Quan Môn

Chương 702: Là công, hay là tư?





Diệp Khai từ trên giường đứng lên, lấy cái chăn phủ trên giường quấn quanh người, mở cửa phòng ra, xuyên qua khe hở của cánh cửa nhìn thoáng một chút tình hình bên ngoài, chỉ thấy một cô gái ăn mặc theo phong cách thời thượng, tay cầm một chiếc túi xách bé bé, khuôn mặt cũng thanh tú động lòng người đang đứng chờ ở cửa ra vào, ánh mắt đầy mị lực đang liếc mắt ẩn tình với hắn,
Diệp Khai không ngờ tới hôm nay lại gặp phải những chuyện như này ở khách sạn, đám con gái vừa gọi điện thoại rõ ràng là sống luôn ở trong khách sạn.
Bằng không mà nói, đêm hôm khuya khoắt như này,lại ăn mặc theo phong cách này, nhất định là bị lạnh chết mất.
Huống hồ nếu là ở bên ngoài thì cũng không có khả năng nhanh như thế đã chạy tới trước cửa rôi.
- Anh à, để cho em đi vào nói chuyện chút được không.
Cô gái nhìn cũng chẳng có vẻ gì là sợ hãi, nhìn Diệp Khai, điệu bộ nói.
- Tiên sinh, để cho tôi đi vào rồi nói chuyện!
Cô gái không hề có chút sợ người lạ, nhìn Diệp Khai làm nũng nói.
Diệp Khai nhíu mày, nhìn cô gái, đánh giá nàng từ trên xuống dưới một phen.
Chỉ thấy cô gái không quá lớn, chỉ chừng mười bảy mười tám, cằm đầy, chân dài thẳng tắp, bờ môi hơi dày, vô cùng cảm tính, đôi mắt đen nhánh liếc nhìn lại thấy vô cùng thanh tịnh, thoạt nhìn là một cô gái phi thường thanh thuần.
- Tiên sinh, năm mươi đồng một lần, rất rẻ nha!
Cô gái thấy Diệp Khai đang đánh giá nàng, cũng rất lớn mật nói với Diệp Khai, còn duỗi ra một tay vươn ra năm ngón vẫy vẫy.
- Hắc, lại có nội dung gì đây? Cô gái xinh đẹp như vậy, lại đi làm việc này, thật sự là không thấy nhiều.
Diệp Khai không nhịn được mở miệng đùa, dù sao nơi này không ai nhận thức hắn, vì vậy lại hỏi:
- Còn có kèm theo phục vụ khác hay không?
Cái gọi là phục vụ đi kèm không cần phải nói rõ ràng, mọi người đều biết là chuyện gì.
Ở trong khách sạn, đã trễ như vậy còn có một cô gái xinh đẹp đi gõ cửa phòng của anh, còn có thể có sự tình gì?
Nếu như chỉ là matxa đơn thuần, có cần tới trễ như vậy sao?
Cô gái nghe xong lời nói của Diệp Khai, lập tức cảm thấy vụ làm ăn này tựa hồ có hi vọng, vì vậy đôi mắt xoay chuyển, ánh mắt lại trong vắt như nước mùa thu, tràn đầy nhu tình:
- Tiên sinh, chúng tôi còn có phục vụ khác, đều rất thoải mái, cũng rất rẻ…
Hắc, Diệp Khai nghe xong nở nụ cười, cô gái này đúng là có nhiều trò, biết rõ nên làm sao câu khách, nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy có chút nghi hoặc, khí chất cô gái này thoạt nhìn thật không tệ, ánh mắt thanh tịnh, đôi mày gọn gàng mượt mà, thoạt nhìn không giống như loại con gái sống phóng túng, tựa hồ không giống loại nữ nhân làm nghề kia đi.
Nhưng bất kể như thế nào, nửa đêm đến thăm chào hàng loại phục vụ kiểu này, khẳng định cũng không phải là người đàng hoàng.
