Quan Sách

Chương 1208: Sự đột kích bất ngờ của Trần Kinh




Bí thư Thành ủy Trần Kinh đưa ra lời kêu gọi, động viên toàn thành phố, bắt đầu từ cán bộ lãnh đạo, phát huy đầy đủ tính luân phiên của cán bộ lãnh đạo. Toàn tâm toàn lực tập trung vào công việc, cống hiến sức lực cho sự phục hưng của Kinh Giang.

Trần Kinh mở cuộc họp thường vụ, hội nghị chính thức thông qua quyết sách liên quan tới việc tăng mạnh chức năng của chính quyền. Những quyết sách này bao gồm xây dựng cơ chế cạnh tranh nghiêm túc giữa các đơn vị trong nội bộ chính quyền, giao quyền đầy đủ cho chính quyền. Phương pháp mới nhất khảo hạch chiến tích của lãnh đạo cán bộ.

Còn nữa, chính quyền phải ra mặt toàn thành phố dựa vào chế độ thưởng phạt hoàn toàn mới lấy xây dựng kinh tế làm trung tâm. Đối với đơn vị và cá nhân biểu hiện xuất sắc trong công tác, đối với cá nhân và doanh nghiệp có cống hiến lớn cho việc xây dựng Kinh Giang, phải trọng thưởng và vinh danh. Các đơn vị, ngành nghề đều phải lập cọc tiêu, phát huy tác dụng mô phạm, từ đó toàn xã hội hình thành không khí tốt.

Trong bài phát biểu, Trần Kinh lần đầu tiên công khai nói tám chữ, các thành viên bộ máy lãnh đạo phải “bát tiên quá hải, các hiển thần thông” (mỗi người đều phải có ý tưởng mới), nhất là bộ máy ủy viên thường vụ, các vị lãnh đạo đều phải thật sự chắc chắn làm tốt công tác trong lĩnh vực công tác của mình, phải thể hiện tác dụng đi đầu mô phạm của cán bộ lãnh đạo.

Dùng bình luận của truyền thông, hội nghị lần này của Kinh Giang, về một mặt ý nghĩa nào đó mà nói, là một lần động viên toàn thể của sự phục hưng Kinh Giang.

Trên tới bí thư Thành ủy, dưới tới dân chúng bình thường, thậm chí công nhân viên chức thất nghiệp, cũng phải động viên, mọi người gian khổ phấn đấu, khắc phục muôn vàn khó khăn, hiến dâng sức lực của bản thân cho sự phục hưng của Kinh Giang.

Mà mấy ngày nay, Trần Kinh cũng bắt đầu sự xem xét tập trung của mình.

Các chiến tuyến toàn thành phố, hầu như Trần Kinh đều tới qua. Hắn đích thân tới, chính miệng truyền đạt tinh thần của hội nghị Thành ủy.

Các đơn vị toàn thành phố, các chính quyền đảng ủy cấp dưới, lần lượt mở hội nghị học tập quán triệt tinh thần hội nghị Thành ủy, cố gắng vận dụng chính sách quy hoạch của Thành ủy vào hiện thực.

Ban tổ chức Thành ủy Kinh Giang.

Bình thường vì ngay tại đại viện Thành ủy, mọi người hầu như cũng đều quen môi trường của Thành ủy rồi.

Đồng chí cán bộ ban tổ chức cũng quen rồi thường tới thăm bí thư, chủ tịch thành phố.

Nhưng hôm nay, không khí của ban tổ chức đột nhiên khẩn trương. Trưởng ban tổ chức Vương Dã vừa đi làm liền bắt đầu đi kiểm tra các phòng, mà người phụ trách các phòng cũng đi xuống trực tiếp truyền đạt, tất cả mọi người biết tin, hôm nay bí thư Trần thị sát ban tổ chức.

Trưởng ban yêu cầu, tất cả các đồng chí nhất định phải thể hiện diện mạo tinh thần tốt đẹp, tuyệt đối không thể làm kẻ cản trở trong các cơ quan của Thành ủy, nhất định phải khiến lãnh đạo Thành ủy thấy được tinh thần phấn chấn của ban tổ chức.

