Quan Sách

Chương 379: Rất có hiệu quả!




-Cục giáo dục Đức Thủy công bố với dân chúng kế hoạch và phương án cải cách giáo dục tổng quát.

Trong chuyện này cải cách Nhất Trung Đức Thủy là lớn nhất.

Để tiếp tục duy trì ưu thế cạnh tranh của Nhất Trung Đức Thủy, những phương thức và biện pháp tốt có sẵn của Nhất Trung Đức Thủy được giữ lại, còn đối với những hủ bại của Nhất Trung Đức Thủy thì sẽ tiến hành chèn ép và đả kích nghiêm túc.

Những vấn đề này đều được Trần Kinh đích thân phê duyệt, yêu cầu phải lấy phê bình giáo dục làm chính, đối với những cán bộ và giáo viên chủ động nhìn nhận sai lầm thì sẽ xử lý khoan dung, ngoài ra, đối với các cá nhân có vấn đề, phải đảm bảo an toàn, không thể để các giáo viên bị tổn thương đến cơ thể, danh tiếng, tâm hồn.

Mặt khác, chế độ tiền lương của Nhất Trung Đức Thủy, Trần Kinh phê duyệt chế độ tiền lương hiệu quả, ngoại trừ 1 bộ phận tài chính do nhà nước đưa xuống vẫn không thay đổi, nhà trường sẽ thu nhập qua vài nguồn khác, chủ yếu là dùng làm phúc lợi cho giáo viên và việc dạy học. Toàn huyện phải ưu tiên đảm bảo mức lương của giáo viên, mức lương của giáo viên phải cao hơn so với các đơn vị hành chính sự nghiệp khác, toàn hiện phải tạo được bầu không khí tôn sư trọng đạo

Cải cách giáo dục, đối với Cục trưởng Cục giáo dục Liễu Thanh mà nói, đây là cơ hội lập công chuộc tội hiếm hoi của anh ta.

Cho nên, anh ta rất chú ý, các trường đại, trung, tiểu học trong toàn quận, hầu như mỗi ngày Liễu Thanh đều xâm nhập 1 nơi.

Gần đây triển khai giải phẫu hệ thống giáo dục, ổn định tâm lý của giáo viên của toàn huyện, để mọi người có thể an tâm công tác, đây là công việc anh ta đang đích thân làm.

Và công việc anh ta làm có hiệu quả rõ ràng nhất là chế định ra cơ chế sàng lọc tuyển dụng công khai giáo viên các cấp trung tiểu học. Cơ chế mới duy định, bất kỳ 1 giáo viên mới nào của quận Đức Thủy đều phải tuyển qua sát hạch nghiêm khắc.

Các giáo viên sau khi qua được cuộc sát hạch nghiêm khắc cần được lãnh đạo chủ quản của Cục giáo dục, lãnh đạo chủ chốt của nhà trường ký tên, sau đó, giáo viên vào các trường trung tiểu học trọng điểm thì cần phải được Quận ủy, tức Phó Bí thư Quận ủy Trần Kinh ký tên thì mới được điều động đến.

Sau khi Liễu Thanh công bố cơ chế tuyển dụng, sàng lọc giáo viên công khai này coi như đã tránh được chuyện chạy vạy quan hệ, đi cửa sau của các giáo viên như trước kia. Lúc trước, 1 giáo viên muốn vào thành phố, chỉ cần 1 lãnh đạo chủ chốt nói là được. Còn bây giờ thì phải thông qua 1 quy trình nghiêm túc, được nhiều lãnh đạo đồng ý và phê chuẩn.

Còn các giáo viên vào những trường trung tiểu học trọng điểm còn phải cần Trần Kinh đích thân ký tên.

Ngoại trừ thi hành cơ chế mạnh mẽ, Liễu Thanh còn nhắm vào những tồn tại bất hợp lý của cơ chế quản lý hệ thống giáo dục hiện nay, đưa ra những cải cách. Mục đích cải cách là nâng cao tính chủ động và tính tích cực trong học tập, giảng dạy của các giáo viên.

