Quan Môn

Chương 549: Chỉnh cho hắn tè nước tiểu!





Hơn nữa nghe khẩu khí của Diệp Khai, tựa hồ vụ án này có thể liên lụy tới cả Cố Thành, nhưng vì sao hắn lại không suy nghĩ, nếu như vụ án này thật sự liên lụy tới Cố Thành, hắn chỉ là một bí thư Ban kỷ luật thanh tra thành phố, hắn có thể xử lý được vụ án này hay sao?
Cho dù là bí thư Tần Phương Trần của Ban kỷ luật thanh tra tỉnh cũng không cách nào giải quyết việc này, ít nhất phải cho lãnh đạo chủ yếu của tỉnh ủy hay biết, sau đó do bên Ban kỷ luật thanh tra trung ương quyết định mới có thể động thủ được với Cố Thành.
Nói cách khác, quyền chủ động không nằm trong tay Ban kỷ luật thanh tra thành phố, Diệp Khai còn dám làm như vậy thật sự là làm người khó hiểu.
Sau đó Diệp Khai thật nghiêm túc gõ lên bàn nói:
- Lần thứ nhất tra xét vụ án của Ô Đức Cần, tin tức đã bị bại lộ, lần này việc điều tra Cố Binh, tin tức vẫn tiếp tục bị lộ, điều này nói rõ vấn đề gì? Điều này nói rõ bên trong bộ môn của chúng ta đã tồn tại rất nhiều lỗ thủng!
Lời của Diệp Khai làm trong lòng mọi người đều cả kinh, không nghĩ tới trong thời điểm mấu chốt như vậy mà Diệp Khai lại đưa ra việc này, rốt cục là muốn chỉ kiếm tới phương nào?
Việc Ban kỷ luật thanh tra để lộ tin tức kỳ thật mọi người đều thường thấy, dù sao mạng lưới quan hệ của mọi người giăng ra khắp nơi, không ai biết rõ quan hệ của nhau, khó tránh khỏi sẽ phát sinh những chuyện tương tự, nhưng nhắc tới có nên truy cứu, cũng chưa chắc có thể bắt được nhân vật chính.
Dù sao trong những chuyện này, có một ít thì có thể tra được rõ ràng, có một ít thì không có căn cứ điều tra suy luận, nếu như dựa theo suy luận mà định tội thì không ai chịu phục, đến lúc đó sẽ gây ra nhiều vấn đề hơn nữa.
- Tình huống trước kia như thế nào tôi mặc kệ, nhưng về sau công tác của Ban kỷ luật thanh tra phải nắm chặt, đối với những người không tuân thủ kỷ luật, thậm chí là phạm pháp, phải kịp thời thanh trừ khỏi đội ngũ của chúng ta, nếu tình tiết nghiêm trọng thì phải xử theo pháp luật.
Diệp Khai nghiêm túc nói.
Mọi người đều đồng ý, nhưng cảm giác trong nội tâm lại phi thường phức tạp.
Diệp Khai ở lại trong Long Thành hơn hai tháng, rốt cục đã bắt đầu động thủ với bên trong bộ môn Ban kỷ luật thanh tra, bí thư trẻ tuổi rốt cục đã lộ ra sát khí.
Khi Diệp Khai đem sự kiện Ban kỷ luật thanh tra thành phố đã để lộ bí mật vụ án ra ngoài thật nghiêm trọng, tự nhiên liền có người chủ động đem bí mật bên trong đưa lên, vì vậy Diệp Khai còn chờ đợi chưa được bao lâu hắn đã nhận được tư liệu về người hiềm nghi trong sự kiện bại lộ bí mật ra ngoài.
Bởi vậy Diệp Khai rất nhanh đã tổ chức hội nghị bên trong Ban kỷ luật thanh tra thành phố lần thứ hai, chuyên môn thảo luận chuyện này.
Đem tư liệu trong tay phân phát xuống cho mọi người, Diệp Khai liền nói ra:
- Về sự kiện để lộ bí mật, hiện tại đã tập trung vào ba người bị hiềm nghi, chứng cớ đều khá đầy đủ, tôi đã cân nhắc tiến hành cuộc nói chuyện trong nội bộ, xem tình huống phản ứng của họ rồi làm tiếp xử lý. Có chuyện thật đáng vui mừng, là trong những cán bộ chủ yếu cùng trung tầng của bộ môn chúng ta vẫn có giác ngộ khá cao, tạm thời không phát sinh chuyện để lộ bí mật ra ngoài. Điều này nói rõ việc kiến thiết đội ngũ cán bộ của chúng ta vẫn thật thành công, tính kỷ luật của mọi người vẫn đáng giá được khẳng định, đội ngũ Ban kỷ luật thanh tra Long Thành vẫn đáng được tin cậy.
