Quan Sách

Chương 601: Bút tích lưu niệm đầu tiên!




Đường dành riêng cho người đi bộ chính là trọng điểm kiến thiết, là dự án quy hoạch trọng điểm trong mấy năm nay của Lễ Hà.

Đường mới dành riêng cho người đi bộ ở Lễ Hà cố gắng kéo dài được đến quảng trường mua sắm huyện Lễ Hà. Đây là nơi tập trung nguồn tài nguyên tối ưu nhất, mục tiêu là kiến thiết thị trấn theo hướng càng ngày càng phồn hoa, càng thời thượng, càng hiện đại hóa.

Theo như trọng điểm Huyện ủy đề ra, hiện tại, đường dành riêng cho người đi bộ được mở rộng nhưng vẫn giữ được nhiều nét văn hóa đặc sắc của địa phương, nhà hai bên đường đi bộ cũng không cao, phần lớn đều là nhà sàn thấp truyền thống, kết cấu từ những cột gỗ cao lớn, còn có đấu củng (một loại kết cấu đặc biệt của kiến trúc Trung Hoa, gồm những thanh ngang từ trụ cột chìa ra gọi là củng và những trụ kê hình vuông chèn giữa các củng gọi là đấu), xà ngay, tay đòn, đều là những kết cấu chuẩn mực, rất giàu tính dân tộc.

Ở giữa đường dành riêng cho người đi bộ, còn có đủ các loại cây quý vốn có trên núi Lễ Hà như Nham tùng, Ngân hạnh, Liễu sam...., tại đây còn có thể thấy các loại hoa cả, Tử vi thường xuân, Quốc lan trang nhã, thanh khiết..... tất cả đều có ở đây.

Ở đầu đường dành riêng cho người đi bộ, có dựng một đình nghỉ chân lớn có các món ăn nhẹ hương vị truyền thống của địa phương, đây là nơi náo nhất của nơi đây.

Già trẻ, gái trai, người lớn, trẻ con đều thích dừng chân nghỉ tại đây.

Quán nướng Từ Ký ở giữa đình chính là một quán rất nổi danh ở đây, một đôi vợ chồng già đang bày đồ nướng, đây thật xứng với danh xưng mỹ vị chính cống.

Hai vợ chồng đều vô cùng niềm nở, nhã nhặn, rất nhiều người trẻ đều thích đến đây gọi mấy xâu đồ nướng, uống chút rượu, sau đó huyên thuyên chuyện xa xôi tận đẩu tận đâu.

Hôm nay, quán nướng Từ Ký lại càng thâp phần náo nhiệt, người người ra vào tấp nập, trong ngoài ba tầng đình đều thấy đồ nướng bày chật như nêm.

Trong chỗ trọng yếu nhất có 3-5 anh cảnh sát to lớn, xếp vạch cách ly, đám người bọn họ bảo vệ là một tốp người quần áo ngăn nắp, vừa nhìn có thể nhận ra là một đám người thân phận phi phàm.

Có người tinh mắt liền nhận ra trong nhóm người này có Bí thư huyện Dịch Minh Hoa.

Trong quán của lão Từ, Dịch Minh Hoa đang tươi cười, tiếp chuyện một cán bộ trẻ tuổi, thân hình cao lớn quan uy hiển hách.

Lão Từ dường như rất quen với vị cán bộ trẻ tuổi này, nét mặt tươi như hoa, bạn đời của ông ngồi bên cạnh cũng cười híp mắt.

- Thật không ngờ lão Từ lại quen biết Bí thư huyện ủy. Khó trách Quản lý đô thị Trương Phong Tử cũng không dám giương oai với ông ấy, có lần tôi còn thấy Trương Phong Tử vừa thấy lão Từ đã sợ rồi!
Trong đám người có người hạ giọng nói.

-Haha, Bí thư huyện ủy kia có là gì, người đàn ông cao lớn bên cạnh anh ta mới thực là quan lớn kìa. Hình như là là cán bộ lớn từ tỉnh xuống, người ta và lão Từ rất quen thân đó!
Bên cạnh có người nói.

Đám người bắt đầu xôn xao nghị luận, rất nhanh sau đó trong đám người đã có người nhận ra Trần Kinh.

