Quan Thần

Chương 1057: Đầu không xuôi, đuôi không lọt




Lại nghĩ, Ban Tổ chức Trung ương chỉ đích danh, cũng không chắc là lĩnh hội ý chí của Thủ tướng, có lẽ có quan hệ với lần điểm danh lúc trước của Bí thư Phạm.

- Sự điểm danh của Ban Tổ chức trung ương, chưa chắc đã ảnh hưởng tới kết quả cuối cùng, nhưng ít ra cũng sẽ có những ảnh hưởng bất lợi nhất định.

Tống Triêu Độ lại nói bổ sung thêm, lời của y, đã chứng thực suy đoán của Hạ Tưởng:

- Hẳn là do lực lượng căn nguyên của Bí thư Phạm chỉ đích danh… Vấn đề rất khó giải quyết.

Tống Triêu Độ đơn giản sẽ không nổi giận, y là người cực kỳ kiên nhẫn lại không chịu nhận thua, nhưng dễ nhận thấy, muốn động đến lực lượng của Hạ Tưởng, độ mạnh yếu khác thường. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

- ở tỉnh Yến, lời nói của tôi vẫn còn vài phần phân lượng.

Tống Triêu Độ nói câu cuối cùng, liền cúp điện thoại.

Buổi sáng ngày hôm sau, vào lúc tỉnh Yến mời dự họp hội nghị công việc Bí thư Tỉnh ủy thảo luận danh sách ứng cử viên lớp huấn luyện cán bộ trung thanh niên, Thành ủy Thiên Trạch, Trần Khiết Văn đột nhiên đề nghị tổ chức hội nghị công việc Bí thư, thảo luận một chút ý kiến xử lý vấn đề tác phong sinh hoạt của Từ Tử Kỳ.

Quả nhiên là phối hợp chặt chẽ, cái muốn chính là hai nơi đồng thời ra tay.

Hạ Tưởng không đề nghị chậm lại, mà gật đầu đồng ý, cùng lúc đó, hắn dặn dò Tiêu Ngũ lấy lá trà của Chu Duệ Nhạc, gặp mặt Bành Vân Phong trước, cụ thể làm như thế nào, và sau khi Bành Vân Phong nhấm nháp lá trà, do y chịu trách nhiệm.

Trước khi họp, Bành Vân Phong gọi điện thoại tới,

- Thị trưởng Hạ, lá trà uống tốt lắm, là trà ngon.

Trong lòng Hạ Tưởng nắm rõ:

- Mọi người tốt mới thật sự là tốt.

Bành Vân Phong đương nhiên hiểu được ý của Thị trưởng Hạ, nói:

- Trước tiên tôi ngâm pha, sau đó rót ra mời mọi người nhấm nháp thưởng thức, chén thứ nhất, trước tiên mời Tử Kỳ uống một ngụm.

- Được.

Hạ Tưởng liền theo sao cúp điện thoại.

Hắn hít một hơi sâu, sau đó đẩy cửa phòng làm việc của Bí thư.



Tỉnh ủy, văn phòng Bí thư, năm người Phạm Duệ Hằng, Tống Triêu Độ, Mai Thái Bình, Mã Tiêu và Vương Bằng Phi ngồi cùng nhau, thảo luận vấn đề ứng cử viên lớp huấn luyện cán bộ trung thanh niên.

Hội nghi, do Bí thư Tỉnh ủy Phạm Huệ Dằng chủ trì.

Đầu tiên Phạm Duệ Hằng truyền đạt tinh thần chỉ thị của Ban Tổ chức Trung ương, nêu cao tầm quan trọng của lớp huấn luyện cán bộ trung thanh niên, chỉ ra việc có thể vào lớp huấn luyện này, là một cơ hội tốt khó có được của cán bộ Đảng viên, bởi vậy, trong việc lựa chọn ứng cử viên, nhất định phải dựa trên nguyên tắc công chính, công bằng và công khai, chọn lựa những người ưu tú.

Nói xong, ông ta đem quyền phát ngôn giao cho Mã Tiêu:

- Đồng chí Mã Tiêu nói một chút ý kiến đánh giá của ban Tổ chức cán bộ đi.

Ban Tổ chức cán bộ được gọi là bộ phận quan trọng nhất nhà nước, quyền lực rất lớn, nhưng trên thực tế Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy trên cơ bản chỉ có thể quyết định vận mệnh của cán bộ cấp Cục, tới cấp Phó giám đốc sở, là do quan hệ của mỗi Ủy viên thường vụ rồi. Giám đốc sở, nhất là Giám đốc sở có chức có quyền, đại bộ phận đều do nhân vật số một, số hai nói là xong, rồi tham khảo thêm một chút ý kiến Phó bí thư, các Ủy viên thường vụ khác, phần lớn chỉ là phụ họa một chút.

