Quan Sách

Chương 1105: Hẹn gặp diện rộng!




Phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật đã đưa ra thông cáo chính thức về công tác chỉnh đốn tác phong cán bộ ở Sở Giang.

Thông báo chỉ ra, thành phố Đức Cao, Sở Giang không hợp tác với tổ công tác trong việc kiểm tra, cản trở nghiêm trọng công tác của Phòng chỉnh đốn tác phong, gây ảnh hưởng tới nội dung kế hoạch công tác gám sát đã vạch sẵn của Phòng, Phòng chỉnh đốn công tác đề xuất phê bình Đức Cao, yêu cầu Thành ủy và chính quyền thành phố Đức Cao nghiêm túc suy nghĩ lại việc này, đồng thời rút ra bài học kinh nghiệm sâu sắc cho mình.

Mặt khác, Phòng chỉnh đốn tác phong Ủy ban Kỷ luật yêu cầu, tổ công tác phòng chỉnh đốn tác phong cần hội đàm lãnh đạo của mười thành phố và khu tự trị trong toàn tỉnh, địa điểm ở khách sạn Lệ Đô. Thông báo yêu cầu, các thành phố và khu tự trị cần nghiêm túc chuẩn bị cho hội đàm lần này.

Thông báo đưa ra đã gây ra cơn chấn động lớn ở Sở Giang.

Lần này, Phòng chỉnh đốn tác phong phân thành bốn nhóm nhỏ, tiến hành giám sát việc thực thi công tác của toàn bộ mười thành phố và khu tự trị trong tỉnh.

Trong khoảng thời gian này, ở Sở Giang xuất hiện hàng trăm tin đồn.

Người ta đồn rằng Phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỉ luật đã phát hiện ra vấn đề nghiêm trọng và có thể sẽ báo cáo toàn bộ lên trung ương.

Trung ương có thể sẽ căn cứ vào báo cáo này để thành lập tổ công tác chuyên môn đối với công việc ở Sở Giang. Lần này chính đàn Sở Giang có lẽ sẽ phải đối mặt với một cuộc càn quét lớn.

Quả thật, thông báo lần này của Trần Kinh nằm ngoài dự tính của rất nhiều người.

Trong thông báo, Trần Kinh không hề nhắc đến vấn đề giám sát mà chỉ phê bình Đức Cao không hợp tác, quấy nhiễu công việc của Phòng chỉnh đốn tác phong nhưng cụ thể ra sao thì không hề nói đến.

Nhưng mặc khác, động thái hẹn gặp lãnh đạo của các tỉnh và khu tự trị của Trần Kinh có thể nói là rất mới mẻ.

Rốt cuộc Trần Kinh định làm gì? Câu hỏi này cứ quanh quẩn trong lòng nhiều người.

Sau khi thông cáo được phát đi, Trần Kinh liên tiếp nhận được cuộc gọi từ các bên.

Có điện thoại của chủ tịch tỉnh Từ Tự Thanh, trưởng ban tổ chức Biên Kỳ, còn cả phó bí thư Lã Quân Niên nữa.

Khi Trần Kinh mới tới Sở Giang, bọn họ chẳng có thời gian để ý tới hắn. Trần Kinh chủ động tìm tới tạo dựng quan hệ với họ nhưng họ đều từ chối khéo.

Còn lần này, họ lại chủ động gọi đến, hi vọng có thể nói chuyện với Trần Kinh một lần.

Nhưng đến nước này thì Trần Kinh cũng không cần nữa.

Ngũ Đại Minh nói rất đúng, công tác nếu đã có phương án giải quyết thì đừng nên đi trưng cầu ý kiến khắp nơi.

Lãnh đạo cũ ở Sở Giang rất nhiều, ý kiến nhất định không đồng nhất. Nếu đi trưng cầu khắp nơi thì sẽ rất vướng víu trong việc triển khai công tác.

Trần Kinh hẹn gặp lãnh đạo các tỉnh và khu tự trị, trước đó đã thẳng thắn phê bình Đức Cao. Hắn tin rằng lần này các các thành phố sẽ phải nghiêm túc nhìn nhận vấn đề.

Dù thế nào thì hắn cũng đã bóc đi một lớp da của ủy ban kỷ luật trung ương. Phía dưới vẫn còn cả trăm người không tình nguyện, nhưng chỉ cần thái độ có vấn đề thì Trần Kinh cũng không ngại mà tóm vài con chim đầu đàn.

Hơn nữa, danh của tiếng Trần Kinh ai cũng biết. Sở Giang cũng chẳng lạ gì với cách làm việc của hắn nữa.