Nghĩ tới đây, hình tượng một cô gái thanh thuần xinh đẹp hoàn toàn bị đánh phá, tâm tình Diệp Khai lập tức có chút khó chịu, vì vậy liền nhìn cô gái, thần sắc khinh miệt hỏi:
- Còn phục vụ khác sao? Ah, cụ thể là gì vậy? Nói nghe một chút xem.
- Cũng không có gì…
Nghe hắn hỏi như vậy, trên mặt cô gái lập tức lộ ra vẻ có chút bất an:
- Thì cùng tiên sinh tâm sự, uống chút rượu, bàn về lý tưởng cuộc sống…những điều này đều có thể.
- Chỉ là nói chuyện nhân sinh, tâm sự lý tưởng?
Khóe môi Diệp Khai lập tức vểnh lên, không chút hảo ý hỏi thăm:
- Chẳng lẽ không còn phục vụ nào khác nữa sao?
- Tiên sinh thật xấu!
Cô gái đỏ mặt, như giận như hờn trừng mắt nhìn hắn, lập tức thấp giọng lên tiếng:
- Chỉ là nói chuyện phiếm mà tiên sinh còn muốn phục vụ nào khác nữa sao?
- Lời này phải hỏi cô thôi, cũng không phải tôi cung cấp phục vụ!
Diệp Khai cười cười nói.
- Tiên sinh, để cho tôi đi vào trước đi.
Cô gái thật linh xảo đem nửa thân thể chui vào khe cửa, một tay quấn lên eo Diệp Khai, xuyên qua khăn tắm như vuốt lên thân thể hắn.
Bàn tay cô gái hơi có chút lạnh lẽo, thân thể Diệp Khai thoáng co rụt lại, cửa phòng lập tức liền mở rộng.
Thừa dịp này thân thể cô gái đã lách vào trong phòng, sau đó thật tự giác đóng cửa phòng còn khóa lại, thoạt nhìn rất có kinh nghiệm.
- Tôi cũng không đồng ý cho cô đi vào.
Diệp Khai cau mày nói.
Tuy ngoài miệng hắn nói như vậy nhưng không ngăn cản cô gái, trong lòng hắn đơn giản là muốn xem thử cô gái này rốt cục lại có chủ ý gì.
- Tiên sinh, trong phòng ngài nóng quá nha.
Cô gái vừa đi vào đã lập tức mở miệng nói, sau đó cởi bỏ áo khoác trên người, còn thuận thế cởi luôn chiếc váy ngắn, chỉ mặc lại một chiếc quần giữ ấm cùng chiếc quần lót hơi mỏng.
- Trong phòng vốn không nóng, coi chừng cảm mạo.
Diệp Khai có chút mất hứng nói.
Nói thật, bởi vì hắn cảm giác mình đã nhìn lầm người, cho nên trong nội tâm có chút không thoải mái, một cô gái thanh thuần như cô bé hàng xóm bên nhà lại đi ra bán dâm, điều này làm cho hắn cảm thấy rất không thích ứng.
Chẳng lẽ bầu không khí xã hội của Lăng Thành lại kém như vậy sao?
Theo đạo lý mà nói, Lăng Cương phát triển như vậy, kéo theo kinh tế Lăng Thành phát triển, sinh hoạt của dân chúng phải xem như là không tệ đi, như thế nào cũng sẽ xuất hiện hiện tượng xã hội hỗn loạn như vậy?
Chẳng hạn như cô gái trước mắt, đến cỡ tuổi của nàng nên ở trong trường học mới đúng, hoặc là cấp ba, hoặc là đại học năm nhất, như thế nào cũng không nên khuya khoắt xuất hiện trong khách sạn, xuất hiện trong phòng của một nam nhân nào đó, hơn nữa vừa đi vào cửa đã lập tức cởi quần áo!
