Quan Sách

Chương 1239: Hướng tới Lĩnh Nam!




Về mặt chiến lược thì coi thường kẻ địch, về mặt chiến thuật thì coi trọng kẻ địch.

Tổ đàm phán của xưởng đóng tàu Hoàng Hải sắp đến Kinh Giang,Trần Kinh chọn thái độ bên ngoài nới lỏng tỏ ra rộng rãi bên trong thực chất lại siết chặt. Cái gọi là phong thái cao quý đạo mạo chỉ là thứ biểu hiện ở mặt bề ngoài, nếu muốn làm tốt nhiệm vụ đàm phán lần này, nếu muốn dành được lợi ích lớn nhất, nhất định phải lập kế hoạch một cách tỉ mỉ và hoàn mỹ nhất, sắp đặt một cách hợp lý.

Trần Kinh vì muốn thực hiện tốt nhiệm vụ đàm phán lần này, lần lượt triệu tập tổ chức 6 lần hội nghị

Trên cơ bản từng chi tiết hắn đều tự mình xem xét một cách tỉ mỉ, hỏi qua từng người của tổ đàm phán, hắn cân nhắc rồi lại đắn đo sau cùng mới quyết định.

Toàn bộ thành viên của tổ đàm phán, Trần Kinh đều muốn đích thân nói chuyện với bọn họ.

Trần Kinh yêu cầu mọi người tham dự hạng mục lần này phải đem tất cả những giả thiết khó khăn có thể xảy ra chuẩn bị cho tốt, phải nghĩ trước tình huống có thể xảy ra, bất luận là đối mặt với tình huống gì, bất luận là thời gian nào thì tổ đàm phán cũng không được phép lúng túng.

Để khiến cho mọi người hiểu rõ hơn về công tác đàm phán, Trần Kinh thậm chí còn vận dụng mối quan hệ tìm Đại Biểu Đàm Phán Quốc Tế của Bộ Thương mại Quốc Gia thông qua webcam để lên lớp dạy cho các thành viên của tổ đàm phán. Tuy rằng là đến lúc nước tới chân mới nhảy, nhưng mà có thể lắng nghe ý kiến của chuyên gia, nắm vững một chút kỹ xảo đàm phán cơ bản, cái này đối với nhiệm vụ kế tiếp là cực kỳ có lợi.

Thành Ủy Kinh Giang,

văn phòng Trần Kinh

Chủ tịch thành phố Từ Binh,

phó bí thư Đơn Kiến Hoa, phó chủ tịch thường vụ thành phố Lưu Đức Tài, phó chủ tịch thường ủy thành phố Liễu Tân Lâm, Trưởng ban thư ký Tiếu Hàm đều ngồi ở trên ghế xô-pha.

Đây hẳn đã là họp hội nghị rồi, thế nhưng lại không vào phòng hội nghị, bầu không khí hiện nay của thành ủy Kinh Giang cũng có thể nói lên tầm quan trọng của việc đàm phán lần này.

Hiện tại trọng tâm công tác mà mọi người quan tâm duy nhất là đều chuyển tới sự vụ xưởng đóng tàu Kinh Giang. Trần Kinh yêu cầu công việc đàm phán lần này chỉ có thể thành công, không được phép thất bại.

Hiện tại tất cả các công việc đều được bố trí sắp xếp chỉ định tới các bộ phận, hôm nay đã là lần cuối cùng các lãnh đạo họp với nhau, tương đối mà nói bầu không khí đã thoải mái hơn một chút.

Chiều ngày mai, người bên xưởng đóng tàu Hoàng Hải sẽ tới, công tác đàm phán sẽ được bắt đầu tiến hành vào ngày hôm sau.

Kể từ khi Trần Kinh nhận chức tới nay, đây là lần đầu tiên tổ chức một trận đánh ác liệt như vậy, công việc lần này không chỉ đơn giản là liên quan tới một xưởng đóng tàu, mà hơn thế nữa là liên quan tới sự phát triển sau này của Kinh Giang, ý nghĩa rất là trọng đại.

Thế nhưng lúc này,Trần Kinh mười phần tự tin.

Liễu Tân Lâm thuật lại công tác phát ngôn sau cùng xong, nói:

- Bí thư,ngài yên tâm đi! Chúng tôi nhất định không để ngài thất vọng! Hiện tại ý chí chiến đấu của chúng tôi rất sục sôi, mọi khó khăn đều chuẩn bị hết sức chu đáo, việc gì nên làm đều đã làm xong. Tôi có lòng tin tuyệt đối, nắm chắc hạng mục này tong tầm tay.

