Quan Sách

Chương 118: Đi nhận chức




Ban tổ chức huyện ủy Lễ Hà, tuyên bố việc quan trọng thay đổi nhân sự trong Phòng lâm nghiệp, đó là việc bổ nhiệm phó phòng Trần Kinh tiếp nhận vị trí trưởng phòng Phòng kinh tế thương mại. Khi thông tin này được công bố, đã làm chấn động toàn Huyện Lễ Hà. Trần Kinh ở Huyện Lễ Hà vốn có chút tiếng tăm,mà lần này hắn được thăng chức, nắm trong tay quyền hành lớn,khiến tiếng tăm của hắn càng vang xa hơn.

Từu sau khi Trưởng phòng Tô Quang Hoa gặp chuyện không may sau khi nhận chức, các quan chức ở Huyện Lễ Hà rất mong ngóng và kì vọng một vị lãnh đạo mới để giúp Huyện Lễ Hà phát triển, đẩy lùi cảnh nghèo đói.

Mà chức trách của Phòng kinh tế thương mại là hoàn thiện các chế độ,chính sách ưu đãi cho xí nghiệp, xúc tiến phát triển trọng điểm các ngành sản xuất mũi nhọn. Vì vậy rất nhiều xí nghiệp đều yêu cầu Huyện Ủy một vị lãnh đạo có năng lực, thậm chí có người ca tụng ai đảm nhận vị trí trưởng phòng Phòng kinh tế thương mại này là rất xứng.

Rất nhiều cán bộ tại huyện Lễ Hà này đều ý thức được tầm quan trọng của vị trí trưởng phòng Phòng kinh tế thương mại, do vậy những ai có kinh nghiệm,có năng lực đều ganh đua để có được vị trí này. Trong số đó nổi lên một gương mặt sáng giá đó là Nhiệm Chí Hiền nguyên phó phòng Phòng kinh tế thương mại.

Nhiệm Chí Hiền vốn dĩ là cấp phó phòng mà ông ta lại là một nhân vật số một của huyện được điều đến Phòng kinh tế thương mại, lai lịch của ông ta so với Trần Kinh thích hợp hơn nhiều.

Ngoài Nhiệm Chí Hiền còn rất nhiều người có đủ năng lực,ganh đua nhau để đạt được chức vị này.

Có rất nhi<font face="PMingLiUều ý ki<font face="PMingLiUến khác nhau xoay quanh việc bổ nhiệm cho chức vụ này, nhưng ít người ngờ rằng, vị trí quan trọng này lại rơi đúng vào Trần Kinh .

Trần Kinh liệu có khả năng lãnh đão Phòng kinh tế thương mại không? Hắn có đủ bản lĩnh làm nên sự nghiệp lớn ở Phòng này? Rất nhiều câu hỏi được đặt ra, mà những câu hỏi này bắt đầu được truyền đi từ mọi ngóc ngách của Huyện Lễ Hà.

Thậm chí có người châm biếm Huyện ủy Lễ Hà lấy người trồng rừng đưa lên làm kinh tế,chẳng lẽ kinh tế của Huyện chính là làm kinh tế rừng, kinh tế lâm nghiệp sao?

Từ khi có công văn chuyển xuống thông báo việc bổ nhiệm Trần Kinh, Hắn mới tin đó là sự thật, việc bổ nhiệm này gây chấn động lớn Huyện Lễ Hà. Hắn cẩn thận đi dò xét, tìm hiểu các đối thủ cạnh tranh, hắn cảm thấy hổ thẹn vì không ngờ có thể chiến thắng bọn họ, đây là hiện thực sao? Tinh thần hắn có chút phần hoảng hốt.

Châu chấu đá voi!
Hắn bỗng nhiên nghĩ sự so sánh khập khiễng này. Ở Phòng lâm nghiệp hắn từng như một chú châu chấu nhỏ bé,bây giờ lại rơi vào tình cảnh như cá nằm chết thớt!