-Đây là vị Phó cục trưởng trẻ tuổi của Cục Lâm nghiệp ngày trước, Phó cục trưởng Trần. Trước kia lão Từ mở quán bán hàng ngay cạnh Cục Lâm nghiệp, quan hệ của bọn họ dĩ nhiên rất thân thiết rồi!

-Phó cục trưởng Trần? Phó cục trưởng Trần là ai? Bây giờ lại có thể lợi hại vậy sao, giống như vào tỉnh thành làm cán bộ lớn vậy!

-Còn Phó cục trưởng Trần nào nữa? Chính là năm đó, khi Lâm Trung tham ô vi phạm kỷ luật bị bắt giam, chính là Phó cục Trần chủ trì công tác của Cục Lâm nghiệp lúc đó đấy. Sau này nghe nói được đảm nhiệm chức vụ Thư ký của Bí thư Thành ủy, càng về sau lại càng lợi hại hơn rồi....

Tranh luận trong đám người càng lúc càng nhiều, ánh mắt dồn về phía Trần Kinh cũng càng lúc càng nhiều.

Biết thân phận của Trần Kinh, trong mắt mọi người Trần Kinh cũng càng lúc càng trở lên thân thiết.

Người dân Lễ Hà vốn thuần phác. Phần lớn là dân tộc thiểu số. Người ở đây vô cùng đoàn kết, lại có đậm tư tưởng quê cha đất tổ.

Trần Kinh là cán bộ từ Lễ Hà đi lên, bây giờ đang thăng quan phát tài ở bên ngoài. Hiện tại trở về khiến mọi người xung quanh vô cùng vui vẻ, vô cùng hưng phấn, có phần cảm thấy tự hào.

Trần Kinh có thể cảm nhận được sự nhiệt tình từ mọi người xung quanh, vốn hôm nay ăn tối xong, Trần Kinh muốn một mình đi dạo, tiện thể hỏi thăm hai vợ chồng lão Từ.

Dịch Minh Hoa lại đề nghị cùng hắn đi dạo một chút, Trần Kinh cũng không biết rằng quán của lão Từ lại được dựng ở đường dành riêng cho người đi bộ, hơn nữa còn trở thành quán nướng nổi danh, hắn còn tưởng hai vợ chồng lão Từ vẫn còn ở gần cửa Cục Lâm nghiệp nữa!

Đoàn người đông đảo, hiên ngang đi trên đường dành riêng cho người đi bộ, không làm phiền người dân mới là lạ.

Hai vợ chồng lão Từ vô cùng cao hứng, mừng khấp khởi nướng một xiên thịt dê và một xiên thịt bò nhất định mời Trần Kinh nếm thử chút.

Trần Kinh đã lâu nhiều năm được thưởng thức lại hương vị này, năm đó với mấy xâu đồ nướng, thêm chút bia, một mình tự rót tự uống, tự ca tự nhạc, những năm tháng đó sống dậy dường như mới chỉ là ngày hôm qua mà thôi.

Hôm nay hai vợ chồng lão Từ nướng mấy chục xiên thịt, mọi người cùng nhau ăn, tất cả đều trầm trồ khen ngợi, Trần Kinh ăn cảm thấy có chút lạ, mùi vị không tệ nhưng đã không còn cái mùi vị như năm nào nữa...

Ăn một chút đồ ăn, Trần Kinh quay lại, cúi đầu nói với mọi người xung quanh:
-Bà con Lễ Hà, làm phiền mọi người ăn đồ nướng rồi, thật có lỗi! Tôi sẽ nhanh chóng rời đi, không làm phiền mọi người ăn khuya nữa!

-Không phiền, không phiền!
Trong đám người có người hô to, lại có người hô:
-Hoan nghênh Phó cục Trần trở về Lễ Hà, ở lại Lễ Hà lâu lâu rồi hay đi....

Trần Kinh chắp tay nói:
-Cảm ơn, cảm ơn mọi người! Nhất định thế rồi!

Dịch Minh Hoa tiến lại gần cười nói:
-Trưởng phòng Trần, anh xem, nhân dân Lễ hà vẫn còn nhớ anh đo! Xem ra năm đó anh ở Lễ Hà cũng nổi tiếng đấy chứ, đã nhiều năm như vậy mà mọi người vẫn không có quên anh!

Trần Kinh cảm thán trong lòng, nói chuyện dĩ nhiên là dùng tiếng Lễ Hà, hắn từ Lễ Hà đến Đức Cao đã lâu như vậy nhưng tiếng vẫn chỉ biết nói tiếng Lễ Hà mà thôi.