Trần Kinh cũng thực không tin nổi, trong số lãnh đạo địa phương này còn có những kẻ không có nhân tính, không biết kiên nhẫn, đang tâm hạ bệ người khác như vậy.

Đúng như dự đoán của Trần Kinh, sau khi thông cáo được đưa ra, lãnh đạo các tỉnh đổ xô vào thành phố.

Trần Kinh chia đôi công việc, cùng Tần Sơn Hà mỗi người phụ trách một nhóm tiến hành hội đàm.

Địa điểm gặp mặt được bố trí cẩn thận, nghiêm túc, không khí rất nặng nề. Tính nghiêm túc của ủy ban kỷ luật trung ương được thể hiện vô cùng rõ nét ở việc chọn địa điểm gặp mặt.

Nội dung nói chuyện vô cùng đơn giản.

Trần Kinh đem vấn đề mà phòng chỉnh đốn tác phong phát hiện được qua lần giám sát này thành chỉnh lý lại thành hồ sơ rồi phát cho bọn họ.

Trong cuộc hội đàm, Trần Kinh nhấn mạnh trung ương kiên quyết phản đối những vấn đề tương tự trong cuộc điều tra lần này.

Các thành phố và khu tự trị cần phải nhận rõ tinh thần của trung ương từ những văn kiện có liên quan, trong mặt phát triển inh tế, chế định chính sách kinh tế phải có tầm nhìn xa trông rộng, đối với con đường chỉ dựa vào một thủ đoạn có tính chất ngắn hạn mà muốn kéo dậy cả nền kinh tế của địa phương này, mọi nơi đều cần phải suy nghĩ lại.

Ngoài ra, Trần Kinh còn cho thấy, tỉnh ủy Sở Giang sẽ đưa ra phương pháp khảo hạch cán bộ mới.

Trong phương pháp mới này, sẽ điều chỉnh lại từ đầu các tiêu chí khảo hạch.

Đặc biệt là cần khảo hạch riêng một số liệu làm loãng sự phát triển kinh tế, không chỉ cần chú trọng khảo hạch số lượng phát triển kinh tế, mà còn phải coi trọng chất lượng phát triển kinh tế.

Ngoài ra, vấn đề món nợ của chính quyền địa phương, các khoản chi cho đầu tư mà chính quyền địa phương đã tham ô, điều này khong chỉ có gây chuyển biến xấu cho môi trường đầu tư, mà nghiêm trọng hơn là chiếm đoạt quyền lợi của nhân dân, gây chuyển biến xấu cho mức sống của người dân.

Trung ương nhiền lần* nhấn mạnh vấn đề dân sinh, nhấn mạnh nhân dân tăng gia sản xuất tăng thu nhập, nhưng nhìn chung toàn tỉnh, những công trình phục vụ dân thì không nhiều, mà những công trình tốt mã lại quá nhiều.
*chú thích: nguyên văn là nhiều lần đưa ra mệnh lệnh và thông cáo.

Khiến những công trình thực sự phục vụ lợi ích nhân dân thì ít, còn những công trìnnh giả dối đẹp mã, mang đậm tính thành tích lại quánhiều.

Vì vậy các địa phương cần phải nghiêm túc kiểm điểm, Phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật trung ương sẽ chú ý tới tình hình các thành phố của Sở Giang trong thời gian dài.

Công tác giám sát của Phòng chỉnh đốn tác phong với các thành phố của Sở Giang, sẽ hình thành một cơ chế nhất định, nếu như áp dụng cơ chế này, các thành phố vẫn không thể có chuyển biến về mặt tư tưởng, tiếp tục vi phạm quy định và kỷ luật của trung ương trên con đường sai lầm.

Phòng chỉnh đốn tác phong sẽ nghiêm túc xử lý những hình trạng này…

Toàn bộ công tác bàn bạc diễn ra liên tục trong ba ngày.

Trong thời gian ba ngày này, Trần Kinh tổng công đã gặp sáu nhân vật số một của thành phố, nói chuyện với mỗi người đều không dưới bốn tiếng.

Trong bốn giờ đồng hồ bàn bạc ấy, Trần Kinh nhắc tới vấn đề của các khu vực từ nhiều phương diện khác nhau, sau khi buổi bàn bạc kết thúc, Trần Kinh còn yêu cầu họ sau khi quay về, phải lập tức triển khai hội nghị chuyên môn tổng kết lại các vấn đề của từng cá nhân, làm tới khi mọi người đều nhận thức sâu sắc về những vấn đề này.

