Quan Môn

Chương 63: Rượu giả




Tuy hoài nghi khách nhân có ý gây sự nhưng viên quản lý của Đế Hào vẫn làm theo quy của, dẫn theo bảo tiêu lẫn người nếm rượu của câu lạc bộ tới chỗ phòng của đám Diệp Khai.

- Diệp đại thiếu, nghe nói rượu có vấn đề? Viên quản lý thấy Diệp Kiến Hoan liền hít sâu một hơi, hỏi cẩn thận.

- Tôi không biết, nhưng em tôi nói số năm có vấn đề.

Diệp Kiến Hoan vắt vẻo trên ghế salon, tùy tiện nói.

Viên quản lý nhìn Diệp Khai, thấy hắn có nét giống Diệp Kiến Hoan, trong lòng thầm nhủ chắc đây là vị công tử lần trước xung đột với anh em Tạ Quân Hào? Truyện được copy tại Truyện FULL

- Nhị công tử...

Viên quản lý quay sang định nói mấy câu với Diệp Khai.

Diệp Khai ngắt lời:

- Tự mình xem đi.

Được Diệp Khai cho phép, viên quản lý bảo người nếm rượu thử xem rượu có vấn đề hay không.

Người nếm rượu đổ một ít rượu đỏ vào chén, cẩn thận nhấm nháp rồi sắc mặt thay đổi, liếc về phía viên quản lý.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Viên quản lý thấy thái độ của hắn như vậy liền hỏi.

- Số năm không đúng, là rượu 85.

Người nếm rượu quyết đoán thấp giọng đáp.

Viên quản lý nghe xong lập tức biến sắc.

Loại chuyện này, có thể lớn có thể nhỏ, nếu bình thường khách nhân phát hiện rượu có vấn đề thì chỉ cần nói mấy câu là được. Dễ thì bồi thường một chút, bằng không thì lôi thẳng ra ngoài đánh ột trận.

Nhưng đối mặt với Diệp đại thiếu gia, câu lạc bộ Đế Hào thật sự không có tư cách để mặc cả.

- Diệp đại thiếu, Nhị công tử, là phục vụ của chúng tôi có vấn đề.

Viên quản lý nói:

- Tôi làm chủ, đêm nay không tính tiền, lại biếu thêm năm bình rượu đỏ năm 82 như thế nào? Về phần vấn đề ở đâu, chúng tôi điều tra rõ sẽ báo lại với Diệp đại thiếu cùng Nhị công tử, vậy được chứ?

Diệp Kiến Hoan không nói gì, chỉ nhìn sang Diệp Khai. Dù sao chuyên này là Diệp Khai phát hiện trước, dĩ nhiên phải tôn trọng ý kiến của hắn. Huống hồ hiện tại lão Diệp gia đã coi Diệp Khai thành nhân vật trọng yếu của thế hệ thứ ba, mọi phương diện đều do hắn đại diện.

- Thái độ như vậy là tốt, chuyện này coi như xong.

Diệp Khai cũng không định làm khó đối phương, hiện giờ hắn đang khó hiểu tại sao hắn lại có thể phân biệt rõ rượu đỏ như thế:

- Tuy nhiên phải điều tra rõ con đường nhập hàng, nếu không nhập rượu giả sẽ ảnh hưởng tới uy tín của các anh, khách hàng sao có thể an tâm?

- Dạ dạ, Nhị công tử nói đúng, Đế Hào nhất định sẽ truy cứu nhân viên có trách nhiệm, tuyệt đối ngăn chặn loại chuyện này phát sinh!

Viên quản lý thấy Diệp Khai nói vậy cũng thở phào.

Hắn cũng không nói đãi bôi, dù sao câu lạc bộ Đế Hào là nơi lui tới của những nhân vật nổi tiếng, căn bản không quan tâm giá cả mà chỉ cần đồ thật. Nếu để chuyện rượu giả lan ra ngoài thì thật sự là được không bù mất.

Viên quản lý quyết định phải báo cáo chuyện này lên tổng giám đốc, để xem vấn đề thuộc về khâu nào, từ đó có cách xử lý.

