Quan Sách

Chương 907: Công bố top 100




Một ngôi nhà dân bình thường ở Tây Giao Việt Châu.

Kiến trúc truyền thống Nam Việt, trong sân có một gốc cây dong lớn.

Cây dong cành lá rậm rạp, là thiên đường của chim, chim chóc không ngừng kêu líu ríu trong cây, sự sống dào dạt.

Trần Kinh và Đường Ngọc mang theo hoa quả đi vào trong sân.

Trong sân một người già thấy có người tới, dùng tiếng Lĩnh nam hô từ trong phòng:
- Tề tiên sinh, có khách đến.

Trong phòng không có tiếng trả lời.

Trần Kinh và Đường Ngọc trực tiếp đi vào phòng khách.

Trong phòng khách, một người đàn ông thấp béo đang co hai chân trên salon xem TV.

Nhìn thấy Trần Kinh và Đường Ngọc đi vào, anh ta hơi sửng sốt, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười vô hại.

- Tam ca
Trần Kinh mỉm cười chào hỏi anh ta.

Người đàn ông béo lùn gật gật đầu, nụ cười trên mặt không giảm, nói:
- Tôi họ Tề, tên Tề Mai Kiệt.

Anh ta đi dép lê, đứng dậy rót nước cho Trần Kinh và Đường Ngọc.

Trần Kinh liếc trộm vóc dáng người béo lùn trước mặt.

Hắn thật sự không thấy có sự liên hệ gì với người dũng mãnh như ngưu nhân, trong trận loạn dũng mãnh như chỗ không người, tay cầm trường đao trong đêm mưa gió hắc ám đó.

Anh ta quá bình thường, bình thường giống như một người trên phố nhìn thấy cũng quên ngay.

Anh ta không có ánh mắt sắc bén của người được huấn luyện, cũng không có một cơ thể hoàn hảo, bộ dạng béo mập nhìn rất không phối hợp.

Ngày đó, mượn ánh đèn lờ mờ, Trần Kinh tận mắt thấy người này toàn thân bị chém không còn chỗ nào hoàn chỉnh.

Nhưng hiện tại, anh ta lại không có bất kì dấu vết bị thương nào.

Trần Kinh trước khi tới đây có rất nhiều tưởng tượng đối với “tam ca”.

Hắn tượng tượng Tam ca vì lần trước bị thương nặng chưa gượng dậy được, hoặc là áp lực nặng nề, hoặc là bi phẫn muốn chết.

Hắn còn nghĩ an ủi khuyên giải anh ta, dẫn anh ta trở lại cuộc sống bình thường, không đi đánh đánh giết giết như nào.

Nhưng hiện tại xem ra, tất cả tưởng tượng của Trần Kinh đều khác xa sự thật.

Tam ca rất thản nhiên, rất bình tĩnh, giống đại ca hàng xóm ngốc nghếch, cười rất thành thật.

Tin tức của Thẩm Bắc Vọng, Trần Kinh đã cho người kể lại tỉ mỉ với Tam ca.

Nhưng hôm nay từ trên mặt anh ta, không thấy bất luận đau xót gì, như thể chuyện kia chưa từng xảy ra, vốn là không tồn tại.

Trần Kinh bưng chén nước lên uống, nói:
- Tam ca, tình hình vết thương của anh thế nào rồi?

Tam ca gật đầu cười nói:
- Cảm ơn cậu, đều khỏi rồi.

Trần Kinh muốn hỏi thêm chút chi tiết, như chuyện của Thẩm Bắc Vọng, hay chuyện đánh nhau ngày hôm đó, hoặc những vấn đề khi trị thương.

Nhưng hắn trầm ngâm một chút không hề nói gì.

Hắn đột nhiên cảm giác người đàn ông trước mặt rất trưởng thành, cái cười ngây ngô của anh ta không thể là bẩm sinh.

Xảy ra chuyện lớn, anh ta bình tĩnh như vậy, tự nhiên như vậy, bình thản như vậy, điều này cần nội tâm mạnh mẽ như nào?

Đã trầm mặc thật lâu, Trần Kinh nói:
- Tam ca, anh tính thế nào?

