Quan Sách

Chương 314: Trần Kinh ra tay




Thiệu Hồng Ngạn được Liêu Triết Du bổ nhiệm làm phó tổng giám đốc bất động sản Tam Giang, tin này Phạm Giang báo với Trần Kinh.

Phạm Giang trổ hết tài năng ở truyền thông Tam Giang, rất được Liêu Triết Du coi trọng, bắt đầu từ cuối năm ngoái, Liêu Triết Du cho anh ta tới Singapore học tập, hiện nay anh ta cũng vừa mới về.

Mấy năm này, sự nghiệp của Liêu Triết Du phát triển rực rỡ, tình hình buôn bán càng ngày càng lớn, Phạm Giang cũng theo kịp xu hướng này, nhiều lần được đề bạt.

Hiện tại mà nói, trong nội bộ tập đoàn của Liêu Triết Du mâu thuẫn giữa những tướng già của Liêu Triết Du, Phạm Giang, cả lớp người trẻ mới được chọn từ gia tộc Liêu thị ngày càng kịch liệt. Lần này, Phạm Giang lại trở về từ Singapore, vốn là phải quay lại làm phó tổng giám đốc truyền thông Tam Giang.

Nhưng sự cạnh tranh trong nội bộ tập đoàn quá kịch liệt, Liêu Triết Du không thể làm trái lời hứa ban đầu, cuối cùng chỉ để Phạm Giang làm trợ lý Chủ tịch.

Còn chức tổng giám đốc truyền thông Tam Giang thì đích thân Liêu Triết Du làm. Có thể điểm này hoàn toàn bù lại được việc chức vị của Phạm Giang không đủ cao.

Gia nhập vào hàng lãnh đạo cấp cao của tập đoàn, tin tức của Phạm Giang liền rất nhanh nhạy, anh ta đã sớm biết Trần Kinh và Thiệu Hồng Ngạn không qua lại, nên rất để ý tin tức về Thiệu Hồng Ngạn, hễ có động tĩnh liền gọi điện cho Trần Kinh.

Phạm Giang nói đến Thiệu Hồng Ngạn cảm xúc có chút kích động nói:

- Kinh tử, cậu phải cẩn thận người này, người đó không hề đơn giản. Liêu tổng rất tín nhiệm ông ta, sắp xếp ông ta làm tổng giám đốc ở bên công trình trọng điểm, phỏng chừng cũng đang quan sát ông ta. Bây giờ thì hay rồi, ông ta từ chối vị trí đó, lại làm trợ thủ cho Thiệu Khôn, chiêu này rất được, hơn nữa còn nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Chủ tịch Liêu rất vui vì hành động này của ông ta, hôm đó hai người đã nói chuyện rất lâu.

Anh ta dừng lại một lúc, nói:

- Đúng rồi, nói đến việc của Đức Cao, Thiệu Hồng Ngạn còn làm bộ làm tịch ra vẻ lo cho bản thân, ông ta nói lo sẽ không làm tốt quan hệ với một số lãnh đạo Thành ủy, sẽ ảnh hưởng tới công việc. Cho nên công việc chủ yếu của ông ta là quản lý ở công ty, sau này quan hệ xã hội, đối ngoại, sẽ ít lộ diện…

Anh nói xem người này có nham hiểm không, ông ta rõ ràng biết anh và Chủ tịch Liêu không hợp nhau, ông ta liền nhấn vào điểm này, thế nên thu được kết quả thật kì diệu.

Hôm đó, chủ tịch Liêu còn đích thân kí bổ nhiệm, hình như bổ nhiệm người phụ nữ tên là Tống Ca làm giám đốc bộ phận quan hệ xã hội công ty bất động sản. Người phụ nữ này cũng xuất thân từ nhà máy máy kéo Lâm Tinh, phỏng chừng có quan hệ với Thiệu Hồng Ngạn.

Nghe Phạm Giang nói xong, Trần Kinh biết qua về tình hình các cấp dưới của Liêu Triết Du.

Thật sự có phải oan gia ngõ hẹp không vậy. Thiệu Hồng Ngạn không ngờ ra một chiêu ác như vậy, không làm chức tổng giám đốc, tình nguyện làm trợ thủ cho Thiệu Khôn. Ông ta ở lại Đức Cao, sẽ có thể tiếp tục làm chuyện xấu, về sau Trần Kinh đối mặt ông ta phải cẩn thận một chút.

Liêu Triết Du lại điều chỉnh bộ máy của bất động sản Tam Giang, ý định muốn bành trướng ở Đức Cao đã lộ ra.

Mà tập đoàn Nhất Phẩm của anh em họ Hầu lại đột nhiên lâm vào nguy cơ.

Sau khi Uỷ ban kỷ luật kết thúc điều tra Trần Kinh, đầu mâu bỗng nhiên hướng vào Chủ nhiệm ban quản lý khu mới Tiền Hà, Dịch Tiên Bình, hơn nữa hình như nhanh chóng nắm được chứng cứ nhận hối lộ của Dịch Tiên Bình, mà kẻ đưa hối lộ hình như lại chính là bất động sản Nhất Phẩm.