Trần Kinh cười ha ha, nói:

- Tân Lâm rất twk tin nhỉ. Tôi nói như vậy đi, nếu như Tân Lâm cậu có thể nắm được hạng mục này, tôi sẽ tặng mỗi người trong tổ hạng mục các cậu một chuyến du lịch Châu Âu kéo dài một tuần, cậu dẫn theo đoàn, chúng ta cũng không cần phải nói những lời giả tạo như nói cái gì mà xuất ngoại khảo sát.

Chúng ta chính là đi du lịch, chi phí du lịch do nhà nước cung cấp, tôi không sợ dân chúng nói Kinh Giang chúng ta lãng phí,toàn bộ trách nhiệm tôi chịu.

Thế nào? Các vị có ý kiến gì không?

Từ Binh xoa xoa tay nói:

- Phải, phải, tôi và bí thư cùng gánh vác trách nhiệm, Tân Lâm, kế tiếp liền xem trò hay của cậu rồi.

Liễu Tân Lâm có chút xúc động, nói:

- Bí thư, chủ tịch thành phố, tôi bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ!

Trần Kinh cười, nói với Đơn Gia Cường bên kia:

- Lão Đơn, nghe cậu ấy nói những lời như vậy có chút sĩ khí tinh thần nhà binh a.

Đơn Gia Cưởng mỉm cười nói:

- Sĩ khí rất tốt, muốn dụng binh tốt, trước tiên nhất định phải chọn tướng tài, lần này chúng ta đã chọn được một tướng quân tốt a!

Trần Kinh vuốt tay nói:

- Vậy được, hội nghị của chúng ta bàn đến đây thôi, lão Tiếu, sau khi tan họp đi thu xếp. đăng ký buổi chiều chúng ta đi Lĩnh Nam. Lần này chũng ta không phải đi du lịch, là đi học tập người ta kinh nghiệm tiên tiến. Đương nhiên, cũng là để cho công tác đàm phán của chúng ta không có chút lo lắng, chúng ta cùng với đằng địa phương bọn họ cần thẳng thắn.

Từ Binh đứng dậy, nói: - Bí thư, không dám gạt anh, đi lần này, tôi cảm thấy áp lực rất lớn, không chịu nổi gánh nặng này a!

Trần kinh khoát khoát tay nói:

- Áp lực cái gì? Chúng ta không phải đều nói rồi sao, khi có áp lực, anh liền đứng ra mời các đồng chí bên Hoàng Hải ăn bữa liên hoan cũng đủ nể mặt họ rồi, người đứng đầu chính quyền của chúng ta mời khách, bọn họ còn muốn thế nào?

Trần Kinh và Từ Binh nhìn nhau, cười ha ha.

Trần Kinh xua tay nói:

- Từng người đều đi làm việc của mình đi! Tôi hy vọng lúc tôi trở về, xuống máy bay có thể nghe được tin chiến thắng của các anh.

Từ Binh cũng cười nói: - Chúng ta cũng đi thôi, cũng đều chuẩn bị một chút, buổi chiều cơ cấu thường ủy đều đi sân bay tiễn bí thư! Các phóng viên truyền thông cũng đều thông báo xuống dưới rồi, chúng ta vui vui vẻ vẻ tiễn bí thư đi Lĩnh Nam học hỏi kinh nghiệm!

Cả đám tản đi, Trần Kinh tự mình dùng đèn cồn đốt lửa nấu nước.

Đợi thẳng đến khi nước sôi sùng sục, hắn mới xách ấm nước xuống, trong ấm tử xa là Đại Hồng Bào thượng hạng mà hắn cất kỹ mấy năm rồi.

Cho vào nước sôi sùng sục, sau đó hắn gấp rút tráng qua trà đợi đến khi pha nước thứ hai, trong ấm tử sa đổ đầy nước, đậy cái nắp lên, giội mạnh nước nóng bên ngoài ấm tử sa.

Hơi nóng bắt đầu quanh quẩn bốc lên, một làn hương trà thấm vào ruột gan dần dần bắt đầu trần ngập cả căn phòng.

Đợi làm nóng xong, Trần Kinh cầm lấy ấm trà nhỏ đổ trà vào giữa dụng cụ pha trà, hương vị trong nháy mắt trở nên đậm đà, nước trà màu vàng nhạt trong suốt sáng long lanh

Nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, Trần Kinh nhắm mắt tỉ mỉ thưởng thức dư vị của trà.

Quyến luyến lưu hương, miệng lưỡi sinh ướt át, nhiều ngày tới mệt mỏi, tại giờ khắc này đều tan thành mấy khói rồi.

