Quan Sách

Chương 132: Nhận lệnh khẩn cấp




Tâm tình Hoàng Tiểu Hoa thực hỏng bét, Thiệu Băng Oánh ngày thường khuôn mặt như hoa, hiện tại rơi vào trong mắt y, lại trở thành bộ mặt cực kỳ đáng ghét!

Công nhân viên chức nhà máy xi măng Thái Thủy gây rối, vì sao gây chuyện như vậy phải đưa ra được mấu chốt, còn có, tập đoàn Thái Thủy tiến vào Lễ Hà, vì tài chính và thuế vụ của Lễ Hà đóng góp là không tồi, nhưng cuối cùng bọn họ cần đoạt lấy bao nhiêu công cụ mới bỏ qua?

Trước đây, đất đai và công cụ nhà xưởng của nhà máy xi măng Dịch Chu giá trị trên trăm triệu nguyên, toàn bộ giá cả lấy ba mươi triệu bán cho Thái Thủy, hơn nữa chính quyền huyện còn ra mặt đảm bảo, khiến ngân hàng Xây dựng huyện Lễ Hà cung cấp cho Thái Thủy khoản vay ba mươi triệu với lãi suất thấp nhất. Một nhà máy xi măng to như vậy, tương đương với việc chắp tay đưa cho tập đoàn Thái Thủy, đây chính là nguyên nhân gây rối hiện tại của công nhân viên chức cũ của nhà máy xi măng Dịch Chu.

Kỳ thật sự tình còn chưa dừng lại như thế này, trước kia Thái Thủy đồng ý lập trước hai mươi phần trăm (20%) cho công nhân viên chức nhà máy xi măng, hứa hẹn này vốn dĩ là dùng tiền mặt giao ra để chống đỡ tình thế. Thế nhưng, ở đây Thái Thủy lại giở thủ đoạn, hai mươi phần trăm (20%) công nhân viên chức lập trước của bọn họ, toàn bộ là đặt trên cương vị của công nhân viên nơi trực tiếp sản xuất, công nhân viên chức cũ và công nhân mới tuyển có cùng quy tắc đãi ngộ, chẳng khác nào chỉ giải quyết vấn đề thất nghiệp của hai mươi phần trăm công nhân viên chức.

Về sau, nhóm công nhân viên chức cũ gây rối, trong huyện không có cách nào giải quyết, tài vụ huyện không thể làm gì khác hơn là lại nghĩ đến cách trợ cấp một số tiền rất lớn.

Nhưng hiện tại xem ra, vấn đề của Thái Thủy còn lâu mới kết thúc, sóng trước chưa qua, sóng sau đã tới, lúc này đây khối lãnh đạo chủ chốt gánh vác trách nhiệm tâm lực cũng tiều tụy, ngay cả chân chạy việc linh tinh Hoàng Tiểu Hoa cũng cảm thấy mệt mỏi.

Đôi khi y thường xuyên nghĩ, toàn bộ Lễ Hà cũng cố chấp như Mã Bộ Bình, nhưng nếu như thời điểm tiến vào đặt trụ sở của tập đoàn Thái Thủy trước đây, là Mã Bộ Bình đương nhiệm, kết cục có thể lại hoàn toàn không giống. Tin tức cuả tập đoàn Thái Thủy tiến vào đặt trụ sở tại Lễ Hà, Hoàng Tiểu Hoa hiểu rõ, bất quá Mã Bộ Bình cũng phải chịu mang tiếng xấu trên lưng.

Trần Kinh gấp gáp chạy tới Huyện ủy, Hoàng Tiểu Hoa một câu cũng không nhiều lời, liền dẫn hắn vào văn phòng Thư Trị Quốc.

Thư Trị Quốc đang gọi điện thoại, âm thanh rất lớn, nghe giọng điệu rất tức giận, đầu kia điện thoại hẳn là Bí thư Đảng ủy thị trấn Dịch Chu Hầu Hồng Quyền, Hoàng Tiểu Hoa không lau mồ hôi trên trán, sau lưng y mồ hôi đã ướt hết quần áo.

Trong lòng y hiểu rõ, sách nói lần này là nóng nảy thật sự!

Trước kia, Thư Trị Quốc bất kể như thế nào cũng sẽ không gọi điện thoại cho Hầu Hồng Quyền, cho dù ông ta có ý cần quán triệt ở thị trấn Dịch Chu, thì cũng là quanh co đem ý nghĩ của mình truyền lại cho Hầu Hồng Quyền. Mà Hầu Hồng Quyền của thị trấn Dịch Chu, có chuyện báo cáo, phần lớn thời gian cũng chỉ tìm Mã Bộ Bình, ít khi trực tiếp liên lạc với bí thư Thư.