Bên người Diệp Khai cho tới bây giờ chưa từng thiếu mỹ nữ, hơn nữa hắn không có hảo cảm đối với những cô gái đi ra bán dâm kiểu này, đường đường Diệp nhị thiếu nếu muốn nữ nhân tới giải quyết vấn đề sinh lý tùy tiện chỉ nói một câu thôi, đã có rất nhiều nữ minh tinh gào khóc cầu được lên giường hắn, như vậy hắn có cần dùng tiền đi tìm những nữ nhân tùy tiện thế này để mua vui hay sao?
Nếu quả thật luân lạc tới mức độ này, Diệp nhị thiếu cũng không còn mặt mũi lăn lộn trong vòng luẩn quẩn thái tử đảng.
Cho dù lui mà cầu tiếp theo, nữ cán bộ trong toàn thành cũng không hề ít, những người muốn có cơ hội tiến bước cũng nhiều vô số đó thôi.
- Nếu tiên sinh muốn matxa thì mặc quần áo sẽ không chút thuận tiện đấy.
Cô gái trả lời có vẻ thật đoan chính.
Diệp Khai nhìn nhìn cô gái, thấy bộ dạng nghiêm trang của nàng, trong nội tâm cũng có một ít hoài nghi, chẳng lẽ thật sự chỉ tới matxa? Nhưng nghĩ thế nào vẫn có cảm giác không đúng lắm.
Cô gái cởi quần áo chỉ lưu lại một bộ đồ dán sát người bên trong, trên người truyền tới hương thơm, Diệp Khai lơ đãng ngửi được thoáng sửng sốt, đây là hương thơm xử nữ, không phải giả vờ mà có, cũng không phải những loại nước hoa nhập khẩu nước ngoài có thể bắt chước ra.
Chẳng lẽ mình đã xem lầm sao?
Trong nội tâm Diệp Khai có chút nói thầm, gần đây con đường làm quan của mình xuôi gió xuôi nước, vừa ra tay liền có thể trúng chỗ hiểm của địch nhân, thế nhưng trong phương diện nữ nhân xác thực là có chút không chính xác, đã xuất hiện một Quách Du Du mang thai không nói, còn ăn luôn cỏ trong hang, cùng chủ tịch thành phố Mộc Uyển Dung lên giường, di chứng này xác thực có chút nghiêm trọng.
- Giáo huấn đúng là đau đớn thê thảm thôi!
Diệp Khai nhớ tới những chuyện phiền lòng này, không khỏi nhăn mày.
- Tiên sinh nằm lên giường đi, tôi matxa cho ngài.
Cô gái nói với Diệp Khai, từ trong túi xách lấy ra bình bình lọ lọ, thoạt nhìn hẳn là đồ vật dùng để matxa.
Diệp Khai ngồi trên xe lửa một ngày, trên người xác thực có chút mệt mỏi, nghĩ thầm nếu như người ta thật sự là tới matxa, như vậy thử một lần cũng không có gì, dù sao chỉ là năm mươi đồng mà thôi.
Vì vậy Diệp Khai nằm lên giường, chỉ dùng khăn tắm che khuất phía dưới, tùy ý cho cô gái thoa dầu lên người matxa, sau đó dọc theo xương sống lưng dần dần xoa lên.
- Hình như tay nghề này còn được đi, chẳng lẽ chỉ đơn thuần là matxa hay sao?
Diệp Khai cảm thấy có chút kinh ngạc, buông ra tâm tư, nằm thư giãn trên giường hưởng thụ.
Cô gái mặc cũng thật mỏng manh, để cho tiện matxa nên thân thể nàng cũng không ngừng cọ sát lên người Diệp Khai, bất tri bất giác đã ngồi dạng chân lên đùi hắn, đôi đùi ấm áp thỉnh thoảng cọ lên mông Diệp Khai, khiến cho hắn liền nảy sinh phản ứng kịch liệt, có một nơi không tự chủ được liền bị cứng ngắc đỉnh dưới giường, thật sự là có chút không thoải mái.
- Tiên sinh, có matxa phía trước không?
Cô gái đấm bóp cho hắn chừng hai mươi phút, khiến toàn thân Diệp Khai thư thái, sau đó chợt ngừng lại nhỏ giọng hỏi.
