Quấn Riết Vào Nhau

Chương 18: Ngoại truyện 1: Tiểu biệt thắng tân hôn




Minh Lăng ngủ khì, Minh Hy đi nấu chút gì đó cho cậu ăn.

Nơi này không có người máy dọn dẹp lẫn người máy nấu bếp, Minh Hy hiểu ngay mọi việc nhà vặt vãnh đều tự tay Minh Lăng làm tất tần tật.

Nghĩ đến việc Minh Lăng phải chịu gian khổ, Minh Hy đau lòng và xót cậu hết sức. Là anh không bảo bọc cậu tốt nên mới để cậu đi một chuyến chịu khổ.

Thế nhưng giờ có chuyện cấp bách hơn. Nhà không có người máy nấu ăn, anh biết nấu gì cho Minh Lăng ăn giờ?

Cuộc tình ái mới rồi đã thất thoát rất nhiều khí lực và năng lượng của cậu, cậu ngủ dậy mà không có gì ăn để bổ sung năng lượng, tuyệt đối không tốt cho sức khỏe cậu tẹo nào.

Minh Hy lục tủ lạnh, lại gọi Tiểu Tạp, Tiểu Tạp bay vút vào bếp.

Minh Hy nhìn Tiểu Tạp chằm chằm, “Mày phối thực đơn hợp với Lăng Lăng đi.”

“Được.” Tiểu Tạp đáp xong liền cho hiện mấy thực đơn bổ cho Omega sau chuyện ấy, đủ các loại cháo. Minh Hy đọc một lượt, chọn một món rồi hỏi, “Mày biết làm không?”

Tiểu Tạp được Minh Lăng cài đặt chương trình cực kỳ thông minh. Nó phe phẩy cánh, sau đó nói, “Đại ca, tôi không có tay.”

Minh Hy nhìn nó một chặp, đành bỏ qua ý định cho nó nấu.

Anh kêu Tiểu Tạp chiếu video hướng dẫn nấu cháo rồi làm theo. Tiểu Tạp vừa chiếu video, vừa quét hình Minh Hy. Minh Hy hiện chỉ mặc một cái quần, bàn chân và nửa thân trên đều ở trần.

Phản xạ của người lính làm Minh Hy lập tức nhận ra Tiểu Tạp đang quét hình, bèn nạt, “Ai cho phép mày quét hình tao thế?”

Tiểu Tạp trả lời, “Lăng Lăng cài đặt cho tôi đó.”

Minh Hy, “Quét hình tao làm gì?”

Tiểu Tạp, “Lăng Lăng may quần áo cho anh.”

Nói tới đây, Tiểu Tạp tán tụng, “Đại ca, dáng anh siêu đẹp, vóc người hoàn mỹ, độ nhanh nhạy và sức bật cơ thể đều ở trạng thái tốt nhất.”

Minh Hy phớt lờ nó, nó tiếp tục lảm nhảm, “Lúc nãy anh làm tình với Lăng Lăng, độ mạnh rất hợp lý và vừa phải. Tôi có chụp được động tác của anh, anh muốn xem không?”

Minh Hy ngoảnh lại lườm nó, “Lăng Lăng lại cài chương trình gì cho mày thế?”

Tiểu Tạp, “Lăng Lăng thử nghiệm chương trình cậu ấy làm cho công ty Spear trên tôi, vẫn chưa xóa, tôi thấy chương trình này hay lắm nên nhắn cậu ấy đừng xóa.”

Minh Hy bảo, “Thế là mày chưa được sự cho phép đã chụp trộm ảnh chủ nhân làm tình hả?”

Tiểu Tạp tựa hồ nhận ra sai lầm chỗ nào, bèn giải thích, “Tôi nghĩ như vậy sẽ làm hai người vui vẻ.”

Minh Hy, “Ở đâu ra chuyện đó đấy?”

Tiểu Tạp đáp, “Hồi hai người ở nhà tại Ossifer có quay phim ‘nóng’, Lăng Lăng cất đoạn phim đó ở chỗ tôi, tôi đoán hai người thích như vậy. Lẽ nào không đúng?”

Minh Hy không bận tâm đến lời chống chế của Tiểu Tạp, mà lại sững sờ vì Minh Lăng lưu đoạn phim hai người ân ái vào Tiểu Tạp, sau đó cầm đi.

