Quan Sách

Chương 387: Ai chơi với lửa?




Chuyện xảy ra ở Đức Thủy, người khí giấu diếm nhất là Chân Củng.

Cái danh đa mưu túc trí của Chân Củng không phải hữu danh, trí của anh ta là ở chỗ anh ta nắm quá nhiều tin trong tay.

Là thư ký của Bí thư Quận ủy Lưu Tích Nhân, vòi của Chân Củng sớm đã duỗi khắp hang cùng ngõ hẻm của Đức Thủy rồi, chỉ cần Đức Thủy xảy ra chuyện, chân tướng sự việc, tiền căn hậu quả chẳng có gì mà anh ta không biết.

Biết quá nhiều tin, có nhiều chuyện người không không thấy được anh ta lại có thể thấy rõ.

Chẳng hạn như sự cố xảy ra ở Đức Thủy lần này, bề ngoài tất cả đều đồn là Trần Kinh chủ mưu việc này, ngay cả Phó chủ tịch quận Lưu Vĩ ngày nào cũng báo cáo với anh ta, trong ngoài, ai nấy đều nhìn chằm chằm Trần Kinh.

Nhưng nguyên nhân thực tế là gì, trong lòng Chân Củng hiểu rõ.

Trần Kinh chỉ là lớp vỏ ngụy trang bên ngoài, kẻ thực sự khống chế là Nhiếp Quang.

Nhiếp Quang này thủ đoạn nổi tiếng lợi hại, năm đó lúc còn ở Đảng ủy cấp dưới, Nhiếp Quang đã là người nổi tiếng trong chính đàn Đức Thủy, tính toán của gã rất chặt chẽ, đôi lúc, suy nghĩ của gã rất quán triệt, luôn dùng những cách thức rất khéo léo.

Nói Nhiếp Quang chịu thiệt, cũng chỉ có mấy lần giữa gã và Lưu Tích Nhân đụng chạm nhau, Lưu Tích Nhân làm việc trọng kiếm vô phong, hơn nữa có chỗ dựa rất chắc, Nhiếp Quang có dùng trăm mưu nghìn kế, cũng không lung lay được Lưu Tích Nhân. Ngược lại Lưu Tích Nhân bất thình lình ép gã 1 chút là đủ để khiến gã khó sống rồi.

Sau khi đấu vài trận, Nhiếp Quang dần về lại đúng vị trí của mình, còn Lưu Tích Nhân cũng không phải là người không hiểu quy tắc quan trường, ruộng thuộc về Nhiếp Quang, ông ta không giẫm đến, cho nên 2 người sống chung cũng không tệ, phối hợp khá “ăn ý”

Nhưng gần đây, cân bằng giữa 2 người rốt cuộc cũng bắt đầu rạn vỡ, quan hệ ngày càng căng thẳng hơn.

Dưới cách nhìn của Lưu Tích Nhân, khả năng chính trị của Nhiếp Quang có khiếm khuyết. Làm việc không đủ quyết đoán, nên phải cho họ chút gan, cho họ chút áp lực. Nhưng dưới cách nhìn của Nhiếp Quang, tình thế Đức Thủy hiện nay không tốt, tình hình thế này, chính là lúc phải làm ra thành tích, phải tạo ra lợi nhuận

Nhưng vào thời khắc mấu chốt, Quận ủy lại chiếm hết ưu đãi. Còn mấy chuyện khó khăn, thối nát giao hết cho Ủy ban nhân dân quận xử lý, chuyện này rõ ràng là đang chèn ép Ủy ban nhân dân quận, không cho Ủy ban nhân dân quận có cơ hội thể hiện tài năng mà.

Mâu thuẫn hiện rõ, tranh chấp xảy ra. Còn Trần Kinh thì đang ở giữa Nhiếp Quang và Lưu Tích Nhân.