- Phía trước….thôi khỏi cần…
Diệp Khai nghĩ thầm, nếu quả thật xoay người lại đúng là mất mặt mũi.
Nếu như là loại nữ nhân tùy tiện thì còn dễ nói, nếu người ta thật sự chỉ đơn thuần làm nghề matxa, bộ dạng của hắn sẽ không thích hợp cho người ta nhìn thấy, vì vậy hắn rất quyết đoán cự tuyệt.
- Vậy tiên sinh cho tính tiền, matxa năm mươi đồng, phí tài liệu ba mươi đồng, tổng cộng tám mươi đồng, cảm ơn.
Cô gái nói với Diệp Khai.
Tám mươi đồng, vậy cũng không đắt, đối với khách nhân có thể vào ở trong loại khách sạn cấp bậc này mà nói, tám mươi đồng có là bao nhiêu đâu?
Diệp Khai dùng khăn tắm bao lấy thân thể, xoay người lại, đưa tay lấy ví tiền bên cạnh, muốn rút ra một tờ trăm đồng đưa cho cô gái:
- Không cần thối lại, kỹ thuật không tệ!
Vừa lúc đó, cửa phòng bên ngoài bỗng nhiên giống như bị vật gì đó đụng phải, vang ầm lên một tiếng.
- Ah…
Cô gái giống như bị hoảng sợ, nhảy tới bên cạnh Diệp Khai, ôm chặt thân thể hắn không chịu buông ra.
Diệp Khai tuy cảm nhận được thân thể mềm mại uyển chuyển của cô gái, hương thơm tràn vào mũi, nhưng vào thời điểm này như thế nào cũng sẽ không ôm tâm tư liệp diễm, ánh mắt ném về hướng cửa phòng.
Quả nhiên là không ổn, Diệp Khai còn chưa kịp đẩy cô gái ra, cũng không kịp mặc quần áo vào người, chợt nghe loảng xoảng một tiếng, cánh cửa bị đạp văng ra, bảy tám nam nhân hùng hổ vọt vào phòng.
- Tiểu tử, rõ ràng dám câu dẫn bạn gái của tao? Nói đi, mày có ý định xử theo việc quan hay giải quyết riêng?
Một nam nhân đầu trọc dáng người thật cao lớn khoanh tay trước ngực, trên cánh tay còn lộ ra hình xăm thanh lòng gì đấy, đang lạnh lùng nhìn Diệp Khai.
- Hắc, đúng là rất náo nhiệt!
Diệp Khai không khỏi nở nụ cười.
Cái bẫy, đây là một cái bẫy vô cùng trắng trợn, được người đời sau xưng là “tiên nhân khiêu”.
Chỉ là không nghĩ tới, Diệp Khai đã đi vào ở trong loại khách sạn có cấp bậc này, mà cũng gặp phải loại chuyện này, thật làm cho hắn có chút bất ngờ.
- Đại Tráng ca, ô ô…
Nghe thanh âm kia, Diệp Khai quay đầu nhìn cô gái đứng bên cạnh, không biết từ lúc nào đã dùng ra giường bọc lại người nàng núp ở đầu giường, làm ra bộ dáng như lạnh run sợ hãi, giống như thật sự đã bị Diệp Khai làm gì đó.
Giả vờ thật giống nha, có thể đi cầm giải Kim Mã được rồi!
- Vậy ý của các người là, xử theo việc quan, hay là giải quyết riêng đây?
Diệp Khai đương nhiên không sợ bọn họ, chỉ là tâm tình có chút khó chịu khoanh tay trước ngực, liếc mắt nhìn hỏi ngược lại.
Nói thật lòng, Diệp Khai không sợ bọn họ, bất quá chỉ là sáu bảy nam nhân cùng một cô gái ra vẻ sợ hãi núp ở đầu giường mà thôi, mặc dù nhóm cảnh vệ ở phòng bên không đến, Diệp Khai cũng không xem bọn họ vào trong mắt.
