Buổi chiều tại khu tập thể Tỉnh ủy, ánh mặt trời đang tốt, bỗng nhiên mây giăng kín một nửa bầu trời. Đã là cuối thu, mây nhất nhiều, rõ ràng cảm nhận được sự mát mẻ.
Cho dù không phải thời tiết mang đến gió lạnh, toàn bộ khu tập thể Tỉnh ủy cũng tràn ngập gió lạnh, tin Chu Hồng Cơ mất tích, đã đè xuống không được, gần như ai cũng biết.
Chu Hồng Cơ mất tích đã hơn hai giờ, vẫn chưa có tin tức.
Mà Tôn Tập Dân đến xử lý sự việc học sinh tiểu học chết, nghe nói cũng tiến triển không lớn, cha mẹ và tổ công tác không thể đạt thành nhất trí trong vấn đề bồi thường.
Hạ Tưởng tuy rằng cũng biết Hà Giang Hải cung cấp nơi ở bí mật của Dương Ngân Hoa, tuy nhiên là thuận miệng mà nói để tiếp tục bôi nhọ Chu Hồng Cơ, cũng không phải thật tâm muốn san sẻ phiền muộn với Tỉnh ủy, lại càng không phải muốn tìm được Chu Hồng Cơ, nhưng hắn còn nghĩ ra ý tưởng cho ngựa chết làm ngựa sống, âm thầm chỉ bảo Ngô Thiên Tiếu tự mình đi tra tìm.
Nếu chẳng may bị Hà Giang Hải phát hiện, rồi nếu chẳng may Hà Giang Hải sau đó lại đem tin tức cho người khác, tùy tiện đi gặp cảnh sát, vừa vặn đúng lúc đổ cho Chu Hồng Cơ, Chu Hồng Cơ thật sự có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Hạ Tưởng tuy rằng bất đồng với Chu Hồng Cơ trên mặt trận phe phái, nhưng nói đến cách Chu Hồng Cơ đối nhân xử thế, so với Diệp Thiên Nam cũng có chỗ nên học hỏi, hắn cũng không hy vọng Chu Hồng Cơ vừa ra khỏi Bắc Kinh, lại gặp ngay mũi giáo ở tỉnh Tề.
Mặc dù Chu Hồng Cơ sau này có thể là đối thủ lớn nhất của hắn.
Nhưng Hạ Tưởng hy vọng Chu Hồng Cơ cũng tuân thủ quy tắc về đối thủ, cho dù là đối thủ tiểu nhân như Phó Tiên Phong, cũng không muốn đối mặt với đối thủ là ngụy quân tử.
Thực ra tiểu nhân còn có mặt đáng yêu, ngụy quân tử có lẽ mới quen làm người ta sinh cảm tình, nhưng đằng sau tướng mạo sẵn có, lại làm cho người ta vô cùng ghê tởm.
Tôn Tập Dân vắng mặt, Chu Hồng Cơ vắng mặt, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy vắng họp hai nhân vật trọng yếu, Khâu Nhân Lễ vẫn mời họp đại hội toàn thể cán bộ bởi vì đại biểu Ban Tổ chức Trung ương Tạ Tín Tài có quyết định trọng đại cần tuyên bố.
Trước khi tuyên bố quyết định, hội trường đã bàn luận hỗn loạn. Nội dung bàn luận chủ yếu không phải Chu Hồng Cơ mất tích, không ai cho rằng Chu Hồng Cơ mất tích, trong nước thật đúng là chưa từng có tiền lệ Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh đột nhiên mất tích, đều nghĩ Chu Hồng Cơ chẳng qua là tạm thời có việc, nói không chừng lúc nào đột nhiên xuất hiện, mà tất cả đều đang đoán xem Ban Tổ chức Trung ương ra quyết định trọng đại gì.
Hơn nữa, Tạ Tín Tài mời họp đại hội toàn thể cán bộ hai lần, Tôn Tập Dân vắng họp cả hai lần cũng không đoán là trùng hợp, hay là có ý nghĩa gì? Thậm chí có người tự dưng đoán chẳng lẽ Chủ tịch tỉnh Tôn lại bởi vì vấn đề xe khách dùng nguồn năng lượng mới mà chịu tiếng xấu sau lưng sao?