Sau đó chuyển những nhận thức ấy thành văn bản, chủ động nộp cho Phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật, pchtp của Ủy ban Kỷ luật sẽ lưu lại những tài liệu này!

Sau khi buổi nói chuyện kết thúc, Trần Kinh tổ chức cuộc họp báo với giới truyền thong tại khách sạn Lệ Đô.

Phát biểu trong buổi họp báo, Trần Kinh công bố quy trình, cách thức và thành quả cụ thể của lần tới Sở Giang thị sát này.

Trần Kinh cho hay, thông qua lần giám sát này tại Sở Giang, Phòng chỉnh đốn tác phong đã sử dụng phương pháp hẹn gặp nói chuyện, thành công chỉ ra các vấn đề chủ yếu của các thành phố và khu tự trị.

Lãnh đạo các thành phố và khu tự trị cũng hết sức coi trọng những vấn đề này, rất nhiều lãnh đạo còn nghiêm túc kiểm điểm với Tổ giám sát, triển khai hoạt động phê bình và tự phê bình.

Điều này đã thể hiện ý thức trách nhiệm cao độ của cán bộ lãnh đạo tỉnh Sở Giang, cũng thể hiện quyết tâm thay đổi hiện trạng trước mắt của cán bộ lãnh đạo tỉnh Sở Giang.

Trần Kinh cũng cho biết, cụ thể công tác và các buổi gặp mặt nói chuyện, Phòng chỉnh đốn tác phong sẽ tiếp tục tiến hành giám sát, sẽ bảo đảm các thành phố nhất định sẽ phát triển theo đường lối đứng đắn của trung ương, ngăn chặn hoàn toàn tình trạng tái phát những tác phong lệch lạc.

Lần ra tay này của Trần Kinh có thể nói là vô cùng gọn gang.

Từ khi hắn hẹn gặp lãnh đạo của các thành phố tới triệu tập buổi họp báo công bố kết quả giám sát với truyền thông, trước sau chỉ vỏn vẹn bốnngày.

Mười ngày ngắn ngủi này của hắn, lại làm dấy lên những bàn tán tại Sở Giang.

Cán bộ địa phương bị hẹn gặp nói chuyện không phải chuyện mới mẻ.

Nhưng Tổ công tác của Phòng chỉnh đốn tác phong thuộc Ủy ban Kỷ luật tới địa phương, xử lý vụ án thông qua phương pháp gặp mặt thế này, Trần Kinh phải nói là người đầu tiên làm vậy.

Vấn đề của Sở Giang rất nhiều, cái gọi là ‘pháp luật không xử lý số đông*, Trần Kinh không thể phủ định hoàn toàn công tác của Sở Giang.
*chú thích: chỉ khi một hành vi nào đó có tính quần chúng hoặc tính phổ biến nhất định, thì cho dù hành ví đó có yếu tố bất hợp phát hay bất hợp lý, pháp luật cũng không thể trừng phạt được.

Một mặt khác, hắn lại không thể để lại ấn tượng ‘pháp luật không xử lý số đông’ với lãnh đạo cấp dưới, vì vậy hắn buộc phải đưa ra một phương án khả thi.

Hắn khổ tâm suy nghĩ, ngoài cách này ra, hắn quả thực không nghĩ được biện pháp gì mới.

Hắn làm vậy, ít nhất trong thời gian ngắn sẽ cho một số hiệu quả nhất định.

Phía dưới, các lãnh đạo thành phố sẽ có cảm giác gấp gáp, sẽ có cảnh báo cho bọn họ, công tác chỉnh đốn tác phong không thể là vạn năng, Trần Kinh có thể làm tới điểm này, chính là cực hạn trước mắt mà hắn có thể làm được.

Sau khi cuộc họp báo kết thúc, Trần Kinh viết báo cáo công tác cho tổ chức.

Trong báo cáo Trần Kinh hồi báo tỉ mỉ tình hình giám sát trước mắt, đồng thời giải thích rõ toàn bộ quá trình xử lý.

Nhưng điều khiến hắn tuyệt đối không thể dự đoán được chính là đúng vào lúc này, ndm và Mễ Tiềm lại có một cuộc điện thoại lâu hơn một tiếng đồng hồ.

Cuộc điện thoại là do ndm gọi cho Mễ Tiềm.

Ndm dùng mười mấy phút đồng hồ để tổng kết lại lần tới Sở Giang công tác này của Trần Kinh, báo cáo từng chi tiết cho Mễ Tiềm.

