Quan Sách

Chương 242: Châm ngòi thổi gió




Buổi tối của thành phố Đức Cao và Lễ Hà không phải có thể dùng cùng một chữ diễn tả.

Lễ Hà mỗi khi tối muộn, trên đường phố chạy về thủ đô người rất ít, tại cái thị trấn nhỏ xa xôi kia, mọi người sống về đêm là rất thiếu thốn.

Nhưng Đức Cao không giống vậy, Đức Cao là thành phố cấp 3, tuy rằng ở phía Bắc Sở Giang, nhưng nhiều năm như vậy, Đức Cao trọng điểm là làm thành phố du lịch, thành thị tại đây, sống về đêm rất phong phú, thị trấn nhỏ như Lễ Hà làm sao có thể bằng được!

Đức Cao sống về đêm tập trung ở nơi được gọi là Hạ Bắc Môn, Hạ Bắc Môn có một tòa Lâm Giang các, tên rất lịch sự tao nhã, nơi đó là nơi cao cấp nhất của thành phố Đức Cao khi sống về đêm.

Lâm Giang các bên trong có khách sạn xa hoa, có giải trí, có ca hát, thậm chí còn có ngầm đánh bạc, Lâm Giang các ngoài cửa, mỗi khi đêm đến đó là danh xe tập hợp, thành phố Đức Cao quan to quý nhân. Bao gồm kẻ có tiền và cán bộ phía dưới huyện muốn thả lỏng, muốn tự nhiên, phóng khoáng, buổi tối đều hướng nơi này mà đến, điều này cũng khiến Lâm Giang các nhân khí cực kỳ tràn đầy.

Ông chủ Lâm Giang các tên Tạ Thế Kiệt, nghe nói hậu trường khá cứng rắn, là xã hội thượng lưu Đức Cao nổi danh nhất, đại biểu Hội đồng nhân dân tỉnh, ở trên đầu y, vinh dự và quầng sáng rất thịnh, toàn bộ Đức Cao ít người có thể cùng y sánh vai!

Y kinh doanh Lâm Giang các có chiêu độc, đồng thời, trọng yếu hơn là y kinh doanh có câu, Lâm Giang các là Sở Giang duy nhất thiết đãi vip ăn chơi! Nghe nói, có thể đạt được vip của Lâm Giang các cực kỳ khó, cần từ Tạ Thế Kiệt tự mình cấp, như vậy khiến Lâm Giang các ở xã hội thượng tầng Đức Cao rất được hoan nghênh, mọi người đối với điều này đều truy tìm!

Trần Kinh lần đầu tiên đến đây, Hồng Nhâm Bác thật cẩn thận đưa Trần Kinh đi, một đường ân cần khách khí.

Nếu so tuổi, Trần Kinh so với Hồng Nhâm Bác nhỏ hơn ít nhất hai mươi tuổi, nhưng bộ dáng Hồng Nhâm Bác xoay người quay lưng, trên mặt khiêm tốn tươi người, thật sự phụ trợ cho Trần Kinh!

Theo cấp bậc mà nói, Trần Kinh và Hồng Nhâm Bác hiện tại cùng cấp, nhưng Trần Kinh là tâm phúc, là thư ký của Bí thư Thành ủy, mặt khác, Hồng Nhâm Bác và Trần Kinh tiếp xúc qua vài lần, phát hiện hắn tuy trẻ tuổi, nhưng hành vi làm việc lại rất lão luyện, rất ông cụ non.

Cho nên, thái độ Hồng Nhâm Bác trước mặt Trần Kinh hạ rất thấp, đối với y mà nói, kiếp sống nhiều năm trong quan trường, y đã thành thói quen có loại thái độ này! Cho nên trước mặt Trần Kinh, y không có chút nhăn nhó thẹn thùng.

Nhà hàng Toàn Chuyển ở Lâm Giang các rất nổi danh, tầng cao nhất của nhà hàng Lâm Giang các, cửa sổ bằng kính của nhà hàng, có thể thu hết cảnh dòng sông vào đáy mắt, tầng cao nhất nhà hàng Toàn Chuyển, khách dùng cơm cũng có thể dùng những góc độ khác nhau để quan sát toàn bộ cảnh đêm Đức Cao, xem như nơi cao nhất Đức Cao!