Xưa nay mặt mày anh cứ lạnh tanh mà giờ cũng không giấu được nụ cười. Tiểu Tạp thấy anh cười liền sốt sắng, “Tôi làm vậy đúng chứ?”

Minh Hy bảo, “Sau này chưa được chủ nhân ra lệnh thì đừng có tự ý làm mấy cái chuyện này.”

Tiểu Tạp có phần ủ ê “à” một tiếng.

Tuy chưa vào bếp bao giờ, song đến khi cháo sôi, Minh Hy nếm thử, tự thấy cũng ngon ra phết nên hết sức ưng ý.

Minh Lăng ngủ mê mệt tới tận nửa đêm đói quá tỉnh giấc, có lẽ cuộc tình ái trước đó quả thực đã hao mòn quá nhiều năng lượng nên bụng dạ cậu đói meo.

Minh Hy bê đồ ăn vào cho cậu, Minh Lăng vét sạch bát cháo, sau đó mới sực nhớ, “Anh hai, anh nấu đấy à?”

Minh Hy nói, “Nấu theo hướng dẫn Tiểu Tạp cho xem đấy. Em thấy sao?”

Minh Lăng liếm môi, hôn lên miệng anh cái “chóc”, “Ngon dễ sợ, em thèm ăn thêm một bát nữa quá.”

Minh Hy vui vẻ múc thêm một bát cho cậu, cậu vừa ăn vừa lúng búng, “Tủ lạnh còn đồ ăn liền, bánh quy vũ trụ, anh lấy cho em ăn cũng được mà.”

Minh Hy gạt đi, “Không bổ bằng cháo.”

Hai người ôm nhau trong bóng tối tâm sự câu được câu chăng, Minh Lăng dần dần mệt mỏi ngủ thiếp đi. Cơ thể Minh Hy vừa ấm áp vừa an toàn, cậu nép vào lòng anh đi sâu vào cơn mơ.

Trong giấc chiêm bao chập chờn, dường như thân thể cậu nóng lên, nóng đến phỏng da, thế là đưa tay tụt cả quần ngủ lẫn quần lót mình xuống, đạp chân cho quần trượt ra.

Tay Minh Hy sờ qua, bắt được tay Minh Lăng. Có vẻ tay anh giúp cậu dễ chịu hơn, cậu liền cầm nó đặt lên bụng mình. Minh Hy lấy làm kinh ngạc song không phản ứng gì, được một lát, Minh Lăng mơ màng ngồi dậy, anh buột miệng hỏi, “Lăng Lăng sao thế, buồn đi vệ sinh à?”

Minh Lăng không thèm đoái hoài anh, khoanh chân ngồi, cởi phăng chiếc áo phông rồi ném sang một bên, bấy giờ mới thở phào một hơi, tiếp tục ngã xuống giường, trùm chăn ngủ vùi.

Minh Hy há hốc mồm, sau đó buồn cười kéo Minh Lăng vào lòng.

Nhiệt độ buổi đêm cũng không cao, hơn nữa phòng không bật hệ thống điều hòa nhiệt độ, Minh Hy sợ cậu rét, bọc cậu vào chăn ôm chặt.

Minh Lăng giãy giụa, giãy giụa, giãy một hồi không thoát, liền rên hừ hừ, “Nóng quá đi…”

Minh Hy rờ thử thấy cơ thể trắng muốt của cậu nóng như hòn than, không khỏi lo lắng hay là cậu ốm, cuống cuồng lôi Tiểu Tạp tới quét hình Minh Lăng vẫn còn đang mơ màng. Tiểu Tạp cho biết, “Lăng Lăng động dục.”

Minh Hy tắt nguồn Tiểu Tạp bỏ trên tủ đầu giường. Tiểu Tạp cực kỳ không cam tâm, tỏ vẻ nó sẽ không tự tiện quay chụp nữa đâu, đừng tắt nguồn nó, nhưng chưa kịp nói đã bị đại ca lanh tay lẹ mắt tắt ngóm.

Chất dẫn dụ Omega của Minh Lăng không nồng như kỳ động dục, nhưng nếu Tiểu Tạp đã nói vậy… Minh Hy đặt cậu nằm ngay ngắn trên giường, phủ lên trên, hôn môi cậu, tay vuốt từ vai xuống. Da Minh Lăng nõn nà như lụa là, nhưng vì cậu hơi gầy nên có thể sờ thấy cả xương sườn cậu.

