Quân Nhân Nguyện Yêu Em

Chương 19: Mẹ cô không thương cô nhiều như vậy






Năm cô 6 tuổi bị bọn buôn người bắt cóc, họ đưa cô tới một nơi giống như địa ngục. Không nghe lời sẽ bị trừng phạt, nghe lời thì lại bị huấn luyện cho đến cạn kiệt sức lực

Mẹ cô tuyệt vọng suốt cả hai tháng trời, lúc đó người bên cạnh mẹ luôn là ba. Hôm đó vì công tác xa nhà nên để mẹ cô ở nhà, may có gì Liên và con gái của gì là Trần Anh bầu bạn


Cách đó vài ngày gì Liên bị bệnh tim mà qua đời, thấy cô bé này cũng tầm tuổi con mình mẹ cô cũng không nỡ đưa nó tới cô nhi viện nên đã nhận nuôi cô ta. Không muốn cô ta quên mất bản thân nên bố và bà cô vẫn để cô ta họ Trần. Đến hiện tại cô ta là Trần Triệu Anh

Suốt mấy năm trời có cô ta bầu bạn mẹ cô quên luôn sự hiện diện của cô. Đến năm cô 19 tuổi thì gặp được Thanh Thanh, cô bé bị một đám côn đồ quấy rối nên cô đã giúp đỡ

Đưa cô bé về nhà, để cảm ơn cô nên cô bé đã mời cô vào nhà uống nước. Vào nhà đập vào mắt cô là một bức hình gia đình, chợt thấy bóng dáng của một đứa trẻ đang ngồi trong vòng tay của người bà, một giọt nước mắt cô rơi xuống

Kí ức chợt ùa về, thế giới thật nhỏ bé, hoá ra những gì cô tìm kiếm về người thân của mình suốt mấy năm qua đang xuất hiện trước mặt cô.

Bà! Người mà cô yêu thương nhất trên đời này đang đứng trước mặt cô, vội chồm lấy người bà.


Ban đầu tất cả mọi người đều không tin, nhưng nhìn thấy được vẻ ngoài của cô có nét giống với bố cô thì mọi người đều như vỡ oà, cô cháu gái mà họ tưởng rằng không còn đang ở trước mặt họ. Vì cô chỉ sống quanh quẩn ở ngoại thành nên không có điều kiện tốt hơn để tìm kiếm người thân

Nghe tin cực sốc như vậy điều đầu tiên mà Triệu Vương Khang làm là khóc, đứa con gái ông xem là bảo bối, dù có chết cũng không ngừng tìm kiếm đã trở về. Cả nhà tức tốc rời thành phố tiến tới ngoại thành để nhìn ngắm con gái của mình

Thế nhưng lúc gặp cô mẹ cô không có biểu hiện của sự vui mừng, điều bà quan tâm là vì sao Trần Triệu Anh đi học chưa về? Điều đó khiến cô đối xử lạnh nhạt với mẹ mình khi có cô ta

Một bàn tay ôm lấy cô, anh thấy được sự uất ức trong lòng cô. Làm sao có thể chấp nhận được mẹ của mình thương yêu người khác chứ

\- Anh làm sao vậy ?


\- Xin lỗi! Vì đã không xuất hiện để yêu em sớm hơn

\- Thôi đi!