Bây giờ hắn ở Lễ Hà, là thật sự gần gũi nhất với cơ sở, trong hoàn cảnh như vật, xung quanh đều nói tiếng Lễ Hà, cũng không có ai từ vùng khác đến nói chuyện cùng hắn, lâu sau hắn tự nhiên cũng sẽ nói giọng Lễ Hà mà thôi.

Mà sau khi hắn từ Lễ Hà đi lên, vị trí càng ngày càng cao, người xung quanh ắt sẽ “nước dâng thì thuyền lên”, Trần Kinh không nói tiếng địa phương thì mọi người cũng sẽ nói tiếng phổ thông thôi.

...

Trung tâm cây giống Lễ Hà, trung tâm gây giống các động thực vật quý hiếm.

Hai hạng mục này kỳ thực là bắt đầu từ thời của Trần Kinh. Mấy hạng mục trước đây của tỉnh Lý Hảm khi Trần Kinh ở Cục Lâm nghiệp năm đó, bây giờ chính là Trung tâm gây giống động thực vật quý hiếm.

Sau này, Trần Kinh lãnh đạo Cục Lâm nghiệp, vô cùng coi trọng những hạng mục này, và những hạng mục này cũng trở thành thành tích sáng chói nhất của Cục Lâm nghiệp.

Trung tâm cây giống của Cục Lâm nghiệp, hai năm trước bắt đầu công nghiệp hóa, giúp nhân dân vài xã, thị trấn thoát khỏi cảnh nghèo, xã Du Thụ, trấn Dịch Chu, trấn Lễ Hà và vài xã, thị trấn khác, hiện tại diện tích hoa cỏ và cây giống đã đạt hơn mười vạn mẫu.

Nền công nghiệp hoa cây cảnh từ đó bắt đầu mạnh lên, hiện tại hoa cây giống đã trở thành nền công nghiệp chủ chốt của huyện Lễ Hà, ở Đức Cao và thậm chí sức ảnh hưởng còn rộng lớn khắp toàn tỉnh.

Mà sau khi Mông Hổ nhận chức ở Cục Lâm nghiệp, lại hợp tác cùng đại học Lâm nghiệp, bắt đầu nghiên cứu cách nuôi trồng phong lan và đào tạo theo tiêu chí “Trân – Kỳ – Đặc sắc”, bắt đầu đưa ra khái niệm “Trung tâm sức mạnh” hoa cây giống Lễ Hà, hiện tại rất được hưởng ứng.

Cùng Mông Hổ đi xuống vài xã, thị trấn, Trần Kinh đã thực sự hiểu được Trung tâm đó, thật sự thấy được sự thay đổi của Lễ Hà.

Sau khi hoàn thành thị sát, điều tra, nghiên cứu, Trần Kinh lén nói chuyện phiếm cùng Trưởng ban Tổ chức huyện Lễ Hà, Thiệu Danh, nửa thật nửa đùa nói:
-Cán bộ như Mông Hổ, nếu có thể có một nơi rộng hơn có lẽ sẽ bộc lộ được nhiều tài năng hơn nữa. Cục trưởng cục Lâm nghiệp thật đã chế ước anh ta rồi, nền kinh tế cây giống của Lễ Hà có thể nói là chỗ dựa vững chắc cho nền kinh tế, có rất nhiều triển vọng, rất nhiều tiềm năng!

Thiệu Danh gật gật đầu, tỏ ý trước mắt đồng chí Mông Hổ đã là cán bộ bồi dưỡng trọng điểm của tổ chức rồi, tài hoa và năng lực của anh ta đã được tổ chức công nhận rồi.

Đồng thời Thiệu Danh cũng trao đổi thêm vài ý kiến với Trần Kinh về phương diện cải cách cán bộ và cải cách tổ chức.

Trần Kinh nói với Thiệu Danh, muốn làm cải cách tổ chức, cải cách cán bộ, đầu tiên nội dung tư tưởng phải được đưa lên hàng đầu, phải hiểu được mục đích của cải cách: mục đích thực sự của cải cách không phải là làm loạn lên, tìm thành tích, kỳ tích mà là thông qua cải cách để chọn lựa và phân công cán bộ hợp lý khoa học.