Tuy người gầy, mà mông cậu lại tròn căng. Anh chạm lên, bàn tay anh to bản, có thể nắm trọn một bên mông cậu. Bị lớp chai sần nơi ngón cái anh cọ xát, cậu nhíu mày dật ra tiếng rên ngọt lịm, ánh mắt cũng mê mờ như phủ sương.

Minh Hy hôn môi cậu, cậu liền ôm quàng vai và cổ anh, da chạm da, tóc chạm tóc, thậm chí còn tự mình giạng chân, thấp giọng rủ rỉ, “Anh hai…”

Minh Hy hôn má và tai cậu, “Muốn à?”

Minh Lăng đáp nhỏ một tiếng “vâng”, bởi vẫn còn chênh vênh giữa mơ và thực nên không hề ngượng ngùng, chỉ cảm giác cơ thể quá nóng, đằng sau lại trống hổng, rất muốn được anh hai âu yếm.

Minh Hy cũng bị lời này của cậu thắp lên ngọn lửa dục cháy hừng hực, lập tức ngậm môi cậu hôn thật sâu. Tiếng thở phì phò đan quyện tiếng nước bọt ướt át quanh quẩn khắp căn phòng. Minh Lăng hôn theo bản năng lại tự biết cách thở, níu kéo môi Minh Hy không cho anh rời khỏi, một cánh tay đặt trên vai anh, một tay quá yếu lại mệt mỏi, trượt xuống, đụng trúng tay anh liền cầm lấy đặt lên ngực mình, để anh vuốt ve.

Minh Hy hôn cậu nồng nhiệt, ngón tay nhẹ nhàng vân vê đầu ngực cậu. Ngực cậu trước đó được liếm hôn xoa nắn hãy còn sưng, giờ đây cà cọ nhè nhẹ đã đủ làm cậu vừa đau vừa ngứa, thế nhưng tê dại song hành cùng nỗi thống khoái nhất thiết phải có Minh Hy mơn trớn mới có thể giảm bớt, ấy thế mà càng mơn trớn lại càng thấy khó nhịn.

Cuối cùng Minh Hy buông tha đôi môi cậu, cậu khẽ hé môi, hừ nhẹ từ xoang mũi, tiếng rên ngứa ngáy và khiêu gợi này càng làm Minh Hy thêm động tình.

Anh đỡ lưng cậu bằng một tay, ngậm một bên đầu ngực, vấn vít nó bằng lưỡi.

“Ưm hưm…” Minh Lăng cảm thấy thích, nhưng sự trống rỗng trong thân thể càng lúc càng bành trướng, cậu không thể không nhấc chân gác bên hông anh, nhẹ nhàng cọ xát, thậm chí còn vươn tay tự an ủi phía trước mình. Nhưng vẫn chưa đủ, vẫn không giống những cái đụng chạm của anh, cậu lại khóc, “Anh hai… A… Anh hai…”

Minh Hy nâng cậu lên, để cậu ngồi trên người mình, sau đó cầm bàn tay bé nhỏ của cậu xoa nắn thứ đó của anh. Anh nhấc người cậu lên cao, hôn ngực cậu, tay xoa mơn phía trước cậu trong khi phía sau cậu đã lại ướt đẫm, dịch tình chảy cả trên đùi Minh Hy.

Lúc này Minh Hy phát hiện chất dẫn dụ Omega của Minh Lăng không giống ngày thường, không nồng như lần động dục trước, nhưng lại đang đói khát anh hơn cả.

Minh Lăng ngồi trên người anh, một tay cầm tay anh, một tay xoa nắn thứ rắn đanh, nóng rực và thô lớn nọ. Thế nhưng cậu cảm thấy thật nhọc nhằn, bèn thu tay ôm cổ Minh Hy, dán mông vào thứ đó để mà ma sát, thậm chí chẳng cần động tác dư thừa, cái cửa động nhỏ nhắn và ướt sũng không ngừng khép mở trực tiếp nuốt đỉnh đầu cái đó của anh vào, kế tiếp cậu cắn răng, ngồi xuống chầm chậm, xoang mũi vuột ra tiếng rên ừ hử.