Cũng khó trách, Chủ tịch tỉnh Tôn từng có lịch sử chịu tiếng xấu thay cho người khác, còn có người châm biếm, có khi tiếng xấu sau lưng, sẽ thành thói quen tự nhiên.
Đúng là bởi vì vấn đề Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ mà phân tán sự chú ý của mọi người, cho nên không có mấy người đoán trúng hôm nay đại hội mời họp, sẽ tuyên bố một quyết định trọng đại cỡ nào, có thể ảnh hưởng đến thế cục tỉnh Tề ra sao.
Chờ sau khi Khâu Nhân Lễ, Tạ Tín Tài và các lãnh đạo chủ chốt an vị ở hàng trước, hội trường im lặng, sau đó Khâu Nhân Lễ nói đơn giản vài câu, liền đem quyền phát ngôn giao cho Tạ Tín Tài. Tạ Tín Tài không để mọi người chờ cũng không làm lòng hiếu kỳ của mọi người thất vọng, trực tiếp tuyên bố:
- Trung ương phê chuẩn, Ban Tổ chức Trung ương quyết định, nhận đơn xin từ chức của đồng chí Hà Giang Hải, miễn chức Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Tề, Bí thư Đảng ủy Công an tỉnh của đồng chí Hà Giang Hải.
Một câu nói xong, toàn bộ hội trường vì khiếp sợ mà nhất thời lâm vào tình trạng yên lặng đáng sợ.
Đều sợ ngây người.
Bởi vì vấn đề Hà Giang Hải kéo dài một thời gian, còn bởi vì Hà Giang Hải trình đơn xin từ chức, cũng không có bao nhiêu người biết, càng bởi vì gần đây tỉnh Tề nhiều sự tình, phân tán sự chú ý của mọi người, gần như đều xem nhẹ sự tồn tại của Hà Giang Hải. Hơn nữa trong lúc Hà Giang Hải nằm viện, không ai để vào tầm mắt, cho nên mới nghe thấy Hà Giang Hải xin từ chức được phê chuẩn, đều khiếp sợ không hiểu.
Sau khi khiếp sợ, thì "Rào rào" hội trường lập tức tràn ngập tiếng châu đầu ghé tai bàn luận. Tạ Tín Tài cũng không ngăn mọi người bàn luận, ngược lại chỉ lên tiếng, để cho tiếng bàn luận nhỏ xuống sau đó mới nói thêm:
- Trung ương khẳng định đồng chí Hà Giang Hải đã có cống hiến rất lớn cho tỉnh Tề khi đồng chí Hà Giang Hải đảm nhiệm Bí thư Đảng ủy Công an tỉnh Tề,...
Tóm lại là Ban Tổ chức Trung ương tổng kết Hà Giang Hải cả đời theo chính trị, đánh giá coi như đúng trọng tâm, không cao không thấp, ít nhất có thể cho ra kết luận, vấn đề Hà Giang Hải đến mức từ chức là thôi.
Cán bộ đang ngồi đây, gần như đều là lực lượng trung kiên của thế lực địa phương tỉnh Tề, có người là đồng minh của Hà Giang Hải, có người không phải, nhưng cho dù là đứng trên lập trường gì, đối với việc Hà Giang Hải thong dong thoát thân đều cảm thấy vừa lòng, Ban Tổ chức Trung ương ra quyết định phê chuẩn đúng lúc, vô cùng tán thưởng.
Nếu Hà Giang Hải thối lui đến đáy, cũng liền chứng minh ý đồ của Ủy ban Kỷ luật Trung ương không thành công, như vậy có thể nói tỉnh Tề từ nay về sau sẽ tiến vào thời kỳ bình yên hay không?
Tuy nhiên khiến mọi người tham gia hội nghị hôm nay nhiều ít còn có lo lắng chính là, Tạ Tín Tài mới chỉ tuyên bố Ban Tổ chức Trung ương phê chuẩn đơn xin từ chức của Hà Giang Hải, còn chưa có bổ nhiệm Bí thư Đảng ủy Công an mới, nói cách khác, cũng là vì để lại đường lui cho phe phản đối.
Sau đó, Tạ Tin Tài không ở lại, đi thẳng ra sân bay, bay trở về Bắc Kinh.
