- Tiểu Khai, cháu biểu diễn có chút quá độ rồi, việc cải cách thể chế chính trị không nên đề cập tới.
Nhị lão gia tử có chút không đồng ý lời nói của Diệp Khai.
- Việc này cũng không có biện pháp, nói tới mức độ này không thể thu trở về nữa.
Diệp Khai xòe hai tay nói.
Phản bác lời của nhị lão gia tử, Diệp Khai thật sự không hề có chút gánh nặng tâm lý nào, chủ yếu là vì nhị lão gia tử đối với con cháu trong nhà, nhất là đối với Diệp Khai thật quá mức cưng chiều.
Đương nhiên, nhị lão gia tử không có gia đình của mình, cưng chiều cháu trai là chuyện thật tự nhiên, nhưng nhị lão gia tử không khả năng cưng chiều vô lối không nguyên tắc, mọi việc đều phải có điểm mấu chốt, nếu như nói hành vi của các cháu xúc phạm tới quốc pháp hay kỷ luật Đảng, hay điểm mấu chốt trong đạo đức xã hội, nhị lão gia tử khẳng định sẽ không chút do dự mà hành sự quân pháp bất vị thân.
May mắn con cháu của Diệp gia còn chưa tới mức sa đọa đến loại tình trạng đó.
- Kỳ thật nhắc tới vấn đề này cũng tốt.
Diệp lão gia tử bỗng nhiên nói ra.
Sau khi trở về Diệp lão gia tử vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần, tựa hồ đang tiêu hóa một ít tin tức trong khi đến nhà đồng chí Sở Phong làm khách hôm nay.
Mặc dù nói Diệp Khai bàn về cải cách thể chế chính trị ngay trước mặt đồng chí Sở Phong khiến Sở lão gia tử phi thường phiền muộn, nhưng lúc ăn cơm vẫn cùng trò chuyện với nhau thật vui, tất cả mọi người uống nhiều rượu, ăn không ít thức ăn, đời thứ hai cùng đời thứ ba không hề hiển lộ vẻ ngăn cách nào.
Chuyện này là chuyện rất bình thường, là hồng nhị đại cùng hồng tam đại chính tông, giữa những người trẻ tuổi thường xuyên có tiếp xúc, trong quan hệ đã thật tự nhiên có một loại cảm giác thân cận, tự nhiên sẽ thật dễ dàng tụ tập cùng nhau.
Quan niệm chính trị của các lão gia tử khác nhau, đó là chuyện giữa bọn họ, huống chi năm xưa giữa họ còn có tình bạn sống chết trên chiến trường, không khả năng vì những chuyện mâu thuẫn mà cấu xé lẫn nhau, trong chính trị vẫn có thể tranh đấu, nhưng thực sự không tới mức phải cửa nát nhà tan, là một chính trị gia thích hợp phải biết phân rõ nặng nhẹ vấn đề bên trong.
Nếu như thủ đoạn quá mức độc ác, không có chuyện gì mà cũng muốn đem người ta đuổi tận giết tuyệt, chỉ sợ người đó sẽ bị rơi vào tình trạng bị liên thủ tấn công mà thôi.
- Nhắc tới cũng tốt sao?
Nhị lão gia tử đối với sự tình này cũng không nhiều chú ý, nghe lời của Diệp lão gia tử lập tức có chút do dự suy tư.
- Tử Bình đã phát biểu quan điểm của mình trong sách báo của Đảng, như vậy tiểu Khai cố tình nêu ra ý kiến, đồng chí Sở Phong nhất định sẽ càng thêm đắn đo đối với lập trường của chúng ta, điểm mấu chốt rốt cục ở nơi nào sẽ không thể nắm chắc được nữa.
Diệp lão gia tử khẽ mỉm cười nói:
- Hôm nay thái độ của Diệp gia chúng ta phi thường mấu chốt, nên đảo hướng bên nào đều sẽ ảnh hưởng tới toàn bộ xu hướng cục diện chính trị, cho nên thái độ chính thức của chúng ta nhất định không thể bộc lộ ra quá sớm.
- Ah, vậy hôm nay tiểu Khai làm như thế ngược lại giúp Diệp gia ta phóng ra đạn khói sao?
Nhị lão gia tử cân nhắc, lập tức liền hiểu ra.
Diệp Tử Bình phóng xuất ra quan điểm so sánh mà nói vẫn tương đối ôn hòa, tối đa là có khuynh hướng về phía đồng chí Phương Hòa mà thôi, nhưng lời bàn luận của Diệp Khai về việc cải cách thể chế chính trị lại làm cho người nhìn không thấu, không ai chịu tin tưởng lời của Diệp Khai là do chính hắn nói ra, như vậy điểm đáng ngờ sẽ tập trung lên người Diệp lão gia tử.
Đại khái tối nay đồng chí Sở Phong đi ngủ cũng sẽ không được an tâm, phải đem mọi chuyện bên trong suy nghĩ lại thật tinh tường mới có thể có được đối sách.
Bởi vậy Diệp lão gia tử nói Diệp Khai náo nhiệt như vậy cũng tốt, ít nhất vì bước hành động tiếp theo của Diệp gia làm xong tầng nền, làm cho người khác trong khoảng thời gian ngắn không cách nào suy đoán được mục đích thực sự của Diệp gia.
