Quan Sách

Chương 937: Giáo huấn của Chu Duy




Bí thư Mạc lên giọng thị sát bốn thành phố của Lĩnh Nam, đây là tin tức lớn nhất gần đây ở chính đàn Lĩnh Nam.

Rất nhiều người quan tâm tới việc thị sát của Bí thư, cũng có rất nhiều người bất an vì điều này.

Giám đốc sở Thương mại Chu Duy gần đây như đứng đống lửa ngồi đống than, vô cùng bất an.

Chỗ nương tựa của ông ta Phó giám đốc sở Hầu PHượng Phi đi rồi, Phó giám đốc thường vụ sở Trương Ninh đến từ Hoàn Thành, điều này khiến ông ta cảm thấy rất không thích ứng.

Trương Ninh tới, không thể nghi ngờ chính là khiêu khích rất lớn đối với uy tín của ông ta.

Trong hội nghị cán bộ lão thành gần đây nhất của Tỉnh ủy, Giám đốc sở Thương mại tiền nhiệm Mã Tiến Trúc trong cuộc họp đã lên tiếng nhắc tới công tác thương mại, ông ta đề cập hai ý kiến.

Ý kiến thứ nhất là công tác thương mại nhất định phải chú trọng chế độ tập trung dân chủ, điểm còn lại là công tác thương mại cần phải có đổi mới.

Ý kiến này của Mã Tiến Trúc bị người nhiều chuyện lý giải thành Mã Tiến Trúc có ý kiến với việc Chu Duy của sở Thương mại hiện tại độc đoán, gia trưởng, lại chỉ trích công tác của sở Thương mại thiếu đổi mới.

Chu Duy độc đoán chuyên quyền trong công tác, lại không có bản lĩnh gì, đây chẳng phải chỉ trích Chu Duy vậy là cái gì?

Chu Duy phải gia tăng chế độ tập trung dân chủ trong sở, phải khiến mọi người đều phải có quyền có chức, tiện triển khai công tác.

Điều này không thể không nói Chu Duy hiện tại rất bị động.

Sở Thương mại có đổi mới không?

Đối với Chu Duy thì đương nhiên là có, nhưng rất có ý châm chọc là sự đổi mới của sở THương mại là ở Ban hợp tác kinh tế.

Mà chủ nhiệm Trần Kinh của Ban hợp tác kinh tế và Chu Duy có mối quan hệ khá tinh tế.

Càng khiến Chu Duy cảm thấy bất an chính là Phó giám đốc sở thường vụ mới nhậm chức Trương Ninh và Trần Kinh là người cùng phe.

Nếu hai người họ liên hợp, công tác của Chu Duy còn khai triển thế nào được?

Trăn trở nhiều mối quan hệ, Chu Duy đem tất cả vốn liếng, rốt cuộc tìm được qua hệ của Hạ Quân.

Mà để gắn bó mối quan hệ này, Chu Duy cũng đã tích lũy nhiều năm.

Mấy năm trước, Hạ Quân có một người bạn làm kinh doanh chui thuế, có người báo cáo lên sở Thương mại, Chu Duy lập tức tổ chức điều tra, tập hợp tất cả tình hình điều tra.

Khi đó tỉnh có lãnh đạo trọng yếu chỉ thị, phải coi người này là điển hình đề bắt.

Chu Duy cũng hưng trí bừng bừng, một lòng chuẩn bị nghiêm khắc xử lý vụ án này.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên ông ta nhận được điện thoại của Hạ Quân.

Trong điện thoại Hạ Quân nói rất đơn giản, ông ta hỏi thăm chút tình hình liên quan tới vụ án này.

Chu Duy báo cáo vụ việc chi tiết, Hạ Quân nhân tiện nói:
- Chỉ cần có chứng cứ là là theo pháp luật, tôi Hạ Quân cũng không phải người bao che cho con, Vương tử phạm pháp tội như thứ dân. Chính sách pháp quy của chính phủ là đường dây cao thế, ai va phải người đó bị giật. vụ án này phải xử lý nghiêm túc.

