Quan Môn

Chương 530: Lòng Dân





Mà cũng là lần đầu tiên Kim Trạch Khải đối với bí thư Ủy ban tư pháp Quách Sĩ Tuyền cùng cục trưởng Cục cảnh sát Trữ Học Tư sinh ra nỗi oán hận thật sâu, hai người này dám giấu trên lừa dưới, lại đem Long Thành biến thành hình dạng thế này, thật sự là tội không thể tha!
Nhớ ngày đó mình còn tín nhiệm bọn hắn đến như vậy, càng nghĩ càng thấy hận.
Trong quá trình truy bắt, tổng cộng đánh gục hơn mười phần tử thế lực hắc ác, trên cơ bản đều bị đạn lạc bắn trúng bỏ mình, các chiến sĩ ngược lại không có chuyện gì, chỉ có vài người bị xây xát chút ít, trong đó có một người khi đang vây bắt kẻ bị tình nghi bị đối phương cắn tổn thương, người này biến thành bi kịch rồi, còn phải đi bệnh viện chích thuốc ngừa đồng thời phải nằm lại quan sát vài ngày.
Đội cứu hộ do bệnh viện thành phố phái tới cũng phát huy được công dụng, có người lo trị thương cho các chiến sĩ, có người lại giải quyết tốt hậu quả cho các phần tử xã hội đen, nếu tử vong thì đưa tới nhà hỏa táng, tạm thời bỏ vào nhà xác đợi sau khi xác nhận xong thân phận mới xử lý.
Tư lệnh quân khu tỉnh Trình Quan Thu nói với mọi người, lần này xem như một lần luyện binh, trải qua kiểm nghiệm cũng đã tổng kết được một ít vấn đề trong thực chiến, đoán chừng nếu kế tiếp có hành động tương tự, hiệu suất nhất định có thể đề cao hơn một chút.
- Các chiến sĩ trong nước có được cơ hội như vậy thật sự là không nhiều lắm.
Phó chủ nhiệm văn phòng Quân ủy tướng quân Lý Thiệu Phong cũng phát biểu:
- Quốc gia chúng ta đã hòa bình thời gian quá lâu, quân đội đã xuất hiện một ít tính trơ, nhưng sống trong yên ổn phải nghĩ tới ngày gian nguy, bình thường huấn luyện tất nhiên là không thể thiếu, hơn nữa căn cứ theo tình huống thực tế cần thiết, cũng nên làm một ít cải tiến, gần đây các quân khu đều đang gầy dựng thêm đội ngũ phản ứng tốc độ, là vì thích ứng với tình thế của quốc tế hiện tại.
- Đáng tiếc cấp bậc của chúng ta không đủ, vô duyên tham dự.
Nhắc tới chuyện này tư lệnh Trình Quan Thu không khỏi cảm khái.
Quân khu tỉnh là bộ môn có tính duy trì chuyên nhất, tuy cũng có binh lực vài sư đoàn, nhưng đều thuộc bộ đội tuyến hai, không thể so sánh với một ít vương bài bộ đội của những đại quân khu.
Nhất là trong mấy năm nay tình thế kinh tế cũng không quá lạc quan, phương diện chi tiêu quân phí mặc dù có được đề cao nhất định nhưng cự ly nhu cầu kiến thiết hiện đại hóa còn chênh lệch rất lớn.
- Quân phí của quốc gia đầu nhập với bộ đội phòng không tương đối cao, lục quân thứ hai, hải quân ít nhất, điều này có quan hệ tới chiến lược phòng ngự gần biển của chúng ta, nhưng trong tương lai có lẽ loại tình huống này sẽ tìm được thay đổi hữu hiệu.
Diệp Khai đối với việc này vẫn khá tinh tường, bởi vì bản thân hắn chính là một trong những người đứng sau lưng thúc đẩy quy hoạch kiến thiết hải quân, chớ đừng nói chi hắn còn quyên tăng cả một hạm đội hải quân thực sự, cùng một chiếc mẫu hạm, mười hai chiếc tàu ngầm hạt nhân.
Một ít tư tưởng chiến lược của Quân ủy nhị lão gia tử vẫn thường xuyên tiến hành nghiên cứu thảo luận với Diệp Khai, cho nên hắn biết khá nhiều.
- Diệp bí thư đối với quân sự cũng hiểu rất rõ ah!
Tư lệnh quân khu tỉnh Trình Quan Thu có chút tò mò hỏi thăm.
Từ sau khi trải qua chiến dịch vừa rồi, hắn không còn dám có ý nghĩ xem thường Diệp Khai.