Kết quả lần này sẽ như th<font face="PMingLiUế nào đây?

Để bày tỏ chú trọng đến công tác kinh tế, cán bộ huyện cùng Trưởng ban Tổ chức cán bộ Biện Triệu Nam đi cùng Trần Kinh tới dự lễ nhận chức ở Phòng kinh tế thương mại. Trước hội nghị Biện Triệu Nam tuyên bố quyết định bổ nhiệm đồng chí Trần Kinh giữ cương vị trưởng phòng Phòng kinh tế thương mại.

<font face="BatangSau khi lễ tuyên bổ nhiệm kết thúc , y nói<font face="Batang:
<font face="Batang- Đồng chí Trần là một cán bộ trẻ ưu tú của Huyện Lễ Hà chúng tôi, rất có chuyên môn về <font face="Batangkinh tế, lại <font face="Batangcó khả năng giải quyết<font face="Batang các vấn đề tốt. Cấp trên đã cân nhắc chọn đồng chí Trần Kinh đảm nhận chức trưởng phòng Phòng kinh tế thương mại đều dựa trên năng lực và điểm mạnh của đồng chí đấy thôi.

- Hi vọng Phòng kinh tế thương mại của chúng ta dưới sự lãnh đạo của đồng chí Trần Kinh lập được nhiều chiến công, thành tích tốt…

Biện Triệu Nam tuyên bố xong, đến Trần Kinh phát biểu vài lời trong lễ nhận chức, hắn thẳng thắn nói chính mình cũng không ngờ được cấp trên bổ nhiệm, sau đó hắn tự giễu nói:
- Mọi người đều biết tôi trước đây là người của Phòng lâm nghiệp,nay được chuyển sang Phòng kinh tế thương mại,cũng có người giễu cợt rằng đem một anh trồng rừng ra làm kinh tế, không biết Huyện có ý đồ gì?lẽ nào lại muốn toàn Huyện phát triển kinh tế rừng?

- Hôm nay tôi có trách nhiệm thông báo với mọi người, trong thời gian đảm nhận cương vị trưởng phòng Phong kinh tế thương mại sẽ không chú trọng việc phát triển kinh tế rừng, việc phát triển kinh tế huyện Lễ Hà của chúng ta cũng không lấy rừng làm trọng.

Trần Kinh vừa nói xong khiến cả lũ cán bộ viên chức của Phòng kinh tế thương mại phá lên cười,song cũng có những cá nhân vỗ tay ủng hộ.

Toàn bộ bài phát biểu của hắn không có lấy một câu nêu rõ sự quyết tâm, hắn nói rất chung chung, nhạt nhẽo, nhưng cũng không phải không khôi hài,khiến người nghe cảm thấy nhẹ nhàng, không áp lực. Hắn cho rằng kinh tế của Huyện Lễ Hà trước mắt vẫn còn ở giai đoạn sơ khai, nhưng vẫn ẩn chứa nhiều tiềm năng kinh tế, Phòng kinh tế thương mại tha hồ phát huy tài năng rồi !

Cuối cùng, hắn nhấn mạnh đến vấn đề đoàn kết, hắn nêu rõ chưa hề có con đường hay mô hình kinh tế chung nào, mỗi người đều tự mình nghĩ cách như “bát tiên quá hải”,mọi thành viên trong Phòng,ai cũng có thể lập nên kì tích, chỉ cần mọi người đồng lòng, đoàn kết, nỗ lực vì mục tiêu chung,chắc chắn sẽ thu được kết quả to lớn.

Sau khi hội nghị kết thúc, lãnh đạo cấp Phòng tiếp tục tập trung họp bàn do Biện Triệu Nam làm chủ trì.

Trong hội nghị, Biện Triệu Nam chủ yếu thông báo vấn đề của trưởng phòng tiền nhiệm Tô Quang Hoa, y kêu gọi tất cả mọi người lấy Tô Quang Hoa làm gương, phải giữ mình trong sạch, không tha hóa biến chất. Cuối cùng y còn nói đùa,đồng chí Trần Kinh là người có kinh nghiệm chống nạn tham nhũng, sẵn sàng kỉ luật, xử lý nghiêm các hành vi sai trái.