Không gian trong phòng không tính là rất lớn, hơn nữa còn bị chiếc giường lớn hạn chế, đám người đầu trọc kia muốn xông vào quần ẩu lợi dụng ưu thế nhân số đánh bại Diệp Khai, độ khó khăn khá lớn.
Trái lại Diệp Khai xem như tác chiến sân nhà, số lượng vật tư bên người có thể lợi dụng không ít.
Duy nhất làm cho hắn băn khoăn là bên dưới khăn tắm hắn hoàn toàn trơn bóng, một khi bước chân lớn một chút sẽ làm khăn rơi xuống xuân quang đại lộ.
Diệp bí thư là người có thân phận, đương nhiên không muốn bị buộc tới loại tình trạng này, cho nên hắn có ý định nói chuyện với nhóm người kia.
Mấy tên gia hỏa xông vào ngược lại cũng không đánh tới, chỉ có một tên cầm máy chụp ảnh chụp loạn một mạch, làm trong nội tâm Diệp Khai rất không thoải mái, còn có hai tên chạy tới đem quần áo của Diệp Khai ném xuống đất, hiển nhiên không cho hắn cơ hội mặc lại quần áo.
Bằng lương tâm mà giảng, loại đãi ngộ này xem như không tệ rồi, chủ yếu là vì Diệp Khai khí độ bất phàm, bề ngoài cao to tuấn lãng, hơn nữa còn chỉ là một thanh niên trẻ tuổi, đám gia hỏa chơi trò “tiên nhân khiêu” cũng không muốn đem hắn ép quá mức, bằng không mà nói mặc kệ là việc công hay tư bị đánh một chầu là không thể thiếu.
- Công hay tư đây?
Diệp Khai nhìn mấy người kia, không hề nghi ngờ bọn người kia đều là người mặt mũi dữ tợn, trên tay còn mang theo gậy gộc, là thiết bị của cảnh sát.
Lại nhìn quần áo mặc trên người bọn họ, có một người mặc đồng phục bảo an khách sạn, thì ra là cùng nhau hợp tác gây án nha, khách sạn này đúng là tàng ô nạp cấu, đen tới mức không thể đen hơn.
Theo tình hình Lý Hải bọn họ đã phát hiện ra cameras cùng máy nghe trộm gắn trong phòng khi trước, đến hiện tại mới có người công khai đến thăm, cùng Diệp Khai chơi “tiên nhân khiêu”, chẳng lẽ đây chỉ là trùng hợp sao?
Thật sự là một nhà hắc điếm!
- Giải quyết công hay tư?
Đầu trọc nhìn nhìn Diệp Khai, trong nội tâm có chút kinh ngạc.
Thường ngày khi bọn họ chơi một tay như vậy, người bị bắt quả tang đều hoảng sợ vạn phần, có người mềm nhũn trên giường, có người che đầu, khóc hô đừng báo cảnh sát, nhưng vẻ trấn định như Diệp Khai thật sự không có.
- Không cần giải quyết công, hậu quả thế nào chính mày cũng tinh tường.
Tên đầu trọc nói với Diệp Khai:
- Nếu giải quyết riêng, uy, vừa rồi hắn có tiến vào không vậy?
Đầu trọc nói chuyện với cô gái, cô gái kia lắc đầu ý bảo còn chưa đắc thủ.
- Đã chưa đi vào, xem như tao cho mày một cơ hội, năm ngàn, tao đại nhân đại lượng không so đó với mày!
Tên đầu trọc nói ra.
Diệp Khai nhất định là muốn giải quyết riêng, nhưng cách giải quyết của hắn tuyệt đối không giống như ý nghĩ của đối phương.
- Được rồi, giải quyết riêng, năm ngàn xác thực không nhiều.
Diệp Khai gật đầu nói:
- Có thể cho tôi mặc quần áo trước không?
Ồ! Lại nghe lời như vậy? Tên đầu trọc không khỏi đánh giá hắn một phen.