Quan Sách

Chương 231: Náo loạn đến Thành ủy!




Từ nơi Trần Kinh ở đến Thành ủy đi bộ ước chừng cần hai mươi phút, Ngũ Đại Minh bây giờ còn ở tại nhà khách Thành ủy, dựa theo y chỉ bảo, Trần Kinh không cần đi gặp y.

Lái xe lão Hoàng của Ngũ Đại Minh là Chu Thanh an bài, Trần Kinh cũng gặp qua, là người thành thật nghiêm túc, ở Thành ủy công tác nhiều năm, phục vụ rất nhiều lãnh đạo, xem như người đáng giá tín nhiệm, ít nhất đi theo bên người Ngũ Đại Minh phụ trách phương diện an toàn là không có vấn đề.

Trần Kinh đúng là chưa làm qua thư ký, nhưng công tác thư ký hắn cũng không xa lạ, lúc trước hắn ở Hội đồng nhân dân tỉnh đã thấy, thư ký cơ quan Hội đồng nhân dân tỉnh công tác như thê nào hắn rõ ràng. Mà thư ký chuyên trách của lãnh đạo làm như thế nào, hắn cũng biết, cho nên ngày đầu tiên đi làm, hắn không đến mức chân tay luống cuống!

Tòa nhà Thành ủy Đức Cao trang nghiêm, địa phương này Trần Kinh từng cảm thấy xa xôi như vậy, lúc hắn ở Lễ Hà công tác, ngẫu nhiên đến Đức Cao qua cửa Thành ủy, đều đã bị khí chất nơi này ảnh hưởng, trong đầu ảo tưởng đều là sân trong tòa nhà này, trạng thái và cuộc sống của lãnh đạo thành phố cao cao tại thượng.

Hôm nay, Trần Kinh đi vào cửa chính Thành ủy, hắn rõ ràng liền có một loại cảm giác thả lỏng rất quen thuộc, giống như chính mình đã ở trong này công tác thật lâu, trước kia khoảng sân thần bí trở nên không hề thần bí nữa, mà người lui tới ra vào Thành ủy đi làm, trong một đêm dường như đều nhận thức Trần Kinh, mọi người mỉm cười cùng hắn chào hỏi, khiến Trần Kinh cảm thấy rất thân thiết cũng rất hưởng thụ.

Văn phòng Ngũ bí thư ở bên trong tòa nhà bốn tầng sau trụ sở làm việc Thành ủy, tòa nhà này là phòng của ủy viên thường vụ Thành ủy, khí phách tòa nhà không thể cùng văn phòng Thành ủy cao lớn so sánh, nhưng ở ngoài tòa nhà, đồn gác cảnh sát có vũ trang tư thế oai hùng hiên ngang, mọi người đến đều được kiểm tra, cho thấy tòa nhà này không giống bình thường.

Trần Kinh tới cửa, đem thẻ công tác của mình lấy ra, hai cảnh sát có vũ trang đứng gác hướng hắn thi lễ, ở trong đại sảnh tầng một, Thư ký chủ tịch Vương Dương mỉm cười hướng Trần Kinh đang đi tới nói:
- Chủ nhiệm Trần, ngài không cần đưa thẻ công tác, thư ký thứ nhất Đức Cao đi đến làm sao người ta lại không biết!

Vương Dương là thư ký Chủ tịch thành phố Thanh Phi Hoa, Trần Kinh và y gặp qua một lần, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố công tác phối hợp, rất nhiều thời điểm là hai Trưởng ban thư ký phải phối hợp tốt, đồng thời thư ký của nhân vật số một cũng muốn phải phối hợp tốt, Trần Kinh nhìn đến Vương Dương, là biết y có việc.

Vương Dương và Trần Kinh bắt tay, nói:
- Chủ nhiệm Trần, hôm nay mới lên đảm nhiệm, nhưng mới lên đảm nhiệm liền gặp chuyện phiền lòng, Phó chủ tịch huyện Lý huyện Lâm Hà đến đây, hắn... hắn... hắn ngăn không được, đi thẳng đến văn phòng bí thư!