Y hy vọng Trần Kinh lần nữa có cơ hội phát triển tài năng ở Phòng kinh tế thương mại, mà hy vọng của y đó là hắn bị hạn chế bởi tất cả các lãnh đạo liêm khiết của Phòng kinh tế thương mại.

Sau khi hội nghị kết thúc, mọi người đi đến nhà hàng Kim Ngọc dùng cơm, Trần Kinh đã uống say túy lúy.

Trong lòng hắn hiểu rất rõ, mọi thứ đều bắt đầu lại từ đầu, không thể coi Phòng kinh tế thương mại và Phòng lâm nghiệp như nhau. Mấy năm nay hắn chịu đủ mọi chỉ trích về vấn đề kinh tế trì trệ tại Huyện Lễ Hà, Phòng kinh tế thương mại không dám đảm đương trách nhiệm lớn này, nay đẩy cho Trần Kinh đảm nhận, liệu kinh tế của Huyện có bước phát triển đột phá không? Đây là vấn đề lớn mà hắn phải đối mặt.

Hiện tại Trần Kinh đang đi nhận chức, bộ máy điều hành lại thay đổi cho nhiệm kì mới, lãnh đạo mới và bộ máy của Chính Phủ,bọn họ có cách nhìn nhận thế nào cho sự phát triển của Lễ Hà?

Tất cả đều rất khó khăn,mà có khó khăn mới có thách thức, khó khăn càng lớn, thách thức càng nhiều, Trần Kinh rất hiểu, tình thế hiện tại của hắn như đang bước vào một trận đấu.

Sauk khi Hoàng Tiểu Hoa đặt một một tách cà phê nóng vào văn phòng của Thư Trị Quốc rồi thưa:
- Thưa Bí thư, tôi nghe nói có người phản ánh về việc Trần Kinh nhận chức là vi phạm quy định. Hiện tại Trần Kinh mới đi nhận chức, có rất nhiều lời đồn không hay, xem ra hắn rơi vào thế bị động rồi!

Thư Trị Quốc ngẩng đầu đáp:
- Lời đồn gì? Vi phạm quy đinh từ đâu mà ra?

Hoàng Tiểu Hoa khụ khụ nói:
- Theo tin đồn bên ngoài liên quan đến Trần Kinh, Huyện ủy vẫn chưa chính thức quyết định. Phó thư kí Nhất Bình đem chuyện này tìm Trần Kinh bàn bạc, khiến làm cho nhiều người nghi ngờ.

Hơn nữa, trước đây Trần Kinh phụ trách Phòng lâm nghiệp, mặcc dù hắn trẻ lại có tài, nhưng không biết có hợp với làm kinh tế không, đa số người còn giữ thái độ hoài nghi. Đặc biệt, lần này là cuộc đua tranh cho chức trưởng phòng Phòng kinh tế thương mại, họ đều là những người làm kinh tế giỏi, năng lực của Trần Kinh thực sự có thể bì kịp họ sao?

Thư Quốc Trị không hé một lời, liếc qua cốc cà phê trên bàn, nhưng lại đứng dậy cầm lấy chén trà tự mình rót nước.

- Đánh giá một việc cốt là xem kết quả cuối cùng mới biết được, thời điểm này ai vồn vã chắc có dụng tâm khác!

Hai má của Hoàng Tiểu Hoa hơi đỏ, y hiểu rõ vấn đề này không nên bàn tiếp.

Hoàng Tiểu Hoa nhắc đến vấn đề này kì thực không ngụ ý nói đến việc Trần Kinh từng gặp khó khăn, y báo cáo với Thư Trị Quốc về Triệu Nhất Bình ngấm ngầm giở trò sau lưng ông ta,mua chuộc lòng người. Nhưng báo cáo của Hoàng Tiểu Hoa không được xem xét, ngược lại Thư Trị Quốc lại gán cho y có dụng tâm khác.