Minh Hy ôm cậu, nhịn một chút mới dám tự mình chuyển động. Minh Lăng mắt nhắm mắt mở, con ngươi còn rất mơ hồ, Minh Hy hoài nghi phải chăng cậu chưa hề tỉnh lại? Thế nhưng thấy sắc mặt cậu hồng hào, vẻ mặt cũng ra chiều hưởng thụ lắm, anh cũng phấn khởi theo.

Minh Hy bị sự nhiệt tình của cậu lây nhiễm, *** càng bộc phát. Sau khi Minh Lăng tự ngồi xuống được, lại chẳng có sức để làm bước tiếp theo.

Minh Hy liền siết eo cậu, ôm cậu lên lên xuống xuống, bản thân cũng tới tấp thúc lên trên, lần nào lần nấy đều vào sâu hút. Tuy Minh Lăng đã tự tiết ra rất nhiều dịch thể, trơn trượt vô cùng, song vách ruột bên trong luôn tự động co ép lại, từng vòng từng vòng ùn lên kẹp anh, sít sao và chặt chẽ, nên mỗi lần cử động cũng không quá trơn tru.

Minh Lăng đang động tình, cần cổ ngửa ra, môi bặm, tim nện như trống dồn, toàn thân trên dưới đỏ ửng, nhiệt độ cơ thể nóng hôi hổi, mồ hôi rịn li ti.

Cả người Minh Hy cũng đầy mồ hôi. Anh thở hổn hển, hôn vai cậu không ngơi nghỉ, liếm láp rồi miết qua dấu răng sau vai cậu. Bỗng Minh Lăng ôm anh mạnh hơn, anh tức thời cảm thấy bụng mình nong nóng, thì ra cậu bắn ra.

Anh hôn môi cậu, chuyển động một hồi rất lâu sau đó mới đạt cao trào trong cơ thể Minh Lăng.

Anh ôm cậu thở hồng hộc, đoạn thả cậu xuống giường, hôn mi mày, hôn mũi, hôn môi hoa, hôn cằm cậu.

Khi bị anh buộc chặt bên dưới bằng một dải lụa, Minh Lăng đã hoàn toàn tỉnh táo. Minh Lăng tự may đồ ở nhà, tơ lụa kiểu này không thiếu, Minh Hy kiếm một dải màu hồng buộc cậu lại.

Cậu tựa vào chăn, lơ mơ nhìn anh cặm cụi, sau đó bừng tỉnh, sảng sốt, “Anh hai, sao lại buộc em vào thế?”

Minh Hy ngắm nghía tác phẩm của mình rồi cúi xuống hôn lên cái nơi xinh xẻo và dễ thương của cậu, “Em bắn bốn lần, em quản nó cho nghiêm đi.”

Thân thể Minh Lăng vẫn còn nao nao bởi cuộc triền miên ban nãy. Cậu cau mày, “Em ứ cần.”

Minh Hy nhoài người tới hôn cậu. Cậu mệt rã rời, vẫn cố ôm lưng Minh Hy. Thân thể anh rất cường tráng, vuốt ve anh luôn cảm thấy rắn như đá, cậu không quá ham sờ bèn chuyển tay xuống sờ mông anh. Cảm nhận thịt nơi ấy mềm hơn, cậu dùng ngón tay cào cào. Anh run lên, túm tay cậu trở về chăn.

Tình dục lại nhộn nhạo trong xác thân, đầu óc đương mơ hồ đột nhiên như nghĩ ra điều gì đó, cậu âm thầm tính toán gian giảo song mặt lại làm bộ ngây thơ mà hỏi, “Anh hai không thích em sờ sao?”

Giọng Minh Hy khản đặc, “Ừ, anh thích, nhưng lần này em phải mở đường Omega cho anh vào. Lăng Lăng, bọn mình sinh một đứa con nhé?”

Minh Lăng nghe anh nhắc đến con, mặt càng đỏ hơn, gật gật, ý nghĩ muốn nghiên cứu mông anh hai thỏa thuê cũng phai nhạt.

Phòng đã bật hệ thống điều chỉnh độ ấm sao cho hợp với làm tình nhất, ánh sáng hơi tù mù, Minh Lăng nằm nơi chăn, trắng hồng nõn nà, tựa thể đang phát sáng.

Nhìn lên Minh Hy mạnh mẽ và điển trai phủ bên trên mình, Minh Lăng đầy yêu thương và khát vọng, mong ngóng được gần gũi anh thêm.

Minh Hy vuốt ve cậu, hỏi khẽ, “Ở Ossifer mình có quay phim, em cất vào trong Tiểu Tạp, phải không?”

