Lễ Tết đang gần diễn ra, mọi nhà đều có không khí ấm áp của gia đình
Tại Hoa Thiên, Triệu Minh Vy đang ngồi đọc sách, đây là việc cô thường làm mỗi khi ở một mình
Vương Thần Kiêu đẩy cửa bước vào: “Uống sữa đi! Ngồi ở đây mãi không chán ư? Anh dẫn em đi chơi được không?”
Triệu Minh Vy không nhận lấy cốc sữa nói: “Cà phê đi! Không muốn đi đâu hết, gần tết rồi phải về nhà tổ! Ngày mai là giao thừa! Chúng ta về”
Mấy ngày gần đây Vương Thần Kiêu có nhận ra sự thay đổi của cô. Anh biết cô đang giận anh
“Em đừng như thế! Phan Thuỳ Lương và anh chỉ là quá khứ! Em đừng nghĩ
nhiều”
Triệu Vy chậm chạp ngẩng đầu lên “Em không nghĩ gì cả! Nhưng anh biết em ghét nhất là gì không? Là bị người khác phản bội”
“Anh sẽ không phản bội! Em tin anh được không?”
Triệu Vy: “Đến cả bản thân mình em còn không tin huống gì là người khác”
Mặc dù nói không quan tâm, không để ý đến chuyện của anh và tình cũ, thế nhưng cô vẫn rất bực mình
Khi cô dần quen với cuộc sống có anh thì anh lại quay trở lại quan tâm và chăm sóc người phụ nữ khác.
Sáng hôm sau hai người họ dậy cùng một lúc, cô nhanh chóng thay đồ thể thao rồi chạy bộ, một lúc sau cô liền thấy anh đang chạy về phía mình
“Có vẻ em rất thích chạy bộ nhỉ?”
“Thói quen hằng ngày thôi”
Hai người chạy cùng nhau, vừa chạy vừa trò chuyện, bổng Phan Thuỳ Lương ở trong con hẽm đi ra đụng trúng phải người đàn ông, ngã xuống đất
Hai người họ nhanh chóng lại gần đỡ cô ta dậy
Vương Thần Kiêu hỏi: “Không sao chứ?”
Phan Thuỳ Lương dịu dàng đáp lại: “Em không sao! Anh đi đâu à?”
“Anh chạy bộ tình cờ nhìn thấy”
Hai người bọn họ nói chuyện với nhau, Triệu Vy chỉ im lặng đứng nhìn. Hoá ra tình cũ của anh cũng là một bông hoa. Nhưng có vẻ quá yếu ớt đi
Vương Thần Kiêu quay lại nhìn cô, thấy cô không lên tiếng thì anh nói: “Thuỳ Lương! Bên cạnh anh là vợ của anh Triệu Minh Vy”
Cô ta cứng đờ trong giây lát sau đó lại trở về dịu dàng bắt chuyện: “Thì ra là cô Triệu! Nghe danh đã lâu bây giờ mới gặp, xin chào! Tôi là bạn của Thần”
Triệu Vy nhíu mày cười khinh, cái xưng hô của cô ta cho thấy được rằng không muốn xem cô là bà Vương đây mà, hahaa nếu đã muốn diễn thì cô diễn tới cùng
“Xin chào! Tôi là Triệu Minh Vy”
Vương Thần Kiêu đứng bên cạnh nhìn, anh không dám hó hé nửa lời
Anh đưa cô ta về cổng chung cư rồi gọi cho giúp việc xuống
“Thành thật xin lỗi! Làm phiền hai người rồi, có muốn lên nhà tôi uống chén trà không?”
Biết rằng Triệu Vy sẽ không đồng ý nên anh nhanh chóng từ chối: “Vợ chồng anh còn có việc nên đành đi trước, hẹn gặp lại”
Nghe anh nói tầm Triệu Vy chợt run lên. Cái gì mà “vợ chồng anh” chứ? Thật là sến
Phan Thuỳ Lương tuy khó chịu nhưng vẫn kìm nén nói: “Vậy hai người đi nhé!”
“Tạm biệt”
Đột nhiên cô ta lại nói: “Sắp tới sang năm mới có lẽ em không tới nhà anh được! Vậy thì chúc mừng năm mới nhé! Thần chú ý an toàn”
Triệu Vy đơ như tượng, mặt dày! Đúng là mặt dày, Thần ư? Ôi cô nỗi hết da gà. Tình địch này quá thâm độc rồi