Tam ca cười cười nói:
- Tìm việc làm, phóng viên Đường liên hệ giúp tôi tìm một công việc, làm bảo vệ, một tháng nghìn hai, bao ăn ở.

- Cứ làm bảo vệ?
Trần Kinh hỏi.

Tam ca cười hì hì nói:
- Tôi không có nhiều văn hóa, trước mắt chỉ có thể tìm được việc làm như vậy. có một công việc, có thể đủ sống, là tôi đã hài lòng rồi.

Trần Kinh muốn hỏi anh ta vì sao không đi Hongkong, nhưng rất hiển nhiên, Tam ca là người đại lục.

“ Mỗi người của Bắc Thẩm” đều là tinh anh Thẩm lão gia bồi dưỡng nên. Nhưng vì có một chữ “Bắc”, thể hiện những người này đều đến từ đại lục.

Tam ca có tính toán gì, Trần Kinh không thể biết.

Nhưng có thể tìm được một công việc để làm, tạm thời có kế sinh nhai, với sự trưởng thành của anh ta, nhất định dần dần sẽ có thu hoạch riêng.

Trần Kinh cảm thấy tất cả những ý nghĩ trước kia của bản thân đều dư thừa…

- Tam ca, lái xe cho tôi thì sao? thoải mái hơn so với bảo vệ, lương cao, còn nhiều thời gian tự do?
Trần Kinh bỗng nhiên mở miệng nói, hắn thử một chút tính toán tương lai của Tam ca.

Tam ca ngẩn người, nói:
- Cái đó…phóng viên Đường, vậy hợp đồng công việc bên kia…

Đường Ngọc khẽ mỉm cười nói:
- Bên đó không thành vấn đề, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể từ chối.

Tam ca cười, bộ dạng có chút khờ khạo, nói:
- Vậy cảm ơn Trần tiên sinh.

Trần Kinh ngạc nhiên, không dự đoán anh ta lại đồng ý thoải mái vậy.

Ban hợp tác kinh tế hiện tại thiếu lái xe, nếu Tam ca vào chắc chắn chỉ là làm việc tạm thời, không được biên chế.

Trần Kinh không thể xác định anh ta có phải yên tâm làm việc không, nhưng tối hôm đó, mọi người dù sao cũng cùng trải qua hoạn nạn, Trần Kinh cũng tuyệt đối yên tâm về phẩm hạnh của Tam ca.

Tam ca nếu đồng ý lái xe cho mình, Trần Kinh cũng cảm thấy rất vui mừng.

Đồng thời hắn lại nghĩ, bên cạnh mình có nhân vật lợi hại như vậy, đãi ngộ có thể ngang lãnh đạo cấp quốc gia rồi.

Về sau ngộ nhỡ gặp chuyện gì, an toàn của mình tuyệt đối không thành vấn đề.

Chuyện này nói làm là làm, Trần Kinh ngay lập tức bảo Tam ca đi cùng mình.

Trần Kinh dặn dò Chu Hoa Ban hợp tác kinh tế, bảo cô đi sắp xếp.

Nhân vật số một giao công việc tạm thời, đây căn bản không là chuyện gì đáng kể, nửa tiếng liền làm xong.

Trần Kinh lại sắp xếp cho Tam ca nơi ở trong thành phố, tất cả sắp xếp thỏa đáng, mọi người cùng đi ăn, chuyện này liền hoàn toàn kết thúc.



Danh sách top 100 sơ thẩm của Ban hợp tác kinh tế ra lò.

Tin tức Phòng công tác doanh nghiệp nổi tiếng Ban hợp tác kinh tế mở cuộc họp long trọng tuyên bố danh sách top 100.

Vượt ngoài dự kiến của Trần Kinh, giới truyền thông tham dự lần này không ngờ lên tới mấy trăm. Không chỉ có đại bộ phận truyền thông trong tỉnh, truyền thông bên ngoài, thậm chí là truyền thông Hongkong, Đài Loan cũng tới tìm hiểu việc này.

Đây đủ để chứng minh, công tác tuyên truyền của những doanh nghiệp nổi tiếng làm rất hợp lý, tương đối có sức ảnh hưởng ở Lĩnh Nam.

