Quan Sách

Chương 393: Sự lợi hại của Cục trưởng Trần!




Trần Kinh khi họp có 1 thói quen, hắn chủ trì cuộc họp sẽ không thích đến phòng họp mà họp ngay tại phòng làm việc.

Trên ghế sofa trong phòng làm việc, mọi người ngồi quanh bàn trà, Trần Kinh đích thân phá trà, đây là không khí Trần Kinh thích nhất.

Hôm nay Trần Kinh chủ trì cuộc họp, quy mô cao nhất.

Bốn đại Ủy viên thường vụ Quận ủy đang có mặt, Trưởng ban tổ chức cán bộ Đường Chiêu Chiêu, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Phùng Hải Minh, Cục trưởng cục công an Âu Dương Cường, Chánh văn phòng Quận ủy Chân Củng, quy mô như vậy, thông thường chỉ có Bí thư chủ trì mới có được hiện trường như vậy

Trần Kinh pha trà, giọng điệu rất không khách khí, hắn nghiêm khắc phê bình Cục công an thời gian gần đây không ra sức trong công tác xử lý văn phòng quản lý khu phố Hà Hoa, nhất là Bí thư và Chủ nhiệm của văn phòng quản lý khu phố Hà Hoa đã nhận hối lộ lớn như vậy, tạo ra ảnh hưởng vô cùng tiêu cực.

Trần Kinh vừa nổi bảo, không khí cuộc họp liền trở nên căng thẳng.

Phòng làm việc không thể bằng phòng họp, phòng họp không gian lớn, mọi người ngồi cách xa nhau. Còn bây giờ, ở trong phòng làm việc, mọi người ngồi quanh bàn trà, khoảng cách gần như vậy, không chút hòa hoãn, thực sự khiến người ta khó chịu.

Cục trưởng cục công an Âu Dương Cường đỏ mặt tía tai

Vốn vụ án Hà Hoa cục đã thành lập tổ chuyên án, y không phụ trách.

Nhưng, Bí thư Lưu từ Bắc Kinh trở về, Âu Dương Cường đến thăm ông ta đã bị Bí thư Lưu phê bình là không nắm chắc đại cục, ngoài ra áp lực từ Cục thành phố ép xuống cũng khiến y không kịp trở tay.

Hồ Lệ Cục phó thường trực của Cục thành phố hiện đã kêu y lên, chỉ vào “Thông báo nghiêm cấm hoạt động chấp pháp phi công vụ hệ thống công an” trực tiếp phê bình Cục công an quận Đức Thủy không căn cứ vào điều lệ, Sở công an nhấn mạnh 1 lần nữa, hệ thống công an phải giữ mình trong sạch, không để bị cuốn vào trong chấp pháp không công vụ của địa phương.

Nhất là công tác giải phóng mặt bằng, đây là công tác khiến dân chúng dễ phẫn nộ nhất, Cục công an sao có thể dễ dàng trộn lẫn trong đó?

Giọng điệu của Hồ Lệ không chút khách khí, anh ta nói:
- Lão Âu, anh có biết hiện nay công an chúng ta nằm ở vị trí nào trong lòng dân chúng không? Lúc nào chúng ta cũng phải cảnh tỉnh, phải chú ý đến hình tượng và địa vị của minh trong lòng dân chúng, giờ thì hay rồi, hiện trường ẩu đả có công an cảnh sát tham gia, cuối cùng còn có nhân viên giải phóng mặt bằng bị đánh chết

Cả 2 bên chúng ta đều chẳng lấy lòng được, cả 2 bên đều mắng chúng ta, cục diện bị động thế này do đâu mà thành?

Sau đó Hồ Lệ xoay qua nói về vụ án Hà Hoa , Hồ Lệ phê bình cục công an Đức Thủy không biết nặng nhẹ, vụ án như vậy đáng lẽ phải mau chóng kết án. Cho dù có phải xâm nhập điều tra thì cũng chỉ co thể âm thầm điều tra, sau đó đem về tính sổ.

Tại sao lại kéo dài lâu như vậy, gây ra ảnh hưởng kém đến thế?

Đem về tính sổ!