Lần này xảy ra chuyện, Nhiếp Quang đang lấy Trần Kinh làm vật chắn, xuất chiêu với Lưu Tích Nhân. Nhìn cách làm này, cùng với thâm nhập điều tra thì “chân tướng” sẽ lộ ra. Nội tình của Lưu Tích Nhân sẽ bị đào xới càng lúc càng nhiều.

Chân Củng không tin Trần Kinh không thể thấy rõ những điều này, nhưng Trần Kinh vẫn chẳng hề tỏ vẻ gì. Trong lòng hắn rốt cuộc đang nghĩ gì?

Hiện nay Chân Củng hơi khó xử, vì anh ta không biết mình có nên đem chuyện này báo cáo cụ thể với Lưu Tích Nhân không.

Hiện tại, cục diện Đức Thủy đã gây chú ý của 1 vài lãnh đạo Thành ủy rồi, nhất là Bí thư Phương. Ông ta rất bất mãn với phương thức và biện pháp xử lý sự việc của Đức Thủy, cho rằng Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận Đức Thủy không nắm đúng trọng điểm, không có trách nhiệm.

Vì thái độ này của Bí thư Phương, gần đây trong bộ máy rất náo nhiệt, chia ra mấy phái rõ rệt.

Nhiếp Quang 1 phái, cũng do chính Nhiếp Quang cầm đầu, khí thế tương đối mạnh. Còn lực lượng của Lưu Tích Nhân trong bộ máy càng mạnh hơn 1 chút, nhưng kỳ lạ là, giữa những phái này không hề đối chọi gay mắt, dường như 2 bên đều chỉ chỉa mũi giáo vào Trần Kinh.

Chuyện đến mức độ này, rốt cuộc là ai có vấn đề, ai đi sai hướng?

Đám người của Lưu Tích Nhân cho rằng Trần Kinh đi sai hướng. Còn đám người của Nhiếp Quang lại cho rằng phương pháp xử lý vấn đề của Trần Kinh có vấn đề, dẫn đến những xao động trong lòng thành viên bộ máy hiện nay.

Tóm lại, trách đi trách lại, mọi người đều trách Trần Kinh, bỏ qua hết những nhân tố khác.

Dù sao Trần Kinh cũng là người ngoài, dù sao Trần Kinh cũng không phải xuất thân từ Đức Thủy, vốn hắn chủ trì đại cục đã nhiều người có ý kiến, giờ lại xảy ra chuyện như vậy, cảm xúc của mọi người càng bị chịu ảnh hưởng.

Đương nhiên, cũng không loại trừ nhân tố Phương Khắc Ba, không có Phương Khắc Ba “khuyến khích” 1 số người chắc chắn sẽ không dám làm như vậy vào thời điểm này.

Phát triển của sự việc, cũng không vì trong nội bộ bộ máy xuất hiện mâu thuẫn mà dừng lại, rất nhanh chóng, tin tức quan trọng đã truyền ra ngoài.

Tổng giám đốc Công ty xây dựng Phiếm Giang Trâu Hải chủ động tìm đến Cục công an quận khai báo vấn đề, y thừa nhận lúc mình đảm nhiệm chức Tổng giám đốc Công ty xây dựng Phiếm Giang xử lý vấn đề công trình công viên Hà Hoa có chút sơ sẩy, dẫn đến ẩu đả giữa công nhân và dân chúng.

Nhưng đồng thời y cũng bày tỏ, y cũng không sai công nhân ẩu đả, những công nhân ẩu đả, đều là những công nhân của các công ty thầu con bên ngoài, không phải công nhân Công ty xây dựng Phiếm Giang.

Y hy vọng cơ quan công an có thể điều tra thêm, thậm chí hy vọng cơ quan công an có thể bắt được kẻ gây họa, như vậy, cũng có thể khiến chân tướng sự việc rõ ràng hơn.

Trâu Hải nói, nội bộ công ty đã xử phạt các giám đốc và lãnh đạo liên quan đến dự án, nếu cơ quan công an cần công ty phối hợp gì, Công ty xây dựng Phiếm Giang sẽ phối hợp phá án với cơ quan công an vô điều kiện.