Mười giờ sáng, bí thư Trần Kinh của Thành ủy đi cùng Đơn Gia Cường và trưởng ban thư kí Tiếu Hàm, cùng đi vào đại lầu ban tổ chức.

Trưởng ban tổ chức Vương Dã dẫn theo các cán bộ chủ chốt của ban tổ chức ra nghênh đón.

Trần Kinh cười ha hả:

- Trưởng ban Vương, sao lại long trọng thế? Cùng trong một cái sân, tôi cũng chỉ qua đi xem thế nào, tìm hiểu diện mạo tinh thần cán bộ chúng ta một chút. Thế mà anh lại làm vậy, làm giảm giá trị chuyến đi của tôi rồi.

Vương Dã nói:

- Bí thư, ngài yên tâm, lãnh đạo thị sát chứng tỏ lãnh đạo coi trọng công tác của chúng tôi. Tất cả mọi người chúng tôi đều rất ủng hộ, điều này có ý nghĩa cực kỳ lớn. hơn nữa, chúng tôi công tác ở tòa nhà Thành ủy, các đồng chí cũng không lạ lẫm gì ngài.

Bình thường không dám buông lỏng công tác, hiện tại cũng không thể buông lỏng công tác.

- Anh nói rất hay, chúng ta tùy tiện đi thôi?

Trần Kinh khoát tay nói.

Phòng họp số 1 ban tổ chức, Trần Kinh tiếp xúc nhanh với bộ máy lãnh đạo ban tổ chức.

Trần Kinh nhấn mạnh trong bài diễn văn, hiện tại toàn thành phố lấy xây dựng kinh tế làm trung tâm, Thành ủy đề xuất lãnh đạo cán bộ phải phát huy tác dụng đi đầu, lãnh đạo Thành ủy phải bát tiên quá hải, các hiển thần thông.

Dưới tình thế lớn như vậy, trung tâm công tác của ban tổ chức vẫn là chọn lựa cán bộ, vẫn là phải quản tốt cán bộ. chính là yêu cầu ban tổ chức càng khoa học hợp lý hơn trong cơ chế chọn lựa cán bộ, phải hoàn thiện tính khoa học và tính hợp lý về mặt chọn lựa cán bộ.

Trần Kinh bày tỏ, mình rất hy vọng thấy sự đổi mới về cơ chế kiểu này. Trần Kinh cũng hy vọng cán bộ ban tổ chức có thể không ngừng kiên trì điểm này, có thể bảo đảm cung cấp tài nguyên nhân lực kiên cường cho sự phát triển xã hội.

Để làm rõ điểm này, Trần Kinh hài hước nói:

- Theo quan điểm truyền thống, Đảng quản cán bộ. Tôi làm bí thư thành ủy, có quyền lợi kết luận cuối cùng về mặt chọn lựa và sử dụng cán bộ, nhưng các đồng chí đều phải nghĩ, toàn thành phố chúng ta nhiều cán bộ như vậy, tôi có thể tìm hiểu được bao nhiêu người?

Hơn nữa, tôi cưỡi ngựa xem hoa cán bộ cá biệt, có phải sẽ nhất định tìm hiểu được triệt để không?

Cho nên nói, công tác của ban tổ chức là rất quan trọng, tôi xem tài liệu cán bộ đều là các anh cung cấp. nếu các anh cung cấp tài liệu giả dối, không chính xác, hoặc tài liệu đã qua sửa chữa, chúng ta sẽ có thể dùng sai cán bộ.

Cán bộ có năng lực không đề bạt lên chức vụ phù hợp, mà cán bộ ở chức vị quan trọng lại chí lớn nhưng tài mọn, ngồi không ăn bám, đấy là đại họa của Kinh Giang chúng ta.