Mọi người nghe xong, trong nội tâm thở dài một hơi, trong lòng tự nhủ vị Diệp bí thư tuy trẻ tuổi, làm việc cũng không có kết cấu, nhưng trong sự kiện này vẫn công chính, không mượn cơ hội để chỉ trích bất kỳ một ai.
Phó bí thư Dương Thuận Hinh dẫn đầu vỗ tay, xem như khẳng định cùng ủng hộ với lời nói của Diệp Khai.
- Sự thật chứng minh đại đa số cán bộ của thành phố Long Thành chúng ta vẫn khá xứng chức, tuy cũng có cá biệt cán bộ không chú trọng tu dưỡng cá nhân, cuối cùng khó giữ được khí tiết, nhưng giác ngộ của cán bộ Ban kỷ luật thanh tra chúng ta vẫn rất cao, điểm này đã được Diệp bí thư khẳng định hoàn toàn.
Dương Thuận Hinh nói ra:
- Nhưng với sự kiện để lộ bí mật, Diệp bí thư có tính toán gì không?
Mặc dù nói ba người bị bắt đi ra cũng không phải cán bộ có cấp bậc cao, nhưng thân phận bọn họ lại khá mẫn cảm, bình thường từng làm nhiều công tác tổng hợp, nếu như thoáng chốc kéo xuống cả ba người thì có thể sẽ phát sinh một ít ảnh hưởng đối với công tác hàng ngày của Ban kỷ luật thanh tra.
Dương Thuận Hinh nhắc tới chuyện này kỳ thật cũng là hi vọng Diệp Khai có thể mở một mặt lưới, đừng xử lý quá nặng, nếu không sẽ tạo thành tâm lý ám chỉ không tốt đối với những cán bộ trong Ban kỷ luật thanh tra thành phố Long Thành.
Một ủy viên trong Ban kỷ luật thanh tra cũng lên tiếng bày tỏ thái độ của mình:
- Việc để lộ bí mật tuy thật đáng xấu hổ, nhưng phương pháp xử lý của chúng ta đối với cán bộ luôn là răn trước ngừa sau, trị bệnh cứu người, cho nên cá nhân tôi cho rằng hay là nên làm rõ tình huống trước tiên, xâm nhập tìm hiểu động cơ vì sao bọn họ làm trái với quy định, xử lý thì khẳng định phải xử lý, nhưng nên đề phòng phạm tội mới là trọng yếu nhất.
Sau đó lại có thêm hai vị ủy viên biểu đạt ý kiến, trên cơ bản đều tỏ vẻ nhất định phải xử lý, nhưng không nên xử lý quá nặng, bằng không mà nói sẽ ảnh hưởng tính tích cực trong công tác của các cán bộ, vậy thì cái được không bù đắp nổi cái mất.
- Mọi người nói chuyện đều rất có đạo lý.
Thái độ của Diệp Khai đối với vấn đề này vẫn tương đối rõ ràng, hắn minh xác tỏ vẻ:
- Công tác của Ban kỷ luật thanh tra vốn đã không dễ làm, nhất là đối tượng mà chúng ta nhắm vào xử án, rất nhiều đều là các đồng chí ngẩng đầu không gặp cúi đầu lại gặp, cho nên công tác phá án thật sự rất khó nắm giữ, nếu nhẹ thì không tạo được tác dụng ngăn trước ngừa sau, nếu nặng sẽ làm ảnh hưởng tới hiệu quả trị bệnh cứu người, xác thực là không dễ làm.
- Diệp bí thư nói rất đúng, vô cùng rõ ràng.
Dương Thuận Hinh nghe xong liền đồng ý nói:
- Dĩ vãng tính chất công tác của chúng ta đã quyết định rồi, cán bộ trong Ban kỷ luật thanh tra cùng các đồng chí ở những bộ môn khác xưa nay quan hệ vốn không đủ hòa thuận, người khác không dám kết giao bạn bè với chúng ta. Nếu không chỉ vì một chút việc nhỏ cũng có thể bị người xem là dấu hiệu tham ô hủ bại. Kỳ thật trọng điểm công tác của chúng ta chủ yếu là bảo vệ cùng bảo hộ đối với cán bộ các ngành, nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, cũng không ai muốn đem các đồng chí bắt vào như thế.
Mọi người đều ồn ào gật đầu đồng ý, kỳ thật bọn họ ở trong sinh hoạt ngày thường vẫn luôn gặp phải những chuyện tương tự.