- Cũng chưa nói tới hiểu rõ, dù sao trong nhà có quân nhân, cho nên bình thường vẫn có chút ý tin tức về phương diện này.
Diệp Khai thật điệu thấp nói.
Đâu chỉ là quân nhân thôi, trong nhà có một phó thủ trưởng thực quyền Quân ủy, một vị bộ trưởng Bộ tổng tham mưu, còn có một vị tư lệnh viên đại quân khu, đều là nhân vật đỉnh phong trong quân đội, Lý Thiệu Phong ngồi một bên không khỏi nhếch miệng, trong lòng tự nhủ Diệp Khai thật sự biết giả vờ.
Bọn họ ngồi nơi này tán gẫu, những người khác trong thành ủy đều bề bộn bận rộn, có người nói chuyện cùng quân quan, có người đi cấp vật tư ủy lạo cho quan binh, có người thì muốn tiếp xúc với tội phạm hiềm nghi, nhưng thật không biết còn có ý đồ gì?
Diệp Khai vừa phát hiện được điểm này, liền hạ mệnh lệnh:
- Tôi đề nghị đem những người này triệt để cách ly, không cho phép bất luận người nào thăm hỏi, cũng không cho phép bất luận là ai hỏi thăm tin tức với người trong quân khu, nếu như tồn tại chuyện đó, chẳng những phải ghi chép lại kỹ càng thân phận lai lịch của đối phương, đồng thời còn phải chuyên môn điều tra gốc gác của đối phương cùng quan hệ với tội phạm hiềm nghi kia!
Bên quân khu đương nhiên là không có vấn đề, ngoại trừ một ít người lãnh đạo, các quan binh trên cơ bản đều là người xứ khác, tại bản địa cũng không có quan hệ đặc thù gì, cho nên chuyện này rất dễ chứng thực, nếu đem những người này giao cho bộ môn cảnh lực thì phiền toái thật lớn.
Dù sao hệ thống cảnh sát được xem là bộ môn cố định, có liên hệ quá mức mật thiết với địa phương, rất khó ngăn cản được hấp dẫn đến từ các phương diện, cho nên hệ thống cảnh sát có khả năng xuất hiện vô gian đạo thật lớn, rất nhiều bản án bởi vì bên trong để lộ tin tức mà làm cho vụ án sắp hoàn thành biến thành thất bại, thậm chí còn tạo thành hi sinh đối với tính mạng các cảnh sát trong lúc hành động.
Diệp Khai hiểu rất rõ tầm quan trọng trong việc này, cho nên mới lựa chọn người của quân đội thực hiện chiến dịch truy quét.
Ngoại trừ ủy viên tỉnh ủy, những người khác muốn từ trong quân đội nghe ngóng tin tức gì đó thực sự là khó hơn lên trời.
Sau khi tin tức được truyền ra trong thành phố Long Thành, bên quân khu tỉnh cũng đã nghe được tiếng pháo nổ rung trời.
- Đây chính là lòng dân ah!
Tướng quân Lý Thiệu Phong có chút cảm xúc nói.
- Công tác của chúng ta luôn có một ít sơ hở, trong lúc phát triển kinh tế đồng thời không lưu ý đủ ở một ít phương diện khác, giáo huấn này đúng là phi thường khắc sâu.
Chủ tịch thành phố Mộc Uyển Dung cũng cảm khái tiếp lời.
Nàng là nữ tính, đối với những thế lực xã hội đen luôn có cảm giác chán ghét từ sâu trong nội tâm, nhất là sau khi nhìn thấy số vũ khí đám côn đồ kia tư tàng, càng cảm thấy sợ hãi rợn người, bang phái xã hội đen có tính chất tội phạm nặng như vậy, lại chiếm giữ trong thành phố Long Thành, nàng là chủ tịch thành phố lại hoàn toàn không chút hay biết, điều này làm cho nàng cảm thấy vô cùng hổ thẹn.
Cho nên Mộc Uyển Dung cũng hi vọng sau này thành ủy cùng ủy ban thành phố đối với hệ thống chính pháp của thành phố phải chế tạo ra một biện pháp quản lý hợp cách, bảo đảm đội ngũ chính pháp hữu lực mạnh mẽ, có thể giữ gìn được trị an thành phố thật tốt, đồng thời nàng cũng hi vọng phương diện tài chính có thể được gẩy thêm một ít để dùng vào những hạng mục này.
Với cách nói của nàng, cải cách mở ra thành quả, có thể làm cho mỗi người dân trong thành phố đều có thể được hưởng thụ đãi ngộ, bằng không mà nói cải cách thật sự không hề thành công