Chu Duy cúp máy của Hạ Quân, trên lưng mồ hôi lạnh chảy đầy.

Ông ta tuyệt đối không dự đoán mình lại đã bắt phải bạn của Hạ Quân.

Ông ta quyết định rất nhanh, triệu tập hội ngội chuyên môn về chuyện này, nghe ý kiến chính quyền địa phương và cơ quan chủ quản.

Cuối cùng trưng cầu ý kiến các phương diện, Chu Duy đưa ra kết luận, cho rằng doanh nghiệp này là công tác trốn thuế hợp lý xuất hiện thao tác sai, xét thấy vi phạm lần đầu, để doanh nghiệp bổ sung tài chính mà chính sách yêu cầu, không phạt thêm tiền nữa.

Cũng không khởi tố trách nhiệm hình sự.

Việc thực hiện này của Chu Duy, khiến doanh nghiệp qua được cửa ải khó khăn.

Đối với kết quả xử lý này, Chu Duy làm báo cáo với Hạ Quân.

Hạ Quân nghe xong báo cáo của ông ta nói:
- Công tác của sở Thương mại rất quan trọng, giám đốc Chu có thể nghiêm khắc chấp pháp lại có năng lực suy xét đến đại cục, sở Thương mại nhất định có thể làm ra khởi sắc.

Chu Duy nghe xong lời này của Hạ Quân, cảm thấy rất phấn khởi.

Từ đó về sau, ông ta thường xuyên tiếp xúc với Hạ Quân, để duy trì mối quan hệ này, ông ta phải trả giá rất lớn.

Nhiều năm như vậy, quan hệ này vẫn vô dụng, một lòng chỉ là kinh doanh.

Giờ khắc này, ở thời khắc nguy hiểm, ông ta không thể không mang đòn sát thủ ra.

Nhân dịp Bí thư thị sát này, Hạ Quân chủ trì cơ hội công tác của Tỉnh ủy.

Chu Duy bỏ ra một buổi tối nhọc lòng chuẩn bị lễ vật, trực tiếp thăm hỏi Hạ Quân.

Hạ Quân tiếp ông ta ở thư phòng, nể mặt ông ta đầy đủ.

Hai người nói tới điểm mấu chốt, Chu Duy cũng không để ý được tới thể diện nữa, rât nghiêm túc báo cáo với Hạ Quân việc khó xử trong công tác mà mình gặp phải.

Hạ Quân cau mày nói:
- Giám đốc Chu, làm tốt công tác với đồng nghiệp, đây là mấu chốt của việc khảo sát năng lực nhân vật số một. Hiện tại anh là vấn đề gì? Tôi thấy vấn đề lớn nhất chính là về việc xử lý quan hệ xuất hiện vấn đề. Trong phương diện này anh phải chủ động một chút, kết nối nhiều một chút, phối hợp nhiều một chút.

Người khác nói anh không làm tốt chế độ dân chủ tập trung, biết sai chịu sửa còn gì tốt hơn.

Tóm lại một câu, hiện tại anh phải hạ mình, điều chỉnh quan hệ với đồng nghiệp.

Chu Duy khúm núm gật đầu, trong đầu loạn như một đống bột nhão.

Những lời này của Hạ Quân căn bản chính là chẳng có tác dụng gì, nói thì đường hoàng, thao tác thực tế sao có thể như vậy?

Quan trường như chiến trường, sự tranh đấu trong quan trường đều liên quan tới lợi ích, sao lại hạ mình, tích cực kết nối là có thể giải quyết vấn đề?

Nếu như vậy có thể giải quyết vấn đề, đâu có nhiều chuyện phiền lòng như hôm nay.

Hạ Quân híp mắt nhìn ông ta, dường như nhìn ra sự hoang mang của ông ta.