Cũng không loại trừ có vài Ủy viên thường vụ thủ đoạn cao siêu, cũng có tình trạng có thể thuận lợi đề bạt người của mình đảm nhiệm chức vụ quan trọng. Nhưng đại đa số các tình huống, ứng cử viên chức Bí thư Thành ủy và Thị trưởng của toàn tỉnh, đều phải qua tay của Bí thư, không có Bí thư gật đầu, một người cũng đừng hòng được thông qua.

Trên thực tế, nếu có một Trưởng ban thư ký rất được Bí thư tín nhiệm, có khi ý kiến của Trưởng ban thư ký thậm chí còn có thể có trọng lượng hơn ý kiến của Trưởng ban Tổ chức cán bộ. Đừng tưởng Trưởng ban thư ký có khi xếp hạng không bằng Trưởng ban tổ chức cán bộ, nhưng Trưởng ban thư ký là quản gia lớn ở Tỉnh ủy, lại phụ trách việc soạn thảo và xét duyệt toàn bộ văn kiện Tỉnh ủy, hơn nữa nếu có chút văn viết, có khả năng viết ra những văn kiện hay cho Bí thư, ý kiến của anh ta sẽ chiếm tỷ trọng lớn trong suy nghĩ của Bí thư.

Cũng may, mấy năm gần đây, tỉnh Yến vẫn chưa xuất hiện qua một Trưởng ban thư ký vừa có khả năng viết vắn lại làm việc chu toàn. Nhiều năm trước, tỉnh Yến từng có một Trưởng ban thư ký, chẳng những có thể lĩnh hội đầy đủ ý đồ của Bí thư, hơn nữa dưới ngòi bút sâu sắc, được xưng là cán bộ tham mưu cấp cao hàng đầu tỉnh Yến, Bí thư có bất cứ sự tình gì, đều thương lượng với anh ta trước. Trưởng ban Tổ chức cán bộ lúc ấy phải lĩnh hội ý đồ của Bí thư, trước khi lựa chọn ứng cử viên, phải chạm trán Trưởng ban thư ký trước...

Bản lĩnh viết lách của Vương Bằng Phi không tốt, đối với việc nắm quản văn kiện không được lòng Phạm Duệ Hằng lắm, quan hệ giữa y và Phạm Duệ Hằng không được thân thiết cho lắm, bởi vậy việc đề danh ứng cử viên lần này, trước đó Mã Tiêu đã chạm trán với Vương Bằng Phi, Vương Bằng Phi cũng không có nói được gì hữu dụng, khiến Mã Tiêu có chút khó xử.

Lớp huấn luyện cán bộ trung thanh niên là lớp hậu bị của cán bộ cấp tỉnh và cấp bộ, với một số Bí thư Thành ủy hoặc Thị trưởng đầy đủ kinh nghiệm mà nói, là chuyện tốt, tương đương như là việc diễn thử trước khi đề bạt. Nhưng đối với một ít người kinh nghiệm còn thấp, vừa mới triển khải công tác, còn đối với Thị trưởng trẻ còn cần vài năm rèn luyện kinh nghiệm mà nói, chưa chắc là cơ hội tuyệt hảo.

Con người khác nhau có sự sai lệch khác nhau.

Hạ Tưởng hiện tại không thích hợp đi học lớp huấn luyện cán bộ trung thanh niên, nhưng Mã Tiêu cũng biết rõ, Bí thư Phạm muốn ban Tổ chức cán bộ đề danh Hạ Tưởng. Y càng hiểu rõ hơn, nói là 10 ứng cử viên, trên thực tế Ban tổ chức Trung ương chỉ cho tỉnh Yến ba suất.

Chủ tịch tỉnh Tống phản đối sự đề danh của Hạ Tưởng, Phó chủ nhiệm Phó cũng nói chuyện điện thoại với y… Mã Tiêu liền biết, cho dù là làm trái ý Bí thư Tỉnh ủy cũng không có cách nào, ám thị của Phó chủ nhiệm Phó phải lĩnh hội, đồng thời y cũng không muốn đối nghịch với Chủ tịch tỉnh Tống. Nếu nói trong số ủy viên thường vụ tỉnh Yến có ai khiến y e sợ nhất, duy chỉ có một người là Tống Triêu Độ mà thôi.