Mặc dù nói những cán bộ chung quanh đều khá tôn trọng bọn họ, thế nhưng thái độ đứng xa mà trông thì phổ biến nhiều hơn, không ai muốn bởi vì bản thân mình đi lại quá thân cận với cán bộ Ban kỷ luật thanh tra mà bị người phát hiện mình vi phạm pháp kỷ, đến lúc đó thật sự là rất khó xử lý.
Loại chuyện này mặc dù là đối với ai cũng không có lợi.
Anh nói tôi xử lý anh, anh cảm thấy oan ức, tôi không xử lý anh, vậy thì tôi thất trách, ai ai cũng đều phải xấu hổ.
Cho nên trong công tác ngày thường, trong sinh hoạt, cán bộ chuyên nghiệp như Ban kỷ luật thanh tra trên cơ bản không có được bao nhiêu bạn bè, mà loại cán bộ của bộ môn này nếu có được bạn bè khắp nơi thì trên cơ bản đều là đại biểu điển hình cho người đã tri pháp mà còn phạm pháp.
- Chuyện lần này tạo thành hậu quả cũng không nghiêm trọng lắm, cho nên tôi cũng không muốn xử lý quá nặng.
Diệp Khai trầm ngâm một chút lại nói ra:
- Ý kiến của tôi là không thể không xử lý, nhưng xử lý nặng nhẹ thì phải căn cứ theo việc bọn họ biết hối lỗi mà quyết định, tôi đối với các cán bộ trong bộ môn không quá hiểu rõ, cho nên chuyện này xin mời Dương thư ký tốn nhiều tâm rồi, bất kể như thế nào, ba người kia cũng không thể tiếp tục ở lại trong Ban kỷ luật thanh tra công tác, ý kiến của tôi là xử lý nội bộ, an bài tốt đường ra cho bọn họ.
Ý kiến này của Diệp Khai mọi người vẫn tương đối đồng ý.
Dù sao ba người kia đều đã phạm sai lầm, nếu xử lý quá nặng sẽ làm ảnh hưởng tới lòng nhiệt tình công tác của các đồng chí khác, cho nên phương pháp xử lý của Diệp Khai xem như khá phù hợp.
- Nếu như Diệp bí thư đã điểm danh, tôi tiếp nhận nhiệm vụ này.
Phó bí thư Dương Thuận Hinh vừa cười vừa nói.
Lại nói tiếp, lúc trước mọi người cũng không hiểu rõ ý nghĩ của Diệp Khai là như thế nào, cho nên mọi người đối với sự việc lộ bí mật vô cùng lo lắng, hôm nay Diệp Khai đem quyền lực xử lý giao cho Dương Thuận Hinh, mọi người liền thở ra một hơi, ít nhất Ban kỷ luật thanh tra thành phố sẽ không bởi vì chuyện này mà bị huyên náo đến gà bay chó chạy.
Dương Thuận Hinh cũng nguyện ý tiếp nhận nhiệm vụ này, bởi vì đã nói rõ đây là chuyện lấy lòng người, ít nhất ba người bị xử lý đối với người xử mình tội nhẹ nhất định sẽ tỏ vẻ cảm tạ, xem như kết xuống một phần nhân tình.
Nhưng trong nội tâm mọi người đều cảm thấy có chút kỳ quái, chẳng lẽ nói Diệp Khai thật sự không thèm để ý làm những việc thu mua lòng người như thế này sao?
Dương Thuận Hinh suy nghĩ một chút, đã cảm thấy Diệp Khai trên cơ bản là chướng mắt tài nguyên chính trị trong thành phố Long Thành, hoặc là người ta có hứng thú ở phương diện khác, bên Long Thành chỉ là một nơi quá độ mà thôi, bằng không mà nói tại sao hắn không muốn đánh tốt quan hệ với các cán bộ bản địa nơi này.
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, trong lòng Dương Thuận Hinh liền cảm thấy thông thuận nhiều hơn.
Nếu như Diệp Khai đã không muốn cắm rễ tại thành phố Long Thành, như vậy hắn chỉ muốn lợi dụng cán bộ trong Ban kỷ luật thanh tra mà thôi, vì vậy việc khống chế cũng có hạn, nếu là như thế Dương Thuận Hinh xem ra mới là người nắm quyền thực tế của Ban kỷ luật thanh tra, điều này đối với việc ngày sau Dương Thuận Hinh trở thành người đứng đầu bộ môn này cũng ảnh hưởng khá lớn.
Một khi Diệp Khai rời đi, như vậy khả năng Dương Thuận Hinh tiếp nhận sẽ càng lớn hơn.
- Việc để lộ bí mật dễ dàng xử lý, nhưng vụ án của Cố Binh nên làm sao mới tốt?
Có người hỏi.