Tin tức này vừa lộ ra ở Đức Cao đã dẫn đến rất nhiều sự bàn tán, rất nhanh, đầu mâu của các giới trong xã hội và giới truyền thông đều chĩa vào Dịch Tiên Bình và Tam Sở Nhất Phẩm.

Bộ phận quan hệ xã hội của Tam Sở Nhất Phẩm không thể không liều mạng đứng ra bác bỏ tin đồn này, ngay cả như vậy, ký túc xá của Tam Sở Nhất Phẩm vẫn bị phóng viên bao vây. Anh em Hầu thị không có đường mà đi, hoàn toàn bó tay.

Không thể không nói, sự thay đổi này tới quá đột ngột, không chỉ người ngoài, chính đương sự cũng không nghĩ tới, Uỷ ban kỉ luật sẽ hướng đầu mâu vào mình.

Bất kể là Dịch Tiên Bình hay anh em Hầu thị đều tưởng mình làm việc kín mít không kẽ hở.

Nhưng chứng cứ mà Uỷ ban kỉ luật đưa ra, cộng với tiến triển mà tổ điều tra của tổ điều tra đạt được rất bất lợi với họ.

Bị nhốt trong nhà, ngay cả đi làm cũng không đi được, anh em Hầu thị chậm chạp đi lại trong phòng khách.

Hai người hút hết cả một bao thuốc lá, không ai nghĩ ra cách gì.

Hầu Lâm tính khí táo bạo, một đạp dẫm nát bao thuốc nói:

- Mẹ nó, thật xui xẻo, chuyện chó má gì thế này.

Anh ta hét lên với Hầu Quan Trung:

- Đại ca, anh nói chuyện này làm tốt, không phải là chuyện mấy trăm ngàn sao? Chẳng phải chúng ta đã trực tiếp đưa tiền, ông ta còn giao đất cho chúng ta rồi sao? Hơn nữa, sau lưng Dịch Tiên Bình còn có người, chẳng lẽ chút việc nhỏ này Thanh Phi Hoa cũng không gánh nổi?

Hầu Quang Trung ha hả cười lạnh, lắc đầu nói:

- Em ấy à, cái tính này không biết bao giờ mới sửa được, cá tính này của em, về sao anh thấy em cứ về Sở Thành đi, đừng ở đây gây phiền phức cho anh nữa.

Hầu Lâm ngượng ngùng cười cười, vẻ mặt rất tự nhiên nói:

- Anh, anh đừng giận, em cũng tùy tiện nói chút thôi, chỉ là em đang lo lắng.

Hầu Quan Trung cầm cốc sữa trên bàn uống một ngụm nói:

- Lần này Dịch Tiên Bình xong đời rồi. Em nghĩ tình thế hiện nay, bên Uỷ ban kỉ luật phải tìm cách hạ đài, phía Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận Lễ Hà cũng phải chịu áp lực rất lớn, bọn họ cần lấy lại công bằng cho mọi người.

Bắt Dịch Tiên Bình là việc họ đều vui, nhiều người như vậy muốn Dịch Tiên Bình xong đời, hơn nữa chuyện hiện nay chứng cứ lại rất rõ ràng, việc này tập đoàn Thanh Phi Hoa có thể gánh được sao?

Hầu Lâm nghe vậy liên tục gật đầu nói:

- Wow, nghe anh nói vậy đúng là xong đời rồi. Bắt Dịch Tiên Bình nhất định sẽ dính tới vấn đề đút lót, những chuyện đó mà được đưa ra ánh sáng, chúng ta tất nhiên sẽ bị liên lụy, Tam Sở Nhất Phẩm của chúng ta khó khăn lắm mới có chút danh tiếng ở Đức Cao, bây giờ xong đời sao?

Sắc mặt Hầu Quang Trung xanh mét, nhẹ nhàng hừ nói:

- Em biết sự việc nghiêm trọng như vậy, bình thường còn không biết kiềm chế? Anh đã sớm nói với em rồi, việc kinh doanh cần phải cẩn thận, phải giữ hòa khí mới có thể phát tài.

Hiện tại em và anh đều rõ, ở Đức Cao không ai là cha mẹ mình, không ai chiều chuộng chúng ta, đứng trước lợi ích, chúng ta chẳng là cái cóc khô.

Hầu Lâm đối mặt với sự tức giận của anh, không dám nói gì, nhưng trong lòng vẫn không phục lắm, trầm ngâm hồi lâu nói:

- Anh, việc này làm cứng không được, chúng ta phải báo cho đại ca một tiếng, dù như thế nào, chúng ta cố gắng lâu như vậy, không thể để nước chảy về biển đông.

- Chó má.

Hầu Quan Trung xanh mặt:

- Mày cho rằng đại ca là ai? Sức ảnh hưởng của ông ấy có thể tới tận Đức Cao? Tao cho mày biết Hầu Lâm, mày phải hiểu, hiện tại ở Đức Cao ai mới là lão đại, hơn nữa mày bảo đại ca nói sao?