Có thể thông qua phương thức cải cách, chọn lựa nhiều nhân tài ưu tú cho vị trí chủ chốt, lấy cơ sở nhân tài để củng cố sự kiến thiết và phát triển của Lễ Hà.

Mặt khác, muốn làm cải cách tổ chức, nguyên tắc cơ bản nhất chính là công khai, công bằng, công chính, phải lắng nghe ý kiến của quần chúng nhân dân, phải trưng cầu Hội đồng nhân dân rộng khắp, ý kiến của các đồng chí trong, Mặt trận Tổ quốc, phải tôn trọng ý kiến của các đồng chí lão thành.

Trong phương diện khảo sát bộ pận, phải càng công minh càng tốt, phạm vi khảo sát càng rộng càng tốt.

Mặt khác, phương pháp cải cách phải đa dạng, nhiều mặt, phải dũng cảm đổi mới, phải linh động vận dụng sự dân chủ bên trong Đảng, phải chiếu cố đến độ tập trung, dân chủ trong Đảng.

Cuối cùng Trần Kinh tỏ ý Lễ Hà thông qua phương thức công khai công tuyển, chọn ra vị huyện phó số một, mở ra phong trào trong toàn tỉnh, ảnh hưởng rất lớn, ý nghĩa sâu xa.

Điều này cho thấy tổ chức cải cách và cải cách cán bộ ở Lễ Hà đang đứng đầu toàn tỉnh, bộ máy đương nhiệm của Lễ Hà hẳn đã không ngừng cố gắng, phải tiếp tục khảo sát công tác cải cách tổ chức, tiếp tục đổi mới, tranh thủ nghiên cứu phương pháp khoa học, hợp lý, làm kim chỉ năm cho toàn tỉnh.

Sau khi Trần Kinh nói chuyện ở Ban Tổ chức, lại đi thăm trường Đảng huyện ủy, cũng do Thiệu Danh cẩn thận an bài, chuyên đào tạo những khóa học về Đảng ủy cho những thanh niên xuất sắc của tỉnh.

Trên lớp học, Trần Kinh cũng ngỏ lời, hắn cũng từ khóa học Thanh niên ưu tú của Tỉnh ủy mà ra làm cán bộ, khóa học Thanh niên ưu tú của tỉnh ủy là trọng điểm của việc tổ chức bồi dưỡng cán bộ trẻ tuổi, tại sân chơi này, cán bộ không chỉ học về ý thức, tư tưởng chính trị mà còn có nhiều kiến thức văn hóa khoa học và kiến thức về xã hội hiện đại.

Đó điều là những kiến thức thiết yếu cần vận dụng trong tương lai, một cán bộ trẻ tuổi có bao nhiêu là nhiệt huyết, một cán bộ trẻ tuổi có bao nhiêu là tiềm lực phát triển.

Quan trọng nhất là xem năng lực học tập này mạnh hay yếu, người hiếu học chắc chắn sẽ trổ hết được tài năng, trở thành cán bộ trẻ tuổi nổi bật.

Sau khi bài giảng kết thúc, Trần kinh lại cùng toàn thể khóa học Thanh niên ưu tú của tỉnh chụp ảnh lưu niệm.

Mà vào lúc này lại có một khúc nhạc đệm ngang. Ngay sau khi chụp ảnh chung cũng khóa học Thanh niên ưu tú xong, Trần Kinh đề nghị trở về khách sạn. Đúng lúc này, Mông Hổ lại mang giấy đến, nói muốn Trần Kinh viết cho anh ta vài chữ.

Trung tâm cây giống của Lễ Hà hiện tại chính thức mở trung tâm lớn, viết lưu niệm lại vài chữ “xã cây giống thành phố Đức Cao”.

Trần Kinh hận không thể chửi cho Mông Hổ một trận cho hiểu, nhưng hắn lại nghĩ, Mông Hổ là cán bộ do một tay hắn cất nhắc lên, hắn không lưu lại bút tích của mình cho anh ta, người khác biết được sẽ nghĩ sao đây?

Cuối cùng Trần Kinh đành phải kiên nhẫn, lần đầu tiên dùng bút long viết mấy chữ này trên giấy Tuyên Thành, cuối cùng đề tặng hai chứ Trần Kinh, đây cũng là bức lưu niệm đầu tiên trong cuộc đời chính trị của hắn từ trước đến nay.