Quan Sách

Chương 1232: Sự việc đã bại lộ!




Tổng bộ tập đoàn anh em Hầu Thị, cao ốc Vọng Nguyệt.

Suốt từ buổi sáng, nơi này đã tập hợp đủ các phóng viên từ khắp nơi trong và ngoài tỉnh đến.

Trang nhất Thần báo Tam Sở có đăng bài về việc thành phố Sở Giang chuyển nhượng đất Ngọc Sơn trái với quy định đấu thầu, âm thầm trao đổi tin tức cùng tập đoàn xí nghiệp anh em Hầu Thị, khiến cho trong ngoài tỉnh dậy lên làn sóng phản đối mạnh mẽ.

Hậu quả trực tiếp do làn sóng này gây ra chính là sóng gió bỗng chốc ập đến với tập đoàn xí nghiệp Hầu Thị, cùng lúc đó, các tập đoàn tham gia cạnh tranh hạng mục Ngọc Sơn như tập đoàn Âu Lãng, Sở xây dựng và kiến thiết đô thị, cùng nhiều doanh nghiệp khác cũng bị chú ý đến.

Đáng tiếc là mấy doanh nghiệp này đều đóng cửa từ chối tiếp khách, từ chối nhận phỏng vấn.

Chính phủ Sở Thành đối với tin tức của Thần báo Sở Thành ban đầu biểu hiện thái độ cực kỳ cứng rắn, mạnh mẽ, đáp lại nói Thần báo Tam Sở đưa tin hoàn toàn sai sự thật.

Nhưng sau đó Thần báo Sở Thành đáp lại, hiện tại 800 mẫu đất của biệt thự suối nước nóng Ngọc Sơn kia đã bị tập đoàn xí nghiệp Hầu Thị mua, bọn họ có đầy đủ căn cứ chính xác để chứng thực tin tức này.

Sau khi Thần báo Sở Thành trả lời, Chính phủ Sở Thành rơi vào im lặng, mà sự im lặng này tất nhiên sẽ bị giới truyền thông cho là ngầm thừa nhận.

Rất nhanh, các giới xã hội Sở Thành cũng biểu hiện những phản ứng dữ dội đối với chuyện này. Mặt trận Tổ quốc thành phố Sở Thành tổ chức hội nghị tọa đàm, có đồng chí lão thành Mặt trận Tổ quốc biểu thị sự nghi ngờ đối với hành vi vi phạm quy định của Chính phủ, cũng bày tỏ yêu cầu phải tra rõ vấn đề, đòi lại công đạo cho công chúng và xã hội.

Lúc này tại cao ốc Vọng Nguyệt, xí nghiệp Hầu Thị, văn phòng của Hầu Quan Trung

Hầu Quan Trung tựa như đang đứng trên tổ kiến lửa, đứng ngồi không yên.

Thần báo Tam Sở đưa tin này khiến ông ta trở tay không kịp, ông ta thực không rõ đám ký giả tại sao lại lợi hại như vậy, chỗ nào cũng có thể nhúng tay vào.

Ông ta vừa mới giao dịch thành công với Sở Thành, vừa mới ký tên lên hợp đồng, ngay lập tức đã có tin tức chuẩn xác như vậy được đưa ra, bọn họ làm sao mà có được tin tức vậy?

Không thể phủ nhận, tin này khiến ông ta rất bị động, bởi vì khả năng Chính phủ Sở Giang sẽ không chịu nổi áp lực, sẽ hủy bỏ hợp đồng, sau đó đấu thầu lại một lần nữa.

Nói vậy, với mức tài chính tương đối eo hẹp, Hầu Thị căn bản không thể chiếm được chút ưu thế nào, khả năng không thể lấy được mảnh đất này.

Gặp vấn đề như vậy, việc đầu tiên mà Hầu Quan Trung nghĩ đến chính là đối thủ cạnh tranh đang quấy phá, ông ta nghĩ tới Âu Lãng, cũng nghĩ đến Sở xây dựng kiến thiết đô thị, nhưng tình hình hiện tại bất ngờ như vậy, ông ta sao có thể suy nghĩ thấu đáo cho được?

Cứ như vậy, một mình ông ta ở trong phòng làm việc cả một buổi sáng.

