Quấn Riết Vào Nhau

Chương 15




Minh Lăng về phòng, lên mạng tìm tin bài Minh Hy đã kết hôn như lời Omega nọ kể, tin này đã được đính ngay trên đầu báo.

Trong tin là Minh Hy trả lời phỏng vấn phóng viên nhật báo đế đô Ossifer.

Bao gồm giải đáp một số câu hỏi nóng nhất do cư dân mạng đặt ra.

Chủ yếu là xoay quanh vấn đề tại sao anh từ chức Tư lệnh quân đoàn Khiên Bạc để ra tận vùng biên giới Cherno, anh trả lời, quyết định này đã có từ rất sớm, biên giới Cherno lâu nay loạn ly, thân là một người lính, anh hy vọng có thể đến nơi cần anh nhất, chỉ có vậy thôi, không bởi bất cứ nguyên nhân chính trị nào mà mọi người phỏng đoán cả.

Phóng viên hỏi tập trung vào vấn đề này, sau đó phỏng vấn một vài quan điểm về tình hình biên giới Cherno của Tướng quân Minh Hy, chỉ khi gần kết thúc, phóng viên mới hỏi tại sao anh không lập gia đình trước rồi hẵng đến biên cảnh, Minh Hy trả lời: “Mấy ngày trước tôi đã cưới vợ, vợ tôi là người tôi yêu, hôn nhân của tôi rất mỹ mãn, nhưng thông tin về em ấy, tôi xin phép không tiết lộ.”

Khi Minh Hy nói với máy quay câu này, ánh mắt chan chứa dịu dàng và dấu yêu, nhìn vào máy quay thật sâu, tình yêu ấy quả thực như thể xuyên qua màn hình chạm đến trái tim mỗi một người xem. Minh Lăng thấy anh sau khi nói xong câu đó, môi còn mấp máy, rõ ràng đang gọi cậu không thành tiếng, “Lăng Lăng.”

Nước mắt thoáng chốc ầng ậng nơi hốc mắt cậu. Cậu nghĩ, em sẽ chờ anh ở Cherno.

Tin bài này nhận được vô số bình luận, phần nhiều vẫn là vấn đề chính trị, chỉ một số hiếm hoi mới để tâm chuyện anh đã cưới vợ.

Mạng đế quốc Oss đòi hỏi dùng danh tính thật, còn lập quyền hạn theo từng tính danh. Minh Lăng dùng quyền hạn của một hành khách trên phi thuyền để vào mạng nhưng không dám gửi bình luận, chỉ đọc số bình luận ấy một hồi rồi tắt đi, sau đó thừ người ngắm nhìn Minh Hy trong màn hình ba chiều, khẽ khàng gọi anh, “Anh hai, em chờ anh đến Cherno.”

Minh Lăng không rõ người khác thấy Minh Hy thế nào, nhưng trong lòng cậu, trên đời có lẽ có trăm triệu nghìn người vừa đẹp vừa tài, nhưng không có ai hơn được anh trai cậu. Cậu chỉ cần nhìn anh, tâm trạng đã khá hơn rất nhiều.

Hơn nữa cậu cũng hiểu, Minh Hy không phải người thích lộ diện lên tin tức cộng đồng, lần này anh lên hẳn trang đầu đề và nhắc đến chuyện lập gia đình của mình, còn gọi tên cậu ở phút cuối, nhất định anh nghĩ cậu có thể xem được.

Khi Minh Lăng đi khỏi nhà, không muốn anh lo lắng phát điên nên cậu để lại lời nhắn, rằng mong anh đừng bận tâm về cậu, hãy sáng suốt lựa chọn con đường cho mình, tới khi nào anh quyết định xong, một lúc nào đó, cậu sẽ tự đi tìm anh.

Minh Hy là tướng lĩnh nổi tiếng đế quốc, có thuyên chuyển công tác ắt sẽ không im hơi lặng tiếng, đến lúc đó Minh Lăng nhất định có thể tìm được nơi của anh.

Trước khi qua trạm trung chuyển, phi thuyền của Minh Lăng tiến hành kiểm tra, Minh Lăng may mắn qua đợt kiểm tra trót lọt.

Cậu quá xinh đẹp nên Beta dẫn một đội người máy vào kiểm tra cứ liếc mắt nhìn trộm cậu, bị Tô Lạc kéo ra nhắc nhở, Beta đó mới xấu hổ, mau chóng rời đi.

Minh Lăng bị nhìn hoài còn tưởng bị phát hiện chứ, căng thẳng không thôi, nên sau đó cậu rất cảm kích Tô Lạc.

Tô Lạc nói, “Em đến hành tinh Sacher, chị cũng đến hành tinh Sacher, vừa vặn đồng hành nhau cả đường nên em đừng khách khí. Thật ra em đó, lần sau mà có Alpha hay Beta nào nhìn em kiểu bất lịch sự, em đừng chỉ biết sợ hay ngượng, cứ tỏ ra dữ dằn vào, đừng khách sáo với ai. Cherno không an ninh trật tự như Ossifer đâu, khác hoàn toàn. Những gì Omega được học ở trường là quốc gia lý tưởng, đến khi ra khỏi quốc gia lý tưởng thì không còn là thế giới như vậy nữa, em phải học cách thích nghi.”

