Quan Sách

Chương 154: Điện thoại phía bên kia bờ biển




Buổi sáng, tại phòng kinh tế thương mại, Trần Kinh xem kĩ chồng tài liệu.

Hai ngày nay hắn đang cân nhắc một chuyện quan trọng, đó là vấn đề tìm người phó phòng chuyên phụ trách thu hút vốn đầu tư.

Trưởng ban tổ chức cán bộ Biện yêu cầu ứng cử viên này phải thường xuyên gọi điện thoại thông báo cho Trần Kinh, Huyện ủy cho rằng, người giữ chức phó phòng ấy phải luôn tôn trọng ý kiến của Trần Kinh.

Biện Triệu Nam nói súc tích:
_- Trưởng phòng Trần, vị trí phó phòng phụ trách thu hút vốn đầu tư rất quan trọng, có thể nắm quyền trong tay vì thế nên việc tranh giành vị trí này diễn ra tương đối mãnh liệt. Không giấu gì anh, ở cấp xã đang có rất nhiều kẻ thèm khát vị trí này, dạo này họ đều đi vận động rất nhiều.

- Vì thế ứng cử viên này phải cân nhắc cho rõ ràng, tốt nhất là một lần mà có thể quyết định chính xác người phù hợp, như thế sẽ có lợi cho sự phát triển toàn diện của phòng kinh tế thương mại.

Lời nói của Biện Triệu Nam chứa rất nhiều hàm ý, một mặt là muốn tăng áp lực cho Trần Kinh, bởi vì nếu mọi người đều coi trọng cái chức vụ kia thì thể nào cũng có không ít người đến nhờ hắn giúp.

Nếu ai có khả n ăng đến gặp trực tiếp Trần Kinh thì người đó chính là lãnh đạo, Trần Kinh mà không làm nổi việc này thì thật có lỗi với cấp trên.

Mặt khác, Biện Triệu Nam cũng có ý muốn nhắc khéo Trần Kinh rằng, người được chọn phải phù hợp với tổ chức, người này phải khiêm tốn nếu không thì không thể phối hợp được với cấp Huyện ủy.

Mà nếu có tình huống ấy xảy ra thì sẽ có ảnh hưởng đến uy tín của Trần Kinh, hơn nữa sau này quan hệ giữa Trần Kinh và Phó phòng phụ trách thu hút vốn đầu tư sẽ có vấn đề.

Nhiệm vụ thu hút vốn đầu tư đòi hỏi có khả năng nắm bắt nhanh nhạy, lúc này đó cũng là phần khiến Trần Kinh cảm thấy khó xử.

Mối quan hệ của hắn ở Lễ Hà vốn không rộng, trong một thời gian ng ắn phải tìm được người có năng lực phụ trách vị trí thu hút đầu tư thì thật không dễ dàng, hơn nữa có nhiều quy định cứng nhắc như vậy, hắn làm sao có thể tìm được người phù hợp trong một thời gian ngắn thư thế?

Dạo này rất nhiều người tìm đến hắn nhờ giúp đỡ hoặc nói bóng nói gió, ngay cả Hoàng Tiểu Hoa ở phòng Huyện ủy cũng gọi điện thoại đến thăm dò. Nội dung mà Hoàng Tiểu Hoa nói cũng không có gì tốt đẹp cả, Trần Kinh nghe giọng nói có chút mỉa mai:
_- Trưởng phòng Trần, người phụ trách vị trí Phó phòng thu hút đầu tư phải là một trợ thủ đắc lực, người này rất quan trọng, nếu chưa tìm được người phù hợp, tôi có thể tiến cử một vài người để cậu dễ chọn!
Hoàng Tiểu Hoa nói như thế, Trần Kinh đành đáp lại:
- Được thế thì tốt quá, nhờ Hoàng chủ nhiệm tham mưu giúp thì trong tương lai gần Phòng kinh tế thương mại nhất định sẽ đạt được nhiều thành tích xuất sắc.