- Tôi đã biết tình huống, lại đó khuyên, nhưng một chút không thay đổi, hắn thế nào cũng muốn gặp bí thư Ngũ!

Trần Kinh mặt nhăn nhíu mày, Phó chủ tịch thường trực tiền nhiệm huyện Lâm Hà Lý Hồng Lâm, lần này đến Thành ủy yêu cầu phải giải quyết liên quan một dự án lớn, dự án đập chứa nước Lâm Hà!

Địa phương Lâm Hà là hạ du sông Lễ Hà, độ cao so với mặt biển khá thấp, hàng năm hồng thủy tràn vào, nước lớn hơn, nước sông Lễ Hà sẽ tràn qua bờ đê, chìm ngập vô số nhà cửa ruộng đồng.

Vấn đề Lễ Hà trị thủy, từ đầu niên đại chín mươi còn có người nghĩ biện pháp làm công tác này, bắt đầu mọi người nghĩ đến chính là củng cố đê.

Nhưng địa phương Lâm Hà này bởi vì địa thế thấp, củng cố đê, nước lại không chảy ra được, vấn đề úng ngập không thể giải quyết.

Tại đây dưới tình thế này, trải qua chuyên gia luận chứng, cuối cùng ở Lâm Hà có ý tưởng xây dựng đập chứa nước lớn, dự án đập chứa nước Lâm Hà nhét vào trong công trình thuỷ lợi quốc gia, đầu tư hơn 1,4 tỉ, di dân đạt tới hơn chục nghìn người.

Mà dự án đập chứa nước huyện Lâm Hà, chủ yếu liên lụy tới hai chuyện, chuyện thứ nhất là Lâm Hà tham ô tài chính di dân! Chuyện thứ hai là công trình miệng cống số 3 của đập chứa nước Lâm Hà!

Hai vụ án này lúc trước là Thẩm Lâm đảm nhiệm xử lý, án Lâm Hà tham ô tài chính án liên quan tới vụ án tài chính hơn mười triệu, cuối cùng xử lý miễn chức lãnh đạo Phòng di dân huyện. Mà chuyện miệng cống số 3, lúc ấy truy cứu trách nhiệm Phó chủ tịch huyện Lý Hồng Lâm, miễn đi hết thảy chức vụ của Lý Hồng Lâm.

Chuyện này vốn cứ như vậy trôi qua, nhưng khi Thẩm Lâm hạ đài, các cơ quan truyền thông vì đẩy Thẩm Lâm xuống Địa ngục, nơi nơi vơ vét hành động trái pháp luật vi phạm kỷ cương tham ô của Thẩm Lâm. Có phóng viên điều tra được chuyện miệng cống số 3 của đập chứa nước.

Lúc ấy nhận thầu đập chứa nước Lâm Hà là một chủ thầu bởi vì công trình mà ngồi tù, phóng viên phỏng vấn y về chuyện miệng cống số 3.

Y nói ẩu nói tả, nói:
- Đập chứa nước Lâm Hà không chỉ là miệng cống số 3 có vấn đề, kỳ thật tất cả miệng cống đều là công trình bã đậu, chỉ có điều miệng cống số 3 trùng hợp gặp chuyện không may mà thôi!

Y còn nhắc tới:
- Chủ thầu cũng là không có biện pháp, làm công trình làm quan trên tầng tầng bóc lột, đến lúc thực thi công trình, tài chính đã không đủ ! Không ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, không làm công trình bã đậu sẽ không có biện pháp sinh tồn phải lỗ vốn!

Y nêu ví dụ một miệng cống dựa theo quy định quốc gia giá trị chế tạo phải cao tới ngàn vạn lần, nhưng chân chính nhận thầu giá cả chỉ có mấy triệu, còn phần lớn tiền là bị cấp trên giữ lại chia cắt, chỉ có ít tiền như vậy, có thể kiến tạo làm sao được một công trình có chất lượng?

Chủ thầu nói chuyện, cũng dường như vì công trình đập chứa nước lớn có thể thông qua Phòng Giám sát chất lượng kiểm nghiệm tìm được căn cứ.