Phải thay đổi triệt để sự rập khuôn của giáo viên hiện nay, tình trạng rập khuôn nhất định phải phải thay đổi từ những cơ chế thể chế lạc hậu, xơ cứng vốn có.

Trần Kinh đã phá tan hệ thống giáo dục Đức Thủy, Liễu Thanh giải quyết hậu quả rất tốt, hệ thống giáo dục của toàn quận lại đi vào trật tự vì những chấn chỉnh nghiêm túc này, từ đó trở nên rực rỡ hẳn lên.

Dân chúng khắp nơi, Hội đồng nhân dân quận, Mặt trận Tổ quốc quận nhiều lần đã xâm nhập vào tiền tuyến giáo dục điều tra. Nhận được phản hồi rất tích cực, mọi người đều cho rằng, công tác điều tra hệ thống giáo dục lần này rất có hiệu quả, thu hoạch rất lớn.

...

“Công tác thiết thực, làm người khiêm tốn!” câu này lập tức trở thành câu danh ngôn phổ biến.

Sau khi Trần Kinh đến Đức Thủy, tất cả công việc đều xoay quanh 8 chữ này, thông qua 8 chữ này, Trần Kinh đã làm việc nghiêm túc, sau hơn nửa năm lăn lộn, rốt cuộc cũng từng bước vượt qua được cửa ải khó khăn rồi!

Đứng vững ở Đức Thủy, danh tiếng của Trần Kinh ở Quận ủy dần được tạo lập.

Ít nhất, trong Quận ủy, Chánh văn phòng Chân Củng, vài Phó chủ nhiệm và lãnh đạo phòng ban đều nhìn thấy thủ đoạn và sự lợi hại của Trần Kinh, thái độ đối với Trần Kinh xoay chuyển 180° so với trước kia.

Nhất là Chủ nhiệm phòng Đốc tra Thành Sâm. Y rất kính phục Trần Kinh, nhiều lúc công tác đốc tra gặp khó khăn, y đều tích cực chủ động báo cáo với Trần Kinh, hy vọng Trần Kinh có thể cho y vài chỉ thị.

Trần Kinh có uy tín rồi, lời nói cũng có tác dụng hơn, câu nói cũng có cân nặng hơn, rất nhiều chuyện hắn đã có thể quán triệt ý chí rồi.

Nhưng, trong lòng Trần Kinh biết rõ, tình hình hiện tại, công tác của mình vẫn còn lâu mới đủ. Đức Thủy là quận phát triển nhất của thành phố Đức Cao, cũng chính là quận chủ bài, sinh thái chính trị tuyệt đối không hề đơn giản như vậy.

Trần Kinh cũng không vì chút thành tích vừa đạt được mà đắc chí, gần đây hắn càng cẩn thận thơn, có thể nói là như bước trên lớp băng mỏng vậy.

Trần Kinh làm việc trật tự rõ ràng, nên những công tác hắn phụ trách, hắn dũng cảm nhận chịu trách nhiệm. những công tác không phải của hắn, hắn tích cực báo lên cấp trên, nhất là vấn đề nhân sự, trần kinh rất ít khi làm chủ, hầu hết các vấn đề hắn đều báo lên Lưu Tích Nhân để Lưu Tích Nhân phê duyệt.

Đối với tính cách nói được làm được của Trần Kinh, Lưu Tích Nhân cảm thấy rất kinh ngạc.

Như lúc trước, sự “khiêm nhường” của Trần Kinh khiến Lưu Tích Nhân có thể lý giải là do Trần Kinh không có uy tín nên không dám làm chủ. Hiện tại, Trần Kinh dần đã có uy tín, chính là thời điểm để tiến thêm một bước, nhưng vào lúc này Trần Kinh vẫn “khiêm nhường” y như trước, thế này là sao?

Lưu Tích Nhân đã nửa đời làm quan, biết rõ ham muốn “quyền lực” của con người.