Buổi chiều hôm Trâu Hải khai nhận vấn đề, không khí Đức Thủy bỗng căng thẳng.

Ủy ban kỷ luật và Viện kiểm sát kết hợp hành động, thành lập tổ điều tra tiến đến chiếm giữ Văn phòng quản lý khu phố Hà Hoa, rất nhanh chóng, tin tức Chủ nhiệm và lãnh đạo có liên quan của Văn phòng quản lý khu phố Hà Hoa bị Ủy ban kỷ luật điều tra đã được truyền ra ngoài.

Tin này đã gây chấn động toàn Đức Thủy.

Lúc trước những tin này vốn đã đưa đến Công ty truyền thông, vừa gặp chuyện đã lập tức sôi sục ngay, bọn họ nhanh chóng đến Hà Hoa, phân tích nguyên nhân bên trong của sự việc

Trước kia, người Đức Thủy đều biết Cục công an đang điều tra Công ty xây dựng Phiếm Giang và Tập đoàn Tam Giang, nhưng điều tra như vậy rất nhiều người đều biết khó mà có tác dụng được.

Còn lần này, không ngờ Công ty xây dựng Phiếm Giang chủ động khai nhận vấn đề, khai rõ ràng rành mạch, hơn nữa, Trâu Hải còn tố cáo những người tham gia vào việc này, chuyện này thực sự khiến người ta khó mà lường trước được, gần như khiến người ta không kịp trở tay.

Căn cứ theo những gì Công ty xây dựng Phiếm Giang tố cáo, xử lý vụ ẩu đả lần trước sau lưng còn có bóng dáng lãnh đạo văn phòng quản lý khu phố

Vậy Công ty xây dựng Phiếm Giang đã gánh vác bao nhiêu công trình, làm bao nhiêu việc, đằng sau có phải còn có các cán bộ cấp bậc cao hơn không?

Lòng hiếu kỳ như vậy, thúc đẩy người ta chú ý đến nguyên nhân căn bản, rất nhiều người đều hy vọng có thể truy vấn ngọn nguồn, có thể tra được gì đó.

Các lãnh đạo liên quan của Hội đồng nhân dân quận và Mặt trận Tổ quốc bắt đầu hỏi đến chuyện này, Hội đồng nhân dân quận và Mặt trận Tổ quốc đều phái tổ điều tra đến Hà Hoa tìm hiểu tình hình, đến lúc này, thanh thế càng trở nên khó lường, câu chuyện đằng sau 1 cuộc xung đột, 1 sự kiện ẩu đả khiến người khác vô cùng mơ hồ.

...

Phó chủ tịch quận Lưu Vĩ trong tay cầm cặp công văn, cầm rất chắc, bình thường, xe của anh ta đi đâu, anh ta cũng dặn lái xe lái chậm, cứ từ từ mà lái, không cần nóng vội.

Không phải là vì Lưu Vĩ sợ chết, chủ yếu là vì Lưu Vĩ là lãnh đạo, là 1 lãnh đạo cấp huyện, bất cứ giây phút nào anh ta cũng phải giữ hình tượng

Hình tượng Lưu Vĩ để ý chính là “thong dong”.

Anh ta thích nhất câu núi Thái Sơn sụp ngay trước mắt mặt vẫn không biến sắc, anh ta cảm thấy 1 cán bộ lãnh đạo có năng lực, có trình độ hay không thì phải nhìn xem người đó có thong dong hay không?

Cả ngày cứ hấp tấp vội vàng, nhìn thì có vẻ nhanh chóng dứt khoát, quyết đoán, kỳ thực trong bụng căn bản là không đủ tự tin, vội vàng là do áp lực trong lòng quá lớn nên hấp tấp, dùng hành động mau lẹ để che giấu thiếu tự tin trong lòng.