Nghe Trần Kinh nói như vậy, Hoàng Tiểu Hoa liền giới thiệu 3 người, 3 người xuất s ắc này mấy năm nay đều do Hoàng Hoa nâng đỡ, trong đó Diêu Minh-Phó bí thư Đảng ủy xã Lễ Hà là người có tiền đồ nhất, một người cán bộ trẻ được đào tạo tại Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy, vì đãi ngộ của cấp phó phòng nên chắc chắn y sẽ đồng ý.

Người thứ hai c ũng làm Trần Kinh mở rộng tầm mắt, không ngờ Hoàng Hoa cũng tiến cử cả Phương Tiệm Hồng- trưởng phòng phòng xây dựng đô thị. Mặc dù phòng xây dựng đô thị cũng chỉ thuộc cấp phó phòng nhưng dù sao thì Phương Tiệm Hồng cũng là một Trưởng phòng, làm gì có trưởng phòng nào đồng ý chuyển sang vị trí phó phòng?

Và người thứ ba đó là Hồng Lực Toàn- Phó phòng phòng xét duyệt, rõ ràng người này cũng không thích hợp vì ưu đãi Phòng xét duyệt không khác gì nhiều so với phòng kinh tế thương mại, ngay lúc đầu Hồng Lực Toàn đã tham vọng chức Trưởng phòng rồi, hơn nữa y rất có khả năng sẽ thay vào vị trí Trưởng phòng, theo kinh nghiệm của Trần Kinh thì y sẽ không bao giờ đồng ý làm trợ thủ cho hắn.

Trần Kinh suy nghĩ kĩ thì đã hiểu rằng trong ba người mà Hoàng Tiểu Hoa giới thiệu thì người mà y thực sự muốn tiến cử chính là Diêu Minh.

Trần Kinh đang cân nhắc đi cân nhắc lại mấy người này thì có người gõ cửa
- Cốc! Cốc!

Trần Kinh vội ngừng dòng suy nghĩ lại:
- Vào đi!

Mao Thanh bước vào, tay cầm một hộp trà, cười nói:
- Trưởng phòng Trần, em trai tôi vừa từ vùng duyên hải trở về có mua vài hộp trà Thiết Quan Âm, tôi biết anh rất thích uống trà nên tôi mang đến kỉ niệm anh một hộp!
Trần Kinh liền đứng dậy:
- Ơ kìa! Anh Mao cẩn thận quá, em trai mang chút đặc sản về thì để lại uống dần chứ, ai lại mang cho khắp như thế, bà xã biết được lại mắng cho đến phá sản đấy!
Mao Thanh để hộp trà xuồng bàn trà:
- Tôi giống vời Trưởng phòng là không sợ kẻ khác hủy hoại mình! Cách anh giải quyết vấn đề khu phát triển kinh tế mới, lấy lại danh dự cho phòng kinh tế thương mại, nếu nói về khía cạnh phá sản thì anh là tấm gương cho chúng tôi rồi.

Mao Thanh nói dứt câu thì y và Trần Kinh nhìn nhau cười ha hả, khiến bầu không khí rất vui vẻ!

Trần kinh mời y ngồi và nhờ thư kí pha trà.

Trong lòng Trần Kinh rất rõ việc Mao Thanh tìm đến thì chắc chắn có liên quan đến việc đương nhiệm chức phó phòng.

Mao Thanh rất tham vọng vị trí phó phòng thu hút đầu tư nên dạo này y rất tích cực đi vận động, không biết Chủ nhiệm Lưu Minh Huy ở phòng giải quyết cấp huyện có quan hệ gì với y mà Chủ nhiệm Lưu gọi điện cho Trần Kinh ngay mở đầu đã tiến cử Mao Thanh vào vị trí Phó phòng thu hút đầu tư, khuyên Trần Kinh nên đề bạt người trong nội bộ vào vị trí chuyên phú trách thu hút đầu tư.