“Cạch….” Một tiếng cửa bị đẩy ra.

Hầu Lâm vội vã từ bên ngoài tiến vào, Hầu Quan Trung sửng sốt, bước nhanh về phía trước vài bước, thốt lên:

-Hầu Lâm, sao vậy? Có kiếm được không vậy?

Hầu Lâm lấy tay lau cái trán đầy mồ hôi nói:

-Thời gian quá gấp gáp, không thể kiếm đủ 800 triệu. Trước mắt em đã điều động tất cả vốn lưu động của công ty rồi, mặt khác, Giám đốc Lý ngân hàng Kiến thiết cũng rất khẳng khái, ứng trước cho hai chúng ta 100 triệu để dùng gấp.

Tổng cộng lo được 400 triệu, đây đã là cực hạn rồi!

-Được, được! 400 triệu vậy là đủ rồi! Trước tiên chúng ta ổn định 800 mẫu đất này đã, số còn lại có thể vay mượn, vay không được chúng ta khai thác, phát triển tốt mảnh đất này, cũng có thể kiếm được không ít tiền!

Hầu Quan Trung sờ sờ trái tim của mình, ngồi xuống sopha nói:

-Chuyện này xong xuôi, anh có thể yên lòng một chút rồi!

Hầu Lâm tiến đến bên cạnh ông ta nói:

-Anh, liệu có ổn không, đây không phải khiến cho Sở Thành gặp phải phiền toái sao?

Hầu Quan Trung nhìn Hầu Lâm nói:

-Cậu thật ngây thơ! Chúng ta đã ký hợp đồng rồi, hơn nữa đã trả tiền hợp đồng, vậy có nghĩa là hợp đồng đã hoàn toàn có hiệu lực. Về chuyện của Sở Thành, có Lôi Minh Phong phụ trách, nỗi lo của ông ta ông ta tự mình giải quyết, có liên quan gì đến chúng ta chứ?

Chúng ta là mua đất trả tiền, anh không tin bọn họ dám không để ý đến lợi ích nhà đầu tư, dám đề xuất hủy hợp đồng.

Cho dù hủy hợp đồng, chúng ta kiện lên tòa án cũng có thể thắng, đến lúc đó cũng có thể được hưởng lợi.

Hầu Quan Trung dừng một chút, nói:

-Hầu Lâm, cậu lập tức sắp xếp người đi điều tra xem, Thần báo Tam Sở lấy tin tức từ đâu ra? Nhanh như vậy, thiếu chút nữa là khiến hợp đồng của chúng ta trở thành công không rồi!

Hầu Quan Trung dần bình tĩnh lại, dù bận vẫn ung dung nhét một miếng hoa quả vào miệng, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Ký hợp đồng rồi, hơn nữa cũng đã trả tiền rồi, chính là ván đã đóng thuyền.

Ông ta cũng không sợ Chính phủ thành phố Sở Thành sẽ quỵt nợ, bởi vì đây là sự thật đã định, bọn họ dựa vào đâu chứ? Bọn họ có gì để dựa vào đây?

Về phía tin tức truyền thông, đó cũng chỉ là chuyện tạm thời, bọn họ cũng sẽ sớm nguôi ngoai thôi.

Nếu Lôi Minh Phong không thể giải quyết được chút vấn đề này, anh ta cũng không thể làm được chức Bí thư Thành ủy này.

Đột nhiên, ông ta nhướn mày, nhìn về phía Hầu Lâm nói:

-Hầu Lâm, cậu nói xem chuyện này có khi nào là do Trần Kinh của Kinh Giang làm hay không? Nhận được tin tức nhanh như vậy, người bình thường không thể có được cái năng lực đó, cũng chỉ có hắn ta mới có đủ khả năng!

Hầu Lâm lắc lắc đầu nói:

-Không thể nào, việc này đối với hắn ta có ích lợi gì chứ? Hạng mục này hắn ta mơ cũng không tới nổi rồi, chẳng lẽ chỉ vì muốn phá hoại lại trả một cái giá lớn như vậy sao?

Hầu Quan Trung gật gật đầu, đúng, cách nói này của Hầu Lâm cũng không sai.

Trần Kinh đích thực không có động cơ làm chuyện này.