Trần Kinh rất lâu rồi chưa uống nghệ thuật uống trà rồi, ngày thường công việc rất bận rộn, khó có được thời gian nhàn hạ, cũng chỉ có giờ khắc này, hắn cần thời gian thả lỏng hoàn toàn, mới một mình hưởng thụ phong tình vạn chủng của quốc trà, đủ loại mùi vị, say mê thật sâu trong đó.

2h chiều, sân bay Sở Giang.

Mọi người trong Thành ủy Kinh Giang vui vẻ tiễn Trần Kinh, ở sân bay thậm trí còn sắp sếp nghi thức tiễn đưa hết sức long trọng, hơn mấy chục phóng viên của giới truyền thông tận mắt chứng kiến, Trần Kinh dẫn đầu phái đoàn đàm phán của Kinh Giang hơn tám mươi người lên máy bay, bay thẳng tới Lĩnh Nam, bắt đầu cuộc hành trình học hỏi kinh nghiệm phát triển khu vực.

Có rất nhiều nhà báo ở sân bay nhìn thấy vẻ mặt sáng láng của bí thư Trần trong lòng đều đã nghĩ nên bắt đầu viết bài như thế nào rồi.

Bí thư Trần là ngôi sao sáng ở tỉnh Sở Giang, nội trong vòng thời gian một năm ngắn ngủi, nhân khí ở Sở Giang tăng mạnh.

Thậm chí ngay cả trên các mặt báo chí báo mạng, tin tức có liên quan tới Tỉnh ủy, Thường ủy đều giảm xuống, ngược lại những tin tức có liên quan tới Trần Kinh được chú trọng hơn bao giờ hết.

Bọn họ nhìn ra được, Trần Kinh không phải chỉ có ý nghĩa tuổi trẻ, còn có ý nghĩa là sự kiên trì, cách tân đổi mới, quyết đoán và tình cảm mãnh liệt. Mà hiện nay những điều này đều là thứ mà chính đàn Sở Giang cần, cũng là nhân dân Sở Giang hy vọng nhìn thấy được hình tượng này ở ban lãnh đạo.

Cho nên rất dễ nhận thấy, chuyến đi Lĩnh Nam lần này của Trần Kinh, đã định trước sẽ bị giao phó càng nhiều trọng trách.

Nếu không, ngày nào cũng có chuyện khu vực lạc hậu học hỏi kinh nghiệm khu vực phát triển, ngày nào cũng có đoàn lãnh đạo khảo sát Lĩnh Nam, vì sao cứTrần Kinh mang người đi thì lại có trận thế lớn như vậy, còn có nhiều truyền thông báo chí theo dõi và đưa tin như vậy?

Khoang hạng nhất máy bay.

Tiếu Hàm ngồi bên Trần Kinh, nhẹ nhàng dùng tay nhặt đi sợi tóc ngắn rơi trên áo Trần Kinh, phát hiện ra bí thư Trần đã bắt đầu nghỉ nghơi, ông ta liền đem những lời muốn nói cứng rắn nuốt ngược trở lại trong bụng.

Bí Thư Trần là một tài tử, trong công việc thì vô cùng nghiêm túc, kỳ thực là một trí thức ôm ấp tình cảm theo chủ nghĩa lãng mạn.

Hiện tại thông qua cửa sổ máy bay, có thể nhìn thấy rất rõ ràng quang cảnh bên ngoài những đám mây khắp bầu trời nhuộm đỏ ánh mắt, cảnh sắc này có thể nói là tiên cảnh trốn nhân gian.

Tiếu Hàm tin tưởng, nếu như bí thư Trần có thể nhìn thấy cảnh sắc như vậy nhất định tài văn trương lại bộc phát,tâm tình sẽ rất tốt.

Thế nhưng Tiếu Hàm cũng không đành lòng đánh thức hắn,bởi vì liên tục một tuần này Trần Kinh thậm chí ngay cả thời gian nghỉ nghơi cũng không có.

Vì sự việc đàm phán lần này mà công việc của hắn cứ ngày nối tiếp đêm, thậm chí nữa đêm cũng vẫn hẹn gặp đại biểu của tổ đàm phán, cùng với tổ đàm phán trao đổi đối sách rõ ràng cụ thể.

Có đôi khi Tiếu Hàm vừa trở về nhà tắm rửa xong, Trần Kinh đã gọi ông ta tới cùng đi ra ngoài gặp khách mời, Tiếu Hàm cũng đều gặp qua mấy lần rồi.