Trước khi Lưu Minh Huy gọi điện thoại, Mao Thanh đã không đợi được mà tự ra mặt đến nói chuyện trực tiếp với Trần Kinh, nội dung nói chuyện cũng không có gì quan trọng lắm, có lúc Trần Kinh cảm thấy trà và thuốc là hai thứ không thể thiếu, trong phòng làm việc có hai thứ này nên bất kể ai đến cũng không lo là không có gì để nói, thậm chí nếu cứ có trà và thuốc thì ba ngày ba đêm cũng không hết chuyện.

Điều quan trọng là nói mấy chuyện nhỏ nhặt này không cần phải suy nghĩ cân nhắc nhiều nhưng hai bên vẫn có thể thăm dò được rất nhiều thông tin của nhau.

Có thể hiểu được những thông tin ấy hay không? Đây chính là cách để kiểm tra chỉ số EQ của người đó.

Trần Kinh phát hiện ra rằng, trong cuộc nói chuyện hắn hay ngầm tiết lộ một vài thông tin. Bình thường khi có khách đến hắn sẽ tự rót trà mời khách, nếu hắn để khách rót trà thì có nghĩa là không có việc gì quan trọng.

Và không muốn nói chuyện nữa, động tác quen thuộc của Trần Kinh đó là di tắt tàn thuốc sau đó mở cửa sổ cho thoáng, hoặc là tay bưng chén trà từ từ thưởng thức, hoặc là ngắt ấm điện.

Nếu trong phòng làm việc mà thiếu trà và thuốc thì không biết cuộc nói chuyện với khách sẽ đi đến đâu, Trần Kinh ngồi nghĩ linh tinh, đây chắc là nguyên nhân dẫn đến thói quen không tốt của nhiều cán bộ.

Đang nói chuyện với Mao Thanh được khoảng 30 phút thì có nghười gõ cửa, Trần Kinh hơi nhíu mày:
- Vào đi!

Cửa bị đẩy ra, Trần Kinh hơi sửng sốt vì hắn không ngờ người gõ cửa lại chính là Nhâm Chí Hiền, Mao Thanh nhìn thấy Nhâm Chí Hiền cũng cảm thấy bất ngờ liền đứng dậy cười ngượng.

Trần Kinh phản ứng rất nhanh:
- Phó phòng Nhâm, anh đến thật đúng lúc! Tôi cũng vừa pha xong ấm trà, mời anh ngồi xuống?

- Trưởng phòng Trần, anh không cần rót trà đâu! Tôi đến để báo anh một tin vô cùng quan trọng!
Nhâm Chí Hiền nói, trên tay y đang cầm một tệp tài liệu:
- Hai ngày nay phòng thu hút đầu tư nhận được điện thoại từ bên phía tập đoàn Hồng Thành Đài Loan, họ muốn đến Lễ Hà để đầu tư! Họ vừa gọi điện thoại đến, tôi và anh Lương chưa dám quyết định nên tôi phải báo với anh ngay!
- Hồng Thành?
Trần Kinh nhíu mày, đây là một tập đoàn lớn của Đài loan, chuyên sản xuất những sản phẩm ứng dụng cho máy tính sách tay, đã được xuất khẩu đến khắp các nước Châu Á và Châu Âu. Một tập đoàn lớn như vậy mà lại gọi điện đến phòng thu hút đầu tư để đề nghị được đầu tư ư?

Trần Kinh hơi nghi ngờ nhưng nhìn vẻ mặt Nhâm Chí Hiền thì không giống nói đùa, hắn hỏi:
- Lúc anh nhận điện thoại thì họ đã nói những gì?

Nhâm Chí Hiền nuốt nước bọt:
- Hôm nay họ gọi điện thoại đến, bên đối tác tự xưng là họ Hoàng! Ông ấy nhắc đến một vài vấn đề mang tính chuyên môn, tôi và anh Lương lúc đó chưa trả lời được liền bảo ông ấy lát sau gọi lại, tôi vừa nối máy đến phòng làm việc của anh rồi!