Hắn dừng một chút nói:

- Mỗi khi đề cập tới vấn đề cán bộ, liền dính tới không ít vấn đề. Có người không có bản lĩnh, nhưng vót đầu nhọn muốn làm quan hệ xã hội, bản lĩnh tạo quan hệ rất mạnh. Trong quá trình chọn dùng cán bộ, phát sinh gian lận, thậm chí mua quan bán chức.

Làm thế nào mới có thể quét hết không khí bất chính này, tôi thấy đầu tiên chính là phải nắm công tác bắt đầu từ ban tổ chức. tố chất tư tưởng cán bộ chúng ta phải cứng rắn, vượt qua thử thách, đây là phương diện chủ quan. Mặt khác chế độ tuyển chọn cán bộ của chúng ta phải khoa học, quy phạm, đây là phương diện khách quan.

Có người nói Trần Kinh tôi làm người chủ quan, phong cách công tác mạnh mẽ, cứng rắn, thậm chí trước kia có người nói tôi thích độc đoán.

Nếu sau này Kinh Giang hoặc địa phương khác còn có người nói vậy, tôi thấy một mặt tự thân tôi tìm nguyên nhân, mặt khác ban tổ chức chúng ta, bí thư Đảng quần chúng cũng phải tìm nguyên nhân.

Một cơ chế nhân sự quy phạm, là không thể xảy ra độc đoán, việc đề bạt cán bộ, ai định đoạt được?

Trần Kinh tôi định đoạt ư? Bí thư Đơn định đoạt ư? Hay là Trưởng ban Vương định đoạt?

Trần Kinh vung tay nói:

- Chúng ta phải có đủ niềm tin nói với tất cả mọi người, ba người chúng ta ai nói cũng không xong. Chỉ cần chúng ta kiên trì trình tự tổ chức nghiêm túc, đó chính là tổ chức nói là được. Như vậy người bên dưới cũng tâm phục khẩu phục, nên là chuẩn tắc tổ chức ta nên theo đuổi.

Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Trần Kinh phát biểu xong.

Vương Dã có chút kích động đi tới, vươn tay nói:

- Bí thư, ngài nói làm lòng người rất phấn chấn. các đồng chí sĩ khí đều rất cao. Kinh Giang phục hưng là một kế hoạch chi tiết to lớn, công tác tổ chức của chúng ta là việc bảo đảm tính quan trọng của việc có thể thực hiện được kế hoạch này hay không. Chúng ta nhất định phải làm cho tốt.

Trần Kinh bắt tay với ông ta nói:

- Trưởng ban Vương biểu hiện này rất khí thế, nghe khiến người ta thấy rất hăng hái.

Trần Kinh mặt nhăn mày nhíu, liếc nhìn mọi người nói:

- A, hôm nay Tòng Thiên không có mặt sao?

Vương Dã quay đầu nhìn Chủ nhiệm văn phòng, sau đó quay đầu nói:

- Lão Kỷ hôm nay hẹn nói chuyện một cán bộ định điều chỉnh, anh ấy vốn định qua, nhưng tôi phê chỉ thị không làm ảnh hưởng công tác, anh ấy liền không đến nữa.

Trưởng ban thư ký Tiếu Hàm tới nói:

- Là liên quan tới lần điều chỉnh cán bộ quận huyện lần này sao?

Vương Dã gật đầu nói:

- Đúng. Chính là điều chỉnh cán bộ quận huyện lần này. Hôm nay nói chuyện với hai cán bộ chính quyền quận Tam Hoà và huyện Lang Châu.

Trần Kinh khẽ mỉm cười, nói:

- Vậy sao? Chúng ta tới giúp vui đi.

Vương Dã mặt biến sắc nói:

- Việc đó đương nhiên tốt, tôi lập tức sắp xếp.

Trần Kinh giơ tay ngăn ông ta lại:

- Sắp xếp cái gì, chúng ta liền đi xem, coi như kiểm tra một chút tố chất của cán bộ điều chỉnh lần này. Đã là hành vi lâm thời, thì không nên có chủ ý.

- Như vậy cũng được.

