chức lại, có ý nghĩa tượng trưng quan trọng, xu thế là phải làm, ở tỉnh khẳng định sẽ dốc hết sức lực mà thúc đẩy. Hơn nữa, tôi cũng không định lùi lại phía sau một bước.
Cổ Thu Thật rõ ràng ý kiến kiên định của Hạ Tưởng, liền hỏi:
- Như vậy, cậu muốn để tôi thay cậu nói chuyện ở phương diện nào?
- Muốn nhờ Bí thư Cổ về vấn đề Trần Phong lùi về tuyến hai, nói tốt vài câu.
-...
Im lặng vài giây, Cổ Thu Thật mới nói,
- Kế sách vây Nguỵ cứu Triệu, được, tôi đồng ý. Nhưng việc của Trần Phong, anh làm như thế nào để thông suốt vậy?
Hạ Tưởng ha hả cười:
- Trước tiên cảm ơn Bí thư Cổ. Về phần việc của Bí thư Trần, kỳ thật không phải tôi làm thông suốt, là chính anh ấy tự nghĩ thông suốt.
Lời nói của Hạ Tưởng, cũng không phải nói thật toàn bộ, có một số việc hắn không thể nói rõ ràng với Cổ Thu Thật được.
Về hiểu biết sâu sắc đối với Trần Phong, trên thế giới chỉ e là có duy nhất một mình hắn mà thôi. Trần Phong mặc dù đã cũng rất quan tâm đến tiền đồ, cũng muốn nhập cục. Nhưng Trần Phong cũng tự hiểu, y phân tích sâu xa thời cuộc một phen, lại sau một lần nói chuyện thấu đáo với Hạ Tưởng, thấy rõ tình thế, quyết định không thể lại làm bia đỡ đạn, áp dụng sách lược lấy lui làm tiến, chủ động đề xuất rời khỏi cuộc đấu tranh nhập cục.
Trần Phong không muốn bị người ta biến thành trò đùa, nhưng nếu bị người ta dựng dậy một lần, phải nhân tiện đề xuất điều kiện mới được. Trên quan trường, vốn chính là trao đổi ích lợi, y cũng không phải là một người vô tư mà cống hiến.
Yêu cầu của Trần Phong cũng không cao, thu xếp đãi ngộ cấp phó quốc gia, tới mức tốt nhất là đến Viện dưỡng lão của Hội đồng nhân dân.
Đương nhiên, nếu chỉ là Trần Phong chủ động từ bỏ cuộc chiến nhập cục, thì hoàn toàn theo như tâm nguyện của Lôi Trị Học, chẳng khác nào tạo ra thời cơ tốt cho Lôi Trị Học. Hạ Tưởng sẽ không tự dưng vô cớ mà may áo cho người khác, cử chỉ thoái vị nhường người tài của Trần Phong, vừa là suy nghĩ cho tiền đồ của Trần Phong, vừa để đào một hố lớn hơn nữa cho Lôi Trị Học.
Kỳ thật ngay từ đầu, việc đề cử Mai Thái Bình và Trần Phong nhập cục, sau lưng cũng không có bóng dáng Hạ Tưởng. Hạ Tưởng cũng không phán đoán lung tung mơ hồ bàn tay phía sau màn rốt cuộc là tạo cơ hội cho hắn, khiến Lôi Trị Học được cái này mất cái khác, hay là đang hạ một cái lưới lớn hơn nữa... Dù sao tình thế có lợi đối với hắn chính là chuyện tốt.
Nhưng lúc này, hắn phải dốc sức lợi dụng việc Trần Phong và Mai Thái Bình nhập cục, gây trở ngại cho Lôi Trị Học, khiến Lôi Trị Học sứt đầu mẻ trán, không rảnh bận tâm đến đại kế hoạch chuyển hình kế tiếp của tỉnh Tây!