Giữa bọn họ sớm đã có sự ăn ý lẫn nhau, sự ăn ý như vậy rất khó phá vỡ.

Nhưng hôm nay, Thư Trị Quốc làm điều này, sự ăn ý đó đã bị phá vỡ! Chỉ một điểm này, Hoàng Tiểu Hoa liền đoán được lần này Thư Trị Quốc đã xúc động nóng tính!

“Ba!” Điện thoại bị cắt đứt mạnh mẽ, Thư Trị Quốc đột nhiên ngẩng đầu, trong ánh mắt đậm tơ máu.

Ánh mắt ông ta đảo qua Trần Kinh, thần sắc dịu đi một chút, Hoàng Tiểu Hoa nói:
- Thái Thủy…

Nghĩ cách đi sắp xếp! Tôi không muốn thấy bất kỳ kẻ nào của Thái Thủy nữa!
Thư Trị Quốc đánh gãy lời nói của Hoàng Tiểu Hoa.

Hoàng Tiểu Hoa câm như hến, vội vàng ngậm miệng, y hướng Trần Kinh hơi gật đầu, sau đó chậm rãi lui ra, đóng cửa lại.

Ngồi đi!
Thư Trị Quốc khoát tay, ông ta lục lọi xột xoạt ở bên trong bàn làm việc, cuối cùng thình lình lấy ra một hộp thuốc lá, ông ta ném hộp thuốc tới trước mặt Trần Kinh, nói:
- Rút ra đi! Tôi không hút thuốc, lấy toàn bộ đi!

Trường hợp này Trần Kinh nào dám hút thuốc? Hắn đem gói thuốc đặt ngay ngắn, nói:
- Bí thư…

Trên tay Thư Trị Quốc bưng cà phê nồng đậm, mùi thơm của cà phê nóng hôi hổi tản mát ra cực kỳ mê người, Trần Kinh mới nói ra hai chữ “bí thư”, vừa ngẩng đầu, liền cùng Thư Trị Quốc bốn mắt nhìn nhau.

Thư Trị Quốc nhìn chằm chằm Trần Kinh một lát, nói:
- Chuyện gì phát sinh đều đã biết?

Trần Kinh hơi gật đầu, lại cảm thấy không lo, lại vội vàng lắc lắc đầu, càng cảm thấy không lo, tức thì mở miệng nói:
- Đã biết một ít, Chủ nhiệm Hoàng đã nói cho tôi một ít!

Thư Trị Quốc khẽ thở dài một hơi, nói:
- Công tác kinh tế thương mại Lễ Hà vừa mới tiếp nhận, vì cái gì đúng lúc đang trỗi dậy mãnh liệt, lúc này bỗng nhiên xảy ra chuyện như vậy, đối với công tác ảnh hưởng rất lớn!

Trần Kinh ngượng ngùng cười cười, Thư Trị Quốc bỗng nhiên mở miệng nói:
- Tiểu Trần, tôi nghe cuốn phim “Ấn tượng Lễ Hà” kia, cậu có tham gia qua ý kiến?

Tim Trần Kinh đột nhiên nhảy dựng lên, thiếu chút nữa mặt mày biến sắc, nhưng rất nhanh, hắn liền bình tĩnh lại, khẽ cười một tiếng nói:
- Bí thư, ngài mắt sáng như đuốc, tôi và Giám đốc Phạm của công ty Truyền thông Tam Giang là bạn bè, cuộn phim quay nhiều vô cùng, hắn cũng muốn tôi đề xuất sáng kiến!

Thư Trị Quốc thần sắc bình thản, nhìn không ra ông ta là vui hay giận, trong lòng Trần Kinh có chút khẩn trương.

Hắn không biết là Thư Trị Quốc rốt cuộc hiểu biết bao nhiêu tình hình, hắn càng không biết Thư Trị Quốc có phải sẽ vì chuyện tình cuộn phim mà hối hận tức giận với bản thân hay không. Thư Trị Quốc đã nói tới điểm này, Trần Kinh sẽ không có giấu diếm, sự thật chính là như vậy, Trần Kinh chẳng những tham gia chế tác và quay phim cuộn phim, mà còn cầm bút viết kịch bản.