Minh Lăng xấu hổ không để đâu cho hết, dĩ nhiên còn lâu mới trả lời anh mà úp mặt xuống chăn không thèm quan tâm anh nữa. Minh Hy khom người bật Tiểu Tạp trở lại, phát đoạn phim hồi xưa.

Thực ra mà nói, Minh Hy chẳng có sở thích xem video “nóng” quay cảnh làm tình trước kia đâu (?), chỉ có điều anh phát hiện Minh Lăng càng thẹn thò thì càng động tình, đường Omega càng dễ mở, nên anh buộc lòng phải (?) làm vậy.

Tiểu Tạp quả thực làm tròn bổn phận, không phát ra âm thanh phá phong cảnh, tận tâm tận lực chiếu video lên trần nhà.

Đây là cảnh Minh Hy và Minh Lăng trên giường lần ở Ossifer. Vì trước đó đã mất rất nhiều sức lực, cơ thể Minh Lăng đã bủn rủn từ lâu, yếu ớt nằm trên giường. Bị ham muốn đày đọa, cậu chỉ còn biết rên và khóc, co mình trong khuỷu tay Minh Hy, chẳng thể nào suy nghĩ.

Minh Lăng vốn úp mặt vào chăn, nghe thấy động tĩnh cũng không thể không chuyển mặt qua xem liền thấy trên trần nhà đang hiện hình ảnh ba chiều.

Bởi cậu nằm dưới, nên thực chất không quay mấy đến cậu, hầu hết đều là quay anh cậu.

Tiếc là Minh Hy hình như không phát giác chuyện này, anh chỉ mải nghĩ khi Minh Lăng mắc cỡ càng dễ động dục và mở đường Omega, chứ không biết bởi vì Minh Lăng nhìn thấy anh trai mình, hoặc giả, vì biết rõ ràng mình đang làm tình cùng anh trai mới càng khiến cậu dễ mở đường Omega hơn.

Minh Lăng quơ quào muốn chộp lấy Tiểu Tạp, “Đừng chiếu.” Tưởng như sắp khóc.

Minh Hy cầm tay cậu trở về, sau đó trực tiếp nhấn cậu vào nụ hôn, tay sờ soạng ngực cậu. Minh Lăng lại bị anh hôn mất cả lý trí, căn phòng vang vọng âm thanh và hình ảnh cậu làm tình cùng anh hai tháng trước khiến cậu vừa ngượng vừa hưng phấn. Đến lúc Minh Hy hôn nơi hạ thân cậu, vuốt ve cẳng chân thanh tú của cậu, cậu đã chả còn tâm trí quan tâm cơn ngứa ngáy trên chân, chỉ mê ly nhìn hình ảnh trên trần nhà, nhìn dáng người lực lưỡng của Minh Hy và gương mặt trầm mê của cậu, cơ thể cậu càng rực cháy, cửa động nhỏ nhắn bên dưới co rụt không thôi, cả ra giường cũng bị thấm ướt.

Minh Hy hôn từ đùi lên mông cậu, tới khi thực sự tiến vào trong cậu, cậu đã hết chịu nổi, bấu chặt lấy vai anh, khóc nỉ non dưới từng đợt va chạm.

Minh Hy hết hôn lại vuốt ve cậu. Cơ thể Minh Lăng biết bao mềm mại, gác chân cậu lên vai anh cũng chẳng có gì khó chịu. Tại thời khắc Minh Hy bị khoái cảm che lấp tư duy, cảm nhận đường Omega của Minh Lăng mở ra, bản năng giục anh ôm siết Minh Lăng vào lòng, sau đó vọt vào, những lúc này Minh Lăng luôn rất rất đau, khó chịu khóc càng dữ dội hơn.

Sau cao trào, Minh Hy ôm Minh Lăng trấn an. Đáng nhẽ sau khi anh rút ra cậu sẽ dễ chịu hơn mới phải, chưa kể khi dịch thể bắn vào cổ tử cung trong đường Omega sẽ hạ nhiệt ham muốn của Omega đi, nào ngờ lần này Minh Lăng không hề cảm thấy thế. Cậu được anh ôm mà người ngợm cực kỳ khó chịu, ngay chốc sau, cậu buồn nôn. Minh Hy hoảng sợ, vội vàng bế cậu vào nhà vệ sinh, Minh Lăng nhoài vào bồn cầu nôn thốc tháo, càng lúc càng không ngừng được, lúc sau gần như kiệt sức.