Ông ta nâng chén trà lên cẩn thận nhấp một ngụm, bỗng nhiên nói:
- Có một việc tôi không rõ, anh và Trần Kinh rút cục sao có mấu chốt gì không qua được? anh sao lại có nhiều thành kiến với cậu ta như vậy? Rõ ràng hai người có thể bắt tay cùng giành chiến thắng, đó cũng là chuyện làm vẻ vang mặt mũi của anh.

Hiện tại thật chế giễu, Ban hợp tác kinh tế làm được chuyện rạng rỡ, anh ngược lại lại lo lắng, đây là điều thật đáng chế giễu.

Chu Duy xấu hổ cười, trên mặt có chút khó xử.

Hiện tại Trần Kinh và Phó giám đốc sở Thương mại Trương Ninh là cùng phe, hiện tại ông ta còn gấp vì chuyện này, vào lúc nào ông ta có thể làm gì?

Ông ta còn cơ hội chữa trị mối quan hệ với Trần kinh, bù đắp mọi chuyện sao?

Ông ta dừng một chút nói:
- Thư ký Hạ, chuyện qua như nước đổ khó thu, tôi hiện tại cũng cảm giác công tác rất khó làm.

Hạ Quân thản nhiên mỉm cười nói:
- Không khó làm đến vậy đâu, công tác của Ban hợp tác kinh tế Trần Kinh tạo ra thành tích, vì thành tích đó, Tỉnh ủy cũng lại coi trọng với cậu ta lần nữa, Tỉnh ủy sẽ xem xét cho cậu ta thêm trọng trách.

Cậu ta có bắt buộc ở lại làm việc ở Ban hợp tác kinh tế không, chúng tôi còn đang nghiên cứu, cá nhân tôi cho rằng, cậu ta nên tới nơi có thể thể hiện tại năng của mình.

Chu Duy trong lòng cả kinh.

Lời này của Hạ Quân rõ ràng có ý.

Hạ Quân ngụ ý, Trần Kinh có thể bị điều động công tác.

Công tác của Trần Kinh một khi điều động, ai sẽ chịu trách nhiệm công tác của Ban hợp tác kinh tế?

Chu Duy trong nháy mắt liền hiểu, Hạ Quân là đang nhắc nhở mình, nhất định phải gây dựng lại quan hệ với Trần Kinh.

Ông ta cũng nhất định phải đánh giá hợp lý công tác của Trần Kinh ở Ban hợp tác kinh tế, Trần Kinh nếu đi, phải để cậu ta đi oai phong, đi có mặt mũi.

Nếu vào lúc này, Chu Duy còn có thái độ như trước với Trần Kinh.

Vậy Ban hợp tác kinh tế sau thời đại Trần Kinh, Chu Duy có thể thẩm thấu bao nhiêu sức ảnh hưởng của mình xuống.

Nghĩ vậy, Chu Duy sáng rõ.

Khi trước ông ta lo lắng Trương Ninh và Trần Kinh liên kết, hiện tại Hạ Quận nói vậy, Trần Kinh sớm muộn cũng sẽ đi, Trương Ninh một mình mới tới, một ban tay không vỗ nên tiếng, có thể có bao nhiêu uy hiếp đối với ông ta?

- Thư ký Hạ, nghe lời của anh, tôi thông suốt rồi. tôi biết công tác sau đây nên triển khai như nào. Chủ nhiệm Trần Kinh tuổi trẻ tài cao, ở Ban hợp tác kinh tế nhiều đất dụng võ, thay đổi thành công cách nhìn của bên ngoài đối với Ban hợp tác kinh tế. hơn nữa đối với việc phát triển tương lai của Ban hợp tác kinh tế đưa ra cách nghĩ đầy tính xây dựng rất khoa học.

Cho dù Trần Kinh phát triển ở đâu, định hướng của cậu ta đối với sự phát triển của Ban hợp tác kinh tế chúng tôi sẽ kiên quyết chấp hành.

Về phương diện chọn Chủ nhiệm Ban hợp tác kinh tế, chúng tôi sẽ suy tính cẩn thận, tiêu chuẩn đầu tiên của chúng tôi là duy trì tính lâu ài của chính sách….