4 chữ này rất chính xác, Âu Dương Cường bèn cảm thấy mình đang bị đem về tính sổ. Lúc trước y sắp xếp thành lập tổ chuyên án, mục đích là để trốn tránh trách nhiệm, nhưng giờ xem ra, trách nhiệm căn bản không thể trốn được, Nhiếp Quang kia giờ đang bị thanh toán triệt để, có khả năng cả Cục công an cũng sẽ bị thanh toán.

Âu Dương Cường khó mà kham nổi, Trưởng ban tổ chức cán bộ Đường Chiêu Chiêu cũng rất xấu hổ.

Gã nhận được điện thoại của Bí thư Phương, trong điện thoại Bí thư Phương ám chỉ Trần Kinh đang đi sai hướng, lúc trước gã lĩnh hội ý tứ của Bí thư Phương là, Bí thư Phương muốn chỉnh Trần Kinh.

Cho nên, trong khoảng thời gian này, gã cơ bản không thông báo công tác với Trần Kinh.

Không chỉ như thế, gã còn âm thầm cản chân Trần Kinh làm việc, nhất là trong vấn đề nhân sự, trước kia, năm ba bận gã lại xuống hiện trường, nhưng bây giờ, gã không thèm đi nữa, sau khi Bí thư và Chủ nhiệm văn phòng quản lý khu phố Hà Hoa gặp chuyện, đối với 2 cán bộ thay thế vị trí này, gã đã lén tự chọn người.

Trong suy nghĩ của gã, gã cứ lựa chọn người trước, sau đó trực tiếp xin chỉ thị của Lưu Tích Nhân, chỉ cần Lưu Tích Nhân gật đầu, sau đó thông qua Hội nghị thường vụ là xong, chuyện này căn bản không liên quan đến Trần Kinh.

Nhưng hiện nay, Lưu Tích Nhân đã trao quyền cho Trần Kinh toàn quyền phụ trách chuyện Hà Hoa ?

Toàn quyền phụ trách là gì? Tức là chọn Bí thư, chủ nhiệm cho Khu dân cư Hà Hoa, Trần Kinh cũng phụ trách, Đường Chiêu Chiêu gã phải lắng nghe chỉ thị Trần Kinh trước rồi mới có thể manh động được.

Điều này khiến Đường Chiêu Chiêu rất bị động, rất lúng túng.

So với Đường Chiêu Chiêu, Âu Dương Cường, Phùng Hải Minh thì có chút đắc ý.

Lập trường của Phùng Hải Minh rất dứt khoát, hiện nay làm gì y cũng xin chỉ thị của Trần Kinh, hiện nay trong đám Ủy viên thường vụ ở Đức Thủy, y với Trần Kinh tương đối thân nhau.

Ngay cả vụ Văn phòng quản lý khu phố Hà Hoa, từ đầu đến cuối Phùng Hải Minh đều xin chỉ thị của Trần Kinh xong mới động thủ, chưa bao giờ tự tiện làm chủ

Trước kia, có người nói bóng nói gió với Phùng Hải Minh, mong y hiểu rõ tình thế.

Phùng Hải Minh đã từ chối đối phương, nói cho người ta biết, y nhìn rõ tình thế và phương hướng hơn bất cứ ai, không cần người khác nhắc nhở.

Người đó hiện vẫn đang ngồi trong căn phòng này, đó chính là Đường Chiêu Chiêu.

Đường Chiêu Chiêu và Phùng Hải Minh từng là bạn học cùng kỳ ở trường Đảng, quan hệ khá hòa thuận.

Nhưng từ khi 2 người cùng nhậm chức 1 nơi, vì cả hai đều là Ủy viên thường vụ Quận ủy nên cả 2 đều âm thầm phân cao thấp.

Giờ trong xếp hạng Ủy viên thường vụ, ngoại trừ vị trí Top 3 là cố định, những vị trí phía sau vẫn chưa cố định, ai đứng trước ai đứng sau đều phải nhìn vào kinh nghiệm và quyền lợi.

Thông thường mà nói, hiện nay Ban tổ chức cán bộ tương đối quan trọng, Đường Chiêu Chiêu xếp hạng trên Phùng Hải Minh.