Không thể khiến Lôi Trị Học trở thành chướng ngại vật là điểm mấu chốt của Hạ Tưởng, hắn không có khả năng phá vỡ trạng thái bình thường trong quan trường. Lấy thân phận của nhân vật số hai để áp chế nhân vật số một, chỉ có thể áp dụng kế sách vây Nguỵ cứu Triệu. Tuy nhiên Hạ Tưởng có lý do để tin tưởng, vây Nguỵ cứu Triệu càng cao minh, càng khiến cho Lôi Trị Học không biết làm thế nào.
Lôi Trị Học nói một đằng làm một nẻo, tư lợi bội ước, dù sao việc hắn đồng ý khuyên nhủ Trần Phong từ bỏ cuộc chiến nhập cục đã làm được, như vậy những biến cố sau khi Trần Phong rời khỏi, sẽ hoàn toàn không quan hệ tới hắn. Rất xin lỗi, Bí thư Lôi, Hạ Tưởng không phải không có chút ác ý mà nghĩ, có đến có đi mới là trạng thái bình thường trong quan trường. Tuy rằng tôi không phải là người trừng mắt phải đáp lại ngay, nhưng quay lưng đáp lại trò vui rất thú vị anh vừa bày ra, cũng là vì một tương lai tốt đẹp hơn của tỉnh Tây.
Hôm sau, hành động trọng quyền xuất kích của Tấn Dương đã gặp phải cú phản đạn mãnh liệt đầu tiên, hơn mười người trung tầng của cục Công an thành phố liên danh phản đối hành động trọng quyền xuất kích của cục Công an thành phố, cũng lấy việc cùng từ chức để uy hiếp!
Sự tình, thật sự trở nên gay gắt, cũng chứng minh một điểm, hành động trọng quyền xuất kích rốt cuộc đã động chạm đến điểm mấu chốt của một bộ phận người, đi sâu xuống thêm nữa, sẽ có khả năng khiến một vài người thân bại danh liệt, vì vậy, sẽ có người luống cuống. Text được lấy tại http://truyenfull.vn
Chẳng những bên trong cục Công an thành phố xuất hiện động thái bất thường, mấy vệ sĩ riêng của nhà máy than đá cũng xuất hiện tình huống khác thường, ước chừng có mấy chục tổ chức vệ sĩ tư nhân đứng lên, muốn tiến tới Bắc Kinh, đưa ra khẩu hiệu là đấu tranh cho sự sống còn, cho quyền sinh tồn.
Cùng lúc đó, một bộ phận công nhân viên chức của điện lực tỉnh Tây bao vây tấn công lưới điện quốc gia và ra tay đả thương người, cũng bị cục Công an thành phố tróc nã quy án, cũng chiếu theo pháp luật bàn giao cho cơ quan kiểm sát, từ cơ quan kiểm sát đưa lên công tố.
Trong khoảng thời gian ngắn, dường như hành động trọng quyền xuất kích và sự kiện xung đột giữa điện lực tỉnh Tây với lưới điện quốc gia, cả hai chiến tuyến đều thất bại, là con sóng lạnh mạnh nhất mà Hạ Tưởng gặp phải kể từ sau khi nhậm chức ở tỉnh Tây.
Mà sau đó Lôi Trị Học lại nhấn mạnh trong Hội nghị Tỉnh ủy, tuyệt không cho phép lại xảy ra sự kiện xung đột bạo lực, đồng thời chỉ ra, lưới điện quốc gia đề xuất đề nghị tiến hành thôn tính đối với điện lực tỉnh Tây. Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh vẫn đang suy xét nghiêm túc, sẽ có cơ hội thích hợp để đưa ra lựa chọn chính xác... Ngụ ý chính là về phía tỉnh Tây sẽ làm ra nhượng bộ thật lớn!
Tựa hồ chỉ trong nháy mắt, tình hình tỉnh Tây biến đổi, toàn bộ những nỗ lực của Hạ Tưởng trước kia, sắp để mặc cho dòng nước chảy.