Quan Thần

Chương 1780: Tỉnh Tề hết chuyện, Lĩnh Nam xảy ra chuyện




Trần Hạo Thiên đích thân ra mặt đến đón tiếp Hạ Tưởng, trước đó không có mấy người biết được, bởi vì dựa theo sắp xếp định sẵn, do Chủ tịch tỉnh Mễ Kỷ Hỏa dẫn đội tiến đến đón máy bay. Trần Hạo Thiên chờ đợi ở tỉnh ủy, chờ sau khi Hạ Tưởng và Tạ Tín Tài đến nơi, mới ở tỉnh ủy cử hành một nghi thức đón tiếp đơn giản

Trần Hạo Thiên quyết định phải đến sân bay, là quyết định đột xuất, không nằm trong kế hoạch đã định. Nhưng Trần Hạo Thiên là nhân vật số một, dựa theo nguyên tắc chế độ ưu tiên của lão đại, y nói sao thì là vậy

Cho đến lúc trước khi xuất phát, bên tỉnh ủy mới do Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Lưu Kim Nam thông báo các vị ủy viên thường vụ, làm cho mọi người trở tay không kịp. Cũng may từ sớm đã quen phong cách làm việc của Trần Hạo Thiên, đám người liên can của tỉnh ủy nhanh chóng điều chỉnh chi tiết nghi thức đón máy bay, sắp xếp mọi thứ ổn thỏa

Kỳ thật... Cũng có chỗ không có thỏa đáng

Bởi vì có một số người nghe nói Hạ Tưởng tới, lại nghe nói Trần Hạo Thiên không có ra mặt, liền kiềm chế không được một tâm trạng bức thiết tạo uy thế phủ đầu cho Hạ Tưởng, chuẩn bị ở nửa đường thì cho Hạ Tưởng một sự bất ngờ.

Sự tình liền phức tạp rồi

Sự tình mà phức tạp, thì có khả năng xuất hiện tình huống không thể đoán trước, sẽ tạo thành lệch lạc khó mà phỏng đoán

Hạ Tưởng không nghĩ tới sau khi hắn đến Dương Thành, lần đầu tiên nói chuyện điện thoại với Hứa Quan Hoa, sẽ mở đầu bằng một tin tức kinh người thình lình xảy ra, không khỏi hỏi:

- Có thông báo cho Bí thư Trần hay không?

Hạ Tưởng vừa tới Dương Thành, lạ nước lạ cái, mặc kệ là ai đến gây sự, hắn cũng không có khả năng trả đòn, Trần Hạo Thiên chính là cây dù bảo hộ lớn nhất của hắn

- Hả?

Hứa Quan Hoa giật mình

- Bí thư Trần cũng tới đón máy bay sao?

Hạ Tưởng vừa đến nơi, thì từng bước nguy cơ, mà thành phố Lỗ lúc này, đang khẩn trương thu lưới.

Đề nghị của Chu Vu Quyên ở trên hội nghị thường vụ ủy ban, bị Tần Khản phản đối, nhưng Tần Khản mới nói vài câu, thì bị Lý Vinh Thăng không khách khí cắt ngang, Lý Vinh Thăng trực tiếp vỗ bàn nói:

- Đề nghị của Vu Uyên rất tốt, tôi sẽ báo cáo với Bí thư Khâu, các đồng chí còn có ý kiến không?

Các Phó chủ tịch tỉnh khác đều gật đầu phụ họa, không ai phản đối

Tần Khản trong lòng một mảnh bi thương, trong lòng càng kiên định cách nghĩ liền quyết định trong nháy mắt thảm bại ở trên hội nghị Hội đồng nhân dân

Sau hội nghị, y từ phòng họp trở về văn phòng, trên đường gặp được không ít đồng sự, bình thường ai ai cũng tươi cười đón chào Phó chủ tịch tỉnh thường trực này, còn gật đầu khom lưng chào hỏi, bây giờ thì ai ai cũng tránh không kịp, hoặc là cúi đầu giả vờ không nhìn thấy, hoặc là gượng cười, tiếng chào hỏi nhỏ như con muỗi