Trần Kinh tuổi còn trẻ, đang là thời điểm sức lực dồi dào, sao hắn có thể cam tâm giao quyền lực trong tay cho người khác như vậy?

Đối với Trần Kinh, Lưu Tích Nhân đã trải qua tương đối nhiều cảm xúc.

Từ cảm giác kinh thường ban đầu, dần dần đến cảnh giác, đến kinh ngạc, đến thầm lo lắng, và bây giờ lại là nghi hoặc.

Không khoa trương mà nói, vì Trần Kinh, Lưu Tích Nhân đã phải suy nghĩ rất nhiều. Đặc biệt là 1 tháng gần đây, những gì Trần Kinh làm ở Đức Thủy đã tạo ảnh hưởng rất lớn, trên thành phố, có người nhiều lần nhắc nhở Lưu Tích Nhân, bảo ông đừng để cho Trần Kinh phát triển an toàn, sau này sẽ rất phiền phức

Trước những lời khuyên như vậy Lưu Tích Nhân không để ý suy xét, Lưu Tích Nhân sao có thể không hiểu Trần Kinh là người thế nào chứ.

Ở cả thành phố Đức Cao này, mọi người đều bị vây trong 8 chữ “Đặc sắc Đức Cao, du lịch Đức Cao” của Ngũ Đại Minh, duy chỉ có Đức Thủy là vẫn kiên trì với lối đi trọng tâm thương nghiệp và trọng tâm thương phẩm của mình, nó đã trở thành ngoại tộc ở Đức Cao.

Ngũ Đại Minh đã nhẫn nhịn Đức Thủy đến cực hạn rồi, điều này có thẻ thấy được từ thái độ của lão với Đức Thủy.

Ngũ Đại Minh nhậm chức Bí thư thành ủy Đức Cao gần 2 năm rồi, trước nay lão chưa từng thị sát tình hình Đức Thủy, thậm chí là những công việc liên quan của Đức Thủy, ở thành phố chỉ có Đàm Phi Hoa.

Lưu Tích Nhân không muốn gặp Ngũ Đại Minh, dường như Ngũ Đại Minh càng không muốn gặp lão, 1 năm chỉ đụng nhau có mấy lần, hai bên đều cảnh giác và không liên hệ với đối phương, không thể không nói, đó là 1 phương tác làm việc chung rất kỳ quái.

Nhưng đối với Trần Kinh, Lưu Tích Nhân không cách nào động thủ.

Trần Kinh nắm chắc mọi thứ, vừa đến hắn đã nhắm ngay đến vấn đề giáo dục. Mà vấn đề này Lưu Tích Nhân lại rất muốn làm nhưng vẫn chưa có cách xử lý được vấn đề.

Làm cán bộ ở địa phương lâu, hành động làm việc khó tránh có đôi lúc bị bó tay bó chân, thậm chí Lưu Tích Nhân có quá nhiều quan hệ liên lụy trong hệ thống giáo dục. Nếu như ông đích thân ra mặt xử lý chuyện này, nói không chừng lại đánh mất thể diện.

Trần Kinh ý thức được điều này, ra tay quyết đoán xử lý vấn đề, có thể nói là giúp Lưu Tích Nhân giải quyết được vấn đề bức thiết, ông làm sao có thể chế áp Trần Kinh đây?

Còn Trần Kinh dùng hành động thực tế để chứng minh năng lực và tài hoa của hắn, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, hệ thống giáo dục đã thay đổi triệt để, xã hội hưởng ứng nhiệt liệt, uy tín của Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận được nâng cao chưa từng thấy, trong chuyện này, Trần Kinh chính là công thần.

Đối với Lưu Tích Nhân mà nói, ông đảm nhiệm vị trí Bí thư đòi hỏi quan trọng nhất là phải thưởng phạt công minh, Trần Kinh có công, ông có mặt mũi nào để chèn ép nữa?