Minh Lăng thẽ thọt, “Em cảm ơn chị Tô Lạc.”

Tô Lạc nền nã cười cười, “Cũng biết gọi chị là chị thì chị phải dạy em nhiều hơn. Chị thấy em không chênh tuổi thằng lớn nhà chị là bao, em gọi ‘cô’ cũng hợp.”

Minh Lăng mau mắn đáp, “Trông chị đâu lớn tuổi hơn em bao nhiêu đâu mà gọi là cô.”

Tô Lạc cười ha ha. Cô là một phụ nữ vô cùng thẳng thắn, Minh Lăng ít gặp được sự thẳng thắn này ở Omega, có lẽ chỉ những Omega được sống và nuôi nấng ở ngoài mới có thể có.

Nhiều ngày nay Minh Lăng cũng quen không ít Omega đã kết hôn và có con, họ khác Omega trong trường rất nhiều. Minh Lăng nghĩ, trường học coi như là thời gian thơ bé của từng Omega, rồi đến lúc rời trường, lập gia đình, họ mới được xem là trưởng thành thực thụ.

Khi phi thuyền bay qua trạm không gian trung chuyển Ossifer, mỗi một hành khách đều nằm trong khoang bảo hộ. Nắp khoang đậy lại, Minh Lăng thấy mình như loài côn trùng đang bị khóa trong kén, sau đó cậu nhắm mắt, chầm chậm mất ý thức, đến lúc tỉnh dậy, nắp khoang bảo hộ tự động mở ra, Minh Lăng ngồi dậy, loa phát thanh thông báo họ đã hoàn thành bước nhảy.

Lữ hành vũ trụ là cuộc hành trình buồn tẻ. Muốn đến Cherno, phải trải qua ba lần nhảy, tổng cộng khoảng hai mươi mấy ngày đường.

Minh Lăng học một kiểu đánh bài cùng nhóm bạn, lại học được thêm cả nghệ thuật cắt tỉa trong nấu nướng.

Người trong nhà bếp đưa đồ ăn các cậu nấu cho khách thuộc khoang Alpha và Beta ăn, còn có người viết giấy nhắn cho Minh Lăng ngụ ý cảm ơn Omega nào đã tỉa hình con thỏ và bông hoa rất đẹp mắt, Minh Lăng bị một đám xô lên chòng ghẹo, ồn ào tới nỗi cậu phải chuồn về phòng.

Chuyến lữ hành nhàm chán làm Tiểu Tạp nổi đóa với Minh Lăng, “Lăng Lăng, đừng cứ tắt mình mãi chứ, mình hứa không phát ra âm thành đâu. Hai mươi ba hôm nay cậu toàn tắt nguồn mình thôi à.”

Minh Lăng giải thích, “Thu xếp ổn thỏa chỗ xuống xong, mình sẽ cần đến cậu nhiều, bây giờ cậu cứ tiết kiệm nhiên liệu, nghỉ ngơi tận tình đi.”

Vẫn tắt ngúm Tiểu Tạp luôn.

Sau hai mươi bảy ngày, phi thuyền đáp xuống hành tinh Sacher thuộc biên cảnh Cherno. Sacher là hành tinh địa phận nhà nước ở biên cảnh, có điều các cậu đến từ hậu phương nên không được xem pháo đài Cherno to hơn cả pháo đài Ossifer trong lời kể của Tô Lạc.

Minh Lăng tạm biệt bạn bè, đọc số liên lạc của Tiểu Tạp cho họ, hy vọng về sau còn có thể liên lạc với nhau.

Chồng Tô Lạc đích thân đến trung tâm tập trung phi thuyền dân dụng đón Tô Lạc. Anh ta là một Alpha to con và cao ngất, diện mạo nhã nhặn tạo cảm giác phóng khoáng và thân thiết cho người gặp. Nhác thấy Tô Lạc, anh ta đã chạy đến bế bổng cô lên bằng một tay, Tô Lạc đẩy anh ta liên tục, “Nè, giữa nơi đông người, anh có biết giữ ý tứ không hả?”

Chồng cô chỉ cười tươi. Lúc toan đi về, chỉ thấy còn một mình Minh Lăng khoác áo đội mũ kéo valy đứng nơi đó, các Omega khác đi cùng họ đã giải tán từ lâu, cô bèn hỏi, “Chồng em chưa đến à? Em gọi điện hỏi thử xem.”

Chồng cô vừa thấy Minh Lăng đã giật mình. Tô Lạc thấy thần sắc anh ta quái dị liền liếc mắt, anh ta nói, “Một cô bé xinh đáo để. Mới trưởng thành ư?”

Tô Lạc đáp, “Em ấy cưới chưa lâu, chồng đã phải về đây, em ấy đi gặp anh ta.”