Với cường độ công việc như vậy, cho dù là Trần Kinh còn trẻ tuổi, nhưng mà Tiếu Hàm nhìn từ góc độ này nhìn qua, vẫn như cũ có thể nhìn thấy vành mắt đen thật sâu của hắn.

Thật vất vả mới có được một cơ hội nghỉ nghơi, Tiếu Hàm như thế nào lại đánh thức hắn cho được?

- Lão Tiếu,hỏi anh chuyện này.

Tiếu Hàm cả kinh,đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy không biết Bí Thư Trần đã tỉnh lại từ lúc nào rồi.

Ông ta vội nói:

- Là tôi làm phiền ngài nghỉ nghơi rồi.

Trần Kinh lắc đầu,mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ nói:

- Cảnh sắc rất đẹp a, có thể nói là tiên cảnh chốn nhân gian, dạo bước giữa cảnh đẹp như vậy, vậy mà còn ngủ gật, vậy cũng quá là phá hỏng phong cảnh rồi.

Tiếu Hàm cười cười, nói:

- Cảnh sắc cho dù đẹp, cũng cần có nhân tài như ngài mới có thể thưởng thức được chân kỳ mỹ, chúng tôi cũng chỉ cảm thấy đẹp, xem nhiều rồi lại cảm thấy bình thường, thậm chí là chết lặng. Nhưng chưa từng chân chính lĩnh hội được tư vị trong đó.

Trần Kinh khoát khoát tay, nói:

- Đừng nói giống như thật như vậy, cảm thấy đẹp, chính là có lòng yêu cái đẹp.

Hắn dừng một chút,vừa chuyển đầu đề câu chuyện nói:

- Đúng rồi, lão Tiếu, ở Sở Giang anh có quen biết luật sư không? Dùng mối quan hệ của anh giúp tôi tìm một luật sư tốt một chút.

- Luật Sư?

Tiếu Hàm cả kinh:

- Bí thư,ngài đây là....

Trần Kinh thản nhiên cười, nói:

- Anh đừng suy nghĩ nhiều, là em gái của tôi có một công ty, trước đây quy mô của công ty tương đối nhỏ, đối với một khối pháp luật như vậy không biết chú trọng như thế nào. Bây giờ công ty càng ngày càng lớn rồi, ở bên ngoài va chạm vách tường mấy lần, nên ý thức được cần tăng cường hiểu biết pháp luật rồi, gần đây nó đã nghĩ tìm một luật sư làm cố vấn pháp luật.

Anh nói chuyện này, nó hai mắt mơ hồ tìm đến tôi rồi, cho rằng tôi có thể hiểu bao nhiêu?

Kỳ thực tôi cũng không phải là hai mắt mơ hồ sao?

Hắn hít một hơi thật sâu, nói:

- Lão Tiếu, tốt nhất là không cần tìm luật sư của Kinh Giang, cũng không cần tìm người có quan hệ quá sâu,vấn đề mấu chốt là xem trình độ chuyên nghành và năng lực nghiệp vụ.Về phần phương diện chế độ đãi ngộ, cái này tôi có thể hứa hẹn, tuyệt đối không thấp.

Nhắc tới chế độ đãi ngộ hiện nay có thể đem so sánh với cố vấn pháp luật có trình độ tốt nhất Sở Giang.

Đây vốn là việc tư, nhưng tôi ra mặt dù sao cũng không tốt lắm, tôi suy nghĩ một chút, hay là anh tìm kiếm giúp tôi đi!

Tiếu Hàm gật đầu nói: - Cái này không thành vấn đề, ở đây tôi có không ít bạn bè, nếu không thì như vậy đi, tôi lựa chọn được rồi, tôi sắp xếp cho ngài tự mình gặp mặt, tự mình kiểm định như thế naò?

Trần Kinh cười, nói:

- Cần gì làm lớn chuyện thế? Việc này không cần, anh có năng lực làm việc này, anh trở về nói với tôi một tiếng, tôi để cho em gái tôi với người đó nói chuyện là được rồi.

Tiếu Hàm gật đầu, trong lòng có chút xúc động

Đây là lần đầu tiên Trần Kinh an bài ông ta làm việc tư, ông ta phục vụ lãnh đạo thời gian dài, đương nhiên biết đây có nghĩa là gì.

Mà đi xa lần này, Trần Kinh suy xét đến phương diện đứa con vừa mới sinh vẫn còn nhỏ của Phương Cương, để anh ta lại Kinh Giang, dẫn ông ta đi Lĩnh Nam, đây cũng khiến Tiếu Hàn đặc biệt lưu tâm…