Nếu ông đã làm như vậy, sau này sao Lưu Tích Nhân ông có thể tiếp tục duy trì uy tín trong bộ máy?

Mà tính cách Trần Kinh lại rất trầm tĩnh, có công lớn trong việc chấn chỉnh hệ thống giáo dục, nhưng lại không hề tham công, không hề phô trương, làm việc vốn vẫn nhịp nhàng, điều này khiến Lưu Tích Nhân muốn tìm cớ gây chuyện với Trần Kinh cũng chẳng tìm được.

Lưu Tích Nhân cảm thấy rất hoc búa, mà ông lại nhận được tin bên phía tỉnh thành, đối phương dặn dò Lưu Tích Nhân hoàn toàn khác, đối phương dặn dò rõ Lưu Tích Nhân, đối với Trần Kinh này phải “kính chi viễn nhi, sử dụng cho mình.”

Tám chữ này nghe có vẻ không hòa hợp, nhưng Lưu Tích Nhân cẩn thận lĩnh hội, vẫn có thể cảm nhận được chút gì đó.

8 chữ này chí ít có 1 tầng nghĩa yêu cầu Lưu Tích Nhân không được đắc tội dễn dàng với Trần Kinh, bằng không sao phải kính nhi viễn chi?

Sử dụng cho mình thì càng dễ hiểu rồi.

Trần Kinh đến Đức Thủy, là 1 tồn tại đặc biệt, Lưu Tích Nhân không đuổi được Trần Kinh, cũng không thể chèn ép được Trần Kinh, vậy chỉ có thể phát huy bằng hết tác dụng của Trần Kinh, cho hắn không gian phát triển nhất định, để hắn có thể thi triển tài hoa, làm ra những cống hiến có lợi cho sự phát triển của toàn Đức Thủy.

8 chữ này, hiện nay đang là kim chỉ nam làm việc chung của Trần Kinh và Lưu Tích Nhân. Điều này khiến Lưu Tích Nhân ý thức được, có lẽ mình và Trần Kinh ở cùng với nhau đều cần phải có 1 tâm tình hăng hái và chính xác mới được!

Nói từ đáy lòng thì Lưu Tích Nhân vẫn có chỗ khó của Lưu Tích Nhân.

Ở Đức Thủy, dù trong tay ông nắm toàn bộ cục diện, nhưng không có nghĩa Đức Thủy có thể do mình ông định đoạt.

Nhiều năm nay, ông luôn chú trọng đoàn kết, vì sao phải nhấn mạnh điểm này, chí ít có thể thấy rõ, trong bộ máy Đức Thủy, ngoại trừ Trần Kinh, không phải ai cũng là tấm thép cứng.

Chí ít Nhiếp Quang, Lưu Tích Nhân cũng còn thiếu biện pháp hữu hiêu.

Nhiếp Quang này làm việc cũng nắm chắc chừng mực, hễ là công tác do Ủy ban nhân dân quận phụ trách, gã sẽ phụ trách nghiêm túc, tấc đất tất tranh giành. Mà hễ là công tác của Đảng ủy, gã chưa bao giờ tranh giành với Lưu Tích Nhân.

Đặc biệt Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận Đức Thủy không làm chung 1 nơi, trong tình hình như vậy, dường như càng giúp Nhiếp Quang vạch rõ ranh giới.

Đây là điều khiến Lưu Tích Nhân cảm thấy rất bực bội, rất bất đắc dĩ. Lưu Tích Nhân muốn nắm Đức Thủy trong tay, nếu không nắm chắc được công tác của Ủy ban nhân dân quận trong tay, nếu không khống chế được cách làm của Ủy ban nhân dân quận trong tay, vậy làm sao còn gọi là nắm chắc được nữa?

Nhưng, nếu tay Lưu Tích Nhân duỗi quá dài, 1, 2 lần không sao, nếu nhiều lần, Nhiếp Quang cũng chẳng phải cây đèn cạn dầu, gã bất thình lình phản kích, đôi khi cũng tương đối sắc bén!