Bảo ông ấy bảo vệ Dịch Tiên Bình sao? Thanh Phi Hoa bản thân còn khó giữ, bảo đại cao tới bảo vệ? Vậy phiền toái như nào?

Hầu Lâm nói:

- Vậy phải làm sao? Chẳng lẽ chúng ta lại trơ mắt nhìn cục diện cứ đi xuống như vậy? Em nói đại ca, việc này tám phần là do tên Liêu Triết Du làm chuyện xấu sau lưng. Người này ỷ mình tiền nhiều thế lớn, bối cảnh sâu, thường hay ức hiếp chúng ta, lần này nhất định là ông ta phá hoại.

Hầu Quan Trung không nói gì, giơ tay lấy điếu thuốc, nhưng đã hút hết thuốc rồi, biết lấy thuốc ở đâu?

Hầu Lâm vội xoay người lấy ra một bao thuốc trong ngăn kéo, châm cho mình một điếu, rồi

Không biết qua bao lâu, Hầu Quan Trung mới thở dài nói:

- Em gọi điện thoại cho Triệu Nhất Bình ở thành phố.

- Triệu Nhất Bình? Ông ta thì có tác dụng gì? Lúc này hình như ông ta đang rối tinh rối mù ở Lễ Hà, ông ta giúp gì được cho chúng ta?

Hầu Lâm vẻ mặt khó hiểu.

- Em còn mặt mũi mà nói sao. Chẳng phải vì em kiêu căng quá nên mới xảy ra chuyện hôm nay đó sao? Em làm bao nhiêu nhâu, vẫn chưa làm rõ được sự việc. Em nghĩ xem, từ khi nào Cổ Ngụy của Tiền Hà lại đứng cùng một phe với Dương Kiệt của Uỷ ban kỉ luật?

Ở giữa không phải là Trần Kinh thì sao hai người đó tiếp xúc với nhau được?

Hầu Quan Trung dừng một chút lại nói:

- Còn nữa, em nghĩ xem, vì sao thời gian trước không xảy ra chuyện này? Uỷ ban kỉ luật điều tra Trần Kinh không có kết quả, tình thế rất bị động. Dương Kiệt giận dữ còn mở cuộc họp bàn về việc xử lý tố cáo sai. Em nói đi, nếu khi đó trong tay Dương Kiệt nắm được nhược điểm của Dịch Tiên Bình ông ta còn có thể dợi tới hôm nay không?

Cuối cùng, vấn đề qua lại của chúng ta và Dịch Tiên Bình đều là chuyện vô cùng cẩn trọng, cẩn thận như vậy mà còn xảy ra vấn đề nghiêm trọng, điều này chứng tỏ cái gì?

Ánh mắt Hầu Lâm sáng lên nói:

- Điều này chứng tỏ người bên cạnh Dịch Tiên Bình có vấn đề.

Hầu Quan Trung lập tức hỏi:

- Vậy ai có khả năng sắp xếp người bên cạnh Dịch Tiên Bình? Ban quản lý khu mới thành lập chưa bao lâu, nghe nói người nào cũng là do Trần Kinh tuyển lựa, Ngũ Đại Minh đồng ý. Em nói giữa những người này, ai có thể nắm toàn bộ chứng cứ của Dịch Tiên Bình trong tay?

Hầu Lâm kinh ngạc thì thào nói:

- Ặc, Trần Kinh này đúng là độc, người tự mình đề bạt, không xong liền tự tay chém đứt, thủ đoạn như vậy thật khó lường.

Sắc mặt Hầu Quang Trung xanh mét nói:

- Lần trước anh bảo em tới nhà Trần Kinh, em đã nói gì?

Hầu Lâm sắc mặt biến đổi ngồi trên ghế không nói.

Anh ta dám nói, hôm đó gặp Thẩm Tiểu Đồng ở đó, ảnh hưởng tâm tình của mình, còn nữa, trước mặt phụ nữ, anh ta cần phải giữ thể diện của mình sao?

Còn nữa, lúc đó Hầu Lâm trong lòng đâu có nghĩ Trần Kinh có bản lĩnh lật tay thành mây, đảo tay thành mưa như vậy?

Trong lòng anh ta luôn cho rằng Trần Kinh chỉ là thư kí mà thôi, còn điểm đáng nể của Trần Kinh cũng chỉ là có quan hệ đặc biệt với Phương Uyển Kì, hưởng phúc lây của Phương gia mà thôi.

Anh ta sao có thể ngờ, Trần Kinh bắt Dịch Tiên Bình, nhằm vào Tam Sở Nhất Phẩm, thật sự muốn động, anh em Hầu thị lần này chạy không khỏi nắng, ít nhất hình tượng công ty cũng sẽ xuống dốc không phanh. Một khi như vậy, ưu thế lúc trước họ có được ở Đức Cao sẽ không còn, tổn thất vô cùng lớn.

- Em đi gọi điện cho Triệu Nhất Bình.
Hầu Lâm đứng dậy, trong lòng có chút chột dạ, cũng hơi hối hận.