Về sự kiện phỏng vấn chủ thầu và đập chứa nước Lâm Hà, còn thông qua truyền thông yêu sách đi ra, lần này tạo thành sóng to gió lớn, hạ du đập chứa nước đập lớn Lâm Hà dân chúng bắt đầu gây rối, khiếu oan, ở địa phương khác dân gian với chuyện này cũng chú ý cao độ, lãnh đạo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh cũng cao độ coi trọng việc này, yêu cầu bộ môn tương quan một lần nữa điều tra rõ việc này, điều tra rõ, sự tình liền trở nên khá phức tạp. Đầu tiên là Lý Hồng Lâm bị miễn đi chức vụ nất chấp, y bắt đầu phản cung, bắt đầu không thừa nhận trách nhiệm của mình.

Vì trốn tránh trách nhiệm, Lý Hồng Lâm trước sau yêu sách đưa ra nhiều tin tức về công trình đập chứa nước Lâm Hà, bởi vì y bị mất chức, cũng muốn hạn chế người khác sống tự do. Y đơn thương độc mã chạy tới bộ Thủy lợi Trung ương phản ánh tình huống, sau đó lại hướng Tỉnh ủy phản ánh vấn đề.

Vừa làm ầm ĩ qua đi, sự tình càng náo càng lớn, cuối cùng Tỉnh ủy ra mặt đem việc này áp chế.

Nhưng đè cũng đè không được, dân gian thanh âm rất khổng lồ, ngay tại trước khi Ngũ Đại Minh nhậm chức, Lâm Hà liền liên tiếp phát sinh vấn đề, khiến cho mâu thuẫn rất gay gắt, rất không ổn định!

Trần Kinh không dự đoán được, chính mình ngày đầu tiên đi làm liền gặp vấn đề nan giải này, đây là chuyện căn bản không đoán trước được.

May mắn Vương Dương đúng lúc nhắc nhở, nếu không Trần Kinh lỗ mãng thất thất đi vào văn phòng, còn không biết làm sao ứng đối việc này!

- Việc này trước khi Ngũ Đại Minh đến nhất định phải làm thỏa đáng!
Trần Kinh thầm nghĩ trong lòng, vào lúc này, tuyệt đối không thể để Lý Hồng Lâm gặp bí thư Ngũ. Như vậy sẽ mang đến cho Ngũ Đại Minh rất nhiều phiền toái!

Chuyện đập chứa nước Lâm Hà rất phức tạp cũng rất tế nhị, xử lý chuyện này, nhất định phải trù tính suy xét, không thể hành động thiếu suy nghĩ!

Giống Lý Hồng Lâm như vậy chạy qua gặp Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh nên tỏ thái độ như thế nào? Y nếu ngay mặt tỏ thái độ, phía dưới lập tức sẽ có nghị luận, Ngũ Đại Minh như thế nào? Y nếu đuổi Lý Hồng Lâm đi, lập tức bên ngoài liền sẽ biết chuyện này, sau đó lại sẽ có rất nhiều giải thích khác nhau.

Trước mắt chính đàn Đức Cao không dậy nổi như vậy, lại bị gây sức ép , Ngũ Đại Minh làm bí thư tân nhậm chức, cũng không có khả năng bị người lợi dụng!

Sự tình khẩn cấp, sau khi Trần Kinh và Vương Dương bắt tay cáo biệt lập tức liền hướng văn phòng Chu Thanh chạy đến, Chu Thanh mỗi ngày đều đến sớm hai mươi phút, lúc Trần Kinh, Chu Thanh đang cầm bình tưới hoa, Trần Kinh liền trình bày tình huống.

Chu Thanh sắc mặt thay đổi, nói:
- Đi, chúng ta đi xem sao!

Hai người đi đến cửa văn phòng Ngũ Đại Minh, quả nhiên nhìn đến một người trung niên mặc tây trang đứng ở cửa, ánh mắt không ngừng xem xét cửa cầu thang.

- Lý Hồng Lâm, sao lại làm thế này? Như thế nào lại tới nữa? Đến tột cùng muốn làm gì?
Chu Thanh lớn tiếng quát lớn.