Vương Dã gật đầu, chủ nhiệm văn phòng phía sau nhanh chóng đi sắp xếp.

Địa điểm nói chuyện của ban tổ chức ở phòng khách chuyên môn.

Phó trưởng ban thường trực Kỷ Tòng Thiên đang nói chuyện rất thoải mái với Trương Nhạc, Phó chủ tịch huyện Lang Châu, Trương Nhạc.

Trâu Thanh văn phòng ban tổ chức đẩy cửa tiến vào ghé vào tai ông ta nói vài câu, ông ta biến sắc, đột nhiên đứng dậy.

Ông ta vừa đứng dậy, Trương Nhạc cũng giật mình kinh hãi.

Kỷ Tòng Thiên vội vàng trấn tĩnh, áp tay nói:

- Chủ tịch Trương, ngồi đi. Không sao, cứ thoải mái đi.

Kỷ Tòng Thiên nhanh chóng đi ra, đón đầu Trần Kinh, vội nói:

- Bí thư

Trần Kinh thản nhiên cười nói:

- Tôi có phải đã quấy rầy công tác của mọi người không?

Kỷ Tòng Thiên vội vàng lắc đầu nói:

- Đâu có, sao có thể chứ. Bí thư ngài có thể chỉ đạo công tác, chúng tôi cầu còn không được.

Anh ta cầm một chồng tài liệu đưa cho Trần kinh:

- Bí thư, đây là tài liệu của Trương Nhạc, Phó chủ tịch huyện Lang Châu, trước kia là cử xuống từ hội đồng nhân dân thành phố.

Người này khá xông xáo, chủ quản văn hóa giáo dục vệ sinh ở Lang Châu, khá có thành tích.

Trường trung học Đệ Nhất ở Lang Châu hiện tại là trường nổi tiếng toàn thành phố. Về mặt xây dựng trường học, Trương Nhạc phát huy tác dụng quan trọng.

Trần Kinh cúi đầu nhìn tài liệu, nói:

- Tôi với Trưởng ban Vương vào trong ngồi một chút. Nên nói chuyện gì anh cứ nói tiếp đi, không cần bị tôi quấy rầy, cứ coi là chúng tôi nghe một chút.

Kỳ Tòng Thiên gật đầu, dù ông ta lòng dạ sâu, nội tâm cũng không khỏi có vài phần khẩn trương.

Bí thư Thành ủy ngồi bên cạnh, mình đại diện tổ chức nói chuyện với cán bộ cấp dưới, có thể bình tĩnh sao? Điều đó không có khả năng.

Mà lúc này Trương Nhạc vẫn còn đang bưng trà ở phòng khách, dù bận vẫn ung dung.

Hôm nay không khí rất hòa hợp, Trương Nhạc rất có lòng tin.

Huống chi lúc trước, một đám lãnh đạo cũng giúp ông ta làm công tác, trưởng ban Kỷ cũng là chỗ quen biết lâu năm của ông ta, mỗi lần vào thành phố, trong cuộc gặp cấp trên của chủ tịch Lưu, hai người nhất định chạm mặt.

Chỉ cần qua được cửa ải trưởng ban Kỷ này, ông ta là phó trưởng ban thường vụ, công tác thường ngày đều nằm trong tay ông ta, sao này liệu có thể có bao nhiêu vấn đề?

Cửa lại mở ra, Trương Nhạc cũng chưa buông chén trà.

Ông ta thấy Kỷ Tòng Thiên vào, còn chưa kịp quan sát sắc mắt Kỷ Tòng Thiên, cả người liền cứng ngắc.

Sau đó nhẹ buông tay “xoảng” một tiếng chén trà rơi xuống đất.

Ông ta luống cuống, mặt sưng lên đỏ bừng, sau lưng trong nháy mắt ướt đẫm mồ hôi.

Đầu óc ông ta dường như hoàn toàn thu ngắn lại trong vài giây

Ngoan nào, Bí thư Trần sao đột nhiên lại xuất hiện ở đây? Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của ông ta, sao ông ta có thể không luống cuống.