Hồng Nhâm Bác hôm nay mời Trần Kinh, là y đã suy nghĩ cặn kẽ.

Cùng Trần Kinh kéo gần quan hệ, không thể dùng tiền, thời điểm đầu tiên y gặp Trần Kinh liền chắc chắn điểm này.

Trần Kinh tuổi trẻ như thế, là thời điểm yêu cầu tiến bộ, cố gắng biểu hiện, làm sao lại không có kinh tế?

Lại nói, Trần Kinh trẻ tuổi như vậy lại có thể ở vị trí này, sau lưng có bao nhiêu lực lượng chống đỡ cho hắn? Người như vậy còn thiếu tiền sao?

Nếu không thể dùng tiền, vậy phải nghĩ cách khác, Hồng Nhâm Bác nghĩ rằng, Trần Kinh là người trẻ tuổi, công tác bình thường buồn tẻ, lại vội vàng, thời gian hưởng thụ cuộc sống, thả lỏng khẳng định rất ít! Hồng Nhâm Bác ở Lâm Gia các tìm một căn phòng yên tĩnh, không chỉ có cảnh sắc hợp lòng người, lại giàu cảm xúc, thích hợp với loại người làm công tác văn hóa như Trần Kinh!

Nhưng, vào phòng, Hồng Nhâm Bác liền cảm thấy không khí có gì đó không ổn!

Dựa theo y thiết tưởng, mời Trần Kinh là muốn có người tiếp khách, Hồng Nhâm Bác và Phó phòng Phòng Văn hóa thành phố Vương có giao tình, chuẩn bị mời Phó phòng lại đây tiếp khách. Nhưng lúc y đến Đức Cao, Trần Kinh bỗng nhiên gọi điện thoại cho y, dặn dò y, buổi tối muốn cùng cá nhân y nói chuyện!

Nói chuyện cá nhân là cách nói có phần mẫn cảm, Hồng Nhâm Bác và Trần Kinh còn chưa tính là quen thân lắm, lúc này cần phải nói chuyện gì?

Trong lòng Hồng Nhâm Bác vẫn nghi hoặc, lúc này thấy khuôn mặt Trần Kinh, tâm y lộp bộp, cảm thấy chuyện hôm nay nói có thể khó giải quyết!

- Chủ nhiệm Trần, hôm nay tôi gọi vài món ăn nhẹ, còn có mấy món điểm tâm đặc sắc của Đức Cao, rất ngon miệng, Đức Cao này, điều kiện so với Sở Thành cũng không khác nhau là mấy, ngài nếm thử một chút!
Hồng Nhâm Bác nói.

Trần Kinh khoát tay, nói:
- Chuyện ăn cơm không vội, nói sau đi, thời điểm hiện tại, anh vào thành phố, chung quy không hay! Để người khác mượn cớ, lại càng không hay!

Hồng Nhâm Bác tâm trầm xuống, lời Trần Kinh có hàm ý, thời kỳ này không hay, thời điểm này cùng lãnh đạo ăn bữa cơm cũng sẽ bị người khác mượn cớ?

- Lão Hồng, có đôi khi a, tôi cảm thấy anh tin tức đặc biệt linh thông! Nhưng có đôi khi, tôi lại cảm thấy anh phản ứng đặc biệt chậm chạp, ở trên người anh tồn tại một loại mâu thuẫn gì đó, này rất đáng nghiên cứu a!
Trần Kinh nói.

Hồng Nhâm Bác nói:
- Chủ nhiệm Trần, tôi lão Hồng là người thẳng tính, trong lòng giấu không được, thường thường là biết cái gì liền nói cái đó! Cho nên tin tức linh thông cũng vì vậy, phản ứng chậm chạp cũng đúng, cho nên, có vài chỗ, thật đúng là cần ngài chỉ điểm một phần!