Tần Khản liền biết, bây giờ y ở tỉnh ủy, không cần Khâu Nhân Lễ chèn ép, không cần Lý Vinh Thăng tước mất quyền lực, bản thân y cũng không cách nào đối mặt với khí thế ép người sau khi Lý Vinh Thăng lên chức chủ tịch tỉnh, càng không cần nhắc tới trung ương bây giờ không định không nhằm vào y có xử phạt gì… y nên chào cảm ơn rồi

Trở lại văn phòng, ngay lập tức liền gọi điện thoại cho Trình Tại Thuận

Kỳ lạ chính là, điện thoại của Trình Tại Thuận báo hiệu không liên lạc được

Sao lại thế này? Tần Khản trong lòng liền có dự cảm không tốt, bởi vì y và Trình Tại Thuận quen biết đến nay, xưa nay không thấy qua điện thoại của Trình Tại Thuận có lúc không liên lạc được. Bây giờ vừa kết thúc hội nghị Hội đồng nhân dân, hẳn là lúc bên Hội đồng nhân dân bận rộn nhất, điện thoại của Trình Tại Thuận không phải tắt máy, mà là không liên lạc được, chứng minh đã xuất hiện tình huống không biết được

Tần Khản là muốn cùng Trình Tại Thuận thương lượng một chút về vấn đề của Hà Giang Hải, Hà Giang Hải là một sát khí, đã trở thành thanh kiếm sắc bén của thế lực đến từ bên ngoài phá hoại thế lực địa phương tỉnh Tề, phải nghĩ kế sách ứng đối cho tốt, bằng không y còn dễ nói, Trình Tại Thuận tuyệt đối chết không có chỗ chôn.

Tần Khản chưa từ bỏ ý định, lại gọi điện thoại đến văn phòng của Trình Tại Thuận, vẫn là không ai bắt máy, y trong lòng suy nghĩ càng không tốt rồi, cho dù Trình Tại Thuận có chuyện đi ra ngoài, thư ký của gã cũng nên ở trong văn phòng, vì sao thư ký cũng không có?

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện lớn gì?

Tần Khản đang muốn đích thân lên đường đi tới Hội đồng nhân dân một chuyến, điện thoại vang lên. Y giật mình một cái, tưởng rằng Trình Tại Thuận gọi đến, vừa thấy dãy số, là điện thoại của Bắc Kinh

Vội vàng nghe máy, bên trong truyền tới âm thanh vừa quen thuộc vừa khiến người ta chán ghét:

- Phó Chủ tịch tỉnh Tần, hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân tỉnh Yến thiếu một vị Phó chủ tịch…

Mượn gió bẻ măng là thái độ bình thường trong quan trường, Tần Khản cũng biết ngày tháng y ở tỉnh Tề chấm dứt rồi, cũng đã nghĩ tới đường lui, lại không ngờ tới, lúc đầu Diệp Thiên Nam luôn mồm hứa hẹn với y, Diệp Thiên Nam đảm bảo y sẽ không có chuyện, sau khi xảy ra chuyện liền lập tức một cước đá y văng ra, vội vã cho y gánh một tiếng xấu mãi mãi không thể trở mình

Tần Khản trong lòng cười lạnh một trận, Phó chủ tịch hội nghị Hội đồng nhân dân tỉnh Yến? Cả nước to lớn, ở đâu không thể đi, vì sao phải đi tỉnh Yến? Hay là sỉ nhục y, khiến y đến tỉnh Yến mà Hạ Tưởng có mạng lưới quan hệ rộng nhất đảm nhiệm Phó chủ tịch Hội đồng nhân dân, sau khi đi rồi ngoại trừ bị để đó không dùng đến bị loại trừ, y còn có thể có kết quả tốt gì?

Tốt, thật tốt, thật là quá tốt rồi. Tần Khản lạnh lùng cười:

- Không nhọc anh Thiên Nam quan tâm, tôi trong lòng biết rõ. Tuy nhiên nói đi nói lại, tôi nhường ra vị trí, Diệp Thiên Nam anh cũng chưa hẳn có thể ngồi lên được!