Kỳ thật chuyện này mới là chuyện làm mọi người quan tâm nhất, dù sao dưới áp lực của phó bí thư tỉnh ủy Cố Thành tất cả mọi người đều không được nhẹ nhõm, mặc dù nói có Diệp Khai đỡ đòn, nhưng cơ hồ mỗi người đều đã nhận được điện thoại, ít nhất là yêu cầu bọn họ tạo lực ảnh hưởng đối với Diệp Khai, muốn làm nhạt đi chuyện này.
Đương nhiên, chuyện hiện tại đã bị huyên náo lớn như vậy, muốn trực tiếp thả người đã không quá khả năng, cho nên ý nghĩ của mọi người trên cơ bản là không lập tức xử lý trong hiện tại, dùng bí quyết kéo dài để ứng phó, đợi thời gian qua lâu một chút, lực chú ý của mọi người yếu bớt, vậy thì đem Cố Binh thả ra là tốt rồi.
Thế nhưng ý nghĩ của Diệp Khai là thế nào thì khó mà nói, cho nên mọi người đều khá chú ý đối với việc này.
- Nghiêm tra!
Diệp Khai nghe xong lời kia, ngay lập tức nghiêm mặt, dùng tay gõ bàn nói:
- Chuyện này không chỉ là chuyện công, còn có oán riêng!
Mọi người nghe xong cũng sững sờ, không biết lời nói này của Diệp Khai là có ý gì, loại chuyện quan báo tư thù hình như chưa từng có người nào dám công khai nói ra đi, làm thì có thể làm, nhưng nói ra thật không có tu dưỡng của một vị lãnh đạo rồi.
- Người này ngầm chiếm tài sản quốc hữu thì đã không nói, còn có những vụ án gây tổn thương khiến người tàn phế, không xử lý hắn thì không khả năng!
Diệp Khai nghiêm túc tỏ vẻ:
- Càng đáng tức giận chính là hắn đụng xe của tôi không nói, còn bắt buộc tôi đền tiền cho hắn, hơn nữa ở ngay trước mặt của tôi còn công khai kêu gào đòi bạn gái của tôi phải đi hầu hạ hắn một tháng! Chuyện này có người nào có thể nhẫn nhịn được?
- A?
Dương Thuận Hinh nghe xong cũng bị chấn động, không nghĩ tới còn có loại chuyện này, trách không được Diệp Khai ngay cả mặt mũi của ai cũng không thèm mua, chuyện này xác thực là không tốt xử lý.
Cố Binh cũng thật là, chính bờ mông của ngươi vốn đã không sạch sẽ, nhưng nếu như ngươi không đụng vào họng súng thì người ta cũng chưa chắc làm gì ngươi, dù sao mặt mũi của cha ngươi cũng đáng giá vài đồng tiền đấy, bình thường sẽ không có người nguyện ý đụng chạm ngươi.
Nhưng tình huống bây giờ lại bất đồng, Cố Binh lại ngay mặt khiêu khích bí thư Ban kỷ luật thanh tra, hơn nữa bản thân hắn còn là cán bộ thành phố Long Thành, vậy liền phiền toái.
Chính do ngươi muốn đi tìm chết, vậy thì cũng không người nào cứu được ngươi thôi.
Mọi người nghe xong đều lắc đầu, trong lòng tự nhủ đứa con trai của phó bí thư Cố Thành thật sự là không nên thân, đắc tội ai không tốt lại đi đắc tội bí thư Ban kỷ luật thanh tra, còn công khai uy hiếp muốn đem bạn gái người ta đến hầu hạ cho mình, đã có thù oán như vậy, người khác thật sự khó mở miệng nói thêm lời gì nữa rồi.
Tình huống này vẫn phải lộ ra một chút cho phó bí thư Cố Thành hay biết, nếu không hắn vẫn không biết rõ vì sao Diệp Khai lại cứ nhằm vào con trai của hắn, lại nói tiếp, đây đều là phiền toái chính con trai hắn tạo ra mà thôi.
Nhưng mọi người đều có chút kỳ quái, Diệp Khai ngang nhiên bày tỏ mình quan báo tư thù, loại thái độ này nếu rơi vào trong tai Ban kỷ luật thanh tra tỉnh, chẳng phải cho người ta cái cớ ra tay can thiệp sao?
Dù sao cũng là người trẻ tuổi, cân nhắc vấn đề vẫn không được chu toàn đi, nếu là lão đồng chí thành thục, tuyệt đối sẽ không nói ra lời như vậy.
Bọn họ cân nhắc một thoáng, Diệp Khai lại dùng ngón tay gõ lên bàn nói:
- Là do chính Cố Binh muốn chết, tôi sẽ không để ý tiễn đưa hắn thêm đoạn đường, dám đến chọc tôi, xem tôi có chỉnh cho hắn tè ra nước tiểu hay không!