Chồng cô hỏi thăm Minh Lăng, “Chồng em là lính sư đoàn nào?”

Minh Lăng vội nói, “Cảm ơn anh chị, hai anh chị cứ đi trước đi ạ.”

Tô Lạc nhiệt tình nói, “Em đợi một mình ở đây buồn lắm, hay là bọn chị chờ cùng em?”

Chồng cô cũng nhiệt tình tỏ vẻ đồng ý.

Minh Lăng lại bị sự nhiệt tình của họ làm cho thấp thỏm, “Không cần đâu ạ.”

Tô Lạc nhận ra cậu khó xử, đoán cậu có nỗi niềm nào đó khó nói, bèn chia tay cậu rồi rời khỏi đó cùng chồng.

Tới lúc lên máy bay khí cầu, Tô Lạc mới hỏi, “Vừa nãy anh thấy Tạp Tạp, sao lại có vẻ mặt ấy?”

Chồng cô trả lời, “Cô bé ấy giống Slo Brickania – Hoàng tử thứ sáu của đế quốc Ansa mới được công nhận quyền thừa kế – như hai giọt nước.”

Tô Lạc sửng sốt, “Hả?”

Chồng cô lại nói, “Nhưng Slo là con sói đêm cực kỳ hung ác và xảo quyệt, nhìn vào mắt y chỉ có thể trông thấy sự tàn nhẫn và độc địa, còn cô bé kia là một con thỏ hiền lành. Hơn nữa, Slo là một Alpha mạnh mẽ, còn cô bé ấy chỉ là một Omega nhỏ bé thôi.”

Tô Lạc hoài nghi, “Giống nhau đến vậy sao?”

Chồng cô mở máy bật đoạn phim quay buổi lễ trao quyền thừa kế của Lục Hoàng tử đế quốc Ansa Slo Brickania cho cô xem. Tô Lạc xem xong, hốt hoảng hô, “Công nhận, y chang, nhưng mà vừa nhìn là biết hai người khác nhau.”

Đế quốc Ansa không như đế quốc Oss. Ansa cho đến giờ vẫn là chế độ quân chủ tập quyền, trình độ quân sự đạt đỉnh cao, lực lượng nằm trong tay Hoàng đế, vậy nên dân thường không dám chống lại sự thống trị của người đứng đầu. Do đó, chỉ cần Hoàng thất còn nắm giữ lực lượng này có nghĩa vẫn có thể tiếp tục chế độ quân chủ tập quyền.

(Chế độ nhà nước mà mọi quyền hành nằm trong tay nhà vua.)

Đối với đế quốc Oss, đế quốc Ansa hệt như khắc tinh, vừa hung tợn vừa lớn mạnh, lại ở ngay cạnh đế quốc Oss, hai đế quốc chưa bao giờ hòa bình với nhau lấy một lần.

Vì chế độ nhà nước của Ansa là quân chủ chuyên chế nên còn thực thi chế độ một vợ nhiều chồng hoặc một chồng nhiều vợ, tất cả đều vì mục tiêu sinh càng nhiều Alpha vĩ đại càng tốt. Thế mới biết đế quốc này điên cuồng tới mức độ nào. Ở một số nơi, thậm chí còn tồn tại cả chế độ nô lệ. Tất cả bọn họ đều tôn vinh kẻ mạnh, tôn vinh sức mạnh.

Do rất nhiều nguyên nhân, đế quốc Oss hết sức gai mắt đế quốc Ansa, mà Ansa lại mang dã tâm cướp đoạt rất lớn, thường xuyên dẫn quân xâm lược Oss. Hoặc chiếm cứ hành tinh của Oss, hoặc cướp xong rút, họ đặc biệt thích cướp Omega của Oss làm chiến lợi phẩm, bắt sinh thế hệ nối dõi cho các chiến binh mạnh của họ. Nhưng nền giáo dục của Oss là Omega chung thủy một vợ một chồng, đồng thời đặc điểm sinh lý của Omega cũng theo chiều hướng một vợ một chồng, nên nhỡ bị bắt làm chiến lợi phẩm, rất nhiều Omega đều lựa chọn cái chết. Điều này càng tăng thêm thù hận giữa Oss và Ansa, dẫn đến hai đế quốc không có biện pháp hòa bình với nhau.

Chồng Tô Lạc nói, “Slo vốn là con riêng của Pruss – Hoàng đế Ansa, bởi y đánh trận quá lợi hại, lại vô cùng độc ác, ngay cả kẻ ngông cuồng như Pruss mà cũng buộc phải công nhận y, đưa y về làm Hoàng tử và trao quyền kế thừa.”

Quyền thừa kế đế quốc Ansa chia đều cho từng Hoàng tử Alpha. Ai có thể lên ngôi Hoàng đế, còn phải xem ai là kẻ trụ lại cuối cùng.

Tô Lạc bất mãn, “Em chẳng hứng thú gì đâu, đế quốc Ansa làm em thấy thực tởm lợm.”

Chồng cô đành phải ngậm miệng.