Danh sách top 100 công bố lần này, không chỉ có danh sách, còn có lí do lựa chọn.

50 doanh nghiệp đủ tư cách và 50 doanh nghiệp chuẩn bị đủ tư cách, tài liệu sơ thẩm của mỗi doanh nghiệp đều công bố long trọng trong cuộc họp.

Vì sự chuyên nghiệp của công tác sơ thẩm.

Buổi họp báo còn công bố tình hình doanh nghiệp có sự che giấu về tài chính, hoặc có khả năng tồn tại nhiều vấn đề trò lừa gạt, còn có phân tích tính cạnh tranh của sản phẩm doanh nghiệp, phân tích vị trí ngành sản xuất, thậm chí còn có phân tích tiềm lực phát triển tương lai của doanh nghiệp.

Tài liệu công bố trong cuộc họp báo rất chi tiết.

Trần Kinh bày tỏ, tài liệu sơ thẩm top 100 doanh nghiệp mạnh do Ban hợp tác kinh tế quản lý long trọng, nghiêm khắc giữ bí mật, vì bên trong liên quan tới tin tức thương mại quan trọng.

Nhưng Trần Kinh đồng thời nhấn mạnh

Nếu doanh nghiệp có ý định bỏ vốn đầu tư, tài liệu sơ thẩm có thể là chứng minh thực lực và tố chất con người của doanh nghiệp.

Cuộc họp báo lần này tổ chức rất long trọng, phản ứng cũng không tệ.

Hình tượng công tác sơ thẩm doanh nghiệp nổi tiếng công bằng, công chính, chuyên nghiệp chiếm được sự thừa nhận của giới truyền thông và các doanh nghiệp.

Lúc nhận phỏng vấn của giới truyền thông, tổng giám đốc của các doanh nghiệp lọt vào top 100 biểu hiện rất tích cực.

Đều cho rằng bình chọn doanh nghiệp top 100 này là chính quyền đang hỗ trợ doanh nghiệp xây dựng thương hiệu, lập nên danh dự, có ý nghĩa tích cực rất lớn đối với việc sản xuất và kinh doanh của họ.

Chính quyền quan tầm tới kinh doanh doanh nghiệp, quan tâm tới xây dựng kinh tế, quan tâm tới xây dựng thương hiệu sản phẩm, hạng mục doanh nghiệp nổi tiếng là công tác thực tế, bọn họ đều cảm thấy rất vui vì chính quyền có quyền uy bình thẩm như vậy.

Còn Trần Kinh đích thân tự soạn bài báo trên nhật báo Nam Phương, phát biểu trên nhiều tờ báo của đô thị Lĩnh Nam.

Trình bày ý nghĩa tích cực của công tác xét doanh nghiệp nổi tiếng đối với việc kinh doanh của các doanh nghiệp, hơn nữa hắn còn tiếp nhận phỏng vấn từ xa của truyền hình vệ tinh Lĩnh Nam, trình bày việc xây dựng thương hiệu doanh nghiệp và hợp tác kinh tế khu vực.

Trong quá trình nhận phỏng vấn, Trần Kinh nhấn mạnh khẩu hiệu trọng điểm “cổ vũ kinh doanh tư nhân”, thành lập “thương hiệu nổi tiếng”.

Trần Kinh trong quá trình phỏng vấn đặt doanh nghiệp tư nhân ở vị trí rất quan trọng.

Từ khi bước sang thập niên 90 của thế kỉ trước, sau trận cải cách đau đớn của doanh nghiệp nhà nước.

Trải qua sự điều chỉnh và sát nhập mấy năm nay, một loạt doanh nghiệp nhà nước lớn, lũng đoạn, đặc biệt là ở khu vực duyên hải, sự lớn mạnh của doanh nghiệp nhà nước nghiễm nhiên đã có sự ma sát tương đối với doanh nghiệp tư nhân.

ở địa khu duyên hải, vấn đề cùng chung sống, vấn đề cạnh tranh giữa doanh nghiệp nhà nước và doanh nghiệp tư nhân, mấy năm nay càng ngày càng được chú ý.