Hạ Tưởng tự mình đến sân bay tiễn, gặp thời điểm hợp lý, Tạ Tín Tài mới bắt tay nói:
- Nhiệm vụ của tôi hoàn thành, mà của việc của anh còn rất nhiều. Phó Bí thư Hạ, hãy bảo trọng. Text được lấy tại http://truyenfull.vn
Hạ Tưởng mỉm cười cười, nói:
- Chúc Phó Trưởng ban Tạ thuận buồm xuôi gió. Tới Bắc Kinh, hãy thay tôi hỏi thăm sức khỏe Trưởng ban Ngô.
Tiễn Tạ Tín Tài xong, Hạ Tưởng đang chuẩn bị trở về Tỉnh ủy, lại nhận được điện thoại của Tôn Tập Dân.
Tôn Tập Dân là Chủ tịch một tỉnh, tuy nói không thể trực tiếp lấy mệnh lệnh để chỉ bảo Hạ Tưởng, nhưng lại tỏ vẻ thỉnh cầu:
- Phó Bí thư Hạ, có thể nhờ anh giúp một việc hay không, hãy ra mặt làm dịu đi cục diện căng thẳng?
Hạ Tưởng chỉ biết, công tác ra mặt trấn an người nhà của Tôn Tập Dân, chẳng những không có tiến triển, ngược lại lâm vào cục diện bế tắc. Cũng không phải do Tôn Tập Dân vô dụng, chắc chắn là sớm đã có người âm thầm gây dư luận, mới dẫn đến người nhà hoàn toàn không tín nhiệm Tôn Tập Dân, khiến đường đường Chủ tịch của một tỉnh chính mồm đồng ý, cũng không ai để ý tới, liền khiến Tôn Tập Dân cảm nhận được thế lực địa phương khổng lồ chỗ nào cũng nhúng tay vào.
Đúng là bởi vì có người cố ý tạo không khí đối địch, khiến người nhà người chết một mực chắc chắn sự cố không phải sự cố không ngờ mà là có người làm ra sự cố, thậm chí có người nhà chất vấn Tôn Tập Dân tại chỗ về công trình hại chết người, thân là Chủ tịch tỉnh có phải tự nhận lỗi từ chức hay không, khiến Tôn Tập Dân rất là sượng mặt.
Người nhà không nói vấn đề bồi thường, thầm nghĩ truy cứu trách nhiệm từng mắt xích người phụ trách, và yêu cầu chính miệng Tôn Tập Dân trả lời vì sao mười tỷ đầu tư làm xe khách dùng nguồn năng lượng mới chỉ làm ra ba chiếc ô tô? Ba chiếc ô tô chỉ vận hành một chiếc đã làm chết bảy học sinh tiểu học, vì sao một dự án vứt đi như vậy còn không bị đình chỉ? Còn làm hao tài tốn của?
Hại chết bảy học sinh tiểu học không phải do ô tô điện mà là lương tâm người làm quan!
Mấy gia đình bình thường, rõ ràng không có ý nghĩ và nói năng có khí phách chất vấn như thế, không hề nghi ngờ, sau lưng người nhà, có một bàn tay thúc đẩy, có một lực lượng có ý đồ khuếch đại sự tình.
Tôn Tập Dân quả thật rất khổ sở, cũng rất đau lòng, ông ta trịnh trọng hứa hẹn phải rút kinh nghiệm, nhất định phải điều tra rõ sự thật, trách nhiệm của người nào, chẳng những phải tìm ra công lý cho từng đứa trẻ, mà còn làm rõ chân tướng vấn đề cho người tỉnh Tề.
Nhưng mặc kệ Tôn Tập Dân đồng ý như thế nào, thái độ thành khẩn như thế nào, người nhà vẫn không buông tha, chính là muốn Tôn Tập Dân xin lỗi người nhà người chết, xin lỗi nhân dân toàn tỉnh, và điều tra rõ thông tin về xe khách nguồn năng lượng mới, căn cứ vào tinh thần thực tế thực sự, đem toàn bộ vấn đề xe khách nguồn năng lượng mới công bố cho dân chúng, tránh phát sinh lại sự kiện như vậy.