Bởi vì Tống Triêu Độ từ trước đến nay bình tĩnh đến đáng sợ, làm cho người ta mãi mãi không thể nhìn thấu được.

Mã Tiêu lấy giọng, bình thường trước khi lên tiếng y không có thói quen lấy giọng, nhưng hôm nay hơi khác, cần lấy giọng để che giấu một chút tâm trạng căng thẳng.

- Ban Tổ chức đánh giá, bước đầu chọn ra mười người, đó là: Bí thư thành ủy thành phố Thủy Hằng Lý Đinh Sơn, Bí thư Thành ủy thành phố Đan Thành Vương Tiếu Mẫn, Bí thư quận ủy quận Hạ Mã Giang Thiên, Thị trưởng thành phố Ngưu Thành Cao Hải, Thị trưởng thành phố Tần Đường Nam Hoa, Bí thư Thành ủy thành phố Lang Ngả Thành Văn…

Sau khi nêu tên 10 người xong, không có Hạ Tưởng.

Sắc mặt Phạm Duệ Hằng lập tức trầm xuống.

Hay cho Mã Tiêu, đã sớm nhận được sự ra hiệu ngầm của thư ký của y, không ngờ thời điểm đề danh cuối cùng, một chút cũng không nể mặt Bí thư Tỉnh ủy, ngay cả đề danh Hạ Tưởng cũng không có, thật quá mức.

Sắc mặt Phạm Duệ Hằng vừa trầm xuống, ai cũng đều hiểu Mã Tiêu đề danh không khiến nhân vật số một vừa lòng.

Nếu bình thường, sẽ có hơn nửa số người nháy mắt Mã Tiêu, nhưng hôm nay thì không như vậy, Tống Triêu Độ mắt điếc tai ngơ, Mai Thái Bình làm như không thấy, chỉ có Vương Bằng Phi thấy bầu không khí không được hài hòa, liền nhảy ra đánh tiếng giảng hòa

- Ban Tổ chức cán bộ có phạm vi của Ban Tổ chức cán bộ, tôi cũng có mấy ứng cử viên thích hợp, đề xuất ra để các đồng chí tham khảo.

Anh ta lấy ra một quyển sổ nhỏ, lật vài trang, mới nói tiếp:

- Trưởng ban thư ký Thành ủy thành phố Yến Nhạc Minh, Thị trưởng thành phố Chương Trình Trương Đại Sơn… Thị trưởng thành phố Thiên Trạch Hạ Tưởng.

Những ứng cử viên được đưa ra đầu tiên chỉ là để dẫn dắt, cuối cùng nêu tên Hạ Tưởng mới là chính yếu.

Tống Triêu Độ rất có thâm ý nhìn Vương Bằng Phi một cái.

Phạm Duệ Hằng liền thuận thế tiếp lời Vương Bằng Phi nói:

- Đồng chí Bằng Phi đề danh cũng rất có tinh thần mở mang, cố gắng đừng lúc nào cũng đề danh các đồng chí có tuổi chênh lệch lớn, các đồng chí trẻ trung khỏe mạnh cũng cần phải đề tới, cho họ cơ hội tiến lên, ví như hai đồng chí Nhạc Minh và Hạ Tưởng, quả thực không tồi tí nào.

Làm Bí thư tỉnh ủy, nhân vật số một, sớm đã đưa ra quan điểm cơ bản, tương ứng với việc muốn bịt miệng người khác. Đây cũng là quyền thế của nhân vật số một, nhân vật số một đa đưa ra luận điệu, trên cơ bản những người khác sẽ không phản đối.

Nhưng tình hình tỉnh Yến đặc thù, không phải đặc thù bình thường, là rất đặc thù, bởi vì có vết xe đổ của Cao Thành Tùng, mấy Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Yến sau đó đều không hình thành cục diện một nhà độc đại, Phạm Duệ Hằng cũng không có. Lại có Tống Triêu Độ làm quan tại tỉnh Yến nhiều năm, thế lực ăn sâu bén rễ, Phạm Duệ Hằng tuy rằng cũng ở tỉnh thời gian không ngắn, nhưng vẫn khó có thể lay động cây đại thụ Tống Triêu Độ.

Lại có tỉnh Yến là một trong những tỉnh có thế lực gia tộc lâu đời nhất, lợi ích khắp nơi rối rắm, rắc rối phức tap, Phạm Duệ Hằng đảm nhiệm Bí thư đã hơn một năm, cuối cùng xẫn không xác định được quyền lực nói một không hai ở tỉnh Yến.