- Bí thư, số cà phê lần trước ông nhờ chị dâu xay nay đã dùng hết, ngày kia tôi bảo bác tài đi một chuyến Đức Cao đem thêm về!
Hoàng Tiểu Hoa chuyển chủ đề câu chuyện.

Đàm thoại trong quan trường, thời điểm chuyển ý, đổi chủ đề, thường thường bắt đầu từ trà, thuốc lá, cà phê…

Đây đều là những thứ thường thấy hàng ngày,chúng trở thành một công cụ trên quan trường, người làm quan thường lấy những thứ này để truyền đạt cảm xúc, và cũng có rất nhiều đề tài diễn ra trong các cuộc đàm thoại.

Hoàng Tiểu Hoa hôm nay tìm Thư Quốc Trị quả là tự chuốc lấy phiền toái, gần đây không biết nguyên nhân gần do đâu mà Triệu Nhất Bình bỗng trở nên thông minh lạ thường, đặc biệt là phương diện xử lý thị trấn Dịch Chu và tập đoàn Thái Thủy, ông ta không còn dám liều lĩnh nữa.

Vừa qua bên phía thị trấn Dịch Chu lại rục rịch ngóc đầu dậy, Tiệu Nhất Bình gọi Hoàng Tiểu Hoa đến nói:
- Chủ nhiệm Hoàng, Dịch Chu và Thái Thủy luôn là hai vấn đề hóc búa của ta, nay lại có chuyện rồi! Tôi đã xem xét lại toàn bộ sự việc liên quan thì thấy trong số các lãnh đạo Huyện duy chỉ có anh đủ kinh nghiệm để xử lý vấn đề này trước mắt.

- Cho nên, tôi đã báo cáo cho bí thư Thư, công việc sau này do anh đảm trách.

Hoàng Tiểu Hoa toan từ chối thì Triệu Nhất Bình vỗ mạnh xuống đệm sofa nói:
- Chủ nhiệm Hoa, anh muốn giữ mãi vị trí này sao! Anh sẽ chứng tỏ năng lực bản thân ra sao trong nhiệm kỳ xắp tới, cấp trên sẽ không thể vờ như không thấy.

Đây là thời điểm anh chứng tỏ bản thân, coi như đây là giai đoạn thực tập, qua đó đánh giá thái độ và biểu hiện của anh thôi! dám ngĩ dám làm , lời nói đi đôi với hành động có như vậy mới là những cán bộ nòng cốt, đi đâu cũng được trọng dụng.

Hoàng Tiểu Hoa ngậm đắng nuốt cay, muốn nói mà không thể nói ra, chiêu này của Triệu Nhất Bình thật hiểm, khiến y trở tay không kịp.

Hoàng Tiểu Hoa từ trước tới nay vẫn lấy vấn đề của tập đoàn Thái Thủy làm chỗ dựa, thường ra vẻ rất đắc ý, dương oai trước mặt Triệu Nhất Bình.

Y nào ngờ có ngày bị Triệu Nhất Bình lật ngược tình thế, chi bằng từ chối dứt khoát nhiệm vụ này.

Đây là gánh nặng lơn, là bài toán không có lời giải,duy chỉ có Hoàng Tiểu Hoa biết độ hóc búa đến đâu,y làm sao có thể sẵn lòng làm việc này.

Thư Trị Quốc mặt không chút biểu cảm,nói rành mạch từng câu từng chữ:
- Tiểu Hoa, phó bí thư Bình nói anh hiểu rõ Dịch Chu, hiểu rõ Thái Thủy,sau này cả hai cùng nhau chia sẻ bớt gánh nặng công việc! Về nguyên tắc thì tôi không có ý kiến gì! Sau nay anh cùng phó bí thư Bình nên thường xuyên trao đổi, nhất định hoàn thành tốt công việc được giao.