Thậm chí còn có người nhà công bố bài báo kinh tế chiều sâu nghi ngờ dự án xe khách nguồn năng lượng mới của tỉnh Tề, trực diện đánh vào quyền uy của Chủ tịch tỉnh Tôn Tập Dân, yêu cầu Tôn Tập Dân không chỉ lo cho chính mình thăng quan mà không để ý dân chúng chết sống ra sao. Người nhà người chết có ý nghĩ chính trị và trật tự rõ ràng, có thái độ bình dân lại đưa ra kỹ xảo đàm phán chính trị, thậm chí lời nói không đạt mục đích thề không bỏ qua, khiến cho Tôn Tập Dân mở rộng tầm mắt rất nhiều, không khỏi cảm thán, tỉnh Tề thật sự là nơi tàng long ngọa hổ.
Không, phải nói Tần Khản thật sự là một nhân tài, trước kia, ông ta thật sự coi thường Tần Khản.
Tôn Tập Dân cúi đầu tại chỗ xin lỗi người nhà người chết, cũng luôn khẳng định sẽ điều tra rõ chân tướng sự thật, nghiêm trị hung thủ gây chuyện và tận lực thỏa mãn yêu cầu đề xuất bồi thường của người nhà. Thậm chí dưới tình huống ở nhà không chút nào nhượng bộ này, lại làm ra nhượng bộ, tỏ vẻ lập tức tạm dừng dự án xe khách nguồn năng lượng mới, có thể nói, ông ta đã hoàn thành chức trách của một Chủ tịch tỉnh, vì giải quyết vấn đề, trên cơ bản làm ra vẻ nhượng bộ nhất có thể.
Nhưng Tôn Tập Dân vẫn xem nhẹ có người muốn mượn cơ hội này quyết tâm khiến ông ta không còn đường thối lui mà chết, người nhà vẫn không thuận theo, không buông tha, yêu cầu tăng lên càng quá đáng, phải khiến Tôn Tập Dân thừa nhận dự án xe khách nguồn năng lượng mới là công trình chiến tích, là kết quả khi đầu óc nóng lên.
Không có một Chủ tịch tỉnh nào có thể bị bức bách như thế, Tôn Tập Dân cho dù ôn hòa, lại tự nhận thẹn với cha mẹ mấy đứa trẻ, cũng sẽ không có ý nghĩ chính trị mà trước mặt mọi người nói ra những lời không nên nói, quả quyết cự tuyệt yêu cầu vô lý của đối phương.
Trong chính trị, có lưu manh chính trị, trong cuộc sống, có lưu manh cuộc sống. Nhưng đừng có nói: " Tôn Tập Dân xem như lần đầu tiên có kiến thức về người nhà người chết". Dưới tình huống yêu cầu của người nhà lưu manh nhất không đạt được thỏa mãn, một gã người nhà người chết rất bình tĩnh nói cho Tôn Tập Dân: "vì nhân dân tỉnh Tề an cư lạc nghiệp, gã nguyện ý dùng cái chết để làm tỉnh lại lương tâm cán bộ vô lương", ngụ ý chính là, nếu Tôn Tập Dân không đáp ứng điều kiện của bọn họ, gã sẽ chết trước mặt Tôn Tập Dân.
Người ta vừa mới mất đi đứa con, không thể lại bắt người ta lại. Trừng phạt không được, mắng không được, đàm đạo càng không được. Tôn Tập Dân thật sự không có kế sách nào khả thi, đành phải xin giúp đỡ từ Hạ Tưởng.
Làm Chủ tịch tỉnh, tất nhiên không có đạo lý cấp trên lại báo cáo tình huống cho cấp dưới Hạ Tưởng, Tôn Tập Dân lại tự mình qua điện thoại, thuyết minh ngắn gọn sáng tỏ tình huống cho Hạ Tưởng, Tôn Tập Dân hiện tại quả thật là rơi sâu vào đại dương chiến tranh nhân dân, trừ phi thỏa hiệp hoặc thủ đoạn mạnh mẽ, biện pháp cứng rắn, nếu không không thể hóa giải nguy cơ.
Hiển nhiên, Tôn Tập Dân không nghĩ đến thi triển thủ đoạn mạnh mẽ, thủ đoạn cứng rắn.
Hạ Tưởng đang nghe Tôn Tập Dân nói đến một nửa, trong lòng cũng đã có tính toán, khi Tôn Tập Dân vừa nói xong, hắn liền lấy giọng điệu thoải mái nói:
- Chủ tịch tỉnh Tôn, ngài không phải gấp, nửa giờ sau, sự tình sẽ được giải quyết.