Cũng không chờ Diệp Thiên Nam nói chuyện, Tần Khản "bụp" một tiếng quẳng điện thoại

Bên kia điện thoại, Diệp Thiên Nam sắc mặt xanh mét, mắng một câu:

- Thứ không biết điều! Rượu mời không uống uống rượu phạt, chờ xem…

Sau khi Tần Khản quẳng điện thoại, cũng không đi Hội đồng nhân dân tìm Trình Tại Thuận, mà trực tiếp đến văn phòng của Khâu Nhân Lễ. Vừa vào cửa, y liền đóng lại cửa phòng, vẻ mặt đau lòng nói:

- Bí thư Khâu, tôi có chuyện muốn báo cáo với anh…

Khâu Nhân Lễ vẻ mặt hờ hững:

- Nói

- Tình trạng sức khỏe trước mắt của tôi đã không thể thích ứng với công việc trong tay nữa, tôi muốn đề xuất từ chức với trung ương, hy vọng tỉnh ủy hiểu và ủng hộ

Khâu Nhân Lễ sắc mặt không thay đổi, tuyệt không kinh ngạc, dường như hành động của Tần Khản sớm nằm trong dự đoán của ông, ông buông cây bút trong tay xuống, đầy thâm ý liếc nhìn Tần Khản một cái: Nguồn: http://truyenfull.vn

- Đồng chí Tần Khản, tình trạng và hoàn cảnh của anh, tôi cũng hiểu, nói thật, tỉnh ủy nên lý giải và ủng hộ cách nghĩ của anh, nhưng hiện thực lại không cho phép anh bây giờ bỏ gánh…

Lời không cần nói rõ, Tần Khản là lão quan trường, y trong lòng hiểu rõ, trung ương vẫn cần y ở tỉnh Tề, làm đôi giày một thời gian, khi nào cơ hội thích hợp, muốn chém muốn đốt, lúc đó tính sau. Bây giờ muốn một đi xong chuyện? Không có cửa!

- Vậy tôi có thể xin nghỉ bệnh một thời gian hay không?

Tần Khản chỉ có một chiêu cuối cùng

- Chờ tôi và đồng chí Thăng Vinh gặp nhau mới nói đi

Khâu Nhân Lễ phất phất tay, rõ ràng là hạ lệnh đuổi khách.

Tần Khản phẫn nộ rời khỏi văn phòng của Khâu Nhân Lễ, vẫn không trở về văn phòng của mình, di động liền ong ong vang lên.

Y vội trở về phòng, lặng yên tiếp nghe điện thoại di động – điện thoại cơ mật vang lên, chắc chắn có đại sự xảy ra – quả nhiên, một tin tức nhất tiễn xuyên tâm, trúng ngay giữa ngực:

- Phó Chủ tịch Tần, Chủ tịch Trình nằm viện rồi, thư ký của anh ta đã bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh khống chế

Sao lại thế này? Tần Khản ngây ngẩn cả người

Cho dù y sớm biết sẽ có một ngày bị tính sổ, nhưng không ngờ, đối phương cũng quá vội vã rồi, đại hội vừa mới kết thúc, vì sao ngay cả một chút nhẫn nại cũng không có, quá khó coi rồi!

Tần Khản suy đi nghĩ lại nửa ngày, cuối cùng vẫn làm ra một quyết định khó khăn

Tần Khản cũng không biết, kỳ thật tình báo viên mật báo cho y đã bị người ta khống chế, điện thoại vừa rồi, là nói dối quân tình. Thư ký của Trình Tại Thuận không hề bị khống chế, chỉ là bị sắp xếp đi xuống thăm viếng, mà Trình Tại Thuận lúc này cũng không nằm viện, mà là cùng Hà Giang Hải đối mặt nói điều kiện

Kỳ thật, Trình Tại Thuận bây giờ cách nằm viện đã không xa rồi, bởi vì y đã bị Hà Giang Hải chọc tức đến sôi máu, huyết áp lên cao, tim đập nhanh hơn, chỉ thiếu chút nữa thì chảy máu não.