Trần Kinh khóe miệng hơi hơi vểnh vểnh lên, ánh mắt nhìn chằm chằm Hồng Nhâm Bác, thật lâu sau, hắn cười rộ lên, nói:
- Lão Hồng, anh sẽ không nói cho tôi biết chuyện hội nghị thường vụ ở thành phố chứ, anh hoàn toàn không biết gì cả sao? Khó mà tin được, chúng ta giữ bí mật công tác liền đã rối loạn tới mức này?

Hồng Nhâm Bác hơi sửng sốt, dùng sức gật đầu, nói:
- Tôi biết, trong hội nghị thường vụ bí thư Ngũ giải quyết rất dứt khoát! Bí thư Ngũ nổi tiếng là quyết đoán, thật sự làm cho người ta phấn chấn!

Trên mặt Trần Kinh tươi cười dần thu lại, lấy thìa bắt đầu chậm rãi quấy chén cà phê, dường như quên đi chuyện vừa nói!

Tình hình bỗng nhiên có chút xấu hổ, Hồng Nhâm Bác mặt đỏ bừng, nói quanh co mãi, mới nói:
- Còn có, chủ nhiệm Trần! Trên hội nghị thường vụ nghe nói có người đề nghị phải xử lý tôi! Nguyên nhân là chuyện Lâm Hà, cuối cùng cũng phải có người chịu tiếng xấu thay người khác, hiện tại bí thư Lâm Hà chúng tôi, Chủ tịch huyện đều là mới nhậm chức, vào lúc này, tôi xui xẻo mới phải chịu tiếng xấu thay cho người khác?

- Ha hả!
Hồng Nhâm Bác cười lạnh một tiếng:
- May mắn Ngũ bí thư giải quyết tình huống, ông ấy cũng thông cảm cho khó xử của chúng tôi, nếu không...

Trần Kinh thần sắc hơi chút dịu đi một chút, nhưng vẫn là không nói lời nào!

Hồng Nhâm Bác có chút đùa giỡn bịp bợm, tin tức hội nghị thường vụ, Hồng Nhâm Bác không thể là không biết. Y không chỉ có biết, hơn nữa biết đến trung tâm hẳn là về chính y!

Có người phải chỉnh y, có người muốn tiêu diệt y, đây là trọng điểm.

Về phần Ngũ bí thư anh minh thần võ, Ngũ bí thư quyết đoán kinh người, đều là cứt chó!

Người tính sĩ diện, mọi người chú ý một chuyện, cao độ chú ý một chuyện, sự tình kia mười có chín phần là cùng mình có quan hệ chặt chẽ. Nếu chuyện không liên quan đến mình, y làm sao có thể chú ý như thế?

Trần Kinh nhắc tới hội nghị thường vụ Thành ủy, Hồng Nhâm Bác rất né tránh, nói chuyện không hợp với Trần Kinh ăn uống, điều này làm cho tâm tình Trần Kinh không xong!

Nhân viên phục vụ bắt đầu bày đồ ăn, Hồng Nhâm Bác chọn đều là các món tinh tế, sau đó là các món điểm tâm đặc sắc!

Trần Kinh một từ không nói ăn cơm, không nói chuyện, cho dù nói chuyện cũng không nói một câu về công tác, hôm nay dường như chính là một lần ăn cơm giữa bạn bè bình thường.

Trần Kinh bỗng nhiên cảm thấy như vậy cũng tốt, có một số việc nhất định phải làm rõ như vậy?

Hồng Nhâm Bác nếu biết chuyện hội nghị thường vụ có người phải chỉnh chuyện của y, y khẳng định cũng biết chuyện Thành ủy thành lập liên hợp tổ điều tra. Thành lập tổ điều tra, đối với chính đàn Lâm Hà có ý nghĩa gì? Khứu giác Hồng Nhâm Bác ngửi không ra sao?

Hướng Hồng Nhâm Bác cảnh cáo, đây là báo động trước, mục địch muốn đánh động.

Hồng Nhâm Bác cáo già, cẩn thận như vậy, điều kiện bản thân, hẳn có thể đảm nhiệm nhân vật đứng ra của Ngũ Đại Minh.