Hầu Lâm suy nghĩ chốc lát nói:

-Anh, em cảm thấy lần này chúng ta đã bỏ qua một điểm, nhất là chuyện của Lang Châu kia. Chúng ta không cần phải giúp đỡ Lôi Minh Phong, ông ta và Trần Kinh có mâu thuẫn với nhau, chúng ta hùa theo ông ta làm cái gì?

-Sao vậy? Anh nói cậu đó, tên tiểu tử này sao lại không có chút tiền đồ gì vậy? Sao cậu cứ sợ Trần Kinh như vậy? Anh đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, hiện tại cậu đã không còn là tên công tử bột con ông cháu cha như trước kia nữa rồi, bây giờ cậu là Chủ tịch tập đoàn Hầu Thị.

Giá trị con người cậu hơn trăm triệu, đã tiến thân thành công vào giới thượng lưu, cậu là nhà đầu tư, là đối tượng bảo hộ quan trọng.

Trần Kinh có thể làm gì cậu sao? Hắn dám làm gì cậu sao?

Hầu Quan Trung lạnh lùng nói.

Ông ta vung tay lên nói:

-Hầu Lâm à, trên thế giới này làm bất cứ chuyện gì cũng đều phải trả giá, chúng ta theo Lôi Minh Phong nhận được ưu đãi, phải báo đáp cho người ta. Xem tình hình trước mắt, Lôi Minh Phong đang đối đầu với Kinh Giang. Như vậy rất tốt, anh em chúng ta nhân cơ hội này mà phát tài, đây không phải rất tốt sao?

Trần Kinh không có ba đầu sáu tay, hắn không ăn thịt cậu được đâu, cậu yên tâm, chuyện này không sao đâu!

Hầu Lâm hít một hơi thật sâu, nói:

-Chỉ hy vọng là vậy, trong lòng em cảm thấy rất trống trải, không thể tự tin được!

Hầu Quan Trung nhíu mày, trừng mắt nhìn Hầu Lâm, chợt ông ta đổi chủ đề nói:

-Đúng rồi, cậu em, gần đây cậu đang theo đuổi Thẩm Mộng Lan của Vạn Hải phải không, có manh mối gì không?

Hầu Lâm sửng sốt, buông tay nói:

-Có thể có tin tức gì chứ, người phụ nữ này còn tinh ranh hơn quỷ đó, không dễ bắt được đâu!

Hầu Quan Trung thản nhiên cười, nói:

-Loại đàn bà này mới có giá trị, thực lực của tập đoàn Vạn Hải rất mạnh, chúng ta còn không bằng bọn họ đâu.Cậu yên tâm, chỉ cần chúng ta làm xong hạng mục này, tập đoàn Hầu Thị tất sẽ được toàn tỉnh chú ý, đến lúc đó, giá trị của chúng ta sẽ tăng lên gấp bội, chỉ sợ cậu không đủ sức thôi.

Đàn bà a, đều là một loại, đàn ông có bản lĩnh, phụ nữ tất nhiên sẽ thích, đây là cốt lõi của vấn đề!

Ông ta cười lớn, nói:

-Đương nhiên, hiện tại cậu cũng không thể lơi lỏng, duy trì áp lực với cô ta, nghiêm cấm người khác xuất hiện xung quanh cô ta. Người này nếu như có thể thu phục, anh cảm thấy cậu có thể nghĩ đến việc kết hôn. Chừng này tuổi rồi, cũng nên kết hôn đi!

Ông ta vừa nói vừa híp mắt nhìn Hầu Lâm, cười nói:

-Ôi, xem bộ dạng đỏ mặt kìa. Thật sự yêu rồi sao? Công tử trăng hoa yêu thật rồi sao, thật giống như lãng tử quay đầu, khá lắm!

-Được rồi, anh, anh đừng giễu cợt em nữa. Dưới lầu còn có một nhóm ký giá đấy! Bây giờ không phải lúc để nói mấy lời này đâu!

Hầu Lâm lạnh lùng nói.

Hầu Quan Trung duỗi lưng đầy mệt mỏi, nói với Thư ký bên ngoài:

-Tắt điện thoại di động của tôi đi, bất kể ai gọi điện thoại đến cũng nói tôi không có đây, lúc này điện thoại của ai cũng không tiếp! Cho đám người của Sở Thành kia bận rộn, chúng ta nghỉ ngơi…



Hội Golf Đông Đường.