Theo Trình Tại Thuận, Hà Giang Hải tiểu nhân đắc thế, bày ra sắc mặt cao cao tại thượng, ý trong lời nói rất rõ ràng, chính là khiến y chủ động nhường chỗ, khẩn trương về nhà dưỡng lão, đừng chiếm vị trí làm việc nhân sự nữa. Trình Tại Thuận bây giờ cũng biết Hà Giang Hải luôn tránh ở sau lưng phỏng tay trên của y, y sở dĩ thảm bại, toàn là do Hà Giang Hải ban cho, hiện tại Hà Giang Hải lại muốn khiến y sớm cút đi, y liền tức đến nổi trận lôi đình

Trình Tại Thuận cậy già lên mặt, dưới cơn thịnh nộ, liền muốn động tay đánh Hà Giang Hải. Y tự nhận tư cách lão luyện, cho dù đánh Hà Giang Hải, Hà Giang Hải cũng không dám trả đòn. Không ngờ Hà Giang Hải bây giờ xem Trình Tại Thuận chẳng khác nào như xem một người chết, một bại tướng dưới tay còn dám làm càn, y cũng nổi giận, một phát đẩy Trình Tại Thuận ra

Trình Tại Thuận bị đẩy ra cũng không quan trọng, quan trọng là, điện thoại của Hà Giang Hải vang lên

Sau khi tiếp nghe điện thoại, Hà Giang Hải đắc ý cười, nói với Trình Tại Thuận:

- Lão Trình, đừng gây nữa, con trai anh ở Bắc Kinh bị người ta tố cáo với tội lừa gạt kinh tế, nếu tin tức này còn không khiến anh từ bỏ ý định, ông bạn già Tần Khản của anh, vừa ở trên đường đi đến lãnh sự quán Mỹ đặt tại Phẩm Đô, bị bộ An ninh Quốc gia ngăn lại rồi…

Cái gì? Trình Tại Thuận trước mắt tối sầm, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, miễn cưỡng đứng thẳng thân mình, quá độc ác, ra tay hai nơi, quả thật là muốn lấy mạng già của y, y lắc lư hai cái, suýt chút té xỉu:

- Hà Giang Hải, anh nói xằng bậy

Hà Giang Hải quẳng một số tài liệu đến trước mặt Trình Tại Thuận:

- Lão Trình, là đồng hương, tôi đã để lại thể diện cho anh, anh đừng không biết phân biệt. Anh tự xem, anh còn đường đi hay không?

Trình Tại Thuận nhặt tài liệu lên xem, cuối cùng chống đỡ không được, trước mắt tối sầm.

…Trình Tại Thuận nằm viện, Tần Khản ở nửa đường đi đến cuộc sống hạnh phúc bị bộ An ninh Quốc gia trực tiếp ra tay, tỉnh ủy tỉnh Tề duy trì trầm mặc và phối hợp - sau đó, thành lập đoàn cố vấn cuộc sống về hưu tỉnh Tề cho cán bộ lão thành, Hà Giang Hải làm trưởng đoàn đoàn cố vấn đầu tiên, sau khi nhậm chức, đồng thời cùng các cán bộ lão thành xử lý tốt quan hệ, vừa bắt tay ra sức đánh ép thế lực để lại của Trình Tại Thuận

Thế lực địa phương tỉnh Tề sau khi Hạ Tưởng xoay người rời khỏi, ở trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, liền lâm vào trong tình trạng chia năm xẻ bảy, một phần bị Hà Giang Hải tiếp thu, một phần tự lập núi riêng, một phần bị Lý Vinh Thăng chiêu mộ, còn một phần bị Chu Vu Uyên lôi kéo, tình hình năm đó Hà Giang Hải và Trình Tại Thuận lên cao nhiều người hưởng ứng rầm rộ, đã một đi không trở lại

Chia rẽ thành vô số thế lực địa phương nhỏ, làm theo ý mình, khó phát ra cùng một âm thanh nữa. Họa lớn tỉnh Tề, ngay lúc Hạ Tưởng cười thản nhiên, đã tan thành tro bụi.

Tâm tư của Hạ Tưởng, bắt đầu từ giây phút nhận được điện thoại của Hứa Quan Hoa, đã hoàn toàn từ tỉnh Tề thu hồi về, dừng ở trên Lĩnh Nam, hắn biết, Hứa Quan Hoa đích thân đến đón máy bay, mà còn âm thầm hộ tống suốt chặng đường, hơn nữa nhắc nhở hắn hết sức cẩn thận, liền chứng minh một điểm, hắn vừa đến Lĩnh Nam, sẽ có một trận ác liệt phải đánh