Nếu y thật sự là một người ngay thẳng, hào sảng, Hồng Nhâm Bác lại còn có thể sắm tốt vai nhân vật mà Ngũ Đại Minh chọn cho y sao?

Trần Kinh nghĩ như vậy, trong lòng bình thản một ít, sắc mặt cũng tốt hơn!

Nhưng Hồng Nhâm Bác cũng không biết trong đầu Trần Kinh vòng vo nhiều như vậy. Y đoán ý qua lời nói và sắc mặt, vừa thấy Trần Kinh sắc mặt xấu đi, y lập tức ý thức được khả năng bản thân xảy ra vấn đề!

Y lại nghĩ tới một số lời đồn đại về Trần Kinh, Trần Kinh không thích người che che lấp dấu, không thích người ấp úng!

Hồng Nhâm Bác có mấy lần nghĩ muốn một lần nữa khơi mào đề tài, lại chung quy không có dũng khí, đại bộ phận thời điểm ăn cơm có chút nặng nề!

- Được rồi, Hồng bí thư, tôi đã ăn no! Ngài chậm dùng!
Trần Kinh buông chiếc đũa, cầm lấy khăn mặt lau tay.

Hồng Nhâm Bác vội vàng cũng buông chiếc đũa xuống, y không biết từ nơi nào lấy dũng khí toàn tâm toàn ý, nói:
- Chủ nhiệm Trần! Hôm nay ngài tìm ta là nhất định có việc! Vừa rồi đều là tôi không tốt, nói chuyện né tránh, làm mất hưng trí! Mong rằng ngài thật sự thứ lỗi! Đồng thời, cũng càng hy vọng ngài có thể chỉ điểm cho tôi, hiện tại cục diện Lâm Hà, tôi cảm thấy rất áp lực a...

Hồng Nhâm Bác vừa nói vừa lắc đầu, bộ dáng rất là xúc động...

- Có cái gì chỉ điểm? Tình huống đến tận bây giờ, ai có thể chỉ điểm với ai ? Cả Ngũ bí thư đều hy vọng có người chỉ điểm!
Trần Kinh hừ một tiếng nói.

Chuyện hắn vừa chuyển, nói tiếp:
- Hồng bí thư! Có một số việc tôi không biết nói thế nào, nhưng lần này Ủy ban Kỷ luật và phòng Đốc tra liên hợp phái tổ điều tra. Đây là đáp ứng với yêu cầu Lâm Hà các anh, anh tự cầu phúc đi, tự giải quyết cho tốt đi!

Hồng Nhâm Bác chỉ cảm thấy đầu oanh một tiếng, ngốc tại chỗ.

Lâm Hà yêu cầu Thành ủy phái tổ điều tra? Đây là Mâu Cường yêu cầu? Như quả thật là như vậy, lần này tổ điều tra mục tiêu chính là đã định! Là chuyên môn đến điều tra mình?

Nghĩ điều này, Hồng Nhâm Bác cảm thấy hai mắt biến thành mầu đen, y nghĩ muốn trước mặt Trần Kinh nói vài câu kiên cường, nhưng đại não không nghe theo chỉ huy!

Có người phải chỉnh mình, có người muốn đưa mình vào chỗ chết!

Ý nghĩ này trong tâm Hồng Nhâm Bác nảy sinh, sau đó không chịu khống chế điên cuồng tăng lên, Hồng Nhâm Bác nội tâm rốt cuộc không bình tĩnh được, ngồi ở trên ghế cảm thấy phía dưới mông mình có cái đinh!

- Lão Hồng!
Trần Kinh lớn tiếng gọi một tiếng, cả người Hồng Nhâm Bác giật mình, ánh mắt nhìn về phía Trần Kinh, Trần Kinh ảm đạm cười, lắc lắc đầu:
- Đối với vấn đề của anh, chung quy là có người cảm thấy không công bình ! Chỉ có điều, không nhiều người lắm mà thôi!

- Được rồi, chuyện này không nhất định nghiêm trọng như vậy, anh chuẩn bị tâm lý mới là trọng yếu nhất!