- Rao giá trên trời mới có thể trả giá vừa ý!
Lời nói của Diệp lão gia tử thâm ý sâu sắc.
- Không ngờ hôm nay cháu không phải đi xem mắt, mà là đi phóng đạn khói sao…
Diệp Khai có chút buồn bực nói.
Về sự việc cải cách thể chế chính trị, hắn bất quá nhất thời cao hứng phóng ra lời nói như thế mà thôi, không nghĩ tới trong mắt những chính trị gia ngược lại có thể lợi dụng làm lợi thế đánh bạc, chuyện này thật sự có chút bất ngờ.
- Nhưng Sở gia làm việc quả thật có chút không được, nếu đã nói là tới xem mắt, vì sao không nhìn thấy cô bé kia, đó không phải là muốn đùa giỡn chúng ta sao?
Nhị lão gia tử nhắc tới chuyện này trong lòng có chút không thoải mái.
Đương nhiên lời này ông chỉ nói trước mặt Diệp lão gia tử mà thôi, dù sao tư lịch của đồng chí Sở Phong lâu dài hơn ông, tuổi tác lại chênh lệch, khi người ta còn làm lãnh đạo thì ông vẫn chỉ là một tiểu đồng chí, chênh lệch quá lớn thật sự rất ảnh hưởng tâm tính.
Ngược lại Diệp lão gia tử cùng đồng chí Sở Phong mặc dù có quan hệ thượng hạ cấp, nhưng tuổi tác chênh lệch không lớn, ngược lại có thể quy về hàng ngũ chiến hữu, khi nói chuyện không cần có nhiều cố kỵ như vậy.
- Nhà gái thôi, đương nhiên phải có chút ưu thế, rụt rè một chút vẫn có thể lý giải.
Diệp lão gia tử đối với chuyện này ngược lại không hề để trong lòng:
- Chỉ là sau khi đồng chí Sở Phong gặp mặt tiểu Khai nhà chúng ta trong lòng sẽ có ý định gì thì anh cũng không quá xác định, chuyện hôn nhân đại sư có hơn phân nửa vẫn phải xem duyên phận.
- Nghe nói Sở Tĩnh Huyên rất xinh đẹp phải không ông nội?
Diệp Khai đột nhiên hỏi.
- Ông từng gặp qua nha đầu kia lúc còn nhỏ được vài lần, về sau cũng không gặp qua, gương mặt không kém, con gái thay đổi mười tám lần, không thể càng thay đổi sẽ càng xấu đi?
Diệp lão gia tử sờ cằm trầm ngâm nói.
Nhị lão gia tử lên tiếng: xem tại TruyenFull.vn
- Sở gia rất bảo vệ đứa cháu gái này, cố ý sửa lại tin tức trong hộ khẩu, người bình thường không hiểu rõ thân phận của nàng, đoán chừng là vì không hi vọng cuộc sống của nàng bị quấy rầy quá nhiều, dù sao một khi thân phận của cháu gái Sở gia bị bại lộ đi đâu cũng không được an bình.
- Mặc dù là vậy con gái xinh đẹp đi đâu cũng khiến cho người phải chú ý, chẳng lẽ nàng không đi ra ngoài sao!
Diệp Khai nói.
Dựa theo tuổi tác của Sở Tĩnh Huyên, hiện tại hẳn đã lên năm nhất đại học, thời kỳ này càng là thời kỳ dễ dàng bị chú ý nhất, tình huống đại học Diệp Khai hiểu rất rõ, một chút nữ sinh viên ưu tú sau lưng đều sẽ có một đoàn nam sinh truy đuổi theo, mặc dù là một ít nữ sinh điều kiện kém hơn một chút chỉ cần không quá mức cũng không ít nam sinh muốn truy cầu, chỉ là không biết rốt cục Sở Tĩnh Huyên đã có người mình ưa thích hay chưa?
Nếu sự xuất hiện của hắn biến thành bên thứ ba chen chân, thật sự có chút ngượng ngùng.
Phía dưới quan hệ thông gia giữa gia tộc, số lượng cả trai lẫn gái trở thành vật hi sinh thật sự không ít, Diệp Khai cũng chưa từng hoài nghi mình không bị biến thành vật hi sinh bên trong.
Đương nhiên việc bị cắm sừng hay đội nón xanh đó là kiên quyết không thể tha thứ, đây chính là điểm mấu chốt của Diệp Khai.
Cho nên Diệp Khai bỗng nhiên nảy sinh hứng thú đối với Sở Tĩnh Huyên, muốn tìm cơ hội điều tra chút nội tình của nàng, bởi vì Diệp Khai cảm giác được ấn tượng của Sở Vân Tùng đối với mình không tệ, tuy Sở lão gia tử thiếu chút nữa trở mặt với hắn, nhưng trong lòng lão nhân gia nghĩ như thế nào đoán chừng không thể nhìn được ở bề ngoài.
- Thoạt nhìn nếu một người quá ưu tú, mặc dù là đối thủ cũng sẽ không tự chủ được bị thuyết phục nha!
Diệp Khai soi soi gương, cảm giác mình hôm nay rất xuất sắc rất điển trai, không khỏi thở dài tự kỷ nói.