Lôi Minh Phong đội chiếc mũ che nắng, mặc quần đùi thoải mái vung gậy đánh ra một quả cầu cao, đẹp.

Mọi người xung quanh đều vỗ tay, anh ta đặt tay lên trán, ánh mắt dõi theo điểm bóng rơi, trên mặt lộ ra nụ cười khoái trá.

Bỗng nhiên, tiếng vỗ tay dừng lại.

Lôi Minh Phong biến sắc, cách đó hơn trăm mét, có một điểm trắng không ngờ “tõm” một tiếng rơi vào trong nước, biến mất không thấy đâu.

Lôi Minh Phong đỏ mặt, ra vẻ vô tư nói:

-Đã lâu không đánh, ngượng tay rồi. Hôm nay cùng các vị Chủ tịch giới Tài chính chơi một chút, chứ bình thường tôi cũng đâu có thời gian!

Người xung quanh lập tức đổi giọng, bắt đầu nói Bí thư trăm công nghìn việc, vô cùng vất vả, hôm nay có thể cùng chơi bóng thả lỏng một chút đã là tốt lắm rồi.

Rất nhanh, Lôi Minh Phong liền khôi phục thần thái lúc trước, nhìn xung quanh, phong phạm lãnh đạo.

Đúng lúc này, Trưởng ban thư ký Thành ủy, Kính Quốc Khánh, cả người mặc Âu phục cấp tốc chạy thẳng tới đây, tiến đến bên tai Lôi Minh Phong nói nhỏ vài câu.

Lôi Minh Phong nhíu mày, nói với mấy người bên cạnh:

-Các vị Chủ tịch, các anh cứ chơi trước đi, tôi cùng lão Kính nói chuyện một chút, sẽ nhanh chóng quay lại!

Hai người đi đến sân cỏ bên cạnh, sắc mặt Lôi Minh Phong trở lên khó coi, nói:

-Tôi nói anh đó lão Kính, chút chuyện này, có cần vội vàng như vậy hay không? Không phải tin tức quan trọng, vài phóng viên làm ồn thì sao? Anh nói Chủ tịch Khương xử lý không được sao?

Kính Quốc Khánh ngượng ngùng nói:

-Bí thư, là Chủ tịch Hiểu Yến bảo tôi đến báo cho anh đấy. Cô ấy nói chuyện này rất phiền toái, lãnh đạo Tỉnh ủy đã điện thoại tới hỏi. Nếu chúng ta…

Lôi Minh Phong trầm ngâm một chút, thật lâu sau, anh ta lắc lắc tay nói:

-Vậy liên hệ với Hầu Thị đi, hủy bỏ hợp đồng trước đã. Theo chân bọn họ, giải thích rõ ràng, chuyện này đã để truyền thông tiết lộ ra rồi, phải đấu thầu lần nữa. Sau này mới có lợi cho bọn họ, kêu bọn họ đừng nghĩ nhiều!

Kính Quốc Khánh nói:

-Vấn đề là ở chỗ đó, Bí thư. Sáng hôm nay, Hầu Thị đã đem tiền mua đất gửi đến tài khoản của Chính phủ rồi. 400 triệu của kỳ hợp đồng thứ nhất, bọn họ đã gửi đến đủ rồi!

Lôi Minh Phong biến sắc nói:

-Cái gì? Đã gửi tiền tới rồi sao? Ai cho bọn họ làm như vậy? Đây không phải là gây phiền toái cho Chính phủ sao?

Trong nháy mắt, sắc mặt của Lôi Minh Phong trở nên vô cùng khó coi, hừ một tiếng nói tiếp:

-Anh em Hầu Thị này, thật sự là giống ông bố Hầu Kiệt của bọn họ, luôn thích đơn phương hành động kiểu này, cho tới giờ sẽ không cùng đối phương thương lượng. Chỉ lo cho bản thân, không để ý đến người khác, không phải rất vô nghĩa sao?

-Đi về, đi về, hứng thú của tôi đều bị mất hết rồi!

Lôi Minh Phong lạnh lùng nói, cất bước đi, Kính Quốc Khánh sửng sốt một lúc mới vội vội vàng vàng đuổi theo…