Nhưng Phùng Hải Minh lại có kinh nghiệm hơn so với Đường Chiêu Chiêu, với điều này Phùng Hải Minh luôn canh cánh trong lòng, cho nên bình thường 2 người luôn tranh chấp với nhau.

Hầu hết, tầm nhìn của Trưởng Ban tổ chức cán bộ Đường Chiêu Chiêu cao hơn, khi 2 bên đấu với nhau, gã chiếm chút ưu thế, điều này khiến trong lòng Phùng Hải Minh hơi khó chịu.

Nhưng hôm nay, cuối cùng Phùng Hải Minh cũng được thấy Đường Chiêu Chiêu chật vật, thực sự chật vật!

Trần Kinh là ai trong lòng Phùng Hải Minh hiểu rất rõ, trong lòng y sớm đã đặt Trần Kinh vào vị trí 1 người không thể đắc tội rồi.

Câu mà Trần Kinh nhắc nhở y y vẫn ghi khắc trong lòng, đó là bất cứ lúc nào cũng phải ở đúng vị trí của mình, đều phải nắm chính xác vị trí của mình.

Đức Thủy hiện nay, ngoại trừ Lưu Tích Nhân và Nhiếp Quang ra, Trần Kinh là lãnh đạo.

Nếu có ai nghĩ rằng Trần Kinh còn trẻ, có thể ức hiếp, có thể lừa gạt, người đó chính là thiên hạ đại ngốc, Đường Chiêu Chiêu không ngờ lại ngốc như vậy, điều này khiến trong lòng Phùng Hải Minh rất sảng khoái!

Trần Kinh chầm chậm uống trà, ánh mắt nhìn về phía Âu Dương Cường nói:
Cục trưởng Âu Dương, con người tôi nói chuyện đôi khi không khách khí, anh cũng đừng để ý quá! Chuyện này cứ làm thế đi, Cục công an tuy làm việc không nắm chắc đại cục, nhưng trong quá trình điều tra vụ ẩu đả khu Hà Hoa, cũng đã điều tra ra vụ án tham ô nghiêm trọng của Văn phòng quản lý khu phố Hà Hoa rồi, từ phương diện này mà nói coi như cũng có công!

Ưu khuyết điểm bù trừ cho nhau, chuyện này coi như xong đi!

Nhưng xong thì xong, còn tinh thần của cuộc họp Quận ủy khi về anh vẫn phải truyền đạt lại, lãnh đạo phụ trách công tác Hà Hoa lần này phải tổ chức kiểm tra, kiểm tra khắc sâu, tôi muốn xem điều tra được gì!

Âu Dương Cường nói:
Vâng, khi về chắc chắn tôi sẽ tổ chức cuộc họp truyền đạt tinh thần của cuộc họp Quận ủy, kiểm tra toàn bộ các nhân viên có liên quan!

Trần Kinh gật đầu, nhìn về phía Đường Chiêu Chiêu nói:
Trưởng ban Đường, các lãnh đạo của Văn phòng quản lý khu phố Hà Hoa, anh đã chọn được ai thích hợp chưa? Những ứng cử viên này phải chọn nhanh lên, sau khi chúng ta ban hành quyết định là phải nhanh chóng đến nhậm chức đấy!

Đường Chiêu Chiêu nhấp môi nói:
Bí thư Trần, thời gian ngắn vậy, chúng ta khó tiến hành khảo sát rộng rãi các nhân viên có liên quan...

Không ai chọn thì để tôi đề cử cho anh 1 người, Phó chánh văn phòng ủy ban nhân dân Vương Thanh, người này thế nào? Tôi đề cử 1 người, còn các anh tự châm chước 1 người đi, sửa sang lại tài liệu khảo sát liên quan xong nhanh chóng đưa lên cho tôi, chúng ta còn phải trưng cầu ý kiến Bí thư, sau đó lập tức thông qua Hội nghị thường vụ...

Trần Kinh sắp xếp công việc rất thuần thục, giọng điệu khẳng định kiên quyết, không chút mềm mỏng, nói chuyện rất có tính công kích.

Đường Chiêu Chiêu cơ bản không có cơ hội phản kích, Trần Kinh đã chặn mất ý định của y rồi, Trần Kinh đã tiến cử Vương Thanh với y, người này có nằm trong tầm nhìn của Ban tổ chức cán bộ không? Điều này e là 1 ẩn số.