Hôm nay, Lưu Vĩ dường như đã không nhớ đến hình tượng thong dong mà mình vẫn hằng chú ý rồi.

Dưới sự thúc giục của anh ta, lái xe cũng anh ta lái nhanh như chớp, gần như vọt vào trong quận ủy, sau đó két 1 tiếng, chiếc xe dừng ngay tòa nhà Ủy viên thường vụ, Lưu Vĩ bước xuống từ ghế phụ, chạy về phía cửa

Ánh mặt trời chiếu lên trán anh ta lấp lánh, dường như có thể thấy được những giọt mồ hôi đọng trên trán anh ta.

Sắc mặt anh ta xanh mét, bước đi vội vàng, trên đường có người chào hỏi, anh ta cũng gật đầu rồi nhanh chóng bước về phía trước.

Hành động của anh ta khiến nhiều người chú ý, không rõ vì sao Phó chủ tịch quận Lưu thong dong sao hôm nay chẳng thong dong nữa?

Thời gian gần đây, Lưu Vĩ là khách quen của Quận ủy, ngày nào anh ta cũng đến báo cáo công việc với Trần Kinh, căn bản là sáng 1 lần, chiều 1 lần.

Mỗi lần đến, anh ta không chút nóng vội, luôn mỉm cười, gặp ai cũng gật đầu chào hỏi, đôi lúc còn bắt chuyện vài câu, nói vài câu chuyện phiếm với người khác. Khiến người ta có cảm giác giống như anh ta đến đây không phải để báo cáo mà chỉ đến Quận ủy để làm quen, kiếm người nói chuyện vậy.

Đặc biệt mọi người đều biết, xã Hà Hoa đang xảy ra những chuyện rất tệ, mọi người không thể tin nỗi biểu hiện của Lưu Vĩ.

Hầu hết đều cảm thấy sự thong dong của Lưu Vĩ quả danh bất hư truyền, dù gặp chuyện khó khăn hay nguy hiểm, anh ta cũng có thể bình tĩnh không nóng vội, quả là quá giỏi!

Hôm nay thì ngược lại nên đã khiến cho người ta có thể ý thực được, có thể đã có chuyện rất lớn xảy ra.

Phó chủ tịch quận Lưu thong dong đã không thể thong dong nữa rồi,vậy chuyện có thể nhỏ nữa sao?

Lưu Vĩ chạy thẳng đến văn phòng của Trần Kinh, vừa đến cửa thì bị Mã Tiến ngăn lại, Mã Tiến nói:
- Chủ tịch quận Lưu, Bí thư Trần có dặn, sáng nay anh ấy không tiếp bất kỳ ai, anh ấy có văn kiện quan trọng cần phê duyệt!

Thần sắc Lưu Vị bị kiềm hãm, gượng cười, nói:
- Tiểu Mã, chuyện gấp, tôi phải báo cáo với Bí thư Trần bằng bất cứ giá nào. Thế này đi, phiền cậu nói với Bí thư Trần 1 tiếng, nói lão Lưu tôi không làm tốn thời gian của anh ấy đâu, nhiều nhất là 10 phút!

Mã Tiến cười nói
- Đúng là không có cách nào đâu, anh có gõ cửa cũng vô dụng!
Anh ta tiến đến bên cạnh Lưu Vĩ, hạ giọng nói:

- Thực không dám dấu diếm Chủ tịch quận Lưu, Bí thư Trần hôm nay không có ở đây, sáng nay anh ấy không đi làm!

- Không đi làm?
Trong mắt Lưu Vĩ lộ vẻ kinh hãi, anh ta cảm thấy tim mình như bị ai xé ra, nhất thời có chút rối loạn.

Vào lúc này, tin tức về Hà Hoa đang chuyển biến đột ngột, lúc này Trần Kinh không có ở Quận ủy, vậy hắn đi đâu?
Hay hắn đích thân đến hiện trường rồi???