Trong lòng Trần Kinh, chuyện tình nếu đã dính líu, vậy dám làm dám chịu, không nên che giấu, về phần trong lòng lãnh đạo nghĩ như thế nào, vậy thì tùy ông ta đi!

Cuộn phim quay không tồi, tôi rất vừa lòng! Phim về Lễ Hà chúng ta nên quay như vậy, nêu ra được đặc điểm của bản thân chúng ta!
Thư Trị Quốc nói, ông ta nhìn về phía Trần Kinh ánh mắt mang theo khen ngợi,
- Hiểu biết đối với Lễ Hà rất sâu sắc, điểm này tôi rất vui mừng!

Mặt Trần Kinh có chút phiếm hồng, trái tim không khống chế được đập rất nhanh, hắn cảm thấy chính mình trong ánh mắt nhìn chăm chú của Thư Trị Quốc, chính là sự tồn tại của mắt xích, không có sợ mảy may bí mật đang nói.

Trong đầu hắn bỗng nhiên nghĩ đến lời đồn đại kia, hiện tại có rất nhiều người ở Lễ Hà tin lời đồn đó, cho rằng mình và một vị Phó chủ tịch tỉnh có quan hệ đặc thù.

Có đôi khi bản thân Trần Kinh cũng sẽ cân nhắc lời đồn này, cân nhắc đến cân nhắc đi, chính hắn cũng có chút tin vào lời đồn này.

Nhưng vào giờ phút này, hắn bỗng nhiên nghĩ Thư trị Quốc ông ta tin lời đồn này sao? Cái kia vừa thấy thì có thể vô cùng tin tưởng, nhưng cẩn thận suy xét lại thì thấy lời đồn có trăm ngàn chỗ hở, thông minh như ông ta sẽ tin tưởng lời đồn như vậy sao?

Nghĩ đến đây, cảm xúc Trần Kinh liền có chút dao động, hắn cảm thấy bản thân có chút không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Thư Trị Quốc.

Tiểu Trần, mấy ngày nay giao cho sắp xếp một nhiệm vụ!
Thư Trị Quốc nói, ánh mắt ông ta nhìn chằm chằm Trần Kinh,
- Nghĩ cách, đem theo nữ phóng viên Phương của tỉnh thành giúp đỡ cho chu đáo, cô ấy muốn làm gì, thì cố gắng thỏa mãn cô ấy! Tôi chỉ hy vọng, ở chương trình câu chuyện kỳ lạ kia, không bao giờ…có nội dung về Lễ Hà nữa!

Trần Kinh đột nhiên từ ghế ngồi đứng bật dậy, nhưng rất nhanh, hắn lại ngồi trở về.

Ngày hôm qua, hắn và Phương Uyển Kỳ không vui nói nửa câu cũng nhiều, hắn giận dữ rời đi sau đó cũng không nghĩ tới sẽ quay đầu lại giúp đỡ tiểu cô nương này, nhưng hiện tại không ngờ Thư Trị Quốc có yêu cầu như vậy đối với hắn!

Tiểu Trần, hoàn toàn đúng theo cách thức mà làm, tôi tin tưởng có thể sắp xếp chuyện này rất tốt!
Thư Trị Quốc nói, giọng điệu ông ta bình thản, nhưng trong bình thản có một sự kiên định.

Ông ta đã nói đến mức này, Trần Kinh gần như không cách nào từ chối.

Nhưng…

Trong lòng Trần Kinh một mãnh hỗn độn, hắn làm sao có cách chứ? Một chút cách thức cũng không có! Ngay cả đám người ở công ty Truyền thông Tam Giang cũng không có cách, bản thân chỉ là Trưởng phòng kinh tế thương mại huyện thì có thể có cách gì chứ?

Ban đêm, rất yên tĩnh!

Mấy phút trước, Chủ nhiệm văn phòng Hách Lâm gọi điện lại đây báo cáo, nói là sự tình công nhân viên chức của tập đoàn Thái Thủy cãi nhau rất hung hăng.

Trên công trường, hơn một trăm chiếc xe công trình của tập đoàn Thái Thủy xếp theo chữ “khai”, toàn bộ bình ắc quy đều bị tháo xuống, nhiều xe chặn lại tất cả các tuyến đường chính đi dẫn tới tập đoàn Thái Thủy như vậy. Tại cửa chính nhà máy của tập đoàn Thái Thủy, công nhân viên chức kéo xi măng từ nhà kho tới chất đống như núi, từng bao giống như bột mì mà xi măng cũng thế chồng chất tại cửa, sau đó phun nước lên.