Nhưng, Đường Chiêu Chiêu có thể không chấp hành ý định của Trần Kinh sao? Đây gần như không thể!

Chân Củng ngồi bên cạnh xem màn kịch, trong lòng thổn thức cảm thán.

Với việc vận dụng quyền lực, trước nay Chân Củng cảm thấy mình đã rất vững rồi, giờ nhìn lại Trần Kinh mới biết, mình chẳng qua chỉ là 1 học sinh tiểu học mà thôi

Anh ta hơi hâm mộ Vương Thanh.

Anh ta quen Vương Thanh, người nàu có năng lực, có cá tính, trước kia làm trong bộ máy bên dưới thuộc quản lý của quận, nhưng vì không xử lý tốt mối quan hệ với cấp trên, cuối cùng bị điều đến Văn phòng Ủy ban nhân dân.

Đến Văn phòng Ủy ban nhân dân, Vương Thanh không có quan hệ, bình thường lại không giỏi giao tiếp, nên vẫn thất bại

Nhưng hôm nay, 1 câu nói của Trần Kinh đã khiến cậu ta đã có cơ hội đông sơn tái khởi. Vương Thanh là 1 mãnh tướng, con mắt nhìn người của Trần Kinh quả tinh tường.

Thú vị hơn là, Vương Thanh và Đường Chiêu Chiêu trước nay quan hệ không được tốt

Cán bộ mà Vương Thanh xử lý không tốt mối quan hệ có liên quan đến Đường Chiêu Chiêu.

Hình như năm ngoái, Quận ủy và lãnh đạo từng đề nghị đưa Vương Thanh xuống cơ sở rèn luyện, Đường Chiêu Chiêu lúc đó đã lên tiếng, nói là làm 1 cán bộ, không chỉ cần có năng lực, mà tư tưởng cũng cần phải đúng đắn. Đối với những cán bộ tư tưởng quá thấp, chúng ta phải dám giáo dục nhiều hơn nữa, dám để cho họ chịu nhiều thất bại, đây là những rèn luyện tổ chức dành cho họ.

Cũng vì những lời này của Đường Chiêu Chiêu, chuyện xuống cơ sở rèn luyện của Vương Thanh đã bị gác lại vô điều kiện

Chuyện này ở Đức Cao có rất nhiều người đều biết, còn Đường Chiêu Chiêu vì chuyện này, cũng khiến mọi người thấy được y có nắm quyền bính trong tay, địa vị của y ở Đức Thủy càng thêm vững chắc!

Nhưng hiện nay, Đường Chiêu Chiêu không thể không tự mình “chiếu cố” Vương Thanh, tổ chức nên khảo sát và rèn luyện Vương Thanh, hiện tại cuối cùng cũng đã phù hợp yêu cầu rồi!

Mấy hôm trước, Trần Kinh ở Đức Thủy vẫn bốn bề là địch, hiện tại, hắn đã điêu luyện rồi, mấy Ủy viên thường vụ quan trọng đối diện với hắn mà không dám nói, sợ chỉ thiếu cẩn thận 1 chút là sẽ bị răn dạy!

Đây là gì? Đây chính là quyền lợi và uy tín!

Uy tín của Trần Kinh từ đâu mà có? Thật sự là từ chuyện Lưu Tích Nhân ủng hộ hắn sao?

Chuyện này hiển nhiên không đơn giản như vậy, Chân Củng có thể nhìn thấu vấn đề, Đường Chiêu Chiêu còn cả Âu Dương Cường là đồ ngốc cả sao? Bọn họ không thể nhìn rõ được cục diện chính trị Đức Thủy hiện nay sao?

Thủ đoạn và mánh khóe của Trần Kinh, nếu giờ mà họ vẫn chưa hiểu được thì mấy năm nay họ sống uổng phí rồi.

Chính vì họ hiểu, nên trong lòng họ bắt đầu kính sợ, đã biết sự lợi hại của Phó bí thư! Lúc này, đối nghịch với Trần Kinh chính là tự tìm đường chết, là hành động vô cùng ngu xuẩn...