Hạ Quân thản nhiên cười gật đầu nói:
- Thế là được rồi. nhân vật số một quan trongjlaf phải đoàn kết tốt, muốn tài hoa của mọi người bên trong bộ máy đều có thể phát huy tốt, lòng dạ phải rộng hơn, tầm nhìn phải xa hơn, khí phách phải lớn hơn, chính là chuyện này.

Ông ta khoát tay nói:
- Được rồi, về chuyện của anh chúng ta nói thế thôi. Hạng mục doanh nghiệp nổi tiếng của Ban hợp tác kinh tế lập tức hoàn thành kỳ bình thẩm lần đầu rồi. hạng mục này rất tốt, rất có ý nghĩa, các anh phải giúp họ hoàn thành tốt.

Phải đem hạng mục trở thành một thương hiệu, tính quyền uy của thương hiệu cao bao nhiêu, chứng minh công tác của các anh làm cẩn thận bấy nhiêu.

Anh làm nhân vật số một sở Thương mại, anh phải nghiêm túc làm, cho Trần Kinh nhiều sự trợ giúp.

- Vâng, chúng tôi nhất định đồng tâm hiệp lực làm tốt hạng mục này.
Chu Duy thần thái sáng láng.

Trong lòng ông ta lại thầm giật mình.

Ông ta cảm giác mình cuối cùng vẫn là coi thường Trần Kinh.

Trần Kinh làm quan hệ xã hội, mạnh vì gạo bạo vì tiền, bản lĩnh quả nhiên cao.

Hắn tới tỉnh thành công tác không lâu, lại thành công tạo quan hệ với Chủ tịch tỉnh, nghiêm nhiên trở thành tâm phúc của Chủ tịch tỉnh.

Hiện tại Hạ Quân cũng rất tôn sùng hắn, rõ ràng đưa ra chuyện cho hắn thêm trọng trách.

Hạ Quân và Chu Tử Binh cũng không phải một phe, Trần Kinh lại có thể làm tốt cả hai bên, bản lĩnh này mình tuyệt đối không có được.

Chu Duy nghĩ đến đây, cũng âm thầm hạ quyết tâm, nhất định thay đổi quan hệ với Trần Kinh.

Cải thiện được quan hệ với Trần Kinh, một mặt là khiến cơ sở tốt và thành tích công tác hiện tại của Ban hợp tác kinh tế có thể trở thành của mình.

Nói một cách khó nghe, Trần Kinh gieo hoa mầu ở Ban hợp tác kinh tế, Chu Duy phải tạo được điều kiện mình có thể nhẹ nhàng thu hoạch.

Mặt khác, Trần Kinh người này tiền đồ xem ra vô lượng, hắn từ Bí thư Quận ủy bên dưới nhảy lên tỉnh thành, vốn cho rằng hắn sẽ gặp nguy ở Ban hợp tác kinh tế, ít nhất phải 3-5 năm.

Nhưng hiện tịa mới một chút thời gian, hắn dã lại tiến vào tầm nhìn của Tỉnh ủy.

Nghe giọng điệu của Hạ Quân, lần này Tỉnh ủy có thể trọng dụng hắn, không thể không nói, tốc độ tiến bộ của Trần Kinh quá nhanh, khiến Chu Duy cũng không nhịn được phải ghen tị.

Hạ Quân nói rất hay, ông ta và Trần Kinh chung quy không có cái gì không bỏ qua được.

Quan hệ của hai người tinh tế, chủ yếu là do không tín nhiệm lẫn nhau.

Hiện tại hai người không còn quan hệ lợi hại nhiều nữa, lúc này nếu không làm dịu đi quan hệ, còn đợi khi nào?

Từ biệt Hạ Quân, nội tâm Chu Duy đột nhiên cảm giác rất nhẹ nhàng.

Khúc mắc trước kia của ông ta với Trần Kinh giờ phút này dường như tan thành mây khói. Trước kia hình như không sao thấy Trần Kinh vừa mắt, nhưng hiện tại ảm giác Trần Kinh khá được, đáng kết giao…