Về vấn đề này, thái độ của rất nhiều chuyên gia học giả và quan chức chính phủ đều rất mù mờ.

Doanh nghiệp nhà nước là một quần thể lợi ích lớn mạnh, về những mặt như tài nguyên mạng lưới con người họ đều có được ưu thế rất lớn.

Hơn nữa vì doanh nghiệp nhà nước có nhiều ưu thế rất rõ ràng về các mặt như tư bản, đầu tư vốn…, doanh nghiệp tư nhân rất khó cạnh tranh.

Trong bối cảnh như vậy, khi tiếp nhận phỏng vấn, Trần Kinh rõ ràng dứt khoát nhắc tới khẩu hiệu “ cổ vũ doanh nghiệp tư nhân, thành lập thương hiệu nổi tiếng”. Điều này rất thu hút ánh mắt của người khác, hơn nữa cũng rất được hoan nghênh.

Đương nhiên, công tác doanh nghiệp nổi tiếng cũng có thể khiến mọi người hài lòng.

Lần này trong quá trình sàng lọc doanh nghiệp nổi tiếng, Trần Kinh bỏ qua tất cả doanh nghiệp trong ba ngành khoáng sản, bất động sản, nguồn năng lượng.

Trần Kinh giải thích về điều này là do doanh nghiệp nổi tiếng là bình chọn trong Bộ thương mại, mục đích là cung cấp cơ hội phát triển đối ngoại và đề cử chuyên nghiệp hơn cho những doanh nghiệp ưu tú.

Vì thế doanh nghiệp khoáng sản, bất động sản và nguồn năng lượng không phải chiếm chỗ trong doanh sách doanh nghiệp nổi tiếng.

Ngoài ra, Trần Kinh còn giải thích, những doanh nghiệp loại khoáng sản, bất động sản, nguồn năng lượng không thể làm trụ cột cho công nghiệp của Lĩnh Nam.

Trần Kinh đề cập tới khoáng sản và bất động sản, hắn nghiêm khắc công kích khoáng sản nóng của Lĩnh Nam hiện nay.

Trần Kinh cho rằng, khoáng sản nóng của Lĩnh Nam dẫn tới hậu quả phá hủy tài nguyên quốc gia, để thực hiện công tác khai thác khoáng sản theo trình tự, các cơ quan liên quan nên suy xét về quản lý quy phạm.

Còn ở phương diện bất động sản, Trần Kinh cũng đưa ra cảnh cáo nghiêm khắc.

Hắn bày tỏ một vài lãnh đạo địa phương bắt đầu coi bất động sản là trụ cột công nghiệp, coi việc bán đất là nguồn thu nhập quan trọng về mặt tài chính, đây là cảnh cáo khá nguy hiểm khá đáng giá.

Hạng mục danh sách doanh nghiệp nổi tiếng mãi mãi sẽ không thu nhận các doanh nghiệp bất động sản, đây là khí phách Trần Kinh thể hiện trong buổi phỏng vấn.

Trần Kinh nói chuyện như vậy đương nhiên gặp phải rất nhiều chất vấn.

Thậm chí có doanh nghiệp bất động sản chất vấn đã không liệt doanh nghiệp ba ngành vào danh sách bình chọn, lúc trước sao lại nhận báo danh?

Có phải Ban hợp tác kinh tế coi các doanh nghiệp nổi tiểng là để vơ vét tài chính?

Đối mặt với chất vấn đó, phía chính quyền Ban hợp tác kinh tế rõ ràng thể hiện không đáng để trả lời.

Trần Kinh biết rõ phát ngôn của mình có thể sẽ động chạm tới một số nhóm lợi ích, nhưng hắn cho rằng động chạm như vậy là tất yếu.

Một mặt là sự tất yếu của trách nhiệm, Trần Kinh cảm thấy bản thân tất yếu phải nói ra lo lắng của mình.

Mặt khác, cũng là tất yếu của môi trường hiện tại.

Sau khi hạng mục top 100 doanh nghiệp nổi tiếng sơ thẩm xong, lập tức là chỉ đạo của chuyện gia, sau đó phúc thẩm, trong quá trình này, liên tục duy trì trạng thái trước mắt là khá quan trọng và then chốt.