Minh Hy chỉ kịp rửa ráy qua loa cho Minh Lăng rồi xỏ quần áo cho cậu, cũng tự mình rửa ráy rồi mặc quần áo, bế Minh Lăng ra cửa.

Minh Lăng khó chịu cực độ, gần như ngất đi.

Tiểu Tạp cũng hoang mang, lúc lên xe còn băn khoăn, “Sao Lăng Lăng lại ốm nhỉ?”

Minh Hy nào còn tâm trí bận tâm tới nó, chỉ ôm chặt Minh Lăng, an ủi cậu suốt, “Không sao đâu, sắp đến bệnh viện rồi.”

Lát sau Tiểu Tạp phân tích ra kết quả. Nó quặt lái cho xe bay lên, sau đó trình bày, “Ở lần đầu tiên Omega động dục, đại ca bắn tinh cả thảy bốn lần trong đường tử cung của cậu ấy, tỷ lệ thụ thai hơn 90%. Tôi đoán Lăng Lăng đang mang thai, lại bị anh bắn tinh trong đường tử cung nên mới sinh bệnh.”

Minh Hy sững sờ, bỗng chốc công nhận nó phân tích rất chuẩn.

Anh không nên bắt Minh Lăng mở đường Omega, như vậy sẽ không xảy ra việc này.

Tiểu Tạp thấy Minh Hy có vẻ đồng ý với ý kiến của nó, lanh chanh bổ sung thêm, “Tôi có thể kết luận rất nhanh. Phân tích đoạn phim ‘nóng’ hồi trước của hai người, phát hiện bốn lần đại ca làm Lăng Lăng mở đường Omega đều tốn hai phút không bảy giây.”

Minh Hy, “…”

Minh Hy không thể không nói y chang Minh Lăng, “Tiểu Tạp, để chế độ im lặng.”

Tiểu Tạp, “…”

Ở thành phố Winston, Omega tập trung chủ yếu ở khu A nên ngay ở đây có bệnh viện chuyên chữa trị cho Omega lớn nhất Sacher này. Minh Hy nhanh chóng đưa Minh Lăng đến nơi.

Kết quả khám chữa đã có chỉ trong thời gian ngắn. Minh Lăng đích thực là đang có thai, là bé trai, hiềm nỗi chưa biết là Alpha hay Omega vì thai nhi trong bụng mới được hơn hai tháng.

Bác sĩ tất nhiên là biết ngài Trung tướng Minh Hy tiếng tăm lừng lẫy. Sau khi xác nhận Minh Lăng không việc gì, chị làm tròn chức trách lương y liền bắt tay Minh Hy nói, “Chúc mừng ngài đã có tin vui.”

Minh Hy vẫn chưa hết lo về Minh Lăng, “Cảm ơn, tôi có thể đưa vợ về nhà không?”

Bác sĩ gật gù, “Lần này không sao cả, chẳng qua là phản ứng bài xích thôi. Chỉ có điều, khi Omega mang thai, không được bắn dịch thể vào đường Omega.”

Minh Hy nói, “Cảm ơn bác sĩ.”

Bác sĩ còn cho anh cẩm nang về Omega mang thai, còn dặn dò đôi chút việc nữa mới để anh đưa Minh Lăng về.

Hai người ra về rồi, nữ bác sĩ Beta mới nở nụ cười, “Trung tướng Minh Hy anh minh oai phong mà cũng có lúc gây chuyện bối rối thế đấy. Không ngờ mình có thể may mắn được thấy người vợ bí mật của ngài ấy, quả là một Omega xinh đẹp, hơn nữa coi mòi vừa cưới đã có thai, thật đáng ăn mừng.”

Về nhà, Minh Lăng có phần bần thần khi biết tin mình đã mang bầu hơn thai tháng, ngồi im trên giường, hỏi Minh Hy, “Anh hai, bọn mình có con thật ư?”

Minh Hy hôn trán cậu, “Ừ, phải rồi. Em không xem ảnh à, con đang trong bụng em.”

Minh Lăng có chút ngơ ngẩn, “Em sắp làm mẹ.” Và rồi một nụ cười tươi hiện trên gương mặt cậu, “Em sắp làm mẹ.”