Nhâm Chí Hiền nhìn đồng hồ:
- Tôi gác điện thoại cũng khoảng 20 phút rồi, chắc khoảng 10 phút sau ông ấy sẽ gọi lại!
Trần Kinh rất ngạc nhiên nhưng sắc mặt vẫn không thay đổi, tập đoàn Hồng Thành lớn như vậy mà lại trực tiếp gọi điện thoại đến phòng thu hút đầu tư thật đáng ngạc nhiên, hơn nữa lại nhiều lần gọi điện thoại đến càng khó hiểu! Liệu ông ấy có tiếp tục gọi điện thoại đến không?

Không chỉ có Trần Kinh kinh ngạc mà Mao Thanh cũng phải giật mình, trong lòng y rất khinh thường hành động của Nhâm Chí Hiền, không phải là muốn tranh quyền phụ trách thu hút đầu tư đấy chứ? Còn vẽ ra cái trò này, lại còn lôi cả tập đoàn Hồng Thành vào, sao không lôi nốt tập đoàn Microsoft vào đi?

Nhưng khi y nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc cùng với thái độ bình tĩnh của Nhâm Chí Hiền, y có ý xin rút lui, trong lòng ấm ức, Nhâm Chí Hiền chẳng qua cũng chỉ là chó ngáp phải ruồi mà thôi, dám cướp cơ hội của y.

-Reng! Reng!
Tiếng điện thoại reo, Trần Kinh nhìn Nhâm Chí Hiền rồi bình tĩnh nhấc điện thoại.

-Alo, phòng kinh tế thương mại xin nghe, tôi là Trần Kinh!

Đầu dây bên kia hơi ồn ào, khoảng vài giây sau thì có một giọng nói rất rõ ràng:
- Xin chào, anh là người phụ trách mảng thu hút đầu tư của huyện Lễ Hà phải không? Tôi là Hoàng Hải ở Phòng đầu tư tập đoàn Hồng Thành Đài Loan...

- Cú điện thoại này là thật!
Trần Kinh khẳng định trong nháy mắt bởi vì điện thoại phòng hắn có lắp hệ thống hiển thị số gọi đến, đầu dây bên kia là Kinh, trước kia lúc dự Đại hội đại biểu Nhân dân tỉnh, từng làm những việc trong văn phòng Đại Loan nên hắn biết điều này.

Mặt khác, hắn còn biết, kẻ lừa đảo bình thường, công ty lừa đảo, rất ít khi ngụy trang thành công ty Đài Loan, phần lớn là Hồng Kông. Đài Loan và đại lục quan hệ mẫn cảm, đây là nguyên nhân chính, lấy danh nghĩa Đài Loan lừa đảo, là thương tổn đến cảm tình nhân dân hai bên bờ biển, trách nhiệm này rất lớn.

Hơn nữa, Trần Kinh và Hoàng Khải nói chuyện mấy câu, hắn lập tức đoán được Hoàng Khải rất chuyên nghiệp. Hoàng Khải nói chuyện trực tiếp, bọn họ có kế hoạch đầu tư vùng Sở Giang và Sở Bắc hai xí nghiệp sản xuất đồ điện tử, cụ thể quy mô còn chưa xác định, nhưng yêu cầu thì bọn họ đã tỉ mỉ đưa ra.

Sở Thành và Sở Bắc hai tỉnh giáp ranh trong kế hoạch của bọn họ, y hy vọng Lễ Hà có thể phối hợp, đưa ra một số văn kiện chính sách và dự án sau khi đầu tư, cụ thể thực hiện quy hoạch!

Hoàng Khải còn tỏ thái độ rõ ràng, đoàn khảo sát của công ty bọn họ sắp đến đại lục, đến lúc đó hy vọng có thể trực tiếp đến Lễ Hà khảo sát, ngày cụ thể, bọn họ sẽ thông báo cho các cơ quan liên quan ở Lễ Hà sau...