Cuối cùng, ông ta nói:
- Thế nào? Ngài lãnh đạo già, Trần Kinh giải quyết vấn đề rất có tính sáng tạo đúng không! Nói thực lòng một câu, nói Trần Kinh tới Sở Giang công tác tôi không thấy lo lắng gì, cũng là gạt người thôi. Tôi chỉ sợ cậu ta tới Sở Giang cũng lại giống như hồi ở Lĩnh Nam, nếu như cậu ta làm loạn lên thật, tôi còn không biết sẽ phải thu dọn cục diện thế nào!

Nhưng hiện giờ xem ra những lo lắng của tôi đều là thừa thãi mà thôi. Đầu óc Trần Kinh rất tỉnh táo, cách mà cậu ta nghĩ ra cũng khá hay đấy.

Lần lượt hẹn gặp từng cán bộ, mười mấy cán bộ lãnh đạo Đảng ủy thành phố cấp dưới cậu ta đã gặp hết lượt rồi, trong quá trình gặp mặt, cậu ta trực tiếp giao lại các vấn đề giám sát của họ, lệnh bắt buộc cấp dưới lập tức điều chỉnh. Tôi thấy hiệu quả của cách làm này không tồi.

Ít nhất mấy ngày nay lãnh đọaọ các thành phố tới tỉnh ủy báo cáo nhiều hơn, bọn họ đã có phần kinh sợ, cũng cơ bản đều thấy xấu hổ, đổ đầy mồ hôi, phải nói lần này công tác của Phòng chỉnh đốn tác phong đối với việc ổn định tình hindh Sở Giang đã cho thấy tác dụng tích cực!

Mễ Tiềm trầm ngâm rất lâu nới lên tiếng:
- Đại Minh, trước đây tôi còn không phát hiện, hiện giờ mới nhận ra ông làm việc rất có khí phách đấy! Duy trì trạng thái tâm lý cũng không tồi. Sở Giang gặp phải vấn đề, điều này không đáng lo, công tác của Sở Giang mà ông tiếp nhận áp lực lớn, hơn nữa bắt đầu đã gặp bất lợi, điều này cũng không đáng lo.

Đáng sợ chính là ông bị khó khăn quật ngã.

Hiện giờ xem ra, đầu óc ông vẫn còn khá tỉnh táo đấy, thời điểm mấu chốt dám buông tay đánh cược một phen, nói ra thì ông và Trần Kinh có điểm này khá là giống nhau đấy!

Ndm cười lớn, nói:
- Ngài lãnh đạo già ạ, ông đang khen ngợi tôi đấy sao! Tuy nhiên giờ ông đã tung hô tôi thì có hơi sớm đấy. Rất nhiều việc của Sở Giang bị gác lại đang cần giải quyết, giờ tôi phải khốn khổ chống đỡ đây! Tôi hy vọng Trần Kinh có thể được điều động xuống Sở Giang, cậu ta có năng lực, rất đắc lực, tôi cảm thấy cậu ta nhất định sẽ mở ra một cục diện mới đấy!

Mễ Tiềm ngập ngừng, rồi cất giọng trầm thấp mà hỏi:
- Đại Minh, ông không nên đốt cháy giai đoạn! Trần Kinh mới nhận vị trí mới trong Ủy ban Kỷ luật còn chưa tới một năm, mới đầu đề bạt cậu ta đã được coi là phá quy tác rồi. Theo quy định, cậu ta còn phải rèn luyện thêm vài năm nữa, chúng ta không thể phá vỡ quy định của tổ chức được!

Ndm đáp:
- Bộ trưởng Mễ, tôi chưa từng nghĩ sẽ vi phạm quy định của tô chức. Trần Kinh hiện giờ có thể điều động xuống nhậm chức Bí thư thành ủy mà! Ngài lãnh đạo già ơi nghe tôi nói, hiện nay Trần Kinh công tác tại Ủy ban Kỷ luật, rõ ràng là quá lãng phí. Nói khó nghe một chút thì chính là không biết trọng dụng nhân tài.

Cậu ấy nên công tác tại địa phương, nên rèn luyện tại địa phương.

Một khối thép tốt, chúng ta ngoài việc phải tôi luyện, còn phải có gan sử dụng. Tôi tin rằng nếu như Bí thư Sa còn tại nhiệm, ông ấy nhất định sẽ ủng hộ ý kiến của tôi!

Mễ Tiềm trầm ngâm hồi lâu không nói gì, mãi sau ông mới đáp:
- Chuyện này để tôi cân nhắc cẩn thận đã. Ông không cần quá lo lắng!

(còn nữa))

DG: dulactieu :’3