Sau khi người của Đế Hào lui ra, Diệp Kiến Hoan tò mò hỏi:

- Lão Nhị, cậu lợi hại ah! Chênh lệch số năm cũng có thể nhìn ra, quả thực là khó được!

- Cũng không có gì, chỉ là kinh nghiệm mà thôi.

Diệp Khai khoát tay, nói.

- Đại thiếu, đồng dạng là rượu đỏ, sao phải dùng năm 85 giả mạo năm 82, trong đó có gì khác biệt sao?

Cô gái mà Diệp Kiến Hoan mang đến hỏi hắn vẻ tò mò.

Diệp Kiến Hoan tuy uống không thấy có gì khác nhau nhưng về chuyện này thì biết, nghe vậy cười đáp:

- Chủ yếu vẫn là vấn đề giá cả, giờ trên thị trường hải ngoại, một chai rượu đỏ Lafite năm 82 có giá chừng 60 bảng Anh còn năm 85 chỉ chưa đến 20 bảng Anh, giá chênh gần gấp ba, dĩ nhiên sẽ có người giở trò.

- Cùng là rượu đỏ, lại là cùng một hãng sản xuất, thậm chí cùng một loại nho, chẳng lẽ trong đó có khác biệt?

Cô gái kia vẫn tò mò.

- Đương nhiên khác.

Chung Ly Dư gật đầu nói:

- Vì nguyên nhân khí hậu và một số nguyên nhân khác mà vị nho trồng hàng năm đều khác biệt, vì thế rượu đỏ và rượu trắng khác biệt rất lớn. Hàng sản xuất từng năm luôn có khác biệt, rượu đỏ Lafite năm 82 từng được thợ nếm rượu cho điểm tối đa, dĩ nhiên có đạo lý trong đó nên rượu đỏ Lafite năm này luôn có giá cao hơn những năm khác.

- Chung Ly tiểu thư hiểu biết thật rộng.

Diệp Kiến Hoan hâm mộ Diệp Khai:

- Tôi uống thứ này, cảm giác đắng chát không quen nên thường pha thêm đá. Thật ra tôi chỉ thích uống rượu trắng, uống rượu đỏ chỉ vì chiều phụ nữ mà thôi.

Diệp Khai nghe xong cười nhẹ.

Cách uống Lafite pha đá là do người trong nước sáng tạo. Khẩu vị rượu nho vẫn khá lạ với người trong nước, nhiều người chưa quen với vị chát của nó nên pha thêm đá hay nước chanh, kết quả là thay đổi vị không còn là rượu nho nguyên chất.

Kỳ thật cũng không cần phải làm vậy, nếu như cảm thấy không đủ ngọt thì cứ đổi sang rượu nho trắng, nếu cảm thấy rượu mạnh thì đổi sang rượu có độ cồn thấp hơn. Bình thường hàm lượng cồn trong rượu nho cũng đã rất thấp, chỉ khoảng 12%-14%.

Nếu như muốn rượu nho ướp đá cứ để trong thùng gỗ đựng đá. Như vậy có thể đảm bảo rượu đỏ nguyên vị, lại có thể hưởng thụ vị lạnh. Còn pha đá vào thì đúng là không nên, sẽ làm loãng rượu ra rất nhiều.

- Nếu không phải lão Nhị, đêm nay sợ là uống rượu giả rồi.

Diệp Kiến Hoan nói.

- Cũng chỉ xem như móc túi khách thôi, cũng không thể nói là rượu giả, dù sao rượu vẫn là Lafite, chỉ là năm không đủ.

Diệp Khai cải chính.

Đang lúc nói chuyện, bên ngoài có người gõ cửa, sau đó có mấy cô gái đi vào, người đi giữa là một cô gái mặc đồ làm việc chừng hai lăm tuổi, khí chất thanh nhã.

- Diệp đại thiếu, Nhị công tử, rất hân hạnh được đón tiếp đến Đế Hào, tiểu muội không thể thân nghênh, thật sự là thất lễ.

Cô gái kia vừa cười vừa nói.