Lý Hồng Lâm vừa nhìn thấy Chu Thanh, y nói:
- Trưởng ban thư ký Chu, tôi muốn gặp bí thư thì làm sao? Lúc trước Thẩm Lâm ở Đức Cao hại tôi, không phải bí thư mới nhậm chức cũng muốn hại tôi chứ? Tôi chịu oan lâu như vậy, thay người chịu tiếng xấu nhiều như vậy, hiện tại đầu lĩnh quấy rối giở trò quỷ đều rơi đài, còn không chấp thuận chúng tôi kêu oan sao?
Chu Thanh vừa nghe Lý Hồng Lâm nói khó nghe, y nói:
- Chuyện này đến tột cùng như xử lý ra sao, Thành ủy khẳng định sẽ có biện pháp thích đáng giải quyết, cũng là cán bộ Đảng, làm việc phải theo quy củ, đi quy trình, chẳng lẽ không biết sao?

- Ha hả, Trưởng ban thư ký Chu!
Lý Hồng Lâm cười ha hả:
- Không cần coi tôi là trẻ ba tuổi, hôm nay dù sao cũng vậy, tôi không thấy bí thư Ngũ sẽ không đi, tôi dù thế nào cũng phải gặp bí thư Ngũ cho tôi một thái độ chính xác!

Lý Hồng Lâm ngang bướng, Chu Thanh sắc mặt rất khó coi, nơi này dù sao cũng là tòa nhà ủy viên thường vụ Thành ủy, thật sự muốn phát sinh tranh chấp, đối với quyền uy Thành ủy là tổn hại rất lớn!

Trần Kinh vừa thấy Chu Thanh giải quyết không được vấn đề, hắn tiến lên nói:
- Lý Hồng Lâm, có phải cảm thấy chuyện đập chứa nước Lâm Hà, là tuyệt đối sạch sẽ ? Nếu cảm thấy là tuyệt đối sạch sẽ , tôi hiện tại liền đưa đi Ủy ban Kỷ luật chỗ Bí thư Dương để xác định vấn đề công đạo rõ ràng. Việc này liền xong hết mọi chuyện!

Lý Hồng Lâm vừa thấy Trần Kinh, y có chút giật mình, nói:
- Xin hỏi nên xưng hô thế nào? Lời này là uy hiếp tôi?

Lý Hồng Lâm sắc mặt đỏ lên, Chu Thanh nói:
- Hồng Lâm, giải quyết vấn đề có rất nhiều biện pháp, cũng không nhất định phải cực đoan thế này. Tôi nói rõ, hiện tại quan trọng là phải kiên trì chịu đựng cô đơn, không phải nơi nơi làm hỏng việc, to chuyện, nếu là bị người lợi dụng, đối với cá nhân là không có lợi.
Chu Thanh nói những lời này, Lý Hồng Lâm thần sắc có chút thả lỏng.

Trần Kinh lại rõ ràng, câu nói phía trước của mình bắt đầu tác dụng. Lý Hồng Lâm hiện tại bỏ qua là vì trên tay y cũng có gì đó, mà diễn xuất của y, chính là muốn dùng thứ mình nắm giữ trên tay làm lợi thế, nghĩ trốn thoát trách nhiệm của mình, thậm chí còn muốn mưu cầu ích lợi!

Thần sắc Lý Hồng Lâm thả lỏng, Chu Thanh liền dụ dỗ, đưa y xuống lầu, trước khi y đi, mắt hướng về phía Trần Kinh xem xét.

Trần Kinh hướng y nói:
- Phó chủ tịch huyện Lý, tôi họ Trần, tên Trần Kinh!

Lý Hồng Lâm mày nhăn một chút, Chu Thanh lôi y đưa xuống lầu, Trần Kinh lại rõ ràng, Lý Hồng Lâm nói đúng, y đến tột cùng nghĩ cái gì? Y hôm nay tới mục đích là gì, Trần Kinh ý niệm trong đầu chuyển động, rất nhanh ý nghĩ này đã bị hắn bỏ qua, mặc kệ Lý Hồng Lâm muốn cái gì, tại cái thời điểm mẫn cảm này, tuyệt đối không thể để y gặp Ngũ Đại Minh...