Phần xi măng đã ngưng kết lại, với cách này cửa chính của nhà máy sản xuất Thái Thủy đã bị phong kín hoàn toàn.

Lãnh đạo huyện Triệu Nhất Bình cùng với Vương Hàm Dương chạy tới hiện trường, có người nhận ra xe của Triệu Nhất Bình, chặn xe Triệu Nhất Bình ở trên đường muốn kêu oan tố cáo, Triệu Nhất Bình trong sự hộ tống hùng hậu của binh lính mới toàn thân trở ra.

Bởi vì lần này huyên náo quá lớn, đã kinh động đến phóng viên đài truyền hình tỉnh thành, rất nhiều phóng viên đều tức tốc chạy về Lễ Hà, ban Tuyên giáo Huyện ủy nắm không được cục diện trong tay, hiện trường cố nhiên loạn thành một nồi, mà sự sắp xếp bên ngoài lại hỗn độn thành một mảnh!

Một đêm này, huyện Lễ Hà rất không yên tĩnh!

Mặc dù Trần Kinh đang ở trong nhà, nhưng vẫn cảm giác được bão táp biến hóa khôn lường, toàn bộ huyện chấn động!

Từ lúc bắt đầu, tập đoàn Thái Thủy và Phòng kinh tế thương mại có muôn vàn mối liên hệ, làm ông trùm tập đoàn xi măng khu vực Trung Nguyên, tập đoàn Thái Thủy đặt trụ sở tại Lễ Hà, đây là một Phòng kinh tế thương mại có khả năng to lớn trong việc thu hút đầu tư. Nhưng để hướng dẫn tập đoàn kinh doanh, đưa ra chính sách nghiêng về phía tập đoàn, tuyên truyền ưu thế tập đoàn, kéo theo việc phát triển tài sản, mà việc này đều hẳn là quy mô công tác của Phòng kinh tế thương mại.

Chỉ có điều, tập đoàn Thái Thủy này thực sự quá lớn, bọn họ tiến vào Lễ Hà, lãnh đạo cấp cao cũng tham gia vào, vốn là nội tình thuộc loại quy mô công tác của Phòng kinh tế thương mại, người ta lại trực tiếp liên lạc cùng Huyện ủy và lãnh đạo chính quyền huyện, Phòng kinh tế thương mại bị trực tiếp xem nhẹ đặt qua một bên.

Thật là, lúc mọi chuyện êm xuôi, bọn họ không hề nhớ đến Phòng kinh tế thương mại, đợi đến lúc khó khăn, Phòng kinh tế thương mại tự nhiên còn có người nhắc tới.

Công ty Thái Thủy Lễ Hà xin nhánh dây chuyền sản xuất thứ hai, hạng mục này chính là tìm đến Phòng kinh tế thương mại. Tiếp đó, ngày hôm qua Thái Thủy đồng thời nổi dậy, quản đốc của bọn họ trước tiên đem tin tức này truyền đến cho Phòng kinh tế thương mại. Hai ngày này, theo hiểu biết của Trần Kinh, không thể là như thế được.

Vài năm nay, Thái Thủy tranh thủ rất nhiều chính sách, kỳ thật ban đầu có vài chính sách ưu đãi không có trong quy mô hợp đồng, đem chính sách này cấp cho đơn vị nào cũng phải đến Phòng kinh tế thương mại.

Phòng kinh tế thương mại ủng hộ ông trùm xí nghiệp phát triển, vì bọn họ mà ra mặt đảm bảo cung cấp khoản vay với lãi suất thấp, Phòng kinh tế thương mại lại ra mặt giúp bọn họ đàm phán, làm cho bọn họ thuận lợi lấy được mỏ đá nguyên thủy Thanh Thạch của thị trấn Dịch Chu với giá rất thấp. Phòng này cũng lại ra mặt giúp bọn hắn trưng thu được hai trăm mẫu đất…

Đến lúc này, khiến cho bà con Lễ Hà, khiến cho công nhân viên chức cũ của nhà máy xi măng Dịch Chu nổi nóng, tức giận, chất vấn sự tình, bô vệ sinh cũng hướng trên người Phòng kinh tế thương mại mà hắt lên.

Đỉnh đầu của Phòng kinh tế thương mại nhiều bô vệ sinh như vậy, nhưng không có bất kỳ lời nói quyền lực gì để đáp lại, đây có thể cũng là điểm đặc sắc